Tại sao tôi lại có thể nói cái câu xoắn lưỡi đó được cơ chứ?
Vẫn còn nhiều điều bí ẩn về khả năng này quá.
>LOL
>Mất hết rồi haha.
>Mất hết thật rồi lol
Đã từng có lúc tôi đã chơi game khá nhiều vì muốn được ghép trận chung với một Vtuber. Nhưng vì không có thời gian do công việc nên tôi cũng từ bỏ. Kể cả sau khi nghỉ việc thì số thời gian tôi có cho việc chơi game cũng chẳng tăng lên được bao nhiêu. Cho nên việc xem stream đối với tôi đã là quá đủ rồi.>Lọt hố rồi...
>Ai mà chẳng thế LOL!
>Dễ thương thật.
<Đúng đó. Vì thế nên tôi hy vọng rằng sẽ có nhiều người như Iroha-chan trong tương lai. Rồi sẽ có lúc chúng ta tổ chức một buổi collab khổng lồ cho mà xem!>
Nghe hứa hẹn đấy chứ.
Là một fan cứng của Vtuber, tôi rất muốn nhìn thấy điều đó xảy ra.
Cơ mà dù cô ấy có nói mấy thứ tốt đẹp thế nào thì mấy ông cliper sẽ chỉ cắt mỗi cái cảnh "Thế là tui mất hết chỗ đứng thật luôn rồi" cho mà xem.
Điều đó cũng tốt thôi.
***
Và rồi, lớp học hè bắt đầu.
Nói thật thì nội dung học tập cũng khá dễ, nhưng số lượng của chúng lại quá nhiều.
Cơ mà vậy cũng đúng, kỳ thi đầu vào của chương trình trung học cơ sở mất tới tận bốn năm để học hết mà.
Nếu bắt đầu ôn thi vào mùa hè năm thứ 6 thì đã quá muộn rồi đấy chứ... Nhưng tiêu chuẩn thì lại khác nhau tùy vào mỗi trường nên cũng không áp dụng cho tất cả được.
“……Haah.”
Rắc rối to rồi.
Tất cả mọi người xung quanh tôi, trong đó có cả người xem stream, đều ủng hộ việc tôi tham gia thi tuyển sinh trung học cơ sở.
Tôi nghĩ việc học là cần thiết thật rồi.
Nhưng... tôi đâu có cần phải cố tới mức đó chỉ để sống đâu.
Tôi đã có đủ kiến thức chuyên nghiệp ở kiếp trước rồi.
Trong tình huống tệ nhất thì tôi vẫn có thể sử dụng kiến thức này để làm việc và không có vấn đề gì, cứ như new game+ vậy.
Dù công việc đó của tôi có hơi... bóc lột sức lao động tí, nhưng tôi vẫn có đủ tiền để ăn và sống.
Tôi cũng có thể bỏ việc mua đồ Vtuber nếu kiếm được công việc lương cao hơn, và tôi cũng không có gì hối tiếc với kiếp trước của mình để cố gắng hoàn thành nó.
Vì thế nên tôi cũng chẳng cần phải chăm chỉ học tập làm gì.
Ai cũng thế thôi. Lý tưởng và thực tế là khác nhau, kể cả khi có một người nào đó khác ngoài tôi được bắt đầu lại cuộc đời trong hình dạng một đứa trẻ, họ cũng sẽ không cố gắng trở thành một "thiên tài" hay thay đổi thế giới đâu.
Hầu hết mọi người sẽ không làm việc chăm chỉ nếu họ bị đặt vào một môi trường không phải làm việc chăm chỉ.
Tuy nhiên, tôi nợ mẹ tôi vì đã nuôi nấng tôi và đã cung cấp cho tôi thức ăn, quần áo và chỗ ở.
Vì thế, tôi sẽ làm theo tâm nguyện của mẹ mình nhiều nhất có thể.
Nhưng chỉ trong phạm vi mà tôi có thể làm được.
Mức độ nỗ lực cần thiết để đạt điểm cao ở trường và vượt qua kỳ thi tuyển sinh trung học cơ sở là rất khác nhau.
Tôi không thể cắt đi thời gian xem VTuber của mình để làm thế được.
Có những thứ mà ta chỉ có thể làm ngay bây giờ, ví dụ như cái stream trực tiếp tôi đang xem này.
Hiện thì tôi đang bị giới hạn xem stream 5 giờ mỗi ngày.
Tôi không dám đòi hỏi thêm nên đã cắn răng chấp nhận số thời gian này. Tuy nhiên, tôi băn khoăn liệu việc tham gia kỳ thi tuyển sinh trung học cơ sở có thực sự mang lại lợi ích cho mình hay không.
...Tôi có cảm giác rằng thắc mắc này sẽ được giải đáp sớm thôi.
***
[Iroha-chan, đến nhà chị ngay nhé~!]
Tôi bất ngờ nhận được một cuộc điện thoại từ Ah-nee. Chuyện này thường hay xảy ra nên tôi cũng chẳng mấy bất ngờ.
Hôm nay tôi không có buổi học nên tôi đã đến nhà cô ấy.
"Em tới rồi đây!"
Tôi bước vào căn phòng của Ah-nee, nơi mà tôi đã biết rõ.
Nhưng ở đó lại có một người khác mà tôi không quen.Tôi nhận ra giọng nói của cô ấy ngay lập tức.
Không sai vào đâu được... oshi của tôi, thần tượng của tôi...
<“Gurururu… Domo Zombie desu”. Chị là Angu-ogu! >
Cô ấy là... Angu-ogu. Người thật 100%, đang ở trước mặt tôi.