Ta vốn nghĩ đêm nay Tô Vãn sẽ lại không về, đang lúc nửa tỉnh nửa mê thì nghe được tiếng vang, ánh đèn trong phòng khách theo khe cửa tiến vào. Ta cầm di động lên xem, đã hơn mười hai giờ, tiếp theo có tiếng người nói chuyện, là Tô Vãn và Tần Lãng, trong lòng hung hăng đau một chút. Tô Vãn, cậu không đối xử với mình như vậy thì không được sao? Mặt chôn vào trong chăn, khóc không thành tiếng, ta không muốn vì Tô Vãn mà thương tâm, nhưng căn bản không thể khống chế được.
Mở cửa đóng cửa hồi lâu mới khôi phục lại sự yên tĩnh, thanh âm vang lên gần trong gang tấc, cửa phòng ta mở ra. Ta từ trong chăn chui ra, nhìn về phía cửa, chỉ thấy bóng Tô Vãn đứng đó, ta không nhìn thấy ánh mắt của nàng, bất quá ngửi được mùi rượu nồng nặc trong không khí.
“Tần Lãng về rồi.”
Tô Vãn nói, ta không nhìn rõ nàng, nhưng nàng thấu triệt ta.
Ta đáp:
“Ừ.”
Sau đó đứng dậy. Ta chỉ mặc áo ngủ, nếu Tần Lãng còn ở đây hiển nhiên ta không dám cứ như vậy mà đứng lên. Đến gần ta mới phát hiện trên mặt Tô Vãn nhiễm một tầng màu đỏ vì say rượu, ánh mắt cũng cực yếu ớt, ta nhíu mày:
“Sao lại uống nhiều rượu như vậy?”
Tô Vãn chưa trả lời ngay, chỉ nhìn ta chằm chằm không chớp mắt.
Ta bị nàng nhìn chăm chú đến sinh ra cảm giác khẩn trương, tim đập gia tốc, có một loại dự cảm... Qủa nhiên...
Tô Vãn thô lỗ đem ta ấn trên cửa, sau đó hôn lên môi của ta, tùy ý chà đạp, khi đầu lưỡi mềm mại nóng bỏng tiến vào khoang miệng của ta, ta cảm giác ta cũng say mất rồi.Nụ hôn tràn ngập tính xâm lược, ta bị nàng hôn đến gần như vô lực, chỉ có thể dựa vào cánh cửa mới đứng vững được.
Tô Vãn cuối cùng cũng buông ta ra, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm. Đợi cho đến khi hồi phục lại mới dựa lên vai ta, khóc ra tiếng.
Ta có chút luống cuống, nước mắt cũng chảy ra theo. Tô Vãn chưa hề nói gì nhưng ta tựa hồ hiểu được ý nàng, một loại tình cảm khó có thể nói rõ ngay tại màn đêm yên tĩnh đây chậm rãi nảy sinh.
Ta nói với Tô Vãn:
“Mình ghen tị với Tần Lãng.”
Tô Vãn hai mắt đẫm lệ nhìn ta:
“Dương Thần, vì cái gì chúng ta đều là nữ nhân?”
Nước mắt ta rơi càng nhiều.
Tô Vãn không trở về phòng của nàng, hai chúng ta ôm nhau ngủ, trong lòng có thiên ngôn vạn ngữ nhưng một câu cũng không nói nên lời, tựa như không dám phá vỡ lá chắn kia, chỉ có thể để yên cho nó chắn ngang như cũ.
Ta nghĩ do hơi men đã tiếp thêm dũng khí cho Tô Vãn, hoặc là kích thích hormone trên người nàng gia tăng, giống như ta say rượu lúc trước. Nàng lại bắt đầu hôn ta, từ trán hôn đến chóp mũi, cuối cùng dừng ở trên môi, ôn nhu, triền miên. Thân thể của ta khi bị nàng hôn sinh ra phản ứng, chỉ có thể nắm tay lại chịu đựng, đến khi nụ hôn của nàng di chuyển đến cổ, ta cơ hồ muốn tước vũ khí đầu hàng. May mắn Tô Vãn rốt cuộc cũng còn chút lý trí, không tiếp tục đi xuống, chỉ ngừng ở cổ lưu luyến, mà ta thì phải chịu đựng hết tra tấn.
Ta không biết nụ hôn triền miên kéo dài này chấm dứt lúc nào, cũng không rõ khi nào thì ngủ, ta chỉ có cảm giác đáy lòng chậm rãi rơi vào tay giặc ở một nơi ngọt ngào. Bởi vì quá mức ngọt nên lại muốn cực lực vùng vẫy, tâm tình chính là mâu thuẫn như vậy.
Khi ta tỉnh lại thì thấy Tô Vãn đang ở tư thế cuộn người đưa lưng về phía ta, ta từ trên người nàng cũng nhìn ra được sự ẩn nhẫn cùng giãy dụa, tâm nhất thời đau một chút, từ phía sau vòng tay ôm nàng. Tô Vãn tỉnh, xoay người đối mặt với ta, hai chúng ta một nữa nhìn nhau không nói gì.
Cuối cùng Tô Vãn vuốt mặt của ta, hỏi:
“Dương Thần, cậu nói mình biết đi, mình phải làm thế nào mới tốt?”
Mũi của ta lại bắt đầu cay cay, ta biết là do ta đem Tô Vãn bức thành như vậy. Nàng vốn có thể thực cân bằng, chính ta đã làm cho quan hệ của chúng ta bắt đầu biến đổi, hơn nữa còn khiến phiền não gia tăng, tự đáy lòng ta rất rõ ràng, chúng ta như thế này là không có kết quả.
Ta bất đắc dĩ nói với Tô Vãn:
“Mình sẽ mau chóng tìm một bạn trai, như vậy chúng ta sẽ khôi phục lại như trước kia.”
Tô Vãn thẳng ngoắc nhìn ta:
“Cậu cảm thấy có thể làm như vậy sao?”
Trong lòng ta nói không có khả năng, nhưng nếu cứ tiếp tục như thế, chúng ta chỉ có hai loại kết cục – một loại, chúng ta liều lĩnh tiến tới, sau đó dùng chia tay để giải quyết, loại còn lại chính là từ bây giờ bắt đầu xa lánh nhau, để tránh việc bị thương tổn nhiều hơn nữa, bất kể là loại nào thì cũng không có kết cục tốt. Từ lúc ta tâm huyết dâng trào hôn Tô Vãn, ta đã đem mối quan hệ tốt đẹp khăng khít vốn có của cả hai chậm rãi ném xuống vực sâu vạn trượng.
“Nếu không thì trước hết chúng ta tách ra một thời gian, bình tĩnh lại một chút.”
Ta còn cố lên tinh thần, nói giỡn với nàng mấy câu:
“Có thể là do nhất thời xúc động thôi, mình là một nữ nhân ba mươi tuổi thiếu thốn tình cảm, cậu nói xem có đúng không.”
Trên mặt Tô Vãn hiện lên một tia giận dữ:
“Còn mình thì sao?”
Ta biết nàng giận cái gì, chính là nàng không muốn đem quan hệ của chúng ta đơn thuần định nghĩa theo lý lẽ “để sống”, nhưng mà ta cũng nóng giận, muốn ta làm sao bây giờ? Chẳng lẽ muốn ta nói “Tô Vãn a, cậu chia tay Tần Lãng đi, bởi vì mình cũng thích cậu, chúng ta quen nhau đi.”?
Tô Vãn đột nhiên tiến sát gần ta, nói:
“Dương Thần, không bằng chúng ta thử một lần đi.”
Ta quả thực hoảng sợ, đề nghị này của Tô Vãn tràn ngập hấp dẫn, khiến ta nhịn không được muốn đáp ứng, như vậy chúng ta sẽ có thể làm rất nhiều chuyện mà hiện tại không dám làm, nhưng ta lại chọn từ chối nàng thẳng thừng:
“Không được.”
Nữ nhân ba mươi tuổi, lý trí hoàn toàn chiến thắng tình cảm. Chúng ta tuổi không còn nhỏ, căn bản là đã qua thời thích đùa chơi, ta cảm thấy ta không đảm bảo được cho tương lai của Tô Vãn, quan trọng hơn là nếu ta chấp nhận, cái giá phải trả sẽ là toàn bộ thể xác và tinh thần, nhưng Tô Vãn không như vậy. Ta hiểu rất rõ nàng, nàng sẽ quan tâm lo lắng cho đối phương thật cẩn thận, nhưng tình cảm thì không, ngoại trừ mối tình đầu của nàng, còn lại ta vẫn chưa thấy nàng chân chính đối đãi với ai thật lòng.
Lại nói đến đến chuyện ta là một nữ nhân truyền thống, tinh thần của ta tuy đã muốn lệch ra khỏi quỹ đạo,... nhưng vẫn như cũ rất câu nệ thực tế. Nếu là nam nữ, cho dù không có tình cảm sâu nặng làm trụ cột, nhưng sau khi kết hôn vẫn có đứa con ràng buộc, có thể giảm được rất nhiều những va chạm của cuộc sống, hơn nữa dù sao cũng nhìn giống một gia đình, nhưng nữ nhân thì sao? Trừ bỏ ham muốn nhất thời, ta thật sự tìm không ra lí do vững chắc gì để có thể đem cảm tình gắn bó lâu dài.