-Mày tự cứu mình đi thằng kia – Phong và Tự cùng quát
cậu này đã bị đứa làm cho bầm dập nên mặc kệ sống chết của Long. Vừa may lúc đó, chị Lan vào, trông thấy thằng mà cũng tội nghiệp.
-May quá, chị Lan mau vào giúp thằng trời đánh trong kia đi – Phong thở dài nhờ vả
-Có mỗi một đứa con gái mà cũng không lo xong, còn kêu cứu nữa, tao nản giùm nó – Tự than vãn
Haizz, nói người mà không nghĩ lại mình. Chứ không phải Tự cũng đang đau đầu chỉ vì một đứa con gái. Đang mông lung suy nghĩ thì chị Lan và Long đã lôi được nhỏ Phương ra trong tình trạng người này đầy xà phòng.
-Này, chị thấy mấy đứa ướt hết quần áo rồi, hay để chị lấy vài bộ đồ ấy đứa thay đỡ - Chị Lan đề nghị
-Thôi chị à, lát nữa tụi em đem mấy nhỏ này về khách sạn rồi thay luôn – Phong mệt mỏi nói mà không để ý mình dùng từ gì và gây ra hậu quả gì
chị Lan há hốc mồm, không biết nên làm sao
-mấy…mấy….mấy đứa tiến triển nhanh tới mức đó sao?
-haizz, chị hiểu lầm ý thằng khùng này rồi, nhà nó có khách sạn, lát tụi em về đó nghỉ chứ không có gì mờ ám đâu – Tự giải thích
-Thôi, chị lấy giùm em một chai rượu nếp – Long nói
-Thêm một chai rượu đế Gò Đen – Tự thêm vào
-nếu được, chị cho em xin một chai rượu cần chính hiệu, càng lâu năm càng tốt – Phong bổ sung
Biết tên này đang mệt mỏi nên chị cũng chưa hỏi mục đích. Chị Lan vội chạy đi tìm chai rượu đó. Tình thế của tên thật thảm, bị nhỏ phá phách nãy giờ nên gần như kiệt sức. Lát sau chị Lan quay trở vào với chai rượu trên tay. Cô vội vã đặt xuống
-Mấy đứa cần gì nữa không?
-Chị cho em xin cái ly uống rượu đá – Hắn nói
Sau khi cái ly được đặt trên bàn, Phong cố gắng ngồi nhổm dậy để pha rượu. May là nó đã hài lòng với tư thế hiện có – gọi là nó lạm dụng hắn thì đúng hơn – nó ngồi trong lòng hắn, tay ôm cổ hắn, tay nắm áo hắn, đầu dụi vào ngực hắn – hơ, không thể lãng mạn hơn - .
Nhìn thấy gương mặt khó hiểu của chị Lan, Tự và Long lần lượt giải thik cho chị hiểu.
-Vì nhỏ này, uống toàn bộ là rượu Tây – Tự bắt đầu
-Như chị thấy, bằng chứng đây Vodka, Big Bang, Whisky – Long chứng minh
-Mà đứa này lại tu sạch sẽ không còn giọt nào nên Phong đang pha trộn rượu truyền thống của Việt Nam vào – Tự
-Để có thể ép nhỏ nôn ra hết mấy thứ chất lỏng vừa rồi – Long
-Vì thế, phiền chị chuẩn bị cho tụi em cái gì đó có thể đựng được những thứ mà nhỏ sẽ tống ra – Tự kết thúc
Chị thấy Phong pha cũng gần xong rồi nên vội chạy đi lấy cái thau. Vừa quay lại thì nhìn thấy thứ chất lỏng sóng sánh màu vàng đục trong cái ly với lượng y nhau, trên đầu chị đặt một dấu chấm hỏi to đùng. Phong biết sớm muộn gì cũng phải nói nên cậu giải thik luôn
-em đã cho / ly là rượu cần, / của / còn lại của ly là rượu đế và ½ của phần ly còn lại là rượu nếp. Tụi em sẽ cho con nhỏ quậy phá này uống số rượu này để giải rượu
-Sao, sao mấy đứa biết được cách này – Chị Lan tò mò hỏi
-Tại em từng bị vậy và bọn em đã tìm ra cách này một lần tình cờ, tuy rằng lúc nó hơi quá liều nhưng cũng trị được. – Tự thú nhận
-Vì vậy, tụi em nghiên cứu và thử nghiệm tìm ra lượng thick hợp để pha – Long kết thúc bài giải thik
Thấy chị Lan đã hiểu nên Phong, Long, Tự bắt đầu. Trong tình hình thế này, tên này thừa biết chỉ duy có một cách để cho nhỏ này có thể uống được hết số rượu này vì thế nên đã đuổi khéo chị Lan ra. Trước khi bắt đầu, Phong vội lên tiếng
-Này thằng mày cẩn thận, cách này tuy không nguy hiểm, nhưng đó là đối với người thường, chứ nhỏ này thì tao không tin được
-ukm, mày nói đúng, tao cũng định nhắc nhở - Tự nói
-Hi vọng là tụi mình không bị tàn phế, cố lên. làm thôi – Long nói
Đố mọi người họ dùng cách gì?