Dương khom người sau đó lại đứng lên
- Tại sao? Tại sao các người lại làm thế? Các người có biết các người đã tàn nhẫn với tôi lắm không? năm trước………. Các người làm tôi thảm hại chưa đủ sao? Tôi đã phải trải qua biết bao đau khổ, tôi đã nghĩ rằng mình từ bỏ cuộc sống này….. Nhng tôi đã cố gắng quên đi, quên đi tất cả, thay đổi toàn bộ rồi ….. Tại sao????? ( Tôi gào khóc)
Tất cả mọi người thì im lặng, chỉ có tiếng gào thét của tôi
- Hương à! ….. ( Bỗng con Phương từ đâu chạy đến ôm tôi)
- Phương à ….. huhuhuhuhu…. Tao muốn về nhà…. Huhuhu….. Đưa tao về đi……. Tất cả đều lừa dối tao…….
- Nín đi! Tao ở đây ……! ( Con Phương ôm chặt lấy tôi, an ủi còn tôi thì ngồi khóc tu tu)
Sau đó Phương dắt tôi ra khỏi tòa biệt thự này!
- Mai…… tao sẽ về Anh ….. ( Tôi thút thít)
- Bây giờ về khách sạn chỗ tao rồi mọi chuyện tính sau
Chúng tôi bắt taxi về khahs sạn con Phương thuê
Về phòng, tôi nằm vật ra giường
- Hành lí tao để ở nhà Dương rồi… Cho tao mượn bộ đồ ngủ ….. ( Tôi lờ đờ)
- Rồi rồi!
Sau đó tôi tắm rửa, tẩy trang,…..v…..v
Sắp xếp mọi thứ xong xuôi, tôi lê thân lên giường cách mệt nhọc…. Tôi va Phương nằm với nhau, vừa nằm vừa nói chuyện
- Tại sao mày lại ở đây?
- Tao về Việt Nam, tình cờ gặp Lyn. Được nó mời….
- Lyn???
- Phải! Lyn chính là con gái của tập đoàn trang sức lớn nhất thế giới
- ….. ( Tôi im lặng)
- Mày phải xác định rõ tình cảm của mình đi. Yêu ai và chỉ thoáng rung động trước ai!?
- Tao….. tao……. ( Tôi ấp úng)
- Đối với Dương, điều lớn nhất cậu ta làm chính là cứu mày để rồi hại chính bản thân trở thành người thực vật!
Tôi rơm rớm
- Đối với Thái Minh….. Thực sự anh ấy đã bảo vệ mày rất nhiều….. mày cũng biết mà ……. Không may anh ấy bị vướng vào tình cũ.. Nhưng lúc mày ra đi… anh ấy đã đến và níu kéo mày lại và rồi cũng trở thành người thực vật. Trong suốt năm, khi anh ấy tỉnh lại, anh ấy đã tìm kiếm mày… Mày phải xác định rõ tình cảm của mày… Mày k thể bỏ mặc giữa chừng được… nếu thế thì bao nhiêu năm qua mày việc gì phải tranh giành Thái Minh với Lyn…. ( Con Phương nói to như đang mắng)
giọt, giọt, giọt…….
- Cảm ơn mày! ( Tôi thút thít)
- ………….. ( Con Phương không nói gì)
- Tao đã quyết rồi …. Dù có chọn ai đi chăng nữa thì cũng sẽ có người đau khổ, tổn thương
- Thế chọn cả đi! ( Con Phương phán câu xanh rờn làm tôi thót tim)
- Cả ????? Được không? ( Tôi hỏi)
- Hahahahahaha….. Không được! ( Phương trả lời)
……………………
…………………………..
… sáng hôm sau ….
Tôi chuẩn bị vali cùng con Phương còn vali của tôi thì Phương sẽ giải quyết sau. Tôi đã nhắn tin cho Dương và Thái Minh là về trước…. Sau h học tại Anh chúng tôi sẽ gặp nhau ở cánh đồng hoa Oải Hương gần trường mà tôi phát hiện được. Tôi đã quyết định rồi
Luân đôn – Anh
-Oáp! Buồn ngủ quá! ( tôi ngáp lớn)
H Hương à! Nhầm Nhật Linh à! Mai gặp lại nhé!