Tôi đứng im một chỗ chờ con Phương
Khoảng phút sau, con Phương chạy ra với vẻ mặt không bình thường..
- Goát i dít!! ( What is this)?
- À..... à...... nâu pờ róp lầm ( No problem)
- hahahahah! Chúng mình phát âm chuẩn ghê cơ ^^
- hờ hờ! uh ( Con phương sắc mặt vẫn không ổn)
- Cái gì thế..... sao mày nói ấp úng thế
- À! Thì chỉ là mấy thằng hot boy thu hút cái chứ có gì đâu
- Thật không?!
- THẬT!
- Ơ...... Lương Oải Hương ( Chợt có người vỗ vai tôi)
Quay đầu lại.....
- Mai Mai! Cô cũng học ở đây sao?????
- Tất nhiên! Nhà giàu, thông minh, xinh đẹp như tôi mà không vào được à! hahaha
- Xí!! Người hám zai như cô sao không bâu vào kia đi mà còn đứng ngoài này ( Tôi hất hàm vào đám đông)
- Tôi... tôi..! Thôi tôi đi đây ( Chợt Mai mai đột nhiên cũng thay đổi sắc mặt)
ĐOÀNG!
Cả trường giật mình, im lặng nhìn về phía phát ra tiếng súng.... Nó phát ra từ giữa đám đông.. Sắc mặt ai cũng tái mét... Tự hỏi có ai bị bắn chết sao??!! =))).... Tôi chăm chú nhìn vào đám đông
Bỗng từ từ, đám đông tản ra thành lối đi..... Lối đi đó trước mặt tôi luôn..
Măt tôi mở to, mồm mở rộng cách ngạc nhiên..... Bước ra trong đám đông là dáng vẻ lạnh lùng quen thuộc của ai đó... đó là Dương...... Dương lướt qua tôi như không hề quen tôi... Tôi nhìn theo Dương, Phương nhìn tôi đầy tội lỗi
- Thật là..... ( Phương nhăn nhó)
- ĐÚng! Là Dương! Tao còn nhìn thấy cậu ta trước mày cơ... Không sao đâu... nawm nay tao sống đau khổ cũng như để trả ơn cậu ta rồi... Tao cũng không quan tâm nữa đâu... Mày yên tâm... Lương oải Hương tao bay giờ mạnh mẽ lắm...! ( Tôi mỉm cười)
- Thật..... là không sao chứ!?
- Thật.... con ngốc... Mày nhìn mặt taoc ó yếu đuối không? Haha... Tao chết đi lần và không có làn thứ đâu ( Tôi gõ vào đầu nó)
- Ừ...
.... Tôi cả con Phương ai nấy vào lớp của mình.....
- A! Đây rồi..... Lớp quản trị & kinh doanh đây rồi ( Tôii bước vào)
OMG! Sao cả lớp lại ngồi ngay ngắn thế kia.... ô.... cô giáo cũng vào rồi... Chết cha! Nhận lớp rồi sao? Cô sắp chỗ rồi...Tính sao giờ.. ( Chân tay tôi run lẩy bẩy... cả lớp cô giáo đnag nhìn tôi)...