Bây giờ là sáng thứ hai, tôi đang lết chân đến trường. Tôi đã kiệt sức sau khi thức đêm để chơi eroge.
Hôm qua, tôi mắc kẹt vào một vụ cưỡng hiếp bất chợt. Tuy nhiên, tôi đã về nhà sau đó, và chơi eroge như không có gì xảy ra. Tuy nhiên, tôi đã phải sửa cái máy tính mà tôi đã phá vỡ trước đó. Tôi cảm thấy hơi có lỗi khi đánh nó trong khi nó chả làm gì.
Nhưng tôi đang đổ lỗi cho Fujiaki Shiori, cô gái hư hỏng đó ... * Gahhh *, tại sao mọi thứ lại thành thế này ?! Nếu tôi biết điều này sẽ xảy ra, tôi thà làm một cái cây hoặc một đám cỏ dại còn hơn! Và tại sao những tên khốn đó phải chà đạp lên cô gái lí tưởng của tôi chứ? Tại saooo ?!
*Ngáp*
Không lâu trước khi tôi đến trường và đi đến lớp học. Tôi lấy sách giáo khoa trong khi nhìn quanh lớp học ồn ào, trước khi ngáp lần nữa.
"Cậu có vẻ buồn ngủ nhỉ, Aramiya."
Tozaki Keita, người đang ngồi phía sau tôi,cất tiếng chào.Tôi quay lại và trả lời Tozaki. Tozaki có vóc dáng tầm trung, vẻ ngoài của cậu ấy giống tôi trừ tàn nhang trên mũi.Cậu ấy giống tôi,là một otaku.
"Đó là bởi vì tớ đã thức cả đêm để chơi game."
"Trò chơi mà có cô gái trong mơ của cậu á?"
"... Đừng nói về nó,đó là một game khác."
"Một game khác?"
"Tớ sẽ giải thích chi tiết sau cùng với lý do tại sao trò chơi đó lại dở tệ, lớp học bắt đầu rồi."
"Okay…"
Vấn đề là ... Tôi là một otaku-mở, có nghĩa là mọi người trong lớp đều biết về sở thích của tôi. Họ nghĩ tôi xem anime, đọc manga và biết chút ít về máy tính. Nhưng,việc tôi chơi eroge ... Tôi chưa nói với ai khác ngoài Tozaki.
Ùm, có thời gian và không gian cho mọi thứ, và nói về eroge trong trường rõ ràng là không đúng.Dù vậy,trường học của tôi,Cao Trung Mikage cũng không có gì đặc biệt. Nó không phải là một trường học có danh tiếng hay bất cứ điều gì. Đó là một trường học ở tỉnh đơn giản giống như một cơ sở giam giữ bọn lưu manh hay một nơi mà trẻ em tới để trở thành "người lớn".
Dù vậy,ở trường chúng tôi vẫn phải cư xử có kỷ luật và có hành vi đúng đắn. Vì vậy,mấy thứ như thế này phải được giữ bí mật.Nó không thể công khai được.
Tôi không thể chịu nổi những người tuyên bố họ yêu những cô gái 2D như thế nào. Tôi không thể chịu đựng việc bị so sánh với những người như vậy. Chúng tôi đang ở độ tuổi mà một số người đã thất vọng về thế giới này vì những người như vậy và cảm thấy ghê tởm họ.
"Vậy, tớ sẽ đợi tí nữa."
Tôi trò chuyện xong với Tozaki cùng lúc tiếng chuông tiết 1 bắt đầu vang lên. Tozaki bắt đầu nhìn xung quanh căn phòng.
"... Hmm, hôm nay Hatsushiba không đến?Thật là một cô nàng lười biếng ... "
"Cậu có vẻ thích cô ấy."
Hatsushiba là một trong những người bạn cùng lớp của chúng tôi nếu tôi nhớ chính xác. Tên đầy đủ của cô ấy là Hatsushiba Yuuka. Nếu phân loại thì cô ấy thuộc kiểu dễ thương. Nhưng đó chỉ là một trong những lý do mà anh chàng này thích cô ấy.
"Nếu tớ không nghe thấy cô ấy nói 'Good Morning ~ ♪' thì sẽ không có cảm giác như là bắt đầu một ngày mới."
Hatsushiba là một seiyuu,nhưng cô ấy chỉ làm nền và đóng vai phụ. A, hãy suy nghĩ về nó, cô ấy đã có một vai phụ trong một anime. Nếu tôi nói đúng, giọng cô ấy giống như kiểu thường gặp trong các trò eroge.
Cô ấy không đến trường thường xuyên do công việc của cô ấy.
"Tozaki, cậu nên từ bỏ nó."
"Thôi nào!Chỉ cần nghe giọng nói của cô ấy là đủ!* thở dài *,lần sau khi tớ gặp cô ấy, tớ muốn hỏi xem có thể ghi lại giọng nói của cô ấy không. "
"... Ê,anh bạn.Cậu có thể thích ai đó và giữ trong lòng,việc đó là tốt.Nhưng…"
Mặc dù cô ấy là một Seiyu, tôi không thể nghe được giọng thật của cô ấy.Nếu là thông qua loa thì ổn. Trong khi chúng tôi đang nói chuyện, cánh cửa lớp học mở ra.
Giáo viên chủ nhiệm chỉ đến khi chuông reo.Vì vậy, người bước vào không phải là giáo viên.
Người bước vào là một cô gái. Cô ấy có mái tóc nâu dài với đôi mắt sắc lẻm như thể đe dọa người khác.Song khuôn mặt của cô ấy rất ưa nhìn mà ai cũng nghĩ rằng cô ấy rất nóng bỏng,nhưng không ai dám nói về nó.
Tránh khuôn mặt của tôi khỏi cô ấy, tôi nhìn lướt qua cô ấy trong khi tránh tiếp xúc mắt.
Tôi đã làm những gì tôi thường làm,cố gắng để không vướng vào rắc rối. Đây là cô nàng lẳng lơ tai tiếng của lớp- không,cả trường. Cô ta đã làm cho trẻ em la hét và khóc,Ayame Kotoko.
Như đã nói,cô ta đi qua giữa lớp trong khi vác cái túi của mình trên vai. Cô ta đi tới bàn của tôi và dừng lại trước khi nhìn xuống tôi.
Điều đó làm cả lớp khó xử.Những người xung quanh tôi thương tiếc nhìn tôi chằm chằm như 'Cậu gặp rắc rối to rồi.' ... Đợi đã, sao !? Cô ấy vẫn chưa làm gì cả!
... Nhưng tại sao cô ta ở trước mặt tôi !? Cô ấy có muốn thứ gì đó của tôi ư!?
"C-Chàoo ..."
Cô ấy nói thẳng thừng, trong khi khuôn mặt đỏ lên.Ừm,cô ấy đang nói chuyện với tôi. Cả lớp rơi vào hoảng loạn.
"... Các người đang nhìn gì vậy? Ai nói các người có thể nhìn, hả!? "
Khi cô ấy trừng mắt,những người xung quanh im lặng ngay lập tức. Và sau đó cô ấy đã đi đến chỗ ngồi của mình,với một khuôn mặt tức giận.
"Này, anh bạn.Cậu đã làm gì cô ấy vậy?"
Tozaki hỏi tôi với giọng ảm đạm khó hiểu.
"K ... Không! Tớ đã làm gì đâu! "
Mặc dù chúng tôi học cùng lớp chỉ trong năm hai, tôi chưa làm bất cứ điều gì để cô ta phải tức giận cả.
Huyền thoại về cô ấy đã lan sang lớp khác.Vì vậy,tôi nên nói chuyện với cô ấy?Không.Tôi thậm chí còn chẳng dám đến gần cô ấy.
Nhưng tại sao cô ấy ... Hể, chờ đã?
Nếu tôi nhớ không nhầm, cô ấy trông giống cô gái đã bị tấn công ngày hôm qua.Giọng cũng giống như vậy ... Nah, không thể nào.Đó chỉ là một người khác giống cô ấy thôi.
Và nếu đó thực sự là cô ấy, tôi vẫn không làm gì để cô ấy bực cả.Tôi cảm thấy thật tệ và nhìn lại Ayame.
Tôi tự hỏi,không biết tại sao cô ấy lại nhìn thẳng vào tôi.Tôi cảm thấy cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng của tôi.
"Cậu thật không may mắn, bị một con bitch như thế nhắm vào."
Đừng thì thầm một cách thương hại như vậy chứ, chết tiệt.
"Cô ta thường gây ra rắc rối."
Tozaki tiếp tục,lờ đi cảm giác của tôi về cô ta.Tôi biết rằng tôi đang kẹt trong một tình huống thực sự rắc rối.Cậu không cần phải nhắc nhở tôi!
Những tin đồn tôi đã nghe vẽ nên một kẻ cầm đầu bạo lực nóng nảy.
"Tham gia đánh nhau,cúp học và làm bất cứ điều gì cô ta muốn."
Trong thực tế, tôi chưa bao giờ thấy cô ấy đánh nhau. Tôi chỉ nhìn thấy cô ấy cúp học ..
Nhưng ngày hôm qua, khi nghĩ đó là cô ấy. Nó khá là phù hợp,có vẻ như có rất nhiều chuyện xảy ra trong cuộc sống của cô ấy.
Ngay cả trong tình huống đó, cô đã gây nên cuộc ẩu đả tới mức họ thậm chí phải đuổi theo và dồn cô vào chân tường.Nếu đó là tôi, tôi chắc chắn sẽ phải chịu thua vì sự hèn nhát của tôi.
Nếu đó là tôi, tất cả những gì tôi có thể làm là yêu cầu cảnh sát giúp đỡ hoặc quỳ xuống cầu xin họ lấy tiền của tôi và để tôi yên.Nếu họ chấp nhận điều đó và bỏ đi, tôi nghĩ rằng sẽ không lãng phí. Tôi cũng có thể bí mật chụp ảnh họ và báo cáo ngay cho cảnh sát để lấy lại tiền của tôi.
"Nếu cậu không biết về điều này, nhưng có một tin đồn rằng cô ấy làm một số việc mờ ám. Cậu biết đấy ... Một người bạn của một người bạn trả cô ấy 30.000 yên để cô ấy làm. "
Một người bạn của một người bạn? Không phải nó giống như truyền thuyết thị trấn đáng sợ sao? Nhưng tôi sẽ không ngạc nhiên nếu nó là sự thật đâu. Ý tôi là, nhìn vào cô ấy…
Tóc cô nhuộm màu nâu, mặc bộ đồng phục màu nâu nhạt của trường đã bị thay đổi rất nhiều. Không gài khuy áo và tay áo bị vén lên. Nếu người thiết kế đồng phục của chúng tôi nhìn thấy điều này, họ có lẽ sẽ xỉu vì sốc.
Cô thậm chí đã mặc trang phục này đi khắp nơi, với chiếc váy đổi màu dài
đến mắt cá chân,gắn thêm một chuỗi xích bạc lớn.Cô ấy có ngoại hình "tôi là một kẻ hư hỏng" điển hình.
"Nhưng mất tận 30000 yên cho cô ta, tớ cảm thấy tồi tệ vì số tiền đó bị lãng phí ..."
Tôi thật sự cảm thấy như vậy.Số tiền đó có thể mua được 3-4 bộ eroge nguyên giá.
Nhưng chi tận 30000 yên cho Ayame vì cái gì? Ý tôi là, cô ấy ưa nhìn,bộ ngực của cô ấy khá lớn đến mức bạn có thể nhìn thấy chúng ngay cả khi cô ấy mặc đồng phục.Hông cô ấy giống như một người mẫu ... nhưng cô ta là một cô gái thật ...
"Aramiya, ý kiến của cậu thật là...Ừm.Dù sao thì, biệt danh của cô ấy là ' hàng hoá đã qua sử dụng' "
"Biệt danh đó là sao?"
"Cô ấy có biệt danh từ khi còn nhỏ. * thở dài * Nó ở mức độ khác so với Hatsushiba."
"Tớ không biết tại sao cậu lại so sánh cô ấy với Hatsushiba, nhưng ... tại sao Ayame lại làm những việc như vậy? Quan trọng hơn, làm sao cậu biết điều đó? "
"À, tớ học cùng cô ấy hồi tiểu học."
Thật à? ... Dù sao đi nữa,ngay cả ở trường tiểu học,chuyện gì cũng lan thật là nhanh ...
(... Hahahahahahahaha!Mày bị ngu à? Ai thèm quan tâm đến những người như mày-)
... Ah, dừng lại. Tôi thực sự nên ngừng nhắc lại những điều đã xảy ra ở trường tiểu học.
"Nhưng 30.000 yên cho" hàng đã qua sử dụng "thật là điên rồ..."
Khi tôi vừa dứt lời thì chuông reo, chúng tôi ngừng nói chuyện và cô Ohara bước vào.
"Chúng ta bắt đầu tiết chủ nhiệm thôi."
Giọng nói ngọt ngào không phù hợp với một giáo viên 20 tuổi đã báo hiệu sự bắt đầu của buổi học.
Sau 4 tiết,là tiết âm nhạc tôi chọn, tôi trở lại lớp học. Tôi đã lên kế hoạch ăn trưa với Tozaki như thường lệ, nhưng cậu ta đã đi đâu rồi.
"Cậu ấy?Cậu ấy bị Ayame lôi đi. "
Bạn cùng lớp tôi đã nói với tôi, nhưng không có nghĩa là Tozaki sẽ bị lôi đi.
"Bị kéo đi - Chờ đã,cậu ta đã làm gì?"
"Chịu, khi Tozaki trở lại từ lớp mĩ thuật của mình, cậu ấy đã bị lôi đi ngay lập tức."
"Sao-tôi phải nhanh chóng tìm ra xác chết của hắn thôi ...Cậu có biết cậu ta đi đâu không?"
"Này,cậu ta chưa chết đâu. Tôi không biết họ đi đâu, nhưng tôi biết rằng họ đã đi ngược hướng lớp học ".
"Ah, cảm ơn.Cậu ấy sẽ luôn ở trong tim chúng ta. "
Tôi không nghĩ rằng cậu ta bị bắt cóc, hay ... Ayame đã nghe chúng tôi vào sáng nay không ... Nah, điều đó không thể xảy ra. Chúng tôi đã nói rất nhỏ nhẹ đến mức ngay cả những người ngồi bên cạnh chúng tôi cũng không thể nghe thấy. Không có cách nào cô ta nghe thấy cuộc thảo luận của chúng tôi.
Bắt nạt hoặc tấn công không có lý do gì?Có lẽ cô ta không làm thế đâu nhỉ ...Hy vọng thế?
Chẳng bao lâu chuông reo, báo hiệu kết thúc giờ ăn trưa. Cánh cửa mở ra, tôi quay lại nhìn Tozaki. Mắt cậu ta giống như muốn xỉu, nhưng người cậu ta không có vết thâm nào. Vì vậy,tôi thấy thật nhẹ nhõm.
"Này, tớ nghe nói cậu đã bị kéo đi.Cậu đã kiểm tra xem có bộ phận nào trên cơ thể bị thiếu chưa? "
"Hmm? Ồ, tớ vẫn còn nguyên,ít nhất là cơ thể. "
Lời nói của cậu ta kỳ lạ và dáng vẻ lờ đờ như đang mệt mỏi.Chính xác truyện gì đã xảy ra ?!
"Hả?Cậu vừa nói gì vậy? Tớ không hiểu. "
"Cậu sẽ sớm ... Dù sao đi nữa, tớ sẽ gửi cho cậu đồ cúng sau ..."
Tôi cảm thấy như thể tôi không thể nhận ra đâu là thật đâu là giả nữa.
"Cô ấy có nghe thấy chúng ta không?"
"Không! Tớ không biết điều gì sẽ xảy ra nhưng xin đừng có ác cảm với tớ vì những gì tớ đã làm. "
Cuối cùng, tôi vẫn không hiểu.
Buổi chiều, tôi đoán Ayame bỏ học. Vì vậy, tôi không nhìn thấy cô ấy trong phần còn lại của ngày.
♦♦♦
Sáng hôm sau, tôi đến trường bình thường. Tôi ngồi vào ghế và lấy tập vở ra.
Tôi làm những việc giống như những gì các học sinh bình thường khác làm. Tôi nói chuyện với các bạn cùng lớp hay đọc sách trước khi vào tiết. Gần đây trời mưa nhiều, nhưng thời tiết hôm nay rất tốt. Đúng, đó là một ngày bình thường-.
*RẦM*
Và rồi, cánh cửa lớp học mở ra. Tôi tiếp tục nhàn nhã nghỉ ngơi trên bàn.
"Eh?" "Cái gì?" "Đó là - mắt tôi đang lừa dối tôi à?" "Chắc chỉ là đùa thôi."
Nhưng rồi cả lớp bắt đầu nhìn như thể họ đã thấy một con kaiju bước vào lớp. Tôi bị bắt đầu tò mò và quay lại nhìn về phía cửa.
"Hả?"
Tôi há hốc mồm. Trong một khoảnh khắc, tôi không nhận ra ai bước vào lớp.
Nhưng khi tôi tập trung, tôi ngay lập tức nhận ra đó là ai.
Đôi mắt đó, khuôn mặt cũng như cách cô ấy xách cặp trên lưng. Đây là đặc điểm không hề thay đổi.
Không thể nhầm lẫn được. Đó là Ayame.
Nhưng những điều đã thay đổi là màu tóc và phong cách của cô ta. Ngoài ra, đồng phục của cô ấy mặc là bộ đồng phục nữ tiêu chuẩn của chúng tôi.
"Tóc hai bím ???"
Tôi vô tình nói lên suy nghĩ của mình.
Thay vì để mái tóc xõa xuống, cô ấy buộc tóc cô ấy hai bên trái phải với hai chiếc ruy băng màu đỏ nhỏ-những kiểu tóc hai bím mà bạn thường thấy trong anime và manga.
Và mái tóc màu nâu của cô, bây giờ đã đen huyền. Nhìn kỹ, cô ấy đã tháo vòng tay.Sự xuất hiện mới của cô ấy có làm cả lớp im lặng vì lúng túng.
..................
Cô tặng cả lớp cái nhìn chằm chằm như muốn nói rằng 'Tập trung vào việc của mấy người đi. '
... Tôi không thể tin những gì tôi nhìn thấy. Đó thực sự là Ayame?
Mọi người nhanh chóng quay đi và hành động như không có gì xảy ra. Mọi người đều giả vờ trò chuyện, đặt những câu hỏi lúng túng như "thời tiết hôm nay có vẻ tốt, đúng không?" Trong khi một số quyển sách bị lật ngược. Mọi người dường như THỰC SỰ bối rối.
"N-Này! Aramiya! "
Tozaki túm lấy tôi và quay tôi lại.
... Dường như tôi cũng bị choáng váng. Rất nhiều đến mức quên cả quay lại.
Cô nhìn chằm chằm vào mọi người trong lớp trong khi nhẹ nhàng bước vào lớp.
Cô ấy dừng lại ngay trước bàn của tôi và đối mặt với tôi, như hôm qua.
T…TẠI SAO !?
"N-Nà ~ y ..."
Những lời phát ra,làm cho não tôi chết lặng. Cô ấy ... Cô ấy chào tôi?Có thể cô ấy chào người khác, vì vậy tôi nhìn quanh trước khi đi đến kết luận rằng cô đã thực sự nói chuyện với tôi ..
"A ... C-Chào buổi sáng."
Tôi trả lời một cách chỉnh tề nhất mà tôi biết. Thông thường, khi mọi người chào, bạn chào lại. Và trong tình huống này, nếu bạn bỏ qua, bạn đã tiến gần hơn đến ngôi mộ của bạn-không, một nửa cái mạng bạn đã ở trong mộ.
Khi tôi nhìn cô ấy, cô ấy có vẻ bối rối hoặc do dự. Tôi mới là người nên làm khuôn mặt đó! Cái quái gì thế!? Chuyện gì đang xảy ra !?
"Tôi ~ không phải l~à tôi thích cậu đâu, đồ ngốc!"
Cô ấy thực sự đã nói với tôi. Tôi không hiểu, tôi không hiểu.Ngoài ra,có phải cô ấy đã cắn vào lưỡi của cô ấy !? Cô vội vã đi đến chỗ ngồi, để lại tôi không có cơ hội để trả lời.
Các bạn học khác của tôi tỏ ra như họ không nghe thấy gì. Cuối cùng, tôi đã mất ...
' Hãy đi nói chuyện với cô ấy ... ' Tozaki nhìn tôi chằm chằm và tôi trả lời anh ta bằng một cái nhìn chằm chằm: ‘Cậu điên à?’
Cả căn phòng im lặng đến nỗi có thể nghe được tiếng của lớp bên cạnh. Mọi người đều có cái nhìn chết chóc, khiến mọi thứ trở nên rối bời hơn.
"Này, Tozaki."
Tôi hạ giọng quá thấp đến nỗi chỉ có hai người chúng tôi mới có thể nghe được. Chỉ có một người có thể biết chuyện gì đang xảy ra.
"C-Cái gì?"
Cậu ta cố gắng tránh tiếp xúc bằng mắt.Cậu ta có một biểu cảm như ' Làm thế nào để giải thích điều này với cậu...? '
"Cậu-Đã-Nói-Gì-Với-Ayame?"
"Tớ... tớ không nói với cô ấy bất cứ điều gì."
"Nếu cậu không nói gì với cô ấy, vậy thì hôm qua sao cậu lại nói " Đừng có ác cảm với tớ " hay" Gửi đồ cúng " . Hả?"
Cậu ta nhanh chóng từ bỏ trước khi thở dài và nói.
"Tớ đã bị cô ấy lôi đi để trả lời những câu hỏi về những gì cậu thích, các kiểu tóc cậu thích và những thứ như sở thích của cậu."
"S-sao cô ấy hỏi cậu như vậy? Không,bỏ quan một bên đã, cậu đã trả lời ra sao? "
"Tớ đã nói cậu thích tóc hai bím,game và anime ... Nói chính xác là game 18 + ."
"Này!"
Tôi gần như hét lên, nhưng tôi đã kịp hạ thấp giọng.
"Đồ ngu! Tại sao cậu lại nói với cô ấy!? "
"Vậy tớ phải làm gì đây !? Nếu tớ không thành thật, tớ sẽ chết! "
"Thành thực cũng có giới hạn! Không phải cậu đã nghe câu ngạn ngữ ' Quá trung thực thì bạn sẽ có một khoảng thời gian khó khăn '! "
"Nhưng nếu tớ không trung thực, tớ sẽ có một khoảng thời gian khốn khổ!"
Cậu đang cố gắng để làm một câu tục ngữ ư? Không, nó không hiệu quả đâu!
"Để tớ nói cho mà biết! Tớ không hiểu những gì thực sự xảy ra ngày hôm qua!Trong khi bị thẩm vấn về cậu! Tớ vẫn nghĩ về những gì cậu đã làm để đánh thức cơn giận của cô ấy! "
Thật ra, đó là sự thật. Nếu tôi bị kéo đi bởi cô ta, nhìn thẳng vào mắt và nói: " Kể với tôi mọi thứ về Tozaki và đừng nói dối. "Tôi cũng sẽ làm như cậu ta.
Vì vậy, Tozaki không sai...Nhưng tôi vẫn còn bực mình.
"Chờ đã, nhưng về cái gì? Và ngày hôm qua,cậu không nói với tớ việc gì đã xảy ra. "
"Tớ không thể nhớ lại được."
Tôi có quan hệ gì với Ayame? Chờ đã, có thể là ... Người bị cưỡng hiếp vào chủ nhật vừa rồi thật sự là cô ấy?
Tôi đang phân vân liệu đó là sự thật hay không. Nhưng tôi không nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy.
"Cậu thực sự không thể nhớ?"
"Tớ có thể nhớ một chút, nhưng không nhiều. Tớ không có bằng chứng và tớ không làm bất cứ điều gì có thể làm cho cô ấy giữ một mối hận với tớ! "
"Chỉ vậy thôi? Điều đó có nghĩa là tớ sẽ phải chịu đựng với cậu? "
"Tớ hứa với thần eroge là tớ không chắc chắn."
"Thần Eroge? Eros? Đợi đã, điều đó không quan trọng. "
Cậu ta vẫn đùa giỡn được trong hoàn cảnh này.
"À, nếu cậu nói như thế. Điều đó có thể đúng. "
"Đúng không? Đúng không?"
Có người hùa theo bạn là một điều tốt.
"Aramiya, Tozaki, khi nào hai em mới xong cuộc trò chuyện này?"
Tôi giật nảy mình và nhìn vào nơi có tiếng nói,cô Ohara đứng đó, làm một bộ mặt gặp khó chịu tại bục giảng. Tôi có bị cuốn vào cuộc trò chuyện quá không khi mà tôi không nghe thấy tiếng chuông hay nhìn thấy giáo viên vào?
"Em xin lỗi ..." "Xin lỗi ..."
Tôi và Tozaki xin lỗi,cô ấy trả lời "Ok." và tặng cho chúng tôi một nụ cười.
Rồi trước khi điểm danh, cô ấy nhìn các bạn cùng lớp khác.
"A, Ayame. Cô thấy em đã nhuộm tóc đen của trở lại,cô rất vui khi thấy điều đó. "
"Hả? Tôi có làm điều đó cho bà đâu. "
"Êê! Cô xin lỗi!"
Cô ấy đã rất sợ hãi.Đúng vậy, cô ấy chỉ là một giáo viên. Một giáo viên trẻ tuổi phải đối phó với một nữ sinh như Ayame.Có lẽ cô đã bị buộc phải làm điều đó. Tôi đột nhiên cảm thấy thương hại cho cô ấy.
"V-V-Vậy,chúng ta bắt đầu buổi học thôi."
Và như vậy,tiết học bắt đầu với tiếng nói lắp bắp.
Trong lớp học, không khí vẫn căng thẳng. Chỉ khi đến khi nghỉ vào buổi chiều mới bắt đầu dịu đi.
Mặc dù tất cả mọi người đã quên, tôi vẫn đang tự hỏi liệu tôi có thực sự đã nghe thấy Ayame nói "Tôi ... Không phải tôi thích cậu đâu,đồ ngốc!" . Đó là một ví dụ điển hình của một tsundere.
Một từ,Tsundere.Nó có nhiều ý nghĩa,nó khác nhau đối với mỗi người. Tôi đã không nghe thấy từ này trong một thời gian dài đến nỗi nó thật là lạ.
Nhưng tôi cảm thấy rằng Ayame nói như Tsundere một cách máy móc. Đây không phải là tsundere chân chính, và hầu như là bắt chước dựa trên nhận thức của chính cô. Nhưng cô ấy đã líu lưỡi, vì vậy cô ấy không thể bắt chước nó một cách hoàn hảo.
Dù sao thì, tất cả mọi người đều
có quan điểm của riêng của họ về nó, tôi không phải là loại
thích chỉ trích và đánh giá người khác.
"Tozaki, chúng ta đi kiếm gì ăn đi."
"A, ok ok. Tất cả chuyện này khiến tớ đói rồi. Tớ tự hỏi họ đang phục vụ những gì hôm nay. "
Thông thường, chúng tôi đang ăn ở căn-tin của trường. Chất lượng không tốt nhưng giá cả thì hợp lý.
Quan trọng hơn, thức ăn khá rẻ. Kể từ khi tôi bắt đầu làm việc bán thời gian,bố mẹ không gửi tôi tiền trợ cấp nữa. Nếu không có gì trong bụng, tôi sẽ không có năng lượng cho các tiết học buổi chiều.
"Thế thì chúng ta nên ăn gì? Hãy quyết định trước khi chúng ta rời đi. "
"N-Này."
Nhưng khi tôi sắp rời đi, tôi nghe thấy một tiếng nói từ phía sau.
Bầu không khí khó xử ngay lập tức trở lại.Lớp học trở nên im lặng. Giống như việc nhạc của BGM nhỏ đi khi có cuộc đối thoại trong game.
Chúng tôi từ từ quay lại. Đó chắc chắn là Ayame, tôi có thể nhận ra giọng cô ấy ở bất cứ đâu.
Tôi vẫn không thể tin vào mắt mình. Tóc của cô ấy là hai chùm màu đen, mặc dù tôi sẽ thích hơn nếu cô ấy để nó xõa xuống ......
... Đợi đã, tại sao tôi lại nghĩ đến những cô gái thật và quan trọng hơn, cô ấy là "Hàng Đã Qua Sử Dụng".
Tôi phải trốn tránh cô gái này, người dường như đang theo đuổi tôi. Dựa trên kinh nghiệm chơi game của mình, tôi phải chú ý đến những chi tiết nhỏ nhất và phân tích hành vi và lời nói của cô ấy.
"Hôm nay cậu sẽ ăn ở căn-tin à?"
"Ể? Ý cậu là tôi chứ gì?"
"Tôi không có hỏi cậu, Tozaki.Biến đi."
"Như tôi đoán ... Thôi, tôi phắn đây."
Và cậu ta nhanh chóng rời đi như đã chuẩn bị từ trước.
Tozakiii, tại sao cậu cho tớ cái nhìn ' Chúc may mắn, bạn hiền! ' !? Grừ, tại sao cậu ta sống sót được qua việc này chứ!?
Tôi trả lời cậu ta trở lại với cái nhìn ' Chúc may mắn cái mông ấy! 'nhưng tôi không biết liệu cậu ta có hiểu điều này không.
Đầu tôi từ từ quay lại đối mặt với Ayame, tôi thấy cô ấy đang có khuôn mặt chần chừ, không giống như cô ấy tức giận mà là bối rối.
"Ý cậu là tôi á?"
Tôi hỏi trong sự sợ hãi,cô ấy gật đầu.
"Cậu đang đi đến căn-tin phải không?"
"Đúng, tôi đang định đi ..."
Tôi tình cờ trả lời lịch sự với cô ấy, mặc dù cô ấy là bạn cùng lớp. Nhưng tôi có thể làm gì, tôi đã sợ hãi.
Tôi đã sợ hãi vì tôi không biết khi nào nắm đấm của cô ấy bay vào mặt tôi. Mỗi cử động, mỗi hành động, trông giống như cô ấy đã sẵn sàng để đấm tôi. Đôi mắt của cô ấy như ' Tôi sẵn sàng chiến bất cứ khi nào cậu muốn '.
Đây có phải là những gì mà một thợ săn làm rơi súng trước một con hổ cảm thấy?
"V-Vậy,N-Nhận lấy!"
Ayame nói trong khi tung chưởng-Không,đó là một cái hộp đã được bọc vải khá lớn.
Kích thước của nó khá to, thậm chí còn đủ cho hộp cơm ... Ể, hộp cơm?
"Có phải đó là hộp cơm không?"
"A-À, ừmmm,đúng. Mình đã l-làm nó. "
Một cô gái làm cơm cho riêng bạn là một giấc mơ. Nhưng tôi đã do dự và sợ hãi nhiều hơn là hạnh phúc ...
BỞI VÌ TÔI KHÔNG BIẾT TẠI SAO CÔ ẤY LÀM NÓ VÀ
TẠI SAO CÔ ẤY LẠI ĐƯA NÓ CHO TÔI!
Để xem ... Nếu người mà tôi đã cứu vào Chủ Nhật thật sự là Ayame.
Mặc dù tôi đã giúp cô trong một tình huống thảm khốc, tôi không cố ý giúp cô ấy. Tôi cũng rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm nên tôi quyết định làm gì đó và mọi việc đã thành thế này.
Trong đời thật,không có bất kỳ flag nào có thể làm cho tình huống đó xảy ra.Làm gì có tình huống như bạn đánh rơi khăn và một cô gái nhặt nó lên và trả lại cho bạn;hoặc một người bạn thời thơ ấu hoặc thậm chí một cô em gái yêu chính anh trai mình.NHỮNG CÁI ĐÓ. LÀ. BẤT KHẢ THI. Chỉ có em gái tôi chế nhạo tôi vì là một tên "trai tơ"!
Vì vậy, cứu một cô gái sẽ không dựng nên bất kỳ flag nào!Thật vô nghĩa nếu tôi là người làm vậy!
"C-Cho tôi? Tại sao?"
"C-Chỉ cần nhận nó!Cậu sẽ nhận nó hay không !? "
Không có cả câu trả lời? Trò chơi này thực sự dở tệ.Hãy đưa tôi trang wiki với hướng dẫn ngay đi.
"Từ chối - Chết"
"Chấp nhận - ???"
Tôi đã tiên đoán tương lai mà tôi quyết định từ chối! Tôi biết rằng tôi chỉ đang tưởng tượng nó ... nhưng!
Tại thời điểm này, chỉ có 'Chấp nhận'.
Chờ đã, ba lựa chọn tiếp theo là gì?
'1: Ăn'
'2: Nhai'
'3: Nuốt'.
Dù sao thì tôi vẫn phải ăn nó!
"V-Vậy, tôi-tôi sẽ nhận nó nhé?"
"A ... C-Cảm ơn."
Và với điều đó, tôi nhận được túi màu xanh nhạt từ cô ấy, nó khá nặng.
"Vậy,h-hãy ..."
Cô lầm bầm.
"... T-thực ra ... Đ-đ-đừng để ý!"
Cô ấy kêu lên trước khi chạy đi. Tôi đứng đó, với cái nhìn chằm chằm của các bạn cùng lớp.
Nghiêm túc đấy, tôi nên làm gì với cái hộp cơm này? Một lần nữa, thức ăn không làm gì sai. Còn tôi, có phải tôi đã gây ra tội ác trong quá khứ nên phải trả giá?
"Cô ấy muốn gì từ tất cả chuyện này?"
Tôi tự hỏi chính mình,trong khi tiếng của tôi tan vào không khí.
Tôi mang chiếc túi đến một góc khuất bên ngoài tòa. Nếu ai đó thấy tôi, chắc chắn họ sẽ bắt đầu đồn về tôi. Nhưng dù sao thì, nó vẫn còn vào đầu mùa xuân, và không khí bên ngoài thật thoải mái. Ăn ở ngoài chỉ là một trải nghiệm khác. Tôi chắc chắn không thể ăn nó trong khi các bạn cùng lớp cứ nhìn tôi.
"Hãy xem có gì bên trong ..."
Tôi ngồi trên bãi cỏ, bỏ lớp vải ra và nhìn thấy hộp cơm 2 ngăn.
Tôi mở nắp ra và trước mắt tôi hiện lên một sự đầy đủ của thực phẩm. Trứng gà, xúc xích, bánh hamburger, salad khoai tây, và cả măng hầm.
"... Wow, trông có vẻ ngon miệng."
Tôi kêu lên vô ý.
Thậm chí còn hơn thế nữa, sau khi tôi tháo lớp đầu tiên, lớp thứ hai được lấp đầy với gạo đã chín.
Cái này cũng rất ngon, có phải bố mẹ cô ấy đã nấu món này không? Nhưng ... chờ đã?
"A-À, ừmmm, đúng. Mình đã l-làm nó. "
Làm? Nấu? Ayame? Nấu tất cả các món này?
"Tôi ... tôi không hiểu."
Ngay cả những quả trứng cuộn, đáng ra cô ấy có thể nấu chúng đến mức quá khét chứ, nhưng đây là một màu vàng đẹp.
"Tôi đoán tôi sẽ thử nó? Hy vọng rằng cô ấy đã không bỏ thuốc độc vào nó? "
Rồi tôi cầm đôi đũa đi kèm.
"I ... Itadakimasu ..."
Tôi gắp miếng trứng cuộn, cắn nó trong khi lo sợ những gì sắp xảy ra.
"..Hử?"
Nó có trong hương vị ngọt ngào và nhìn chung rất ngon,thậm chí nó thực sự ngon. Quan trọng nhất, nó không có độc.
Sau đó, tôi tiếp tục gắp các món ăn phụ. Tất cả chúng thực sự ngon, không có gì mới lạ hay đặc biệt, chỉ đơn giản là ngon. Đặc biệt là măng hầm, nhất là hương vị của xì dầu, với hương vị dịu nhẹ của cá hầm và rượu mirin, bổ sung cho hương vị của tre lan tỏa trong miệng tôi.
Khi tôi nhìn xuống, hộp cơm đã trống rỗng.
... Tôi đoán tôi sẽ làm sạch nó trước khi trả nó lại. Khi tôi đi đến lớp, Ayame đứng ngay cửa.
"N-Này ..."
Cô ấy chào tôi một cách ngại ngùng.
"A-Ah, cảm ơn vì hộp cơm, nó thực sự ngon, ... thực sự."
Khi tôi nói, cô ấy trông rất ngạc nhiên.
"T .. Thực sự? C-cảm ơn vì lời khen ... Cậu thích m-món gì nhất? "
"Măng hầm."
"Đ-Đó là món tủ của mình.Thật là nhẹ nhõm…"
Vai cô ấy thả lỏng trong khi thở phào nhẹ nhõm. Có phải cô ấy thực sự cố gắng nấu ăn cho tôi không?
"V ... Và cậu đã đưa hộp cơm của cậu cho tôi? Nó ổn chứ?"
"Ah, ừmm, đừng lo. Mình cũng làm cho mình mà. "
Vậy cô ấy đã làm 2 phần? ... Đừng nghĩ sâu hơn về việc này ....
"Vậy, tôi sẽ làm sạch và trả lại nó ..."
"K-không! Không cần! "
Cô ấy giật lấy cái túi từ tôi.
"V ... Vậy, gặp sau nhé!"
Và cô ấy chạy đi ... Một lần nữa.
Lớp học của chúng tôi không ở hướng đó, hay là cô ấy sẽ cúp học?
… Và cô ấy đã làm thế.
Các tiết học còn lại diễn ra một cách yên bình và lặng lẽ.
Sau giờ học, bầu không khí học trở nên bất thường ... Thậm chí mọi người còn nhìn tôi với ánh mắt thương hại hoặc tò mò.
"Những học sinh không tham gia hoạt động của câu lạc bộ hãy về nhà ngay, đừng la cà. Được rồi, lớp học giải tán! "
Khi giờ học kết thúc,mỗi người một nẻo. Một số đi đến câu lạc bộ của họ, một số thì về nhà, trong khi những người khác trực nhật trong lớp của họ hoặc tham dự các cuộc họp.
Hôm nay tôi không phải đi làm bán thời gian,vì vậy tôi có thể vào câu lạc bộ của tôi - trên thực tế đó là một câu lạc bộ chơi game, nhưng chờ đã, tôi vẫn còn một trò chơi chưa hoàn thành:vậy thì quyết định rồi,tôi sẽ về nhà.
"Tớ sẽ về trước."
"A,hẹn mai gặp lại."
Tôi gửi Tozaki một lời tạm biệt và nhìn cậu ta trước khi tôi sắp xếp đồ của tôi và về. Nhưng, khi tôi bước ra khỏi cánh cửa lớp học, tôi lại gặp cô ấy.
"N-Này ... Aramiya."
Lại là tôi !? Bao nhiêu lần - không, tại sao cô vẫn còn ở trường !?
... Nhưng chờ đã, hãy nghĩ về nó,cặp của cô ấy vẫn còn chỗ của cô ấy ...
Này, không không không, quên điều đó đi! Cô ấy muốn gì ở tôi? Giác quan thứ sáu của tôi, xin hãy giúp tôi thoát khỏi nguy hiểm sắp đến đi.
"Tôi có thể làm g-gì cho cậu?"
Tôi trả lời một cách lịch sự.
"Cậu đ-đi với mình một lát!"
Cô ấy nắm tay tôi. Gah! Cô ấy giữ tôi chặt đến nỗi tôi không thể bỏ cô ấy ra.
Những học sinh đang chuẩn bị về nhà nhìn chằm chằm vào chúng tôi, nhưng cô ấy đã bắn cho họ một cái nhìn khiến họ tránh ra khỏi.Cô ấy có phải là Moses tái sinh không?
Ở đó họ đứng đơ như tượng.Không có một anh hùng nào sẽ cứu tôi ư?
Nhưng tôi đã biết trước điều này. Nếu tôi không phải là mục tiêu của cô, tôi cũng sẽ làm như vậy.
Và nếu tôi chống lại, thì tôi sẽ nhận một cú đấm vào mặt. Vì vậy, tôi mặc kệ số phận và đi cùng với cô ấy.
Mặc dù chúng tôi đến nơi, tôi có thể bị đánh túi bụi bởi cô ấy. Nhưng sự căng thẳng này đến từ việc chờ đợi, tôi sẽ trao đổi mọi thứ để nó kết thúc nhanh hơn.
"… Đây."
Tôi bị lôi tới phía sau trường học, đây là điểm mà mọi người không đến nhiều.
Tôi có nên la hét nếu có chuyện gì xảy ra không? Tôi sẽ nhận được bao nhiêu cú đấm cho đến khi có sự trợ giúp?
... Và tại sao bộ não của tôi xử lý tất cả mọi thứ kết thúc với việc tôi bị đấm?
Có phải vì tôi sợ áp lực từ cô ấy không?
Tôi thậm chí không biết chuyện gì đang xảy ra.
"X-Xin lỗi, tôi đã kéo cậu ra chỗ như thế này ..."
"N-nó ổn mà ... Ma'am."
"Thôi nào, đừng nói chuyện lịch sự nữa. Chúng ta thậm chí còn không ở trong lớp học. "
"Tôi-tôi rất xin lỗi-ahh, eeeh, uuum, xin lỗi .."
Tôi lại xin lỗi lịch sự một lần nữa.
Cô đã vượt qua những rắc rối để nói điều này. Tôi đoán tôi sẽ không bị đấm túi bụi đến mức thành bột giấy. Tôi vẫn nên cẩn thận trong trường hợp cô ấy quyết định đánh tôi ...
"..."
Nhưng cả hai chúng tôi bất ngờ im lặng. Chỉ cần để tôi đi thôi chết tiệt, tôi đang vội ...!
"Vấn đề là .."
Cuối cùng, Ayame lên tiếng.
"À, Ờm"
Miệng tôi ngậm chặt.
"Cậu có đi chơi với ai đó hay không?"
"Hảảảả !?"
Cô gái này, cô ấy nói gì? Nếu bây giờ tôi gặp ai đó, liệu cô ấy có kéo người bất hạnh đó ra khỏi đây luôn không !?
"T-T-tôi hiện tại không có !?"
Tôi trả lời một cách sợ hãi, tôi rất sợ hãi đến mức tôi không biết rằng tôi đang sợ cái gì.
... Nhưng tại sao tôi lại sợ ai đó như cô ấy?
Khi bọn cướp tấn công cô ấy vào chủ nhật, tôi run rẩy còn nhiều hơn.
Có phải bởi vì cô gái này còn đáng sợ hơn những tên xã hội đen không?
"Đúng là cậu không hẹn hò với ai đó, phải không?"
"Ah, ờ ..."
Giữ bình tĩnh, tôi không chắc nếu đó là về trường hợp đó. Nếu cô ấy không nói và tôi thừa nhận nó, tôi có thể khiến tự làm mình bẽ mặt giống trước đây. Tôi không bao giờ muốn bị chấn thương như thế nữa.
Nhưng sau tất cả những suy nghĩ đó, tâm trí của tôi trỏe nên trống rỗng.
"Vậy,mình đi thẳng vào vấn đề chính nhé."
Ayame giả vờ bẽn lẽn, nhưng đang định nói gì đó.
"Em muốn làm bạn gái của anh."
......
............
......................
"Hả?"
"Đừng để em phải nhắc lại !? E-Em nói,EM MUỐN LÀM BẠN GÁI CỦA ANH! "
"N-nhưng ... Tại sao?"
Tôi vô tình hỏi 'tại sao'. Tôi thậm chí không thể chấp nhận những gì đã xảy ra.
"A-a-anh đã c-c-cứu em vào lúc đó ... Đó là tại sao!"
"Không lẽ-Ể ... V-vậy khi đó người bị cưỡng hiếp hôm qua là ..."
"A-Anh không biết à!? T-thì
em cũng thế thôi!Nhờ anh, em đã trốn thoát được.Anh đã cứu em khi em nghĩ rằng tất cả hy vọng đã tan biến! "
Với lời giải thích của cô -n-nhưng, chờ một chút ...!
"C-chỉ thế thôi?"
Tất cả những gì tôi làm là cứu cô ấy khi cô ấy bị tấn công và cô ấy đã yêu tôi? Thật quá dễ dàng!
"Có gì sai sao ? E-e-em rất hạnh phúc-vì anh đã cứu em ...! "
Mặt Ayame đỏ ửng. Cô ấy thực sự nghiêm túc sao?
"T-thật sự là vậy, em luôn muốn cảm ơn anh từ lúc đó, n-nhưng, đây là lần đầu tiên em trải qua cảm giác này, em không hiểu chính bản thân mình,nó làm em bối rối..."
Khi Ayame nói xong, cô ấy cắn chặt môi cô ấy, tôi bình tĩnh lại.
"V-Vậy ...! Anh nghĩ thế nào !? "
Sau đó, cô ấy đã cố gắng bắt tôi trả lời nhưng tôi đã có một câu trả lời cho cô ấy.
"K-KHÔNG!"
Sau khi tôi trả lời, mặt Ayame đang đỏ ửng ngay lập tức mờ dần thành màu trắng nhạt.
... Từ Ayame, tôi có thể thấy có lẽ tôi đã nói điều gì đó sai.
"… Anh có thể cho em biết tại sao không?"
Cô ấy nói bằng một giọng nhẹ nhàng ... Aa Tôi chắc chắn sẽ bị tẩn cho một trận.
Nhưng tôi đã có một sự lựa chọn tôi có thể đưa ra ở đây!
"Tôi ... Tôi chỉ thích các cô gái 2D ..."
"Ể-các cô gái 2D ...?"
"Để tôi nói điều này rõ ràng, tôi chỉ quan tâm đến các cô gái từ các trò chơi được đánh giá là + 18".
Tại sao tôi phải giải thích nó với cô ấy? Cô ấy chẳng phải đã biết rồi sao?
"H-Hảảả? Vậy, anh thích các cô gái từ game thay vì em !? "
"Đ-Đúng! Có gì sai sao? "
"Những cô gái đó không có thật!"
"Thế thì sao !? Cô gái trong mơ của tôi chỉ xuất hiện trên màn hình máy tính của tôi (Cô ấy không có thật), đó là vấn đề! "
"E-Em thậm chí đã trải qua những rắc rối của việc thay đổi bản thân!Sở thích, kiểu tóc, ngay cả cách em nói chuyện! "
Cô ấy đã nhận được thông tin này từ Tozaki!Cô ấy đúng chuẩn gu của tôi.Tôi thực sự thích các cô gái với mái tóc đen được buộc thành hai bím...
Cô ấy đã đi quá xa với việc thổ lộ cảm xúc của mình cho tôi, nhưng tôi không hề hứng thú với những cô gái thật.
Nhưng có vẻ có một số điều Tozaki không nói với cô ấy, như thực tế là tôi không thích "hàng cũ", "hàng bị tịch thu", "hàng bị lỗi" hoặc "Hàng đã qua sử dụng"!
Tại sao tôi phải nói về sở thích của mình với cậu ta, trong khi cậu ta sẽ không làm giống tôi ...!
Nếu cô gái không giống ai trong game hay là một kiểu 3D, tôi sẽ bơ cô ấy đi!
Bây giờ, tôi có thể bị đánh đập hoặc bị lăng mạ trong cả hai trường hợp - không có cách nào tôi muốn cô ấy làm vậy với tôi!
"Anh…"
Aaa, chết tiệt, tôi nhìn cô theo phản xạ với nỗi sợ hãi trên mặt.
"Được rồi…"
Cô ấy túm lấy cổ áo của tôi. Ối, xin đừng đấm tôi mạnh quá !
"Vậy…!"
ÊÊÊÊÊ ...! Tôi không thể chạy đi! AI ĐÓ CỨU TÔI VỚI!
"Anh chỉ muốn em trở nên dễ thương hơn những cô gái mà anh thấy trong anime và game, đó là tất cả những gì anh muốn đúng không!?"
Ayame vừa nói cái gì đó mà tôi không thể tin được.
"Em sẽ trở thành cô gái trong mơ của anh! Em sẽ trở thành cô ấy, cứ đợi đấy!"
Không đời nào, tại sao cô ấy không bỏ cuộc !?
"Này,cẩn thận đó. C-có một khoảng tối giữa 2D và 3D đó."
"Điều đó không thành vấn đề. Em sẽ không thua đâu!"
Ayame buông tay cô ấy ra.
"Chuẩn bị đi,em sẽ trở thành cô gái trong mơ của anh, cứ đợi đấy!"
Cô ấy tuyên bố trong khi bỏ đi.
"Cô ấy sẽ trở thành cô gái trong mơ của tôi? Cô ấy nghiêm túc chứ ... Nhưng chính xác thì cô ấy sẽ trở thành cô gái lý tưởng của tôi
bằng cách nào...?"
Liệu cô ấy có biến thân (Người thật / 3D) thành 2D không?
Điều quan trọng bây giờ là tôi đã không bị đấm, vì vậy tôi thực sự may mắn.
Nhưng dù vậy, tôi vẫn phải làm những gì có thể để đảm bảo rằng cô ấy sẽ không đấm tôi ... Nhưng trên hết, có lẽ sẽ tốt hơn nếu tôi bị đánh sớm hơn.
Có lẽ tôi sẽ an toàn một thời gian, nhưng chắc chắn tôi sẽ trở thành mục tiêu của Ayame.