Chứng Vọng Tưởng Được Thầm Yêu

chương 9: cậu yêu thầm tôi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tác giả: Thiên Hạ Thiên

Editor: Red

R: Bởi vì tháng trời mới quay lại edit bộ này nên sẽ bị lầm lẫn một vài từ xưng hô của một số nhân vật! Mong mọi người thông cảm!

Bởi vì lần trước vô duyên vô cớ bị một đám bạn trên mạng diss là học sinh tiểu học, Mục Khải An dưới sự giận dữ liền quyết định không tiếp tục đăng bài nữa, mà những ngày sau này còn xảy ra nhiều chuyện khác, đặc biệt là thái độ của cậu với Hà Tất đã thay đổi, chuyển biến đến trời long đất lở, Mục Khải An lại càng chẳng có tâm tư đi đăng bài tiếp.

Kết quả là nhảy mắt đã qua một tuần, cho đến buổi tối thứ sáu được nghỉ vì thứ bảy hôm sau không có khoá học, Mục Khải An nằm trên giường nhàm chán mà phát một bài đăng.

Bởi vì rất lâu rồi không đăng bài, vậy nên cả tường vắng như chùa bà đanh, Mục Khải An vừa đăng bài nên chưa thấy có phản hồi nào, thế nhưng không lâu sau nhìn xuất hiện một ID quen thuộc.

Lầu : Lâu chủ cuối cùng cũng đã trở lại, còn tưởng cứ đào rồi để hố như vậy chứ.

Lầu : Tôi còn tưởng là lâu chủ đang cùng bạn học của mình gắn bó như keo sơn sau đó lại đau khổ trầm mình đến mức quên rồi.

Lầu : lầu bên trên sao có thể nói như vậy, lâu chủ rõ ràng là bị bạn học đó dùng công phu gì đến mức muốn dán cả cúc hoa vào rồi.

Lầu : Một ngày bảy lần vật, ba ngày a a a, bảy ngày không xuống giường được.

Lầu : Cúc hoa tàn, rơi đây đất! Ôi tâm của tôi......

Lầu : Tù cấm play? Trói buộc play?

Lầu : Đúng là cả một đám hủ bại, người ta rõ ràng vẫn là một cậu nhóc, cứ để đó cho ta!

......

Càng nói càng không thấy giới hạn, Mục Khải An càng nhìn mặt càng đen một cách khó coi, nhưng không hiểu sao toàn thân lại trở nên khô nóng, còn chột dạ quay sang nhìn bọn Hà Tất và Đậu Nha đang chơi game, vì thế chỉ rep lại một câu "cút cút cút!".

Nhưng may là mọi người đều đang chỉ nói giỡn, hơn nữa nhiều người còn đang thúc giục cậu đăng bài tiếp. Đương nhiên, chủ yếu vẫn là tâm tình của cậu dạo gần đây khá ổn, vì thế cậu tỏ ra sung sướng cong môi mà bắt đầu biên tập nội dung.

Nơi trái tym an tâm quẩy tung nóc [ lâu chủ ]:

"Nội dung bài luận chính thức sửa thành kỷ lục của tôi và cậu ta."

: Mình edit lại tên của bạn thụ, sẽ beta lại các chương cũ

Mục Khải An gần đây cứ hay tung ra một đống thức ăn cún, tuy rằng không vạch thẳng ra, nhưng lời văn ân ái tình tứ ấy đã thể hiện vô cùng rõ, một đám cún độc thân ngay lập tức bị một đống thức ăn xối đau cả đầu.

Lầu : Má nó, quả nhiên không khác gì tôi sở liệu, đôi cẩu nam nam này vẫn hay đi cùng nhau, nhưng thật không ngờ lại đến với nhau nhanh như vậy?

Lầu : Lâu chủ cứ như vậy mà tước vũ khí đầu hàng?

Lầu : Chúc mừng lâu chủ, chúc thật dài lâu.

Lầu : Cách một màn hình mà vẫn có thể người thấy mùi thúi của bọn yêu nhau.

Lầu : Lâu chủ mau nói mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì, nhanh như vậy mà đã đến với nhau rồi?

......

Khóe miệng của Mục Khải An không tự giác được mà nhếch lên, ngón tay lại tiếp tục nhẹ nhàng gõ bàn phím.

Nơi trái tym an tâm quẩy tung nóc [ lâu chủ ]:

"Tôi bổ sung câu chuyện của mấy ngày trước."

"Nói ra cũng cũng thật sợ mọi người chê cười, tôi đã làm ra một việc rất là ngốc, quả thật là ngốc đến mức không dám nhìn thẳng, nhưng xem ra thì đúng là trong hoạ có phúc, cái này cũng có thể gọi là duyên phận."

"Chủ nhật tuần trước bọn tôi cùng với vài bạn học hẹn nhau đi du ngoạn, trưa thứ bảy hôm đó chúng tôi đi phố mua xe đạp, trước khi xuống thì có ăn một bữa cơm trưa."

"Bởi vì trời đã nóng mà thức ăn còn tương đối nhiều thịt, lúc ăn cơm cậu ấy có hỏi mọi người muốn ăn cái gì, tất cả mọi người đều nói muốn uống bia, tôi ngại mặt mũi nhưng cũng căng da đầu đáp ứng theo, nhưng sự thật là tôi so với uống rượu thì uống bia cũng chẳng khác gì nhau."

"Lần đầu tiên tôi uống bia là sau khi thi đại học xong có dùng qua một bữa cơm với mọi người, lúc ấy cắn răng uống nửa lon, sau tất cả thì cả người cũng đều cứng lại."

"Không có gì bất ngờ xảy ra, bọn họ mỗi người uống hai lon mà cứ như không uống, còn tôi, tôi rằng có trộm đẩy qua cho người bên cạnh uống một lon, thế nhưng sau khi ăn cơm xong vẫn có chút mơ hồ."

Lầu : Nếu như tôi đoán không sai, sau khi uống rượu loạn tính à?

Lầu : Đầu óc lầu trên để đâu vậy? Ban ngày ban mặt sau có thể loạn được, tôi đoán là sau khi uống xong thì nói thật, lâu chủ thổ lộ, sau đó vị bạn học kia vui mừng đến mức phát khóc, rồi cuối cùng hai người đến với nhau, mọi người đều vui vẻ.

Lầu : Ủa không có ai nhổ vào tửu lượng của lâu chủ sao? Uống nửa lon bia mà đã hôn mê rồi, vậy thì còn chơi gì nữa? Nếu là nửa bình rượu trắng thì may ra còn chấp nhận được.

......

Nơi trái tym an tâm quẩy tung nóc [ lâu chủ ]:

"Cái chuyện tửu lượng...... Tôi chỉ nghĩ ngày sau tuyệt đối không có chuyện động vào rượu bia nữa, bằng không đúng là không biết mình sẽ làm ra những chuyện ngu xuẩn nào."

"Nhưng may mắn là tôi còn biết giả bộ một chút, chỉ sợ là mơ hồ đến mức phân không rõ đông tây nam bắc thôi, tôi có thể giả bộ cho bọn họ không nhìn ra được sơ hở, đặc biệt là càng không để cậu ấy nhìn ra được cái gì."

"Nhưng hố nhất chính là trong điều kiện mơ hồ đó tôi lại làm ra một chuyện vô cùng ngu xuẩn. Tôi mua một chiếc xe đạp với giá rất không cần thiết nhất để giả bộ mua với họ."

"Khác biệt ở đây là họ đều mua cũ, chỉ có tôi như một kẻ ngốc đi mua một chiếc xe đạp mới toanh, hơn nữa lúc bọn họ khuyên tôi, đầu óc tôi lúc đấy sao có thể nghe được cái gì."

"Tưởng tượng lúc đó hình tượng của tôi trong mắt cậu ấy chẳng phải là một kẻ ngốc hay sao? Nghĩ lại thật là đau đầu."

"Nhưng đáng xấu hổ hơn nữa là, buổ sáng ngày hôm sau tôi phát hiện xe đã bị mất!! Mất rồi! ( icon che mặt, sống không còn gì luyến tiếc), thật muốn dùng đầu ngón tay chọc thủng đầu mình."

Lầu : Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha lâu chủ cậu thật muốn làm tôi cười chết ha ha ha.

Lầu :hhhhhhh Cười chết tôi rồi! Lâu chủ tuyệt đối là một tên ngốc ha ha ha......

Lầu : Lâu chủ ha ha ha Đáng yêu thật đấy nhưng buồn cười quá đi ha ha ha đau Đau lòng cho chiếc xe đạp.

Lầu : Lầu biết trên kia nhất định là hủ nữ, ngốc nghếch hệt như lâu chủ vậy, cứ ngay lập tức kéo nhảy qua đè không phải giải quyết được vấn đề rồi hay sao, yêu thầm cái lông ấy!

Lầu : Lầu trên mau cút!

......

Nơi trái tym an tâm quẩy tung nóc [ lâu chủ ]:

"Cái chính là tiếp theo đây, mấu chốt là mất mặt, mà lại còn mất mặt ở trước mặt cậu ấy, lúc ấy chỉ muốn thời gian chạy ngược hoặc là tôi biến mất ngay tức thì."

"Thế nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, nhiều người còn chưa rõ tình huống của tôi lúc đấy mà cậu ấy đã chú ý tới, sau đó cậu ấy lại giúp tôi nghĩ cách, quả nhiên cảm giác của tôi không hay sai, ánh nhìn của cậu ấy đều luôn đặt trên người tôi. Kỳ thật lúc cậu ấy mở miệng bản thân tôi cảm thấy thật ấm áp."

"Thế nhưng cậu ấy cần quan tâm tôi lại cảm thấy không có chỗ dung thân, cho nên tôi bảo bọn họ đi chơi còn tôi thì quay trở lại ký túc xá."

"Thật ra trong lòng tôi cũng buồn lắm, buồn đến mức muốn phát nổ."

"Sau đó thì mọi người đoán ra rồi đấy, cậu ấy chạy về gọi tôi đi chơi cùng ( icon cười vui vẻ)."

"Tuy rằng tôi biết rõ cậu ấy vốn định quay về tìm tôi, nhưng tôi vẫn cố gắng nghĩ sai, bộ dạng đương nhiên của cậu ấy thật sự là......"

"Kế tiếp...... Dù sao ngày hôm đó cậu ấy đã đèo tôi km, chính là trong lúc ấy, tối phát hiện bản thân mình thật sự động tâm rồi, tôi thì nhất định sẽ bỏ thói quen căng thẳng và hay hờn dỗi trước mặt cậu ấy."

"Cho nên...... hehe, dù sao thì trong hoạ cũng có phúc mà nhỉ."

Lầu : Chậc chậc chậc, quả nhiên bọn yêu nhau thật là thúi.

Lầu : Lại thêm một couple tu thành chính quả.

Lầu : Thật là hâm mộ quá đi, nhưng mà lâu chủ có thổ lộ cái gì hay không.

Lầu : Thật là hâm mộ nơi vườn trường đâu đâu cũng còn soái ca, đáng tiếc tuổi trẻ của tôi đã phải đi xách vữa......

Lầu : Lâu chủ thật là đáng thương, có mấy ngày thôi đã xách vũ khí đầu hàng, lúc trước còn tỏ ra mỏ vịt cứng ngắc không thèm thừa nhận.

Lầu : Chỉ có mình tôi cảm thấy lâu chủ đang tự luyến quá mức hay sao?

Đi hữu : Lầu trên đừng nháo, mọi người không phải cũng đều thấy như vậy sao?

......

Tâm tình của Mục Khải An rốt cuộc tốt lên, mấy từ ngữ đó cậu có thể xem nhẹ.

Nơi trái tym an tâm quẩy tung nóc [ lâu chủ ]:

"Dù gì thì cảm giác trong hai ngày nay đều không được tốt, hiện giờ...... Cứ chờ người nào đó mở miệng thủ lộ với tôi, dù sao tôi cũng không chủ động nói toạc ra, hôm nay chỉ đến đây thôi."

Lầu : Từ từ, ủa nãy giờ tôi tưởng người ta thổ lộ rồi chứ? Thế cái tên thiểu năng trí tuệ lâu chủ này đang vui mừng cái gì vậy???

Lầu : Lâu chủ không phải bị ngốc rồi chứ?

Lầu :??? Bà nó lần sau làm cho rõ rồi hẵng quang minh chính đại mà vỗ tay bốp bốp bốp à nha, cái tên bạn học kia rốt cuộc đang làm gì thế, mà lâu chủ cũng thật xấu xa, hai người không phải đang chơi trò đưa đẩy đó chứ?

Lầu : Eo, bọn trẻ con bây giờ sao thế nhỉ, cứ dứt khoát một lần không được sao?

Lầu : Lâu chủ nên bình tĩnh, không cần thiết người khác phải thổ lộ trước, nên nắm lấy quyền chủ đạo, tôi và lão công tiền nhiệm chính là vết xe đổ đấy.

......

Mục Khải An nhướng mày nhìn những dòng bình luận, trong lòng không hề gợn sóng, cậu sao có thể nghe theo chúng hủ ăn dưa ngồi đàm đạo chứ.

Lúc này cậu vô cùng kiên định, chờ Hà Tất thổ lộ với mình, sau đó......

Không biết đã nghĩ tới cái gì, cậu nằm trên giường mà cười ngu ngơ có chút ngốc nghếch.

Mà Hà Tất đối với chuyện này lại hoàn toàn không biết gì cả, chơi xong trò chơi thì anh cũng quyết định đi tắm rửa, đột nhiên anh nhận được một tin nhắn khiến cả thể xác lẫn tinh thần đều cứng lại.

Đây là tin nhắn của bạn gái cũ đã chia tay sau khi anh thi đại học xong gửi đến.

Hoàn chương

Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn các bình luận viên đã góp gạch cho truyện ╭(╯ε╰)╮

Truyện Chữ Hay