Đa phần ngày nghỉ của chúng tôi thời gian đều ở nhà nấu nướng, chơi game, xem tivi và đọc sách. Ngày hôm đó tôi hết đọc sách, chuyển sang xem tivi đột nhiên cảm thấy chán chường, ra ngoài mở tủ lạnh rót một cốc sữa tươi định tìm hắn trò chuyện
Ngờ đâu hắn không thèm nhìn lấy tôi một cái, dạo gần đây trên giao diện điện thoại xuất hiện loại game Liên Minh Huyền Thoại, hắn mê mệt chơi tận h sáng mới chịu đi ngủ.
Tôi ấm ức củng tải ngay về chơi thử. Đâu biết được loại game này là thể loại trí tuệ chứ. Tôi vừa ló đầu ra đã bị quân địch đánh chết, nhiều lần như vậy khiến tôi muốn đập tan tành chiếc điện thoại trên tay, lẩm nhẩm :” Phải uống một ngụm sữa mới được .”
Hắn nghe thấy liền nói :” Đúng rồi uống sữa cho có kiến thức .”
Như vậy, ý của hắn là tôi ngốc sao ?
Có một ngày hắn tìm ra được ứng dụng hay ho nào đó trên máy tính, tôi gặn hỏi nhưng không thấy hắn trả lời, tôi chống cằm trên bàn phím dụng ý bắt hắn trả lời câu hỏi của tôi.
Nào ngờ trượt tay, mặt tôi cắm xuống bàn phím.
Hắn ở trên nhìn xuống :” Em làm gì mà lộn cổ xuống bàn phím của anh vậy ?”
Thượng đế ơi còn chừa chổ nào cho con chui xuống không ? Cục tức này con nuốt sao trôi .