"Ta sẽ biến người thành cát bụi!”
Sara lao về phía con golem thường trong khi vác cây búa khổng lồ của mình.
Cách hợp tác của cô ta thật vô trách nhiệm.
“Đừng lao tới một mình! Nguy hiểm lắm!”
“Chết đi!”
Bơ đẹp lời cảnh báo của tôi, Sara vung cây búa với toàn bộ sức mạnh.
Mặt khác, con golem dùng nắm đấm của mình để đỡ cú đánh, và nó va chạm với cây búa kia.
Khoảnh khắc cây búa chạm tay con golem, nó gây ra một vụ nổ diện rộng với một tiếng nổ lớn và đánh văng tay của con golem.
“Hmph...có vẻ như nó không phải là một mối đe doạ lớn cỡ đó đâu.”
Cảm thấy an toàn sau khí đánh văng tay con golem, Sara nói trong khi cười tự mãn.
Nhưng tận dụng khoảnh khắc ngắn ngủi đó, con golem vung tay kia lên để đánh cô ta từ bên hông.
Sara không hề chú ý tới cánh tay đang nắm chặt kia.
Thật đáng buồn, đâu có phải là tôi không cảnh báo cô ta.
Tôi lập tức nhảy tới gần Sara và đá văng cánh tay đang tiếp cận cô ta.
“Coi chừng!”
Cổ tay con golem sụp xuống kéo theo cả cánh tay nó rớt xuống đất.
Sara nhìn cánh tay vừa rớt xuống đất với một vẻ mặt đầy kinh ngạc. Cô ta chưa thể hiểu được tình hình ngay lập tức.
“Tôi đã bảo cô đừng có xông tới một mình mà!”
Tôi cảnh báo cô ta thêm lần nữa với giọng điệu mạnh mẽ hơn.
Sẽ rất rắc rối nếu cô ta tiếp tục ngó lơ lời tôi nói như vậy.
Hình như là vì lời cảnh báo của tôi xúc phạm, Sara thay đổi vẻ mặt của cô ta từ kinh ngạc sang rầu rĩ.
“Chẳng có gì liên quan đến ngươi! Ta đánh thế nào kệ ta!”
“Cô sẽ chỉ có kết cục giống như lần trước thôi. Chúng ta nên hợp tác...”
“Nếu vậy, hãy chắc chắn sẽ bảo kê ta!”
Tôi thắc mắc rằng định nghĩa của sự hợp tác là gì.
Tôi cảm thấy bối rối trước yêu cầu ngớ ngẩn của Sara.
Cứ thế này, chúng tôi sẽ không thể nào đánh bại con golem dù có chiến đấu bao lâu đi nữa. Tôi phải đối phó với cô gái này như thế nào đây???
Trong khi tôi tập trung suy nghĩ để tìm cách kiểm soát Sara, Meru nhìn chúng tôi với vẻ mặt tò mò.
“Cái này được gọi là mâu thuẫn giữa những người bạn sao, Desu?”
“Bọn ta không phải là bạn!”
“Cô thấy gì giữa chúng tôi mà lại kết luận như vậy hả?”
Sara ngay lập tức phủ nhận những lời Meru nói.
Chúng tôi đã cãi nhau ngay từ lúc gặp mặt nhau. Làm thế nào mà cô ấy có thể đánh giá rằng chúng tôi là bạn được nhỉ?
Có lẽ cô ấy có thể đưa ra kết luận đó là vì cô ấy đã sống một mình cả đời, không giống như chúng tôi. Nhưng không cần biết cô ấy đang nghĩ gì, Meru đã thấy rằng tình huống này là một cơ hội và tung ra nước đi tiếp theo.
“Họ không còn là bạn nữa! Cơ hội đến rồi, desu!”
“Ta đã nói với ngươi rằng bọn ta không phải là bạn từ đầu rồi kia mà!”
Sara cố gắng tháo gỡ mối hiểu lầm của Meru, dù điều đó là vô nghĩa.
Meru thì ngó lơ tiếng hét của Sara và tiếp tục điều khiển con golem.
Con golem thường vung tay phải của nó xuống chúng tôi; hoàn toàn giống với dáng dấp và cách tấn công lần trước nó sử dụng.
Đòn tấn công này lần nữa á? Có vẻ như con golem này bị thiếu sự đổi mới.
Tôi cảm thấy hơi thất vọng với đòn đánh mà tôi định né dễ dàng, tuy nhiên, ngay sau đó thì cảm giác thất vọng ấy đã chuyển thành ngạc nhiên và tôi mở to mắt mình ra.
“Bắn, desu!”
Ngay khi con golem tung cú đấm về phía chúng tôi, hai trong số những ngón tay của nó bay thẳng về hướng này.
“Chúng có thể bay sao?
Giật mình bởi đòn tấn công không thể lường trước, tôi né những ngón tay bay thẳng về phía này với tốc độ rất cao kia trong đường tơ kẽ tóc và cuối cùng thì chúng đâm thẳng xuống đất.
Tên này khá là khéo léo đấy.
“Còn nữa, desu!”
Theo lời Meru, con golem phóng tất cả những ngón tay còn lại về phía tôi.
Phải, trái, phải, trái. Mỗi lần phóng một ngón từ mỗi tay, nó cứ tiếp tục nhắm vào hai chúng tôi.
“Tảng đá này bị cái quái gì vậy nè!’
Sara đập nát những ngón tay nhắm vào cô ta với cây búa của mình.
Những ngón tay bị đập nát đó tạo ra một đám khói bụi che đi tầm nhìn của cô ta.
Đó là một nước đi tệ hại của cô ấy.
Bây giờ, khi tầm nhìn đã bị che mất, cô ta sẽ không thể đối mặt với đòn tấn công tiếp theo nữa.
Dự đoán của tôi có vẻ như đã trúng phóc khi con golem thường cố gắng đấm cô ta bằng bàn tay không ngón của nó.
Sara vẫn không thể nào dự đoán được chuyện gì sắp đến bởi vì đám khói kia.
Nếu cứ thế này, cô ta chắc chắn sẽ ăn một đấm thẳng mặt.
Tệ rồi đây!
“Mẹ nó!”
Tôi vội vã chạy tới trước Sara, đứng thủ thế và nhận cú đấm của con golem thay cho cô ta.
“Ng-Ngươi...”
“Gu… aa… aaa! Aa!”
Khi đám khói cuối cùng cũng đã tan, Sara mở to mắt sau khi nhận ra cái tình huống đang xảy ra trước mặt cô.
Cơ thể tôi đột nhiên bắt đầu cảm thấy nặng nề. Trọng lượng cực lớn từ con golem đã đè lên người tôi, và tôi thốt lên một tiếng lạ lùng nghe giống như tiếng rên.
Tôi đã nghĩ mình có thể bằng cách nào đó chịu được đòn tấn công kia, nhưng đời không như là mơ. Không giống như chặn tay nó, chặn một cú đánh văng yêu cầu tôi phải sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình.
Tôi có thể nghe tiếng xương của mình kêu cót két trong khi đôi chân tôi đang từ từ chìm ngập dưới lòng đất.
“Tốt lắm, đập anh ta như thế đi, desu!”
Nghe theo lệnh của Meru, con golem dồn nhiều lực hơn vào tay của mình.
“Ah! Ng-Ngươi...”
Tông giọng của tôi cao lên tỉ lệ thuận với lượng sức mạnh mà nó thêm vào.
Xương của tôi kêu cót két như thể chúng đang hét lên vậy.
Tôi không nghĩ mình có thể chịu đựng đòn này lâu hơn nữa.
Khi tôi đang nghĩ cách thoát khỏi thoát khỏi tình huống một cách thiếu bình tĩnh thì toàn bộ trọng lượng đang đè lên cơ thể tôi đột ngột biến mất.
“Cô...!!”
Đó là nhờ Sara đã phá hủy cánh tay con golem trong khi tôi đang đỡ nó.
Cánh tay bị phá hủy đó rơi trên mặt đất.
Chẳng hề cho con golem một cơ hội để bắt kịp mình, Sara đánh xuống mặt đất để đánh lạc hướng nó.
“Mn!!”
Mặt đất nổ tung lên và khói bụi bao phủ toàn bộ đại sảnh.
Bởi vì lượng áp lực lớn kia mà cơ thể tôi chẳng thể di chuyển chính xác như tôi muốn nữa, nhưng thật may mắn là Sara đã đưa tay ra cho tôi nắm.
“Lối này.”
Tôi ngoan ngoãn để cô ta kéo tay tôi.
Khi chúng tôi giữ một khoảnh cách an toàn với con golem, Sara cuối cùng cũng đã dừng bước.
“Có lẽ xa thế này là ổn rồi.”
“Đúng vậy. Cảm ơn vì đã giúp tôi nhé.”
Khi tôi bày tỏ lòng biết ơn của mình thì cô ta cau mày với tôi.
“Ngươi đó! Tại sao ngươi lại cứu ta sau tất cả những thứ ta nói trước đó chứ?”
Cô ấy nói khe khẽ. Gần như cô ấy đang cảm thấy tội lỗi vì những gì mình đã làm.
Ý cô là sao hả? Nếu tôi để cô chết ở đây thì ai sẽ giúp tôi hạ nó đây?
Tôi hoang mang trong chốc lát khi thấy cô ấy hỏi điều hiển nhiên đó.
“Đó dĩ nhiên là vì tôi cần cô rồi!”
Liệu cô ấy có nghe thấy khi tôi yêu cầu cô ấy hợp tác suốt từ nãy đến giờ không?
Nghe thấy câu trả lời rõ ràng của tôi, Sara trả lời với một câu “Ta hiểu rồi...” và nhắm mắt lại như đang suy tính điều gì đó. Và cuối cùng thì cô ấy mở mắt ra sau khi đưa ra quyết định.
“...Thực hiện nó đi.”
“Cái gì cơ?”
“Nói đi! Nói ta nghe kế hoạch của ngươi đi! Đừng có nói là ngươi yêu cầu ta hợp tác mà chẳng có kế hoạch chi tiết nào nhá!”
Nghe những lời đó từ miệng cô ấy trong khi thấy cô có vẻ hơi xấu hổ, tôi đơ người tại chỗ.
Cô ấy vừa mới nói gì vậy? Cô ấy sẽ hợp tác với tôi á?
“Ểh? Chúng ta sẽ hợp sức để đánh bại nó á?”
“Ngươi biết là ta cũng muốn đánh bại thứ đó mà. Đó là lựa chọn duy nhất còn lại của ta.”
Thế quái nào? Cô ấy bị chấn thương sọ não hay gì à?
Tôi chẳng thể làm gì ngoài nghiêng đầu bối rối. Nhưng dù vậy, nếu cô ấy đã muốn hợp tác thì tôi chẳng có lý do gì để từ chối cả.
“Đúng vậy, tôi có chứ. Một kế hoạch bí mật hoàn hảo được chuẩn bị chỉ dành cho khoảnh khắc này!!!”
——————————————————————–
Bonus
Nghệ thuật
“Con golem siêu không lồ đó được làm bằng đá, phải không?”
“Chính xác. Một con golem cường hoá cơ thể nó bằng cách mang thêm nhiều lớp nguyên liệu mà nó được tạo ra, desu.”
“Vậy là một con golem sắt hoặc một con golem đồng cũng có thể làm tương tự phải không?”
“Đúng vậy, desu. Thậm chí có những người sử dụng golem cho tác phẩm nghệ thuật của mình nữa.”
“Nghệ thuật?”
“Họ sử dụng nững con golem đá để đính đá và chạm khắc các tác phẩm, desu.”
“Thì ra đó là cách mà nghệ thuật phát triển ở dị giới à...”