Chuyện Gì Thế Này? Thật Bực Mình!

chương 45: chương 45

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vừa thấy Phương quơ quơ chiếc điện thoại trước mặt, Long biết ngay có chiện “hấp dẫn” xảy ra thiệt. Phải cứu thằng bạn của mình thôi. Long ngay lập tức chụp lấy tay của Phương, kéo thật mạnh để nhỏ té vào ngực mình…………..bất chợt Long lúng túng không biết làm gì tiết theo, s, Phương ngước lên………..mở miệng ra để………… “Bùm”………cả đều tròn xoe mắt.

“hôn rồi, mình đang làm gì thế này, hôn cô ấy rồi sao? chắc bị cô ấy đập chết mất” – Long khổ sở nghĩ. “Thôi, phóng lao thì theo lao, có chết cũng chết cho đã.” Long từ từ nhắm mắt lại, tận hưởng cái cảm giác mà anh hằng khao khát, ham muốn bùng nổ mãnh liệt, Long một tay giữ đầu Phương ở phía gáy một tay nhẹ nhàng kéo eo Phương sát lại mình. Sau đó, khi thấy Phương đã không kháng cự, Long nhanh chóng lấy cái điện thoại, tắt nguồn và bỏ vào túi. Một cái chạm nhẹ là không đủ đối với Long, không lẽ chỉ chạm vào bờ môi ấy rồi bỏ đi sao? Không, không thể, đối với một người con trai như Long lại càng không thể. Long ấn chặt môi mình hơn vào môi Phương, chú mèo con cũng đã bắt đầu có phản ứng, Phương bắt đầu giãy giụa, tay đấm thùm thụp lên ngực của Long. Nếu như dopin là thuốc tăng lực, thì những nụ hôn thế này chính là thuốc giảm lực, bình thường Phương mạnh mẽ là thế, nhưng tình thế bây giờ, cứ y như Phương đang phẩy ruồi, không hề có xíu tổn thương nào, mặt khác lại kích thích những giác quan cùng ham muốn của Long bùng nổ.

Long – như một ngọn núi lửa vừa bừng tỉnh nhờ một trận động đất, chúng thay phiên nhau tuôn trào một cách gần như thiếu kiểm soát. Cao là đẹp, ừ thì là thế, nhưng với chiều cao khiêm tốn của Phương thì Long đang rất đau lưng khi phải khom người xuống. Lùi lại bước, vòng tay quanh eo Phương nhẹ siết chắt thêm kéo cô bạn theo cùng, Long nhẹ nhàng ngồi xuống yên xe, từ từ thay đổi tư thế…….Vì anh không muốn Phương bừng tỉnh trong biển hôn thế này.

Ai cũng nói khi hôn là cảm giác tuyệt vời, nhưng nó thực sự vẫn có đau khổ trong đó. Thứ Long muốn không chỉ là bờ môi đó, hơi thở Phương cứ liên tục phả ra, nó như một chất kích thích, gây nghiện cho Long. Long muốn hơn thế, nhưng nếu Long làm hơn thế, liệu cô bé mà anh đang hôn, có chấp nhận không? Long đã không thể xác định được anh cần cô nhiều đến đâu, vì thế anh không muốn đem con tim mình ra đánh cược. Chỉ là môi chạm môi, nhưng cũng đủ khiến Phương mất “năng lực hành vi nhân sự” :D, cô bạn không còn đấm thùm thụp nữa mà thay vào đó là chống hai tay mình lên ngực Long, để tạo thế vững – Phương không cho phép mình yếu đuối ý mà - Phong nhẹ nhàng mơn trớn bờ môi của Phương, anh liếm nhẹ viền môi. Thực sự lúc này, Long chỉ muốn cắn, muốn ngấu nghiến bờ môi của cô bé này mà thôi, nhưng biết sao giờ, môi là bộ phận dễ bị tổn thương. Nếu cắn, Phương sẽ bị chảy máu và đau, cuộc chơi tới đây là thổi còi kết thúc. Nhưng Long muốn có thêm hiệp phụ kéo dài phút nữa (ặc, ặc, đồ con trai ham hố, phút……… chóng mặt chóng mặt quá……..hix, tội ngịp Phương, là Long ham hố, hok phải Sour ak nha :D hehe )…………..

Không rời đi, Long từ tốn hôn môi trên của Phương, chỉ môi trên mà thôi. Anh như cố tình gây chia rẽ đôi môi, làm ôi trên chìm đắm trong sự ngọt ngào nhẹ nhàng của mình, để môi dưới phải khao khát, phải “đói” sự va chạm của anh………..Rồi bất chợt Long hôn Phương một cách cháy bỏng, ngấu chứ không ngiến, nghiêng đầu sang trái, rồi lại sang phải, Long như không muốn rời. Như một chiếc mô tô lao như bay chợt gặp đèn đỏ phải thắng gấp, nụ hôn của Long khựng lại, nhẹ nhàng, không hấp tấp, mơn trớn môi dưới…………………

Suốt năm học, chưa lần nào có bạn trai, Phương chưa khi nào biết đến hôn, được hôn và bị hôn. Cô bạn thụ động đón nhận nụ hôn của Long, Phương không ghét nó, thậm chí lại thấy hơi thích thích cái cảm giác mới lạ này………..Phương cũng không hiểu mình muốn gì, chỉ là thích thì làm………nên cô bạn không phải kháng……. (Long: lần nào em í cũng nghĩ thế thì tốt bít mấy nhỉ? …..Tốt cái đầu anh, đồ dã man……….gầm gừ, nói gì hả con bé kia………..Thì, nói gì anh tự biết……..Zọt )

um…….um………….

Sự yên tĩnh của không gian, vẳng lại chỉ là những tiếng thở phập phồng của con tim, con tim đang khao khát, con tim đang bỡ ngỡ tiếp nhận, con tim đang kìm chế và con tim đang tò mò.

Tiếng thở hắt ra ngày một khó chịu của Tự đã vô tình kéo lấy sự chú ý của Bình.

-Anh khó thở hả? Không khí trong này ngột ngạt quá. Họ làm cái quái gì mà lâu ra vậy anh? – Bình nhanh chóng nt vào máy rồi đưa cho Tự đọc – vì sợ gây ra ồn í mà……

-lắc đầu, lắc đầu - Tự không nói gì

-Để em xem thử họ đang làm gì? Tò mò quá – Bình hí hoáy bấm lên bàn phím, đưa cho Tự đọc, không đợi anh phản ứng, cô thò đầu ra, tay vịn vào cánh tay của Tự

s sau, Tự không thấy Bình cử động, anh nhẹ nhàng dìu cô bạn về vị trí cũ. Bình đang trong trạng thái sốc khi chứng kiến cảnh tình củm của Long và Phương……..nên không biết nên phản ứng thế nào. Hơn nữa, lúc đó đang tựa vào người Tự để lấy chỗ dựa, thấy cảnh í, mặt Bình nóng ran, đang rất chi là bối rối nên giả vờ đứng im zị lun.

“Chụt”

aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa, Bình giật mình, trừng mắt nhìn Tự.

-Nhìn anh như thế à, không sợ bị phạt à? – Tự cốc nhẹ đầu cô bạn cười nhẹ

Thấy Bình đơ người nên Tự mới chộp cơ hội hôn lên má cô bạn này một cái “chụt”……….ai dè, chọc vào ổ kiến lửa, thôi kệ, lỡ rồi, phải vào, lôi cho bằng được con kiến chúa ra……..Cha ông ta có câu “Muốn ăn thì lăn vào bếp” mừ………. (Éc, éc, anh Tự, anh ăn gì zạ, nói em nghe y chớp, chớp, chớp……………^^Con nít con nôi, nhiều chuyện, đi chỗ khác cho anh mày hành xử, keke^^. ………tội ngịp chị ấy, hizzhizz)

-Anh………….. – Bình nắm tay thành nắm đấm định đánh anh thì

-Xuỵt…….

Tự miệng thì “Xuỵt”, tay thì để hờ trên vành môi của Bình, Tự nhích tới một xí, Bình lùi lại xí, Tự thấy thế lại nhích tới tí (lần này là tí hok phải xí) Bình cũng lùi lại tí………..Bang, đụng tường, đụng tường roy (kakaka, mọi người đừng hỉu lầm giọng cười của Sour nha, nha chớp chớp ngây thơ), thấy vậy Tự nhích một khoảng thật “dài”, sát người Bình lun. Khoảng cách này nó……..quá sao sao ak, làm Bình hồi hộp. Hơi thở dồn dập phả mạnh vào ngón tay trỏ của Tự - đang đặt hờ ngay bờ môi của Bình ak – như dopin :D……Tự thở hắt ra, anh đang cố kìm nén. Đôi mắt mờ đi, hơi ngiêng đầu, anh dời ngón trỏ lên chóp mũi rồi về lại đôi môi đang mấp máy. Ghé sát vào tai Bình, Tự nói:

-Này nhóc, em đang kích thích anh đấy biết không? – Vừa nói xong, tay còn lại, Tự nhanh chóng khoá chặt vòng eo nhỏ nhoi của Bình, làm người sát lại………..

Anh hôn lên má Bình, yếu ớt chống tay lên bờ ngực của Tự, Bình cố hô hấp để lấy oxy giữ tỉnh táo khiến ngực nhấp nhô………và cái gì đến cũng sẽ………..

Truyện Chữ Hay