Hầy, thực ra tui cũng có nhiều chuyện để nói lắm nhưng mà có một chuyện tui cần phải nói...Chương cuối rồi :v
------------------------------------
Trong khi
Kamiya Yato đang đối đầu với Akuya, một người đàn ông đang ẩn mình trong một con hẻm đang quan sát những người đi qua.
“Không tốt chút nào, kẻ đó không hề tốt,…Hmm, không chắc…”
Vị thần của sự căm thù, Germa, đang
quan sát dòng người và lẩm bẩm với bản thân hắn như thể hắn đang đánh giá họ.
Khi hắn thực sự mệt mỏi, hắn dựa vào tường và thở dài.
“Mình không thể tìm được nơi nào tốt để nghỉ ngơi. Có lẽ bởi vì con người ở thế giới này ban đầu không hề gắn liền với sự thù ghét. Vết thương của mình sẽ cần nhiều thời gian hơn để hồi phục ở mức độ này.”
Suy ngẫm về tình huống, Germa xếp tay lại và đặt lên cằm.
Sức mạnh của Germa như một vị thần của sự căm thù là dùng sự thù ghét của bất cứ thứ gì có sự sống và chuyển đổi nó thành sức mạnh của riêng mình. Hắn cũng có thể cung cấp sức mạnh cho bản thân hắn bằng cách chiếm đoạt người khác (other party).
“Mức tiêu chuẩn của dân cư n ơi này quá cao. Mình không thể hồi phục trong nơi này được.”
Germa nói với cảm xúc không hài lòng.
Tất nhiên, hắn ta có thể tự cung cấp sự thù ghét cho hắn mà không cần phải chiếm hữu nữa. Sau tất cả, mọi sinh vật sống
chứa cảm xúc của sự thù ghét.
Nó là điều gì đó giống nhau
giữa tất cả các thế giới đang hiện hữu.
Tuy nhiên, bởi vì sự phát triển văn hóa của thế giới này, số lượng của sự thù ghét rất thấp khi so sánh với những thế giới khác.
Biết điều đó, hắn tự trách sự xui xẻo của bản thân vì đã ở đây.
“Mình không nên dịch chuyển một cách tùy tiện.”
Khuôn mặt của hắn ta không thể bị thấy được bởi vì cái mặt nạ hắn đang mang, nhưng nó vẫn rõ rằng hắn ta đang biểu hiện một biểu cảm chua chát. Germa gục tầm nhìn của hắn xuống.
Hắn đã nghĩ về việc thu thập sự căm ghét trong thành phố, nhưng vết thương nghiêm trọng hắn nhận được trong trận chiến gần đây không cho phép điều đó.
Nếu mình tấn công, những thiên thần chắc chắn sẽ tìm thấy mình.
Mình không thể thắng chúng trong tình trạng hiện nay.
Mình cần phải nghĩ cách khác.
Cuối cùng cũng quyết định việc cần làm, Germa ngẩng đầu lên, có vẻ hắn đang chần chừ.
“Hãy thử nhập vào ai đó.”
Kể cả khi nó không mang lại kết quả đủ lượng sức mạnh căm ghét, chiếm ai đó vẫn
nâng sức mạnh của hắn lên đáng kể.
Có một ít năng lượng căm ghét sẽ làm cho việc hồi phục diễn ra chậm hơn, nhưng nó vẫn tốt hơn là không làm gì.
“Ta sẽ không để
ngươi làm việc đó!”
Một giọng nói vang lên từ nơi nào đó.
Giật mình bởi giọng nói đột ngột, Germa nhìn xung quanh tìm kiếm nguồn gốc của nó và tìm ra được đang có một thiên thần đằng sau hắn.
“Ta cuối cùng cũng tìm ra ngươi, Thần căm thù. Mặc dù ngươi không phải là một vị thần nữa.”
Lina nói cùng lúc cô ấy hạ cánh xuống.
Nhận ra rằng giọng nói đó đến từ thiên thần, Germa cảm thấy nhẹ nhõm đôi chút.
“Chỉ là một thiên thần. Ta cảm thấy lạnh sống lưng một chút khi nghĩ rằng đó có thể là mụ đàn bà đó đang nhắm vào ta.”
Germa nói trong khi xem thường Lina.
Nhưng Lina không phản ứng với lời của hắn và tiếp tục.
“Theo mệnh lệnh của Metron-sama, ta sẽ bắt ngươi và nghiền nát ngươi nếu ngươi không đầu hàng.”
Lina khẳng định với Germa.
Tất nhiên, Germa trả lời bằng cách nhạo báng lời khuyên của cô ấy và nói.
“Ta đang bị coi thường ở đây. Kể cả khi nếu ta đang có một vết thương trầm trọng, không đời nào ta có thể yếu hơn một thiên thần được.”
Những gì Germa nói là đúng.
Một vị thần là một tồn tại đứng trên đỉnh của thế giới và quản lý chúng.
Level trung bình là 300 với 250 là thấp nhất. Ai đó với level như vậy cực kì mạnh và Germa cũng không phải ngoại lệ.
Với phía bên kia, level của Lina chỉ vừa đủ vượt qua 100 với sự biến hóa của cô. Kể cả khi hắn ta bị thương, hắn vẫn mạnh hơn cô ấy.
Cho dù bạn nghĩ như thế nào, không đời nào cô ấy có thể đánh bại hắn một cách dễ dàng.
Nhưng dù vậy, Lina tiến đến đối mặt với hắn.
Có vẻ như, Germa vẫn không nhận thức được điều đó và tiếp tục cười toe toét.
“Nếu ngươi tin rằng sự tình là vậy, vậy hãy thử đánh bại ta.”
Nói vậy, Lina thả ra một màn sương tro từ đôi tay của cô ấy.
Màn sương tro rơi từ bàn tay cô ấy lan tỏa trên mặt đất và trôi nổi xung quanh cô ấy.
Chú ý việc đó, Germa vẫn tự tin và nói.
“Hm, [Void magic] huh. Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể đánh bại ta chỉ với kỹ năng đó?”
Nói chung là, Void Magic của một thiên thần không thể bộc lộ tất cả sức mạnh của nó chỉ bởi một thiên thần sử dụng.
Sức mạnh thực sự được thể hiện khi nó được sử dụng bởi và tá thiên thần cùng lúc.
Nhưng điều đó chỉ áp dụng cho [Void magic] chứ không phải [Void Magic max] .
“Vậy hãy thử phòng thủ cái này.”
Lina sử dụng toàn bộ màn sương xung quanh cô ấy và giải phóng vào Germa.
Vẫn bình tĩnh như thường, Germa không cố tránh đòn tấn công của cô, cho đến khi hắn bị bao bọc bên trong nó.
“!!?? C-Cái gì đây?”
Ngay lập tức nhận ra có gì đó dư thừa, Germa bắt đầu quan sát màn sương tro xung quanh cơ thể hắn.
Màn sương đang ăn mòn bộ đồ và mặc nạ của hắn.
Nhận ra rằng hắn đang bị tiêu diệt từ từ, Germa rên rĩ và xụp xuống. Cái mặt nạ vẫn đang giấu đi khuôn mặt của hắn, nhưng hắn ta chắc chắn đang cảm thấy bối rối.
“thật tệ cho người, Void Magic của ta không giống như những người khác.”
Lina đáp trong lúc coi thường Germa, đang quì gối.
Cô ấy đã rất cố gắng để trở thành một thiên thần phục vụ một vị thần.
Bởi vậy, level của cô ấy với các thiên thần khác là trên đỉnh.
Cô ấy thậm chí còn nâng cấp Void Magic của cô ấy tối đa hết mức có thể.
Cô ấy không thể thể hiện tất cả sức mạnh của mình khi đối đầu với Yato, nhưng dù vậy, cô vẫn là một thiên thần mạnh.
Điều đó là hiển nhiên với kỹ năng của cô ấy ở trên cấp độ khác.
“Mặc dù, điều đó sẽ không hề đủ để đánh bại một cựu thần.”
Màn sương tro quả nhiên đang dần ăn mòn cơ thể hắn ta.
Nhưng nó vẫn không đủ.
Sau tất cả, khoảng cách level của họ quá xa.
Dù void magic
tối đa của cô ấy có mạnh đến đâu, cô ấy không thể đánh bại một cựu thần chỉ bằng cách tra tấn hắn như vậy.
“Ta sẽ cho ngươi cơ hội thứ hai. Khuất phục đi!”
Lina cho Germa một cơ hội thứ hai để khuất phục, nhưng Germa nhìn vào mặc cô ấy và nói một cách đau đớn.
“Tất cả những gì ta làm là thay đổi thế giới theo bản chất của ta. Ta không thấy lý do nào để ngươi đến bắt ta.”
Nghe lời đáp của hắn, Lina không thể thay đổi biểu cảm cuả mình, như thể cô ấy đang nắm bắt toàn bộ tình huống.
“Trong trường hợp đó, Ta sẽ giết ngươi.”
Lina rung cánh của cô ra, khiến cho những chiến lông vũ rơi từ trên trời. Sẽ tốt hơn nếu cô ấy có thể bắt hắn, nhưng đó là một lựa chọn nguy hiểm, vì hắn vấn là một cựu thần.
Rất có khả năng hắn ta sẽ gỡ cái còng của hắn và chạy trốn.
Lựa chọn cuối cùng của cô ấy là kết thúc hắn ngay lập tức.
Đó là kế hoạch của Lina.
Sẽ không thể nói gì nữa khi hắn sẽ trốn khỏi void magic của cô ấy.
Đây là cơ hội tốt nhất của cô ấy để tấn công.
“Vĩnh biệt, Germa. [White feather judgement] .”
Lina kết thúc lời nói của mình bằng một tiếng hét. Germa cảm giác được sự nguy hiểm của tình huống và sẵn sang… vài giây trôi qua, không có gì xảy ra.
“C-Cái gì!!? Điều gì đang xảy ra vậy!?”
Lina đang bối rối bởi vì kỹ năng của cô ấy không được kích hoạt. Bình thường, kỹ năng của cô nên kích hoạt để tiêu diệt Germa bây giờ. Nhưng cô ấy đã quên mất một điều.
“Aah!! Không!!?”
Kỹ năng đó đã bị xóa bởi Yato.
Nhớ lại sự thất đó, Lina hét lên thất thanh.
Cô ấy không nghĩ rằng điều gì như vậy có thể khiến cô ấy rơi vào tình huống nghiêm trọng như vậy.
Nhận ra rằng Lina không tấn công mình, Germa sử dụng cơ hội ấy và vươn tay ra.
“Ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng đây là một cơ hội tốt.”
“Ah!!?”
Khoảnh khắc Lina trở nên ý thức được bước đi của Germa, tầm nhìn của cô ấy trở nên hoàn toàn chìm vào bóng tối.
Bất ngờ vì sự thay đổi sự kiện đột ngột, cô ấy không thể di chuyển.
“Ta đã hạ thấp sự phòng vệ của mình, nhưng điều đó sẽ không xảy ra lần nữa. Một khi những vết thương của ta đã lành, ta sẽ quay lại để báo thù, đừng quên điều đó, thiên thần thân mến.”
“C-Chờ đã!!”
Bị bao bọc bởi bóng tối, Lina cố gắng dừng Germa bằng cách hét lên, nhưng không có phản hồi lại.
Cô ấy cuối cùng cũng lấy lại được tầm nhìn, mặc dù lúc đó đã quá muộn.
“Hắn đã trốn thoát…”
Lina thốt lên với bản thân khi cô nhìn vào nơi Germa đã đứng.
Cô ấy không thể cảm nhận sự hiện diện của hắn ta. Hắn nhất định đã dịch chuyển sang nơi nào đó.
Mình chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể làm một lỗi nghiêm trọng như vậy.
Lina trách mình bất cẩn và cùng lúc…
“Ngày mai mình sẽ phàn nàn với cậu ta.”
Cô ấy biểu lộ cảm giác tức giận đến Yato.
Cô ấy biết rằng đây là lỗi của cô ấy khi để kỹ năng của mình bị xóa bởi cậu ta, nhưng cô vẫn có ý định phàn nàn.
Quyết định việ cần làm, Lina quay sang suy nghĩ về trận chiến tiếp theo của mình.
Lần đến mình cần phải hạ gục hắn.
Nâng cao nhiệt huyết cho lần đánh tiếp theo, Lina đi một mình trong con hẻm tối.
Bonus
Quay lại từ khu mua sắm.
Yato và Kamaishi lúc đó.
“Nghĩ về việc đó, cậu đang làm gì ở đây, Kamiya-kun?”
“Tớ đang mua đồ cho mẹ.”
“Vậy ư? Không phải cậu về nhà muộn rồi ư? Mẹ của cậu có lẽ đang đợi đấy.”
“Ổn thôi. Dù sao tình huống của cậu quan trong hơn.”
“Nhưng mẹ cậu rất nghiêm khắc khi nhắc đến việc nấu ăn. Liệu cậu sẽ thật sự ổn chứ?”
“....”
“Kamiya-kun?”
“....Y-Yeah.”
“Tớ không nghĩ rằng tớ có thể tin lời cậu. Chân của cậu đang run rẩy kìa.”