“Đây sẽ là lời cảnh cáo cuối cùng của tôi. Nếu anh không muốn chết thì hãy rời khỏi đây ngay lập tức, desu.”
Đứng đằng trước con golem khổng lồ, Meru đưa ra cho chúng tôi lời cảnh báo cuối cùng. Nói thật là tôi không hề thấy có thứ gì nghiêm trọng như thế đang đến. Con golem kia còn chẳng cử động và vẫn còn đang đứng phía sau Meru. Vậy có nghĩa là nó sẽ không di chuyển mà không có mệnh lệnh của Meru. Tôi đã phân tích được tình hình trong khi nhìn Meru và con golem. Đột nhiên Lina trỏ vào con golem như thể nhận ra điều gì đó và nói.
“Đó chỉ là một con golem bình thường thôi mà! Thông thường, một con golem loại thường là con yếu nhất trong các chủng loại golem nhưng nó có thể cường hóa cơ thể của mình bằng cách mang thêm vào các lớp giáp pha lê hoặc loại đá độc nhất mà tạo nên cơ thể nó. Mất khá nhiều thời gian để những lớp giáp đá hoặc pha lê bám vào cơ thể của chúng, nhưng một khi đã xong thì con golem đó sẽ có khả năng đánh bại những con quái thú mạnh hơn. Thứ mà chúng ta đang đối mặt là dạng cường hóa cuối cùng.”
Lina giải thích cho tôi với một giọng nói đầy sự ngạc nhiên. Cơ mà nó thật sự rất to lớn. Chỉ đôi chân của nó đã dài hơn chiều cao của tôi rồi. Tôi chưa bao giờ thấy thứ gì to như thế này cả. Tuy nhiên, con golem này còn có thể cường hóa cơ thể của nó bằng cách gắn thêm đá lên mình. Chỉ bằng cách nhìn kích thước cơ thể nó mà tôi có thể nói được là nó mạnh đến mức nào. Đối mặt với một con golem khổng lồ loại thường, tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi chỉ từ việc tưởng tượng thời gian mà công sức mà tôi cần bỏ ra để đập nó sấp mặt. Nói thẳng ra thì tôi không chắc là mình có thể bán hành cho nó mà không xài ma thuật. Đó là lý do vì sao tôi muốn tránh đánh nhau nếu có thể. Tôi hỏi Meru với hy vọng tìm được một cách để tránh những rắc rối vô nghĩa.
“Nhân tiện, chủ nhân của cô là Metron phải không? Hắn đã ra lệnh gì cho cô thế? Để tôi nói cô biết, chúng tôi không đến đây để gây bất cứ thiệt hại nào cho nơi này. Tôi chỉ cần sử dụng vòng tròn dịch chuyển ở sau đại sảnh này thôi.”
Có thể cô ta sẽ để tôi qua nếu Metron chỉ ra lệnh cho cô ta bảo vệ nơi này. Mang theo hy vọng nhỏ nhoi ấy trong lòng, tôi chờ Meru trả lời.
“Chủ nhân ra lệnh cho tôi tiêu diệt tất cả những người tới đảo này và không để bất kỳ ai tiếp cận nơi này, desu. Đó là lý do vì sao tôi sẽ khong để anh tới gần vòng tròn dịch chuyển, desu.”
Để lộ vẻ mặt hài lòng, Meru nói tiếp.
“Lúc đó, chủ nhân nói tôi bảo vệ nơi này cho đến khi ngài quay lại. Tôi thấy vui vì được chủ nhân dựa dẫm và là lần đầu tiên tôi cảm thấy mình có ích.”
Cô ấy làm một vẻ mặt đầy tự hào. Tôi có thể nhận ra cô ấy cảm thấy vui vẻ và thảnh thơi như thế nào khi nói về chủ nhân của mình. Tôi đoán cuối cùng nó vẫn là điều không thể. Hy vọng nhỏ nhoi của tôi chẳng có gì ngoài phí thời gian. Tôi cảm thấy hơi nản khi sự mong đợi của mình bị lừa dối.
(Nhưng dù sao đi nữa, liệu có thể là...)
Một dòng suy nghĩ xẹt qua tâm trí tôi cùng với cảm giác chán nản.
(Tên Metron đó... Hắn đã lãng quên Meru mất rồi.)
Hắn sẽ không đưa Sara tới phá hủy nơi này nếu hắn không quên Meru. Ít nhất thì hắn nên nói với cô ấy về chuyện này.
(Cô gái tội nghiệp...)
Một AI chờ đợi người chủ nhân sẽ không bao giờ quay lại của cô ấy. Khi tôi tỏ ra đồng cảm với Meru mà vẫn còn đang mỉm cười mãn nguyện thì Lina thì thầm vào tai tôi. (Văn Bờm: Tác giả dùng từ “AI” trong raw nên không dịch từ đó ra đc.)
“Cậu đang tính làm gì thế, Kamiya Yato? Chúng ta không thể đánh với con golem đó trước khi đưa được Saya-dono và Karen-dono tới nơi nào đó an toàn.”
Lina đề nghị trong khi nhìn chằm chằm vào con golem. Đã đến nước này thì có vẻ như đấu với nó là cách duy nhất để chúng tôi qua được. Trong trường hợp đó, chúng tôi phải đưa Saya và Karen tới một nơi khác. Tôi đoán là mình không còn lựa chọn nào khác rồi.
“Saya, Karen. Rời khỏi đại sảnh cùng với Lina mau.”
“Ểh? Tại sao?”
“Có lẽ tớ sẽ quyết định đấu với tảng đá khổng lồ đó. Vậy nên cậu sẽ phải tránh xa khỏi đây trước khi điều đó diễn ra.”
“Vậy còn cậu thì sao, Yato-kun?”
“Tớ sẽ chăm sóc nó. Suy cho cùng thì đó là cách duy nhất để tớ tới được vòng tròn dịch chuyển.”
“Một mình cậu liệu sẽ ổn chứ?”
Saya hỏi với một vẻ mặt khó chịu. Một con golem đá to bự tổ chảng đối đầu với một con người. Bất cứ ai sẵn sàng tham gia vào một cuộc chiến như vậy đều không thể phủ nhận là rất liều lĩnh. Thậm chí cả Saya mà được cho là đã biết về những kĩ năng của tôi cũng nhận ra sự vô lý của tình cảnh này. Bên cạnh đó thì tôi không thể xài ma thuật. Đó là điều bình thường khi cô ấy cảm thấy khó chịu. Tôi nhẹ nhàng mỉm cười và quay lại trả lời Saya.
“Thoải mái đi nào. Tớ không yếu đến mức thua đống đá đó đâu.”
“Nhưng mà…”
Hình như là câu trả lời của tôi không hề có sức thuyết phục. Saya không hề thay đổi vẻ mặt lo lắng của cô ấy. Tôi đã do dự trong giây lát khi thấy biểu cảm đó, nhưng Meru thì không hề cho tôi thời gian để suy nghĩ và hành động.
“Tôi đã được tạo ra vì mục đích duy nhất là phục vụ chủ nhân của tôi và tôi sẽ tuân theo mệnh lệnh của ngài ấy bất kể chuyện gì xảy ra, desu!”
Khoảnh khắc cô ta nói những lời đó, con golem loại thường mà đang đứng sau cô ta bắt đầu di chuyển trong khi tạo ra những tiếng ồn inh tai nhức óc. Tệ rồi đây, tôi phải nhanh chóng làm gì đó về chuyện này. Tôi đã mất bình tĩnh trong khoảnh khắc, nhưng rồi ngay lập tức yêu cầu Saya và Karen chạy khỏi đây.
“Rời khỏi đây mau! Tất cả mọi người!”
“Yato-kun…”
Saya còn không cử động mặc dù con golem đã bắt đầu di chuyển. Khi tôi sắp định thuyết phục cô ấy rời đi, Karen bước tới và đặt tay lên vai cô.
“Đi thôi, Saya-chan.”
“Karen-chan, chúng ta không thể…”
“Chị đừng lo. Anh ấy không thể nào thua một con golem đá đâu.”
Với một cử chỉ điềm tĩnh và một vẻ mặt nghiêm túc, Karen nhìn tôi sau khi thêm vào “em nói đúng không?”. Đúng như mong đợi từ cô em gái yêu quý của tôi. Cô bé biết mình đang làm gì. Tôi cười nhếch mép như một câu trả lời cho những gì cô bé nói.
“Tôi nhờ cô bảo vệ họ nhé.”
“Được.”
“Wan!”
Đáp lại yêu cầu của tôi, cả Lina và Rouga rời khỏi đại sảnh cùng với Karen đang kéo tay Saya đi. Còn Saya vẫn cứ nhìn về phía tôi suốt quãng thời gian cô ấy ra khỏi sảnh. Tôi vẫy tay và nhìn cô ấy rời đi. (Văn Bờm: Nó yêu mày cmnr mà đéo biết... Đầu óc ngu si tứ chi phát triển!). Ngay lúc tôi tập trung vào con golem thì Lina ngừng chạy giữa đường và hét lên với tôi.
“Mấy con golem có cái lõi nằm sâu trong ngực chúng. Nếu cậu phá được cái lõi thì nó sẽ chết! Hãy nhắm vào cái lõi!!”
“Hiểu rồi!”
Lần này, sau khi xác nhận là họ đã rời khỏi đại sảnh, tôi quay lại để đối mặt với Meru mà đã chờ đợi cho đến tận bây giờ
“Anh không đi à, desuka?”
“Quá tệ. Tôi có vài công việc chưa hoàn thàn sau cánh cửa đó nên tôi không thể đi được.”
Từ từ nhắm mắt lại, Meru thì thầm “tôi hiểu rồi, desu.” với một giọng nói tỏ rõ sự thất vọng.
“Vậy thì bây giờ tôi sẽ giết anh.”
“Cứ thử xem nào.”
Con golem bắt đầu di chuyển một lần nữa trong khi gây ra những tiếng ồn inh ỏi. Tôi vào tư thế chiến đấu với hai bàn tay nắm chặt lại. Hiện tại, tôi đang sắp đấu với một con golem khổng lồ mà không xài ma thuật. Tất cả đều vì mục tiêu duy nhất là gặp thằng nhóc phiền toái đó. Với mong muốn đơn giản từ tận đáy lòng mình, tôi đã chuẩn bị cho trận đấu chống lại con golem loại thường kia.
————————————————
Bonus
Khuynh hướng
“Meru nè, cô đã ở đây được một khoảng thời gian rất dài rồi phải không?”
“Vâng, đến tận bây giờ thì là vài thế kỉ, desu.”
“Cô không tò mò về thế giới bên ngoài à?”
“Vâng, Tôi có hơi tò mò, nhưng tôi có chức năng tìm kiếm mà cho phép tôi có mọi thông tin mình cần về thế giới bên ngoài, desu.”
“Hmm, nói tôi nghe mấy thứ mà cô biết đi.”
“Tôi biết rất nhiều seri anime theo mùa. Tôi còn biết là khoảng 80% những người tôi coi là bạn đều không coi tôi là bạn——”
“Vậy cơ bản là cô đang xài internet rồi.”
(Trans-Eng: Vậy nên cái tít “khuynh hướng” này chỉ khuynh hướng của loại thông tin mà cô ấy có được từ việc xài internet.)
————————————————
Tui vừa bật giáo viên hồi sáng, bị chép phạt câu điều kiện và câu bị động 20 lần, thứ 4 nộp. Tuần này méo có chương mới nữa đâu nhé.