Trans (luckydog) : tui đang thắc mắc rằng có nên dùng xưng hô "em" cho Rouga không? Bối rối quá. Dù sao, xin lỗi vì đã vắng mặt 1 tuần, tui đi du lịch :3
-----------------------
“Khá là tệ nhỉ.”
Chân tôi trở nên tê liệt sau khi cuối cùng cũng được giải phóng từ phiên la mắng của Saya và Karen, tôi phàn nàn cùng với khuôn mặt mệt mỏi.
Tôi chưa bao giờ quỳ gối lâu như vậy trong đời.
“Đó là lỗi của cậu , Yato-kun.”
“Yeah, gieo gió ắt gặp bão.”
Vẫn còn giận, cả hai người ném những lời như vậy vào tôi cùng với biểu cảm không hài lòng.
Chà, sau cùng, họ đúng.
Đó là lỗi của tôi khi bị mê hoặc bởi cảnh tượng tuyệt vời như vậy
Lần đến tôi cần phải cẩn thận hơn.
Khi tôi vẫn đang cân nhắc lại điều tôi đã làm, Rouga, với biểu hiện lo lắng, chạy đến tôi.
“Chủ nhân, anh ổn chứ ~?”
“Yeah, anh ổn. Em đã làm rất tốt trong việc đánh bại con bạch tuộc đó. Giỏi lắm.”
Tôi mỉm cười trả lời và xoa đầu ẻm. Em ấy là người hùng đã cứu họ lần này và một anh hùng xứng đáng được khen ngợi.
Sau khi tôi dành thời gian với Rouga, tôi đến hỏi những cô gái về giọng nói tôi nghe trước vụ tấn công.
“Này, các cậu có nghe một giọng nói kì lạ trước khi con bạch tuộ xuất hiện không?”
“Giọng nói? Ah, đúng vậy, tớ có nghe nó!”
“Đó là giọng nói của một bé gái, đúng chứ?”
“Đúng vậy, đó là giọng của một bé gái.”
Có vẻ như, cả ba bọn họ đều nghe được cùng một giọng nói.
Vậy đó không phải là trí tưởng tượng của tôi.
Xác nhận rằng tôi không phải là người duy nhất nghe được, nhớ lại nội cụm từ của giọng nói.
“Tiêu diệt toàn bộ kẻ xâm nhập.”
Tôi chắc rằng đó là phát minh của tên nhóc phiền phức đó.
“Vậy điều đó có nghĩa là giọng nói đó chịu trách nhiệm cho việc tấn công ban nãy?”
Lina cũng có một kết luận như tôi.
“Có lẽ.”
“Nhưng tại sao lại là bạch tuộc?”
Bối rối bởi cuộc nói chuyện của chúng tôi, Saya hỏi trong khi nghiêng đầu.
Lina đáp lại câu hỏi của cô ấy.
“Hòn đảo này được chỉnh sửa cho vui bởi Metron-sama. Ngài ấy có lẽ đã cài đặt nhiều trò hề khác bởi vì ngài nghĩ rằng nó sẽ vui nếu làm vậy.”
Hắn ta giấu một con bạch tuộ khổng lồ bởi vì hắn nghĩ nó vui.
Tôi hơi đồng ý với quyết định của hắn, nhưng đó không phải là vấn đền.
“Lina, cậu không biết gì khác về hòn đảo này ư? Như thứ gì đó như cơ chế phòng thủ hay đại loạn vậy?”
Nhằm xác nhận giả thuyết của tôi là đúng, tôi hỏi Lina người đang thể hiện bộ mặt như thể đang suy nghĩ sâu một lúc trong khi vẫn đang nghiêng đầu.
“Tất cả những gì tớ biết là hòn đảo này đầy rẫy những thứ Metron-sama đã làm vì sự ham vui, nên không có gì cụ thể.”
Sau đó cô ấy lắc đầu, ngụ ý rằng không có gì trong suy nghĩ của cô.
Vậy chúng ta không có bất cứ gợi ý nào.
Điều duy nhất tôi biết là giọng nói của bé gái đó có gì đó liên quan đến hắn.
Con bạc tuộ có vẻ như không phải là sinh vật của Trái Đất.
Yeah, nó chắc chắn cũng liên quan đến tên nhóc đó.
“Vậy chúng ta nên làm gì? Chúng ta không thể tiếp tục chơi quanh đây như thế này. Còn lại là-“
“Lựa chọn duy nhất của chúng ta là tìm ra nguồn gốc của giọng nói đó.”
Lina tiếp tục lời của tôi trước khi tôi có kịp hoàn thành.
Dù sao đó cũng là lựa chọn khả thi duy nhất.
Tôi quay lại nhìn vào khu rằng phía sau chung tôi.
Chúng mình cần phải tìm nó ở trong khu rừng to lớn này...
Sẽ không thành vấn đề nếu chỉ có tôi và Lina, nhưng chúng tôi không nên kéo Saya và Karen vào.
Khi tôi nhìn cả hai bọn họ, họ đó rằng suy nghĩ hiện tại của tôi và đề nghị.
“Chúng tớ cũng muốn đi.”
“Yeah, chúng tớ cần phải trừng phạt cô bé người chịu trách nhiệm cho con bạch tuộc đó.”
Saya muốn đi với chúng tôi chỉ đơn thuần vì tò mò trong khi mong muốn của Karen lại có ý muốn trả thù vì sự việc lúc nãy.
Nhưng nếu khi họ vẫn khăn khăn vậy, tôi không thể ngay lập tức đồng ý được, miễn bàn cãi.
Khi tôi vẫn im lặng được một lúc, Lina trả lời mong muốn của họ thay vì tôi.
“Sao không chứ? Nếu chỉ có tớ và cậu, chúng ta có thể bảo vệ họ. Kể cả khi nếu có việc gì đó xảy ra, chúng ta có thể có cậu dịch chuyển họ đến nơi an toàn là được.”
Bị thuyết phục bởi lời đề nghị của cô ấy, tôi quyết định đồng ý sau khi cân nhắc một lúc nữa.
“Chà, mình đoán điều đó ổn thôi...”
Cô ấy nói đúng. Cả hai chúng tôi có thể dễ dàng bảo về Saya và Karen và kể cả khi có gi đó xảy ra, tôi có thể dịch chuyển họ đến nơi nào đó.
Quyết định rồi, chúng tôi sẽ đi cùng nhau.
“Em sẽ cố hết sức. ~”
Rouga em nó có lẽ đã nghe được chúng tôi, nhiệt tình hét lên.
Tôi đang có ý định dịch chuyển ẻm về nhà, nhưng sẽ ổn thôi nếu để ẻm đi chung.
Ẻm có thể trở thành hộ vệ tốt cho Saya và Karen.
“Hãy cố hết sức để bảo vệ Saya và Karen nhé, Rouga.”
“Vâng!!”
Rouga đáp bằng thân giao cách cảm một cách mạnh mẽ. Tôi nghĩ rằng tôi có thể an toàn dựa vào ẻm ở mức này.
“Anh để lại nó cho em.”
“Đã hiểu!”
Khi tôi bày tỏ sự mong đợi, ẻm trả lời một cách chắc chắn.
Lina và những cô gái thấy cuộc hội thoại giữa chúng tôi đã biểu hiện bối rối.
“Tớ hiểu rằng các cậu đang nói chuyện với nhau, nhưng có vẻ như chỉ có mình cậu đang nói chuyện với một con sói im lặng.”
“Nó lạ thật.”
Họ nhìn tôi với biểu cảm kinh ngạc.
Tôi cảm thấy rằng tôi đã nghe chuyện này trước đó.
Chịu thôi. Mặc dù tôi đang nghiêm túc nói chuyện với Rouga, mọi người nhìn nó như thể tôi đang nói chuyện với một con sói bình thường, nhưng đó chỉ là một cách để chúng tôi giao tiếp với nhau.
Tôi cũng có thể sử dụng thần giao cách cảm, nhưng phát hiện ra rằng tốt hơn nên sử dụng miệng.
Tôi muố họ dừng nhìn tôi theo kiểu như vậy, thật lòng.
“N-Nhưng có vài người kì lạ nói chuyện với những thú cưng yêu dấu của họ! Tớ không nghĩ rằng điều đó lạ.”
Bất ngờ thay, Saya tuyệt vọng cố nói đỡ cho tôi.
Cô ấy là đồng minh duy nhất của tôi.
Mặc dù điều cô ấy nói không giúp được gì cho tôi cả.
Ý tôi là, cô ấy khẳng định rằng những người nói chuyện với thú cưng của họ là kì lạ.
“Chà, sao cũng được, hãy bắt đầu nào.”
Với điều đó, tất cả chúng tôi hướng đến khu rừng dày đặc của hòn đảo và chìm vào trong vô số cây cối.
------------
Bonus
Hội thoại.
“Cậu có thực sự cần phải sử dụng miệng để nói với Rouga-chan không?”
“Không, tớ có thể dùng thần giao cách cảm, nhưng tớ phát hiện ra rằng nếu nói bình thường thì dễ hơn.”
“Vậy sao không thử sử dụng thần giao cách cảm đi? Như vậy, mọi người sẽ không thấy kì lạ.”
“Yeah, hãy thử đi!”
“...Chà, được thôi.”
“.....” <- Thần giao cách cảm
“.....” <- Thần giao cách cảm
“Cách này cũng vậy, hơi quái.”
“Họ chỉ nhìn lẫn nhau.”
“Thật là siêu thực.”