Không biết qua bao lâu, Đường Chi Hạ cảm thấy mấy giây ngắn ngủi này còn dài hơn cả nàng chạy dặm.
Thời gian như ngừng lại, hậu trường an tĩnh như trong kì thi đại học.
Mọi người bị cuốn hút vào diễn xuất của Cố Nham và Chi Hạ, trong lòng cảm thấy tiếc hận thay cho đôi tình nhân trẻ vừa gặp đã chia ly.
"Đóng máy!" Khoảng khác đạo diễn Đường hô lớn làm tất cả mọi người hoàn hồn, hiện trường không kìm được tiếng vỗ tay chúc mừng.
«Lone War» cuối cùng cũng đóng máy, một cô gái mới vào nghề không ai biết đến chỉ cần quay hai lần đã qua. Lúc đầu họ tưởng phải mất ít nhất nửa ngày mới xong, cuối cùng kết thúc nhanh đến mức khiến người ta không kịp trở tay.
Trên gương mặt nhỏ nhắn của Đường Chi Hạ một chút son phấn đều không có, gương mặt trắng nõn hơi đỏ ứng, tim cô đập rộn ràng.
Cố Nham thả tay xuống, buông lỏng cô ra: "Thật có lỗi."
Đường Chi Hạ nhẹ nhàng lên tiếng.
Lúc này Tân Tĩnh đi tới: "Thầy Cố, lần đầu Chi Hạ đứng trước máy quay, thật cảm ơn anh đã chỉ dạy cho con bé."
"Chi Hạ tiếp thu rất nhanh." Cố Nham ôn hòa nói.
"Về sau còn xin thầy Cố chiếu cố nhiều hơn." Tân tĩnh không phải dạng vừa, da mặt so với người bình thường dày hơn mấy lần.
Cố Nham: "Nếu có cơ hội rất vui được hợp tác."
Đang nói chuyện, trợ lý tiểu Âu của Cố Nham cầm cốc nước đi tới: "Nham Ca." Vừa nãy hắn cũng bị cuốn hút vào cảnh diễn, nhưng cảnh hôn là thế nào?
Cố Nham cùng trợ lý đi đến bên cạnh đạo diễn Đường: "Cháu xem qua một chút."
Đạo diễn Đường: "Đoạn này quả thực không tồi."
Cố Nham nhìn Đường Chi Hạ trong ống kính, lần đầu tiên quay phim biểu hiện không tệ, ngây ngô, tự nhiên.
Đạo diễn Đường: "Khi trước không phải cậu muốn bỏ cảnh hôn sao? Bây giờ lại cho vào?"
Cố Nham giật giật khóe miệng, ánh mắt nhìn về phía cách đó không xa, Đường Chi Hạ đang uống nước, Tân Tĩnh đứng bên cạnh lải nhải nói chuyện.
Anh nói khẽ: "Phim sẽ đạt được hiệu quả cao hơn và trọn vẹn hơn."
Đạo diễn Đường gật đầu, quả thật cũng đúng. Cố Nham không hổ là ảnh đế, có thể diễn tả tốt tâm lý nhân vật: "Cậu dẫn dắt Chi Hạ rất tốt. Đoạn phim này có thể làm trailer."
"Ừ."
Đường Chi Hạ thay quần áo của mình xong, tâm tình vẫn chưa bay về mặt đất. Khó trách diễn viên nam nữ quay phim cùng nhau sẽ nảy sinh tình cảm. Ai! Nhất là trước mặt Cố Nham rất khó kiềm chế được.
Trần Thiển ở bên cạnh dùng ánh mắt say đắm nhìn cô. Mà Tân Tĩnh hơi nhéo mi tâm, hình như có rất nhiều lời muốn nói.
Đường Chi Hạ đổi đề tài: "Khi nào chúng ta đi?"
Ý cười trên mặt Tân Tĩnh càng rõ: "Đi cái gì! Buổi tối đoàn làm phim liên hoan."
"Chúng ta cũng tham gia."
"Là đạo diễn Đường đích thân mời, em có biết ba mươi giây này ý nghĩa thế nào không?"
Ánh mắt Đường Chi Hạ trong trẻo, nàng trầm mặc chốc lát: "Tân tỷ, say này vất vả cho chị rồi."
Hai người ngầm hiểu ý nhau.
Đường Chi Hạ hiểu rõ ý nghĩa ba mươi giây này, nàng không chỉ diễn mà còn có hành động. . . cùng Cố Nham. Đợi đến khi «Lone War» khai máy, nàng cũng được tham gia các buổi tuyên truyền lớn nhỏ.
Đây là nền móng đầu tiên trong sự nghiệp diễn xuất của nàng.
Lúc này Tân Tĩnh muốn thay nàng sắp xếp công việc để có bước tiến sau này.
Tân Tĩnh chán nản nói: "Đáng tiếc không thể giúp em và Cố Nham thành CP, ai, thật đáng tiếc."
Đường Chi Hạ: ". . ."
Tân Tĩnh cắn răng: "Sao em vừa mới vào quay đã phát huy tốt như vậy? Nếu là chị, chị phải hôn mười lần!"
Đường Chi Hạ: ". . . Là diễn viên cần có đạo đức nghề nghiệp!"
Tân Tĩnh nhìn khóe môi cô, nhẹ nhàng nói hai chữ: "Nụ hôn đầu?"
Cả người Đường Chi Hạ như muốn nổ tung: "Em đói."
Tân Tĩnh hừ một tiếng: "Luôn cảm thấy em bị Cố Nham chiếm tiện nghi."
Đường Chi Hạ: ". . ."
Ở bên kia người đại diện Thôi Vũ của Cố Nham nhận được tin tức: Cố Nham có nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh. Hắn lập tức gọi điện tới hỏi thăm.
"Hậu trường không có người lạ?"
"Không có."
"Để anh nói chuyện với công ty của Đường Chi Hạ." Hắn không muốn có người lợi dụng Cố Nham để nổi tiếng.
"Không cần."
"Hả?"
"Cô ấy mới hơn hai mươi tuổi."
Thôi Vũ cảm thấy có chỗ không đúng, nhưng cảm thấy với tính cách của Cố Nham là không thể: "Đúng rồi, không phải cậu nói chờ «Lone War» đóng máy cậu muốn đi Mỹ sao? Mua vé máy bay chưa?"
"Không đi nữa." Cố Nham trả lời.
"Cái gì? Vậy thật tốt. Mấy ngày trước anh nhận được lời mời của hai chương trình giải trí, chờ cậu về chúng ta thương lượng sau. Hai ngày này cậu nghỉ ngơi đi."
Cố Nham trầm ngâm nói: "Em không có hứng tham gia."
"Anh xem rồi, chương trình giải trí này không tệ lắm."
"Chờ em về rồi nói."
Buổi tối, đoàn làm phim «Lone War» liên hoan. Trải qua ngày quay chụp, từ mùa đông đến đầu hạ, dù ai cũng mong nhanh kết thúc nhưng hiện tại lại thấy nuối tiếc.
Tổ đạo diễn, tổ quay phim, tổ ánh sáng, tổ trang điểm cùng tụ về một nơi, đêm nay mọi người được vui chơi thỏa thích.
Lần đầu Đường Chi Hạ tham gia bữa tiệc như này, mặc dù không thân với họ nhưng vẫn bị nhiễm tâm tình vui vẻ.
Trong bữa tiệc, cô đi rửa tay, lúc đi ra vừa lúc gặp Cố Nham.
"Thầy Cố. . .", ánh mắt giao nhau, nàng không tránh né mà chủ động chào hỏi.
Cố Nham gật đầu một cái không nói gì. Anh bị rót hai chén rượu lớn, muốn ra ngoài hít thở không khí.
Đường Chi Hạ ngửi được mùi rượu trên người anh: "Thầy Cố, chuyện tối qua thật xin lỗi."
Cố Nham im lặng mấy giây: "Tối hôm qua?"
Đường Chi Hạ kiên trì: "Tôi không nên bàn tán về cuộc sống riêng tư của anh."
Cố Nham khẽ cười: "Bây giờ em vẫn cảm thấy tôi có bạn gái?"
Đường Chi Hạ khẽ cắn khóe môi. Sáng hôm nay quay phim, hình như anh rất biết hôn mà.
"Tôi chưa có bạn gái."
Đường Chi Hạ khó có thể tưởng tượng, sao có thể! Thật gạt người. Ánh mắt cô hiện rõ tia không tin vào lời anh nói.
"Đường Chi Hạ. . ." Cố Nham đột nhiên gọi tên cô, âm sắc khiến người ta say mê: "Em rất giống một người bạn cũ của tôi."
Đường Chi Hạ cứng đờ người.
"Đêm đó lần đầu tôi nhìn thấy em đã thấy vậy."
"Cô ấy cũng ở trong ngành giải trí sao?" Đường Chi Hạ mở miệng, yết hầu như bị chặn lại.
Cố Nham nhìn cô rất lâu mới nói một câu: "Không có."
Không có. Hai chữ này có hai nghĩa. Người kia không ở trong ngành giải trí hoặc. . . người kia không còn trên đời.
Đường Chi Hạ không hỏi tiếp.
Hai người nói chuyện không phát hiện góc khuất hành lang có một người phụ nữ đang nhìn trộm. Người phụ nữ này động tác rất nhanh, chụp một loạt ảnh, trên mặt bất giác lộ ra ý cười. Không uổng công cô ta vất vả nhiều ngày!
Nửa đêm, mọi người đã về khách sạn nghỉ ngơi, trên Weibo bùng lên một tin tức.
Đào tiểu thư giới giải trí: «Lone War» đóng máy, Cố Nham cùng cô gái xa lạ thâm tình nói chuyện.
Bên dưới là tám bức ảnh chụp trộm.
Ảnh chụp full HD chất lượng cao, nhìn rõ ràng gương mặt hai người đứng cạnh nhau.
Mới đăng tải mười mấy phút, lượng người xem trong nháy mắt vượt qua mấy ngàn.
Hội hậu cung của Cố Nham: Chúng ta nên chờ người trong cuộc lên tiếng, tin tức khác không thể tin.
Ba thạch Nham Nham: Chờ Nham ca lên tiếng! Nhưng tiểu tỷ tỷ bên cạnh Nham ca thật xinh nha!
Bạc hà xanh: Oa. . . oa. . . Tiểu tỷ tỷ đang nói chuyện với Nham ca là ai?
Mèo đáng yêu nhất thế giới: Cảm giác không phải diễn viên trong «Lone War», hay là nhân viên công tác.
Lỗ lỗ lỗ lỗ lỗ lỗ: @Đào tiểu thư giới giải trí, lần sau đưa tin phải nói rõ, biết chưa?
. . . . .
Đào tiểu thư tức giận! Các người chờ đấy! Cách màn hình đã nhìn ra mờ ám, nhóm Nham Phấn các người chờ xem!
Bên này Cố Nham rất nhanh nhận được tin tức, Cố ảnh đế đã lâu chưa bị tung tin xấu. Bên truyền thông và Thôi Vũ vừa thương lương, cứ mặc kệ, dù sao chẳng gây được sóng gió gì.
Bất quá, thời đại internet phát triển, kết quả vẫn có người tìm được Weibo của Đường Chi Hạ.
Fan hâm mộ trên Weibo của cô chỉ có năm chữ số, sau khi cô kí hợp đồng với Star Media mới đăng kí Weibo này, lượng người theo dõi phần lớn công ty dùng tài khoản ảo. Weibo do Trần Thiển quản lý, bình thường đăng vài ảnh chụp của Đường Chi Hạ.
Vì ảnh chụp Đường Chi Hạ tinh mỹ, cũng vì Đường Chi Hạ có sức hút với một số người, chỉ mong cô sớm xuất đạo.
Một ngày này, cô lấy thân phận bạn gái thần bí của Cố Nham xuất đạo?
Sáng hôm sau, Đường Chi Hạ bị tiếng gõ cửa lớn đánh thức. Cô dụi dụi mắt, còn buồn ngủ, vừa mở cửa đã thấy Tân Tĩnh cùng Trần Thiển đứng ngoài.
"Không phải tám giờ mới xuất phát sao?" Giờ mới có sáu giờ.
"Vào trong rồi nói." Vừa vào Tân Tĩnh đã hỏi thăm: "Hôm qua em và Cố Nham hẹn hò? A? Chi Hạ, Cố Nham không phải người bình thường. Em có biết fan hâm mộ hắn lợi hại thế nào, có thể chửi một người đến chết."
"Hẹn hò cái gì?" Mặt Đường Chi Hạ ngơ ngác.
Tân Tĩnh đưa điện thoại cho cô nhìn: "Tự xem đi."
Đường Chi Hạ nhìn lướt qua, trước kia nàng ăn dưa cùng quần chúng, giờ tự ăn dưa của chính mình."
"Bọn em chỉ hàn huyên vài câu." Đường Chi Hạ đặc biệt tỉnh táo.
Sáng sớm Tân Tĩnh nhận hơn mười cuộc điện thoại, không chỉ phóng viên, còn có mấy trang web lớn hỏi thăm.
Đường Chi hạ trầm mặc: "Bây giờ xử lý thế nào?"
Tân Tĩnh vừa mới nghĩ ra vài phương án: "Trước tiên chờ động thái bên phía Cố Nham, nếu như bên hắn lên tiếng thì chúng ta cũng làm theo. Chuyện này lợi nhiều hơn hai đối với em, chí ít sáng tay chị nhận được hai cuộc điện thoại mời em."
Đây là nhờ Cố Nham, ở đâu có anh ở đó mọi người đều chú ý.
Hiện tại người trong giới giải trí đều biết Chi Hạ diễn trong «Lone War».
"Thiển Thiển, em giúp Chi Hạ thu dọn hành lý, chúng ta về trước."
Hơn tám giờ, ba người xuống phòng ăn khách sạn dùng bữa sáng, điện thoại Đường Chi Hạ vang lên.
Cô nhìn lướt qia, là một dãy số xa lạ gọi từ Tấn Thành.
Tân Tĩnh hỏi: "Ai gọi?"
Đường Chi Hạ do dự một hồi: "Alo. . ."
"Khi nào về nước?" Một âm thanh trầm thấp vang lên, xen chút bất mãn.
Đường Chi Hạ nhìn ra cửa sổ, cô híp mắt, không nói gì.
"Là ba." Người đàn ông mở miệng.
Đường Chi Hạ liếm liếm khóe miệng: "Chào ông."
Người kia thở dài: "Chờ con về Tấn Thành ta cho người tới đón. Gặp mặt nói sau."
Đường Chi Hạ chưa nói gì bên kia đã dập máy.
"Ai vậy?" Tân Tĩnh thấy cô trầm mặc, hỏi một câu.
Đường Chi Hạ cười, nước chảy mây trôi nói: "Một nhân vật lớn muốn hẹn gặp em, em đang suy nghĩ nên đi hay không."