Chuyển Sinh Với Cheat Ngôn Ngữ Học - Cô Bé VTuber Cứu Cả Thế Giới

chương 17: bài kiểm tra.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lễ bế mạc đã kết thúc mà không có sự cố nào xảy ra, còn tôi thì đang trên đường về nhà.

Phải một tháng nữa tôi thì mới quay lại trường học.

Bảng điểm của tôi cũng khá tốt, nên chắc là tôi có thể tận hưởng nó mà không phải lo lắng gì.

"Nghỉ hè tới rồi!"

>Nghỉ hè?

>Nghỉ hè là cái quái gì?

>Tôi không biết có thứ như vậy tồn tại trên thế giới đâu đó.

"À phải rồi, mấy cái công ty của các anh chị làm gì được nghỉ hè đâu nhỉ?! Giờ đằng này mới nhận ra đó!"

>Tôi muốn đấm cái con nhỏ này quá! wwww

>Có đủ thứ chuyện xảy ra với người đi làm.

>Số người đăng ký giảm chưa ấy nhỉ?

"E-em xin lỗi, nghiêm túc đó. Cẩn thận đừng làm gì quá sức nhé. Em sẽ cổ vũ cho tất cả mọi người đang phải làm việc trong kỳ nghĩ hè."

Vì kiếp trước tôi cũng là một nhân viên văn phòng, nên tôi hiểu cảm giác của họ.

Không biết đã bao nhiêu năm rồi tôi mới có một kỳ nghỉ dài như này...

Đó là lý do tại sao tôi rất phấn khích.

>Vậy thì hát một bài cho đằng này nghe nào.

>Bán ASMR cổ vũ làm việc cũng được đó.

>Thôi thì cứ chọc bọn tôi thêm phát nữa đi cũng được.

"Người lớn mà còn không thể nghỉ ngơi đàng hoàng à? Một đứa học sinh tiểu học cũng làm được đó~! Ôi, thật đáng xấu hổ làm sao~! Đúng là cái đồ thất~bại!"

>Này, đồ ngốc, dừng lại đi!www

>Thằng nào bình luận cái câu kia đấy?

>Cảm ơn!

"Mà, em cũng phải đi học hè nên coi như hòa nhé."

>Oh.

>Tự dưng bầu không khí trùng xuống thế?

>Chẳng có kỳ nghỉ nào cho các sĩ tử sắp thi cả.

"Em vẫn chưa quyết định rằng mình sẽ tham gia thi đâu. Ý em là, với đống bài tập hè với lớp học hè thì chắc là em sẽ còn bận hơn hồi còn đi học bình thường đó? Thứ duy nhất tốt hơn ở đây là thời gian xem Mytube được nới lỏng ra chút."

>Học, học nữa, học mãi.

>Ẻm cũng có bài tập hè à?

"Phải đó. Có rất nhiều bài tập hè rắc rối cho học sinh tiểu học đấy, nhưng chắc là em sẽ hoàn thành cuốn nhật ký của mình trong hôm nay luôn."

>Tại sao em lại cố hoàn thành nhật ký ngay ngày đầu tiên thế?

>Chắc kèo là ẻm chỉ đang bịa ra cái gì đó để chúng ta thương cảm thôi.

>Nhật ký có nghĩa lý gì nếu ta không viết nó hàng ngày chứ?

"Cứ lấy cái năm ngoái ra chép là xong thôi... úi chết!"

>Wow!

>Thế thì viết hết vào ngày cuối không ổn hơn sao?

>Năm nay ẻm đi học hè nên mâu thuẫn lắm haha

"Mọi người nhớ viết nhật ký mỗi ngày nhé? Được chứ? Đây là bài tập về nhà rất quan trọng nhầm tạo thói quen, cũng như giúp ta hiểu được sự quan trọng cũng như sự quý giá của mỗi ngày trôi qua. Ùm... người lớn cũng nên viết nhật ký hằng ngày."

>Lý luận của ẻm kì thật.

>Á đù, giờ mới biết đó.

"Không biết cái gì sẽ tốn thời gian hơn viết nhật ký nhỉ? Bài tập nghiên cứu tự do à?"

>Tò mò về chủ đề nghiên cứu của Iroha thật.

>Thể nào nó cũng liên quan tới Vtuber.

>"Thế thì chúng ta cùng nhau nghiên cứu nhé?☆"

>!?!?!?

>Anego?

"Ah-nee?"

>Ô nô, có gì đó không ổn sắp xảy ra rồi.

>Ẻm sẽ lại bị bắt phải làm cái gì đó nữa cho mà xem.

"Ồ, em vừa nhận được tin nhắn luôn này. Vậy thì em sẽ làm dự án nghiên cứu của mình trên stream luôn. Có lẽ nó sẽ là một buổi collab. Dù sao thì em cũng chẳng ngăn nó lại được."

>LOL

>Học sinh tiểu học mà làm việc chăm chỉ vãi LOL.

>Ah-nee thật sự cần phải trưởng thành hơn đấy.

“Thông tin chi tiết hơn sẽ được công bố trên Twitter và buổi stream sẽ được hoàn thiện trong thời gian ngắn nhất có thể. Mọi người hãy kiên nhẫn đợi nhé~"

>Tất nhiên rồi.

>Ah-nee sẽ làm gì tiếp theo đây?

>"Chị cũng rất mong chờ đó!☆”

Chị ấy vẫn luôn như thế... lúc nào cũng bắt ép tôi làm đủ thứ. Nhưng vì thế nên tôi mới được như ngày hôm nay.

Tôi không giỏi lập kế hoạch hay phát triển một dự án, nên bình thường tôi sẽ chỉ nói chuyện phiếm trên stream thôi.

Vì thế nên chị ấy đã giúp tôi theo cách này... Tôi nghĩ thế... Tôi hy vọng là thế!

Tôi không phải là loại người sẽ khuấy đảo mọi thứ lên rồi rời đi trong sự thỏa mãn như ai kia đâu.

Chuyển suy nghĩ của mình về chủ đề chính, tôi tiếp tục.

"Ồ, nhân tiện, còn có một bài tập rắc rối nữa. Luyện chữ Kanji.”

>Wow, hoài niệm thật!

>Tôi ghét nhất cái thứ gọi là chính tả.

>Iroha-chan, em nghĩ mình có thể viết kanji viết kanji lại nhiều lần không?

"Hm? Ý mọi người là gì thế?"

>Tôi nghe nói rằng những thiên tài thường không giỏi việc học một cách lập đi lập lại, cho nên họ thường bỏ luôn.

>Thậm chí còn có trường hợp suy sụp vì căng thẳng và được đưa đến bệnh viện nữa cơ.

"Thật sao?"

Tôi không nghĩ "thiên tài", những người được trời phú cho tài năng, lại có một điểm yếu như vậy.

"Nhưng em thấy bình thường mà, với lại em cũng chẳng phải thiên tài gì đâu."

>Ừ, không phải thiên tài đâu.

>Mừng là em không sao.

>Thế thì tốt rồi.

“Với lại, em không nghĩ là có ai thích việc viết kanji cả.”

>Đúng thật.

>Dù sao thì nó cũng không có hiệu quả gì cả.

"Nhưng cũng không còn cách nào khác nào làm nó."

Học sinh trung học cơ sở và học sinh trung học phổ thông sẽ hiểu được cách học. Tuy nhiên, ta cần dạy học sinh tiểu học “cách ghi nhớ” trước tiên. Cho nên là ta phải bắt chúng viết đi viết lại kanji cho tới khi chúng nhớ.

>Thật đáng tiếc khi một người thông minh như em lại phải học một cách thiếu hiệu quả như vậy.

>Đó là lý do tại sao chúng ta có kỳ thi tuyển sinh trung học cơ sở.

"Hm...em hiểu rồi..."

Hợp lý đấy chứ, ngoại trừ việc tôi không thông minh tới mức đó. Tôi chỉ là người bình thường mà thôi.

Tôi biết tôi không phải là thiên tài. Nhưng tôi không thể chứng minh điều đó với những người xung quanh.

***

Ngày hôm sau, tôi cùng mẹ đến thăm một trường luyện thi.

“Heeahh, nó lớn quá~.”

"Đ-đi thôi."

“Ha-ha-ha, mẹ đừng lo lắng quá.”

Cái trường lớn tới mức khiến tôi nghi ngờ rằng nó có phải trường luyện thi thật không, kinh thật đó.

Khi vào trong, họ chỉ cho tôi vào một căn phòng trống.

Vậy là tôi phải làm bài kiểm tra đầu vào ở đây.

Khi tôi làm bài kiểm tra, mẹ tôi chắc là đang ở trong phòng khác và nghe kể về hệ thông của trường cũng như học phí hàng tháng.

“Chà, khó thật đấy!"

Đúng như tôi nghĩ, nó vượt xa mấy bài kiểm tra ở trường tiểu học. Tôi vốn đã chẳng có kỳ vọng gì nhiều rồi.

Cơ mà phần tiếng Anh thì tôi vẫn làm tốt.

Khi tôi làm xong, mẹ tôi quay lại. Họ cũng bảo tôi rằng kết quả kiểm tra sẽ được dùng để xác định việc xếp lớp của tôi cho từng môn học.

Tôi không biết là có chuyện này đấy, nhưng trường này dường như cũng có những khóa học chuyên biệt dành cho những trường trung học cơ sở khó vào, những khóa học để tiếp thu kiến thức tổng quát cần thiết để vượt qua kỳ thi tuyển sinh trung học cơ sở và những khóa học ôn tập tất cả nội dung của các lớp tiểu học.

Một số khóa học cũng được chia thành nhiều lớp vì số lượng lớn sinh viên trong mỗi khóa học.

"Con thích cái nào hơn?"

“Ồ, con sẽ tham gia một khóa học tổng quát.”

Tôi không định thi vào một trường cấp hai có tỷ lệ chọi siêu cao đâu.

***

Ngày hôm sau, tôi nhận được điện thoại từ trường luyện thi.

Nó hình như là thông báo về kết quả xếp lớp của tôi.

Mẹ tôi đi làm vẫn chưa về nên tôi nhận cuộc gọi.

Tôi biết giới hạn của mình ở đâu mà. Vì thế nên tôi chắc chắn rằng mình sẽ đứng cuối lớp.

[–Em có muốn trở thành học sinh đặc biệt ở trường chúng tôi không?]

"Vâng?????????"

Truyện Chữ Hay