Cố Ảnh Đế! Xin Được Chỉ Giáo Nhiều Hơn

chương 13: muốn tìm người kết hôn giả

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương : Muốn tìm người kết hôn giả.

Tân Tĩnh cau mày, "Nhìn đã biết đây là ảnh chụp lén."

Đường Chi Hạ nhìn kỹ mấy tấm ảnh, "Tổ đạo diễn đã sắp xếp rất kỹ, sẽ không có phóng viên trà trộn vào."

Tân Tĩnh đã làm nghề lâu nên cũng thấy rất nhiều thủ đoạn kéo người xuống ao, có rất nhiều người vì muốn bôi đen người khác cái gì cũng có thể làm. "Em và Đại Khê ghi hình cùng nhau thế nào?"

Đường Chi Hạ nhún vai, "Chị nghi ngờ cô ta?"

"Chắc là vậy." Tân Tĩnh đã cùng đạo diễn hàn huyên qua, đạo diễn nói Chi Hạ biểu hiện rất tốt, ông còn hy vọng lần sau được hợp tác cùng cô ấy. Lại thêm Chi Hạ có quen biết với Cố Nham, đạo diễn chắc chắn không liều mạng tung cái tin đồn này chỉ vì muốn chương trình này hot. Chi Hạ bây giờ còn chưa có tác phẩm nào ra mắt công chúng, mấy lần bị báo chí đưa tin dây dưa với Cố Nham đối với Chi Hạ mà nói không phải chuyện tốt.

Chắc chắn những người này cố ý bôi đen Đường Chi Hạ để fan của Cố Nham dẫm đạp cô. Để vượt qua ranh giới đỏ đen để nổi tiếng bản thân minh tinh phải chịu rất nhiều áp lực. Tân Tĩnh tuyệt đối sẽ không để chuyện đó xảy ra,

"Nếu như là cô ta thì không có gì khó hiểu." Đường Chi Hạ cảm thấy có chút buồn cười, "Tân tỷ, sẽ không có chuyện gì đâu."

Tân Tĩnh thấy cô đặc biệt tỉnh táo, nhíu mày nói: "Em cứ như vậy không lo lắng a?"

Đường Chi Hạ cười cười, "Em cảm thấy Thôi Vũ cùng tiểu Âu hiện tại hẳn là rất gấp."

Tân Tĩnh mỉm cười hài lòng nhưng cô vẫn phải làm một số việc. Trong một thời gian ngắn nữa chắc chắn họ sẽ đào ra người trong tấm ảnh là Đường Chi Hạ. Dù cho không phải dân mạng đào ra cũng sẽ người chủ động nói. "Chị sẽ liên lạc với ban truyền thông trước."

Đường Chi Hạ yếu ớt nói: "Em dỗ Đường Đường ngủ."

Đường Chi Hạ kể cho Đường Đường nghe một câu chuyện cổ tích xong, tiểu nha đầu ngáp một cái, "Mẹ ngủ ngon nha."

Đứa nhỏ này vẫn không có cảm giác an toàn a.

Đường Chi Hạ bật chiếc đèn ngủ đầu giường lên rồi nhẹ nhàng ra khỏi phòng , Tân Tĩnh vẫn đang xử lý công việc: "Thế nào rồi?"

Tân Tĩnh cười: " Trợ lý Cố Nham trực tiếp ra mặt."

Đường Chi Hạ vào weibo tìm bài viết mới nhất mà tiểu Âu đăng lên mười phút trước: Lúc ấy tôi cũng ở đó sao không chụp cả tôi nữa. Chê tôi xấu sao!? Muốn chụp thì quang minh chính đại trước mặt chúng tôi mà chụp, sao phải lén lút chớ. @ Cố Nham @ Đường Chi Hạ, còn có tôi hoan nghênh mấy người đến tắm suối nước nóng cùng!!

Tân Tĩnh: "Từ trước tới nay tiểu Âu bảo vệ Cố Nham rất tốt."

Đường Chi Hạ đưa ngón tay cái lên, "Em cũng thấy vậy a."

Tân Tĩnh: ". . . Hình tượng của em rửa không sạch rồi."

Đường Chi Hạ: "Nếu như người khác cảm thấy em đang ôm đùi người khác vậy em sẽ quang minh chính đại ôm."

Tân Tĩnh cắn răng, "Em dám!? Đúng rồi, tiền cát-xê em tham gia chương tình Running man với làm khách mời trong Lone War được gửi rồi đấy. Trước mắt sẽ không nhiều nhưng trong tương lai nếu cố gắng sẽ gấp bội lần."

Đường Chi Hạ cười, "Chẳng qua bây giờ em cũng cần tiền."

"Vậy đi nghỉ ngơi đi, không thì tập thể dục giảm mỡ cái, mới quay chương trình hai ngày mà đã béo lên rồi!"

Đường Chi Hạ: ". . . . . . . . ."

Đường Chi Hạ tập thể dục trong phòng được một lúc thì nhận được của điện thoại Cố Nham. "Cố lão sư —— "

Cố Nham vừa mới kết thúc công việc bây giờ đnag trên đường về nhà. "Đang ngủ?"

"Không có." Đường Chi Hạ lau lau mồ hôi, "Thầy Cố, có phải vì chuyện kia nên anh gọi cho em?"

"Thôi Vũ đã tìm người kéo tin tức kia xuống." Thanh âm Cố Nham có chút lạnh lùng, anh đã để tiểu Âu điều tra, chuyện này chắc chắn có người bày ra.

Đường Chi Hạ hì hì cười một tiếng, "Thầy Cố, hôm nào em mời anh ăn cơm."

Cố Nham tự nhiên biết cô vì chuyện gì, "Chuyện đứa bé em định xử lý như thế nào?"

"Đương nhiên em sẽ nhận nuôi."

"Em mang quốc tịch Mỹ sẽ khó làm thủ tục. Mà ở Trung Quốc phụ nữ độc thân không đủ điều kiện nuôi dưỡng trẻ con."

Đường Chi Hạ hơi đau đầu, "Vậy có cách nào không?"

Cố Nham: "Kết hôn."

Đường Chi Hạ ngây người, "Cái này em sẽ cân nhắc."

Lúc này đến phiên Cố Nham trầm mặc, chẳng lẽ cô muốn. . . tìm người kết hôn giả.

Cố Nham cúp điện thoại, thở nhẹ một hơi. Mục Sênh cùng Đường Chi Hạ, đôi chị em này tính cách hoàn toàn khác nhau.

. . . . .

Tiểu Âu lúc này thoát Weibo, anh ta đăng nhập vào mười acc khác, comment tất cả các bài viết có liên quan đến tin tức kia.

【 Nham ca bận quay phim sao có thời gian hẹn hò chứ! 】

【 Mọi người không nên hùa theo, đây bị coi là cọ lưu lượng a! 】

【 Tiểu Âu ca giải thích rồi đây! Chúng ta không nên tin những tin tức này! 】

【 Tiểu Âu ca thật là đẹp trai! 】

. . .

Anh ta bận bịu quên cả trời đất: "Nham ca, Chi Hạ theo dõi Weibo em."

Cố Nham mở ra weibo, vào mục người theo dõi, anh kéo mãi không thấy Weibo của Đường Chi Hạ. Anh để điện thoại di động xuống cầm điện thoại tiểu Âu qua.

Cố Nham vào trang của Đường Chi Hạ, Weibo của cô đăng bài viết không nhiều, có mấy tấm ảnh chụp của cô, đều rất hoàn mỹ. Cô có vạn người theo dõi, mấy bài đăng gần nhất cũng có cả ngàn người comment. Là người mới xuất đạo mà nói nhân khí coi như không tệ.

Tiểu Âu nhếch miệng lên, "Em suy nghĩ có nên follow lại không ta!"

Cố Nham nhìn, "Để anh giúp."

Tiểu Âu: ". . . A! Em định để ngày mai."

Cố Nham cười, "Âu tiên sinh, phong thái lịch lãm của cậu đâu."

Tiểu Âu: "Em không có phong thái đấy với mấy người phụ nữ thèm muốn anh."

Cố Nham nhìn ra cửa sổ, màn đêm huyền diệu, nhà nhà sáng, anh trầm giọng nói: "Vậy nếu tôi nói tôi muốn kết hôn thì sao."

Tiểu Âu: ". . . A, ca, bạn gái anh đâu?"

Cố Nham khóe miệng nhẹ cười, "Tra được ai tung tin chưa?"

Tiểu Âu run sợ rung động, "Ca, không phải anh đoán được rồi sao?"

Cố Nham lên tiếng, "Hủy tất cả hợp đồng với Tuyên Dương."

Tiểu Âu cười khổ, ". . . . . . . Được." Đại Khê là nghệ sĩ của Tuyên Dương, sợ là Tuyên Dương lúc này phải nhớ kỹ mặt cô ta ha.

Ngày hôm sau, thời tiết Tấn Thành nắng nhẹ, gió nhẹ ấm áp, lại là một ngày đẹp trời.

Bữa sáng của Mục gia đã dọn xong, có cháo, bánh bao, sữa bò, trứng gà, nhìn qua rất phong phú.

Mục Trình Hòa ở thượng vị, "Chương trình kia tiểu Khê quay xong rồi đây, sao vẫn chưa về?"

Đại Mai múc cho ông một bát cháo, "Con bé đi chụp hình. Tối hôm qua em có nói chuyện với con bé, nó bận từ sáng đến tối."

Mục Trình Hòa vô thức nghĩ đến Đường Chi Hạ, cũng không biết đứa con này gần đây thế nào, có mệt hay không? Ở ngành giải trí có thuận lợi không hay bị người ta khi dễ.

"Trình Hòa, có chuyện. . . Em có chuyện muốn nói."

"Chuyện gì?"

"Nữu Nữu bị Chi Hạ mang đi!"

Mục Trình Hòa sắc mặt nhất thời thay đổi, "Con bé vẫn tìm!"

"Anh đừng kích động."

Mục Trình Hòa tức giận đặt thìa xuống.

"Tìm đứa bé kia làm cái gì chứ? Cha nó còn không biết là ai! Nếu không phải đứa bé kia.... tiểu Sênh cũng sẽ không đi." Khuôn mặt Mục Trình Hòa đầy bi thương.

Đại Mai đứng sau lưng ông, "Chi Hạ không biết việc này."

Mục Trình Hòa đứng lên, "Không được! Anh phải đi gặp con bé."

"Anh đừng kích động! Vài ngày nữa sẽ đến sinh nhật mẹ. Chi Hạ đã về nước rồi, chắc chắn nó sẽ đi gặp bà nội nó thôi."

Mục Trình Hòa a một tiếng, "Con bé tâm đã không còn ở đây. Ba mẹ đau lòng vì con bé, con bé về nước lâu vậy mà một lần cũng không nhìn qua."

"Chi Hạ không phải bận công việc hay sao, làm trong ngành giải trí phải làm việc quanh năm. Anh phải hiểu cho nó."

Mục Trình Hòa sắc mặt càng ngày càng không tốt, "Người ta nếu không học nổi mới cố trở thành diễn viên. Nó học tốt vậy mà... . . . . . . . Anh đến công ty trước."

Sắc mặt Đại Mai cũng cứng đờ. Ông quên sao? Bà ta năm đó cũng làm trong ngành giải trí, nhờ vậy mới quen được ông.

Mấy ngày nay, con đường của Đường Chi Hạ phát triển ngày càng thuận lợi, Tân Tĩnh giúp cô giành về vai nữ chính trong một bộ tiểu thuyết. Tuy cát-xê không cao nhưng cô cảm nhận được drama này nhất định sẽ bùng nổ.

Mỗi tin nhắn fan hâm mộ gửi cho Đường Chi Hạ cô đều tự mình trả lời lại. Mội câu cổ vũ, một câu cố lên, thậm chí fan hâm mộ của cô còn lập cả fanpage riêng.

Trên mạng có một đề tài Hoa khôi học đường, có fan hâm mộ đem ảnh của Đường Chi Hạ đăng lên.

Trái tim nông can: Giá trị nhan của tiểu tỷ tỷ quá đỉnh! Xứng đáng gọi là thần tiên tỷ tỷ a!!

Sau đó fan của cô chia sẻ lại bình luận này trên Weibo.

Thế giới này có đôi khi thật rất kỳ diệu, có nhiều người ta chưa từng gặp nhưng nguyện ý dìu bước ta trên con đường đầy sỏi đá.

Chiều nay, Đường Chi Hạ tiếp nhận phỏng vấn của tạp chí « Những người bạn bí mật », « Những người bạn bí mật » trong nước rất nổi tiếng, thu hút nhiều người trẻ tuổi.

Biên tập Hoa Mật trò chuyện cùng Đường Chi Hạ hơn nửa giờ.

Hoa Mật: "Tôi đã nghe tin bạn ở Mỹ từ bé sao đột nhiên về nước phát trình ngành giải trí? Trước kia đã có kế hoạch này sao?"

Đường Chi Hạ: "Tôi học xong mẫu giáo mới đi Mỹ, vào ngành giải trí cũng là ngẫu nhiên."

"Bạn cảm thấy nghề này thế nào?"

Đường Chi Hạ: "Mặc dù vất vả nhưng rất thú vị. Học hỏi được nhiều cái mới từ các bậc tiền bối"

Hoa Mật: "Bạn có dự định gì trong tương lai không?"

Đường Chi Hạ suy nghĩ: "Tôi muốn có một vai diễn được nhiều người nhớ đến, trước tuổi được làm ảnh hậu."

Hoa Mật cổ vũ: "Bạn năm nay mới tuổi, còn có tám năm. Cố lên!"

Đường Chi Hạ cười nhẹ: "Tôi sẽ cố gắng. ."

"Cảm ơn hôm nay đã đến đây, vất vả rồi."

Đường Chi Hạ bắt lấy tay cô ấy, "Cũng vất vả cho chị rồi."

Sau khi phỏng vấn kết thúc Đường Chi Hạ lập tức rời đi. Cô đã hứa với Đường Đường hôm nay sẽ đến nhà trẻ đón con bé, chắc giờ này nhà trẻ đã tan học.

Hai ngày trước Đường Chi Hạ gửi Đường Đường đến một nhà trẻ tư nhân, do hộ khẩu của con bé chưa được xử lý xong nên không xin được vào trường mẫu giáo của thành phố. Đường Chi Hạ suy nghĩ một chút, trước hết để cho con bé đi học, sống một cuộc sống như bao đứa bé khác.

Đường Chi Hạ đến nhà trẻ đã năm giờ, trong phòng học chỉ còn lại một mình Đường Đường, may mắn cô giáo ngồi cạnh con bé chơi cùng.

Đường Chi Hạ nhẹ nhàng đẩy cửa ra, "Đường Đường —— "

"A —— mẹ ——" Đường Đường buông đồ chơi xuống, chạy đến ôm lấy đùi Chi Hạ, "Con còn nghĩ mẹ không đến..."

Đường Chi Hạ trong lòng áy náy, "Thật xin lỗi, hôm nay mẹ hơi bận."

Đường Đường biểu lộ nghiêm túc nhìn cô, "Không sao ạ." Bàn tay nhỏ của bé con vòng qua cổ Chi Hạ.

Đường Chi Hạ tạm biệt cô giáo, đưa Đường Đường ra ngoài ăn cơm.

Đường Đường kể chuyện ở nhà trẻ cho cô nghe, hôm nay cô giáo dạy cái gì, lại ăn cái gì, còn có những người bạn mới, nhìn bé con rất cao hứng.

Đường Chi Hạ không ngờ Đường Đường có thiên phú về ngôn ngữ tốt như vậy, nói chuyện rất có trật tự, biểu đạt rõ ràng. Cô nhìn kỹ Đường Đường, muốn từ trên mặt con bé tìm được gì đó. Rốt cuộc cha Đường Đường là ai? Vì sao nhiều năm như vậy nam nhân kia đều không tìm chị của cô?

"Mẹ ơi—— mẹ —— "

Đường Chi Hạ từ trong suy nghĩ tỉnh lại, "Ân, mẹ đang suy nghĩ buổi tối ăn cái gì? Đường Đường có muốn ăn KFC không?"

Đường Đường nháy mắt sáng lên, "Vâng!" Đứa nhỏ hiểu đây là gì nhưng cô bà chưa bao giờ cho con bé ăn qua.

"Đi thôi!"

Đường Chi Hạ gọi rất nhiều đồ ăn, đút Đường Đường mấy ngụm, Đường Đường tròn mắt nhìn khu trò chơi trước mắt.

"Đường Đường, con muốn làm gì đều phải nói cho mẹ, không cần giấu ở trong lòng." Đường Chi Hạ ôn nhu nói.

Đường Đường nâng lên tay nhỏ, chỉ về đằng trước, thanh âm có mấy phần ngượng ngùng, "Mẹ, con muốn đi chơi."

"Được, con muốn mẹ chơi cùng không?"

"Không cần ạ. Con tự chơi được." Đường Đường hình như hơi cáu a.

Đường Chi Hạ ở một bên nhìn Đường Đường, trong lòng lại nghĩ đến hộ khẩu của Đường Đường. Bất quá cô sẽ kết hôn giả. Dù sao cô không trông chờ gì cuộc hôn nhân.

Nhưng sao tìm được người thích hợp a?

Tác giả có lời muốn nói:

Mục Sênh qua đời ba năm, tuổi mụ của Đường Đường năm nay bốn tuổi.

Truyện Chữ Hay