“Ừm, hôm nay mình cũng dễ thương thật đấy!”
Tôi lẩm bẩm với chính mình trong khi tạo dáng trước gương.
Đã được một tuần kể từ khi tôi lấy lại được kí ức tiền kiếp, tôi bắt đầu cảm thấy lo ngại cho bản thân với tư cách là một đứa con trai. Dù rằng tôi vẫn liên tục cố gắng tiếp cận Onii-sama.
Tôi còn yêu cầu Lisa chăm sóc da cho mình mỗi ngày, rồi còn mặc mỗi ngày một bộ trang phục trong vô số những chiếc váy trong tủ để không thấy nhàm chán.
Tôi thậm chí còn dùng một ma pháp mới học được để thử tạo kiểu tóc cơ. Dù lượng ma lực của tôi có thấp đi nữa, thì ít ra cũng có thể dùng để thay cho máy sấy tóc.
Nhờ vậy mà ngày hôm nay mái tóc của Yumie-chan trông cũng rất óng mượt. Nói không ngoa khi nó toả sáng thiệt chớ.
Lúc đầu tôi còn tự hỏi tại sao mình lại để tâm đến vẻ ngoài như vậy dù tâm hồn là một thằng đàn ông, nhưng sau khi thử thì lại thấy cũng vui vui.
Chắc giống như lúc đi phối đồ cho mấy em waifu ở trong game ý? Không như kiếp trước, kiếp này tôi có một vẻ ngoài dễ thương đến nhường này, nếu mà không quan tâm chải chuốt thì sẽ là một tổn thất lớn cho nhân loại mất.
Tôi cảm giác có vẻ như mình bắt đầu trở thành một con tự luyến rồi cũng nên, nhưng cũng nhờ vậy mà có vẻ như Onii-sama đã hoàn toàn phải lòng tôi rồi.
Những lời nói gay gắt dần trở nên nhẹ nhàng hơn, và khi tôi đến gặp thì Onii-sama cũng sẽ nở một nụ cười vui vẻ.
Vẻ tự hào cùng với nụ cười trên mặt anh ấy sau khi niệm xong một ma pháp toát lên vẻ ngây thơ phù hợp với lứa tuổi của ảnh cũng khiến tôi phải mỉm cười.
Ngoài ra thì dạo gần đây, thậm chí tôi không cần phải năn nỉ, Onii-sama còn có những hành động thân mật với tôi, chẳng hạn như là xoa đầu, hay là nhẹ nhàng ôm lấy tôi.
Lúc này, dù nhìn thế nào đi chăng nữa thì chúng tôi trông chả khác gì anh em ruột thịt cả. Kế hoạch gắn kết gia đình Granbell của tôi vẫn tiến triển rất thuận lợi.
“Chắc cũng đến lúc chuyển sang giai đoạn tiếp theo rồi nhỉ?”
Giờ Onii-sama đã hoàn toàn mê tôi rồi, tiếp theo là sẽ đến lượt cha.
Vì ông ấy là người đã đưa tôi vào nơi này nên chắc hẳn ông cũng có quan tâm đến tôi ở một mức nào đó…. Nhưng ông ấy lại chỉ xuất hiện lúc dùng bữa mà thôi.
Mà, làm lãnh chúa thì làm sao có nhiều thời gian rảnh được chứ? Tính ra tôi còn chưa được chào hỏi ông lần nào cơ.
Tôi bị mẹ và Onii-sama bắt nạt trong suốt một năm qua, thế mà ông ấy lại hoàn toàn phớt lờ, hoàn toàn không có ý ngăn cản. Liệu ông ấy có thật sự quan tâm đến tôi không vậy?
Ngoài ra, tôi cảm giác như vẻ đáng yêu của Yumie-chan chỉ có tác dụng với Onii-sama, chứ với ông ta thì có vẻ không. Ông ta còn không thèm liếc nhìn tôi một lần nữa là.
Ông nên học một chút từ Onii-sama đi, anh ấy giờ mỗi lần gặp tôi đều nở nụ cười rồi khen tôi dễ thương đấy, cha ạ.
“Nói thế, không phải là tôi không có cách khác. Phư phư phư, đừng tưởng “đáng yêu” chỉ thể hiện qua ngoại hình nhé!”
Đúng thế, ngoại hình chỉ là một trong rất nhiều yếu tố thôi. Những lời nói và hành động mà bạn thể hiện thường ngày cũng góp phần không nhỏ đó.
Nên trước mặt Onii-sama, tôi đóng vai một cô em gái “vui vẻ, trong sáng, hoạt bát, phù hợp với độ tuổi của mình.”
Đúng là rất vui khi có thể sử dụng ma pháp, nhưng tôi cũng chỉ có thể tận hưởng một phần quãng thời gian đó thôi, bởi tôi vẫn phải diễn.
Vậy thì nên làm một cô con gái như nào với cha của mình đây ta?
“Ông ấy có vẻ là người rất bận rộn… Vậy thì, chắc tôi sẽ diễn vai một cô con gái tài giỏi chút vậy nhỉ?”
Để kết thân với một ai đó, cách tốt nhất là có điểm tương đồng nào đấy với đối phương.
Như tôi và Onii-sama đã cùng nhau học ma pháp chẳng hạn, nhưng cha lại không có sở thích nào như thế mà suốt ngày nhốt mình trong thư phòng cả ngày.
Với kiểu người như thế, giúp đỡ và hỗ trợ đối phương trong công việc sẽ là con đường ngắn nhất để tiếp cận ha.
“Nói thế, chứ tự dưng ai lại đi giao phó công việc của mình cho một đứa trẻ cơ chứ… Phư mư…”
À không, đâu nhất thiết là mình phải giúp đỡ công việc của ông ấy đâu?
Quan trọng là làm cách nào để cả hai gần gũi với nhau thôi mà.
Chỉ cần cho cha thấy tôi quan tâm đến những gì cha thích là xong.
Kế hoạch sẽ là tìm mọi cách trong khả năng để có thể nói chuyện một cách bình đẳng với ông. Tôi sẽ đóng vai một cô bé mạnh mẽ, luôn cố gắng hết sức để có thể trở nên hữu ích với ông!!
“Được rồi! Kế hoạch đã xong rồi, hành động ngay và luôn thôi!!”
Với lòng quyết tâm, trước tiên tôi tới nơi của Lisa.
Bởi ông vừa là trụ cột của gia tộc này vừa là lãnh chúa. Có là con gái của ông ta đi nữa mà đến gặp khơi khơi cũng không ổn, trước tiên tôi phải tạo lí do đã.
Giờ thì….
“Ể… Tiểu thư muốn mang trà tới cho ông chủ á?”
“Vâng!”
Tôi lấy cớ phục vụ trà để đi vào thư phòng của ông.
Khi tôi giải thích thì Lisa trông như sắp khóc tới nơi, nhưng chị ấy vẫn đồng ý giúp.
….. Ủa, sao tự dưng chị ấy lại muốn khóc thế?
“Tiểu thư hãy cố lên nhé. Tôi cũng sẽ hỗ trợ cô trong khả năng của mình.”
“Cảm ơn chị rất nhiều!”
Tôi vui vẻ cảm ơn chị ấy rồi cả hai cùng đi đến thư phòng.
Tôi định là sẽ… phục vụ ông tách trà đã pha sẵn, nhưng nhân vật chính thì lại không có ở đây… Là sao ta?
“Có lẽ ông chủ đi vệ sinh… xin tiểu thư đợi một lát.”
“Vâng~.”
Vậy là bọn tôi vào phòng đợi cha quay lại.
Trong lúc đó, tôi tò mò nhìn chỗ tài liệu chất đống ở trên bàn.
“Chị Lisa, đây là toàn bộ công việc của cha à?”
“Vâng, đúng vậy ạ.”
“Nhiều thế…. công việc của cha vất vả thật.”
Chỗ công việc này phải gấp ba lần số lượng tôi đang nghĩ trong đầu đấy. Chả nhẽ, đây là số lượng mà một người phải xử lí nội trong một ngày hay sao?
Tôi thử ngó qua một tí để xem mình có thể giúp được phần nào không, nhưng đáng buồn là tôi còn chả hiểu nó viết về cái gì.
Nhiệm vụ này có vẻ sẽ khó nhằn hơn tôi tưởng đây…
“.... Không được, bỏ cuộc bây giờ thì quá sớm. Được rồi, làm thôi.”
“Tiểu thư?”
“Chị Lisa, từ ngày mai em sẽ bắt đầu học tập để có thể giúp cha trong công việc.”
Nếu mà không hiểu thì hãy học để hiểu thôi.
Và sau đó, trong khi giúp đỡ thì tôi thi thoảng sẽ trò chuyện với cha và thân thiết với ông hơn.
Cũng giống như Onii-sama, con sẽ biến người thành một người cha ngốc nghếch yêu con gái mình!!
“Hửm? Hai người đang làm gì ở đây thế?”
“Ông chủ, chuyện là như này….”
“Thưa cha! Con đã nhờ chị Lisa pha trà và con có mang trà lên cho cha ấy ạ. Cha hãy cố lên cha nhé, con sẽ ủng hộ cha!”
Tôi chạy đến chỗ cha và nở một nụ cười rạng rỡ cùng với lời động viên.
Con chắc chắn sẽ khiến cha không thể rời mắt khỏi đứa con gái dễ thương này và hết sức chiều chuộng Yumie-chan cho xem!
**********************
P/S: Comment nhiều vào nhé anh em, đọc comment anh em vui mà chả ai comment cả. :(