Khi chúng tôi quay lại trường sau sự kiện Rikka tẩu thoát (tên tôi tự đặt), tôi lại là người bị mắng. Giáo viên kỷ luật thấy tôi rời khỏi trường và đã mắng tôi. “Em đã trốn tiết và rời khỏi trường!” Sau khoảng một giờ thuyết giảng tôi, thầy mới tha thứ và để tôi đi. Vì Rikka chỉ đến trường muộn nên nhận được hình phạt nhẹ hơn. Khi tôi kể cho Rikka điều đó, cô ấy mỉm cười.
Đổi lại, cô ấy kể cho tôi về hình phạt của cô ấy hôm đó. Khi tôi đang bị thuyết giảng, cô ấy đi đến lớp muộn. Mọi người, kể cả giáo viên, đứng hình vì sốc. Chà, tôi cũng như thế lần đầu tiên tôi thấy mắt cô ấy. Tôi cảm thấy nó đang trở thành khả năng đóng băng.
Nhưng có vẻ lớp tôi sẽ không để bí mật đó lọt ra ngoài. Nó chắc đã bị thổi phồng lên như sự kiện hôm đi dã ngoại. Không có băng mắt, màu mắt khác nhau, và băng bó: con người ngu ngốc nào có thể nói có người đến từ thế giới quỷ mà trông như thế chứ? Chỉ có cô gái mắc chuunibyou Mắt Quỷ này thôi.
Ôi chà. Miễn sao cô ấy vẫn ổn và con mắt đó được phóng ấn thì tôi không có vấn đề gì với nó cả. Chà, đó là Rikka, nên chắc cô ấy sẽ nói là ổn thôi.
Ổn cả hả? Vậy tôi phải bảo vệ cô ấy khỏi bất cứ ai muốn trêu cô ấy hôm nay. Mặc dù, tôi không nghĩ ai đó trong lớp tôi sẽ làm thế. Họ có thể thử trêu Nibutani, nhưng họ sẽ nhận được những lời cảnh báo đáng sợ từ cô ấy.
Tình cờ, tôi hỏi Isshiki về giáo viên kỷ luật khi tôi đang kiếm tra cậu ấy về vấn đề mắt vàng.
“Thầy ấy là người như thế. Còn lâu tớ mới cảnh báo cậu về chuyện đó. Tớ sẽ giận nếu cậu đến muộn. Nhưng tại sao cậu lại xin lỗi về con mắt màu vàng? Tớ thà cảnh báo cậu về việc con mắt đó đẹp như thế nào. Con mắt quỷ đó có thể có sức mạnh quyến rũ đấy.”
Và anh chàng kỷ luật của chúng tôi cũng thấy không vấn đề gì. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Cậu ấy là người rất có thể sẽ làm ầm lên và nói rằng nó đã vi phạm vài luật lệ nào đó.
Và đến lúc tan học.
Lớp tôi, lớp 1-3, đang làm bài kiểm tra lại môn toán. Tôi ở trong lớp, như đã hứa, đợi Rikka sau khi tiễn cô ấy đi. Tôi cầu nguyện cho cô ấy, nhưng cô ấy sẽ biết được điểm sau khi chấm bài tầm mười phút sau đó. Giờ kết thúc bài kiểm tra lại cũng nhanh chóng đến gần.
Như dự đoán, mười phút sau tôi nghe tiếng cửa mở.
Sau khi kiểm tra xung quanh để biết chắc đó chỉ là cô ấy, tôi đến trước căn phòng.
“Có chuyện gì thế?”
“Yuuta, nhìn này. Nhìn này!”
Bang! Bài kiểm tra trượt (15 điểm) của cô ấy trải ra trước mặt tôi. Ngang nó là dòng chữ “Cần kiểm tra lại lần nữa”. Có cái gì để mà “Nhìn này! Nhìn này!” cơ chứ?
“Đó thật sự là một sai lầm.”
Rikka có vẻ mặt “giúp tớ với”. Tôi gom hết sức lực lại để bác bỏ.
“Không thể nào 15 điểm lại có thế gần với điểm 100 hoàn hảo được. Đó là sai lầm như thế nào thế?”
“Tớ đã phát động toàn lực Tà Vương Chân Nhãn sau khi bắt đầu, nhưng kiểm soát sức mạnh đó..”
“Lý do của cậu đã được chuẩn bị kỹ càng nhỉ!”
Như mọi khi, tôi chuyển sang chế độ ông bố dạy dỗ. Không, tôi không nên giận cô ấy.
“Ồ… Xin lỗi về chuyện đó.”
Bây giờ cô ấy lại cảm thấy tồi tệ. Có lẽ tôi đã quá mạnh với lời bác bỏ của mình. Tôi biết chắc rằng cô ấy đã nỗ lực rất nhiều cho việc này.
“Chà, cậu có một bài kiểm tra lại nữa, phải không? Hãy cố gắng học hết sức kể từ nay trở đi.”
“Đấy chỉ là một trận chiến không bao giờ kết thúc.”
Không, kiểm tra lại thực sự có kết thúc đấy. Tôi có thể cảm thấy niềm tin của Nana-chan nơi tôi đang giảm mạnh. Có lẽ nó đã giảm rồi. Tôi sẽ phải nói chuyện với cô ấy về hôm nay.
Đi xuống từ bục giảng, Rikka trông như một thiên thần đang đến với tôi.
Rikka, tinh thể tuyết[1].
Lẫn trong khuôn mặt giống tuyết của cô ấy là sắc đỏ, dấu hiệu của sự đỏ mặt. Có lẽ là vì xấu hổ với điểm số thấp của mình.
Cô gái xinh đẹp trước mặt tôi chưa bình phục khỏi bệnh chuunibyou, nhưng thay vào đó đã hòa tôi vào thế giới của cô ấy. Còn đối với chính căn bệnh chuunibyou, “nghi thức bóng tối” đó đã thay đổi cô ấy, như cách mà tuyết tan vậy.
Rikka có thể bị mắc bệnh chuunibyou mãi mãi. Cô ấy có thể phục hồi hoàn toàn. Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra.
Nhưng điều đó sẽ không ảnh hưởng đến mối quan hệ của chúng tôi. Người tôi thích vẫn ở trong đó. Người tôi bảo vệ vẫn ở trong đó. Người tôi luôn muốn ở bên cạnh vẫn ở trong đó. Chỉ là người quan trọng của tôi đã bị mắc bệnh chuunibyou.
Nhưng,
Chuunibyou không phải là một điều xấu.
Chắc hẳn nó là một sự rối loạn khiến người ta trở nên hoang tưởng.
Mọi người có thể có ấn tượng sai và nghĩ rằng họ sẽ sống mãi mãi.
Chà, đối với một số người thì đã quá muộn.
Thực tại thay đổi đối với tất cả bọn họ trong hình thức nào đó.
Nhưng đừng nhầm, đó vẫn là hiện tại. Đó là lý do chuunibyou là tuyệt nhất!
↑ Chữ Kanji của Rikka nghĩa là tuyết.