Class ga isekai shoukan sareta naka ore dake nokottan desu ga

kamaishi đến nhà part1

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

***TL: chú ý, có mấy chỗ ta dịch sẽ khác bản Eng, nếu bên Eng mà giống của tác giả thì biết sao rồi đấy, cơ mà để yên thì khá khó chịu, mà đổi thì cũng không ảnh hưởng mấy, nên là đừng ý kiến nhé.

Sau cái ngày hẹn hò ấy, tôi hờ hững nghe giáo giáo viên nói trong giờ sinh hoạt.

“Chú ý, sắp thi rồi, đừng có đi chơi nữa, lo mà học hành đi.”

Thi cử à? Vài tên trong lớp hẳn là làm mấy cái mặt vui lắm khi nghe tin này, với tôi, ờ thì, ít nhất, nó không quá tệ. Sau cùng thì, tôi có thể ngủ bao nhiêu tùy thích vì bài năm nay tôi học xong cả rồi.

“Vậy thì, tiết sinh hoạt kết thúc tại đây, lớp trưởng điều hành lớp nhé.”

“Cả lớp, đứng!”

Tiết sinh hoạt kết thúc sau hiệu lệnh và cả lớp bắt đầu chuẩn bị cho tiết đầu tiên.

Kamaishi ngồi phía trước lẩm nhẩm mấy từ về bài thi, giọng nhỏ nghe buồn buồn.

“Có lẽ nào cậu học không tốt hả?”

“Không, nhưng lần này mình không tự tin lắm.”

Điểm của nhỏ nằm trên trung bình một chút nên cũng không phải là tệ. Mà điểm của tôi nằm tít trên kia.

“Kamiya-kun, đúng như tớ nghĩ, cậu có vẻ chẳng để tâm mấy.”

“Cậu nghĩ vậy sao?”

“Ừm, chẳng phải cậu đạt điểm tuyệt đối ở gần hết mấy bài kiểm tra nhỏ còn gì.”

À thì, gian lận cả thôi. Với tầm cỡ của cái cheat mà tớ đang sỡ hữu thì mấy bài đó chả có nghĩa lý gì cả.

“Tớ đã học chăm lắm đấy.”

“Tớ hiểu...Này, Kamiya-kun”

Khi tôi nói dối về việc đó, Kamaishi trả lời với vẻ do dự.

“Liệu cậu có thể giúp tớ học được không?”

“Nếu cậu muốn.”

“...Được sao?”

Nhỏ có vẻ bất ngờ vì tôi đáp mà chẳng lấy một giây suy nghĩ, và chúi người về phía tôi.

Gần quá.

“À à không có gì.”

“Cảm ơn. Tớ cứ nghĩ cậu sẽ từ chối cơ.”

Mà có lý do gì để từ chối đâu. Trên hết, đó là lời đề nghị từ người bạn duy nhất của tôi ở trường. Nói không thế quái nào được.

***TL: lý do thứ 2 thì ta hiểu, cái đầu tiên ta tưởng chú bận ngủ?

“Vậy thì, nên học ở đâu? Hôm nay mẹ tớ về sớm nên chắc không được.”

“À tớ không bận tâm đâu.”

“Tớ thì có, nên…”

Mà cũng phải, nhớ lại lần trước, nhỏ bị trêu ngượng chín cả mặt.

Khi bị hiểu lầm đúng là phiền thật.

“Sẽ có nhiều học sinh khác ở thư viện trường, xung quanh đây cũng không có thư viện nào…”

Lao tâm khổ tứ quá nhỉ, để xem nào.

“Nhà tớ thì sao?”

“Nhà cậu?”

“Mẹ tớ về muộn nên sẽ ổn thôi.”

À còn Karen nữa nhỉ, mà chẳng có vấn đề gì đâu.

“Ừm được rồi, vậy thì nhà cậu."

“Quyết thế nhé.”

Khi tôi xác nhận về kế hoạch, thoáng nghe Kamaishi lẩm bẩm về nhà tôi với vẻ hài lòng. Có vẻ, đây là một sự kiện đáng kể với nhỏ khi mà không có nhiều bạn. Mà nhỏ vui cũng tốt thôi.

“Vậy sau giờ học nhé.”

“Chắc chắn rồi! Tớ sẽ cố hết sức.”

Trả lời như vậy, nhỏ quay lại việc chuẩn bị cho tiết một.

Biểu hiện như vậy chứng tỏ vụ này đối với nhỏ có ý nghĩa lắm đây.

Một lát sau, lại nghe nhỏ cần thay đồ nữa, và tôi thì chả biết làm gì ngoài việc trưng ra một nụ cười đầy lúng túng.

Nếu như chuyện này khiến nhỏ vui đến thế, tôi cần chắc chắn rằng khoảng thời gian học nhóm thật tốt đẹp.

***TL: thi với chả cử, nát vãi beep.

----------

Bonus: hội chị em bạn dì.

Khi đôi uyên ươ… à nhầm đôi bạn trẻ đang nói về bài kiểm tra, mấy người trong lớp bàn tán về họ.

“Tán tỉnh nhau nữa kìa.”

“Thế quái nào mà cứ nhìn về phía đó là thấy cảnh ấy nhỉ?”

“Có lần tớ thấy họ về cùng nhau đấy.”

“Hẹn hò chắc luôn.”

“Không phải đâu.”

“Là sao?”

“Có người thấy Yato đi với một cô gái khác.”

“Hả? Bắt cá hai tay à?”

“À hắn chưa hẳn là hẹn hò hay đại loại thế, nên tớ nghĩ không phải thế đâu.”

“Là vậy à.”

“Hi vọng mọi chuyện tốt đẹp cho Kamaishi-san.”

“Tớ cũng thế…”

Và thế là cả lớp nhìn họ với đôi mắt ấm áp.

***TL: là ta nhầm hay sao chương này có mỗi một khúc thế nhỉ

Truyện Chữ Hay