Chuyện Người Con Gái Nam Xương Phiên Bản Học Sinh Xuyên Không

chương 4

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

" Chàng chang chang cháng chang chang chàng..."

Ư ư ư... mới sáng sớm ngày ra mà cái gì thế này? Kinh dị quá đi thôi! Mình lê thê cái xác xuống giường mà cảm tưởng như toàn thân rã rời đến nơi rồi í. Hicccc...

- Changgggggggg!

Uiiiii, OMG, tiếng ai mà thất thanh vậy? Nghe quen thuộc kinh á

- Chang, mày có dậy đi học không? Hay còn để tao phải phi cái dép này cho mày tỉnh ngủ hả?

Ơ, đây là tiếng mẹ mình mà! Nhưng mình đang là Vũ Nương cơ mà, mình xuyên trở lại rồi sao? Không kịp suy nghĩ gì nhiều, mình phi như bay lao tới ôm chầm lấy mẹ:

- Huhu, mẹ ơi con gái nhớ mẹ quá...

- Cái con dở hơi này, mày bị mộng du à? Nhìn đồng hồ xem mấy giờ rồi?

Mẹ mình quát loạn cả lên, làm gì mà mẹ nóng thế? Mình lướt nhẹ cái đồng hồ... h"???

Éc éc éc...

Cái đờ gì thế này? " nữa thôi ư?

Với tốc độ bàn thờ của một đứa tranh thủ chuyên nghiệp, mình đã phi với tốc độ ánh sáng đến trường. Nhưng điều không may đã xảy ra, muộn học vẫn là muộn học. Mình say hello với bạn sao đỏ thân yêu nhưng bạn ấy đã từ chối tình cảm của mình. Thật là buồn quá điiiiii ~~~~

Trong giờ học, mình cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ, cứ mải suy nghĩ về câu chuyện xuyên không đó. Mình là mơ hay là thật vậy? mình cũng không rõ lắm....

- Chang đứng lên trả lời câu hỏi!

Mình ngẩn ra một lúc, rồi may mắn định thần lại được. Cô giáo hỏi em biết trả lời thế nào? Mình cầm quyển sach giáo khoa lên, mắt thì đảo liên hồi liếc ra xung quanh cầu cứu đứa lớp phó học tập ngồi bên cạnh. Nó ngán ngẩm nhìn mình nhưng cũng nhắc bài cho. Cũng nhờ nó mà mình vượt qua một ải câu hỏi vừa dài vừa khó của cô. Cứ tưởng đã thoát thân ai dè đến cuối cùng lại có một câu hỏi bất thường hỏi về điều cũng bất thường nốt của cô:

- Em có khả năng đọc sách ngược à em?

Mình nghe xong câu đó thì đóng băng tại chỗ với quyển sách đang trong trạng thái chổng mông lên trời. Cả lớp thì được một phen vỡ bụng >

Truyện Chữ Hay