Ngày hôm sau Ngôn Cảnh Tắc tỉnh lại, phát hiện ngủ Alpha ở trên sàn nhà đã không còn nữa.
Hắn thức dậy đủ sớm, kết quả Alpha này thức dậy còn sớm hơn cả hắn……
Từ trên giường dậy, mặc xong quần áo, Ngôn Cảnh Tắc đi ra khỏi cửa —— hắn dùng tinh thần lực cảm giác được, Alpha của hắn đang đứng trên đất trống bên ngoài, cũng không biết muốn làm cái gì.
Thời điểm Ngôn Cảnh Tắc đẩy cửa lại cảm giác được Tu Tư đứng ở bên ngoài cử động.
Tu Tư bắt đầu đánh quyền.
Đó là một bộ quân thể quyền, Tu Tư đánh đến uy vũ sinh phong, mang theo khí thế lôi đình vạn quân, làm người ta dời không ra tầm mắt.
Ừm, Ngôn Cảnh Tắc dời không ra tầm mắt chủ yếu không phải bởi vì quyền pháp của Tu Tư, mà là…… Tu Tư không có mặc áo trên.
Dáng người của người này thật sự tốt quá!
Gần đây, bên này của bọn họ thời gian ánh sáng mặt trời chiếu ban ngày rất dài, lúc này mặt trời từ tận sa mạc xa xôi dâng lên, ánh sáng kim sắc chiếu lên người Tu Tư, làm làn da Tu Tư phảng phất như đang lấp lánh sáng lên.
Tim Ngôn Cảnh Tắc đập càng lúc càng nhanh, sau đó liền thấy người này một quyền đánh xuống mặt đất, mặt đất bik đánh ra một cái hố thật sâu.
Ống dẫn nước chôn dưới nền đất trang viên cũng bị một quyền này đánh vỡ, nước bên trong phun ra, dưới ánh nắng chiếu rọi xuống hình thành một cầu vồng rất nhỏ, bao phủ lấy Tu Tư.
Cảnh này không biết sao thật sự rất đẹp.
Ngôn Cảnh Tắc có phần không chế không được phản ứng nào đó của chính mình, cùng lúc đó, hắn không chút do dự cởi áo khoác của mình ra khoác lên người Alpha của hắn.
Tu Tư không mặc áo trên đánh quyền thì thôi, có vài quân nhân thích như vậy triển lãm dáng người của mình, hắn muốn ăn dấm cũng ăn không được.
Nhưng hiện tại quần Tu Tư cũng ướt rồi!
Tóm lại hắn không muốn cho người khác nhìn.
Tô Mặc Tu là muốn chơi soái, không nghĩ đến không chú ý một cái đánh hỏng ống nước ngầm, làm cho chính mình cả người đẫm nước.
Bộ dáng này của y hình như không được soái cho lắm!
Sắc mặt Omega của y cũng không quá đẹp!
Từ từ, tại sao Omega của y muốn đem quần áo cho y mặc?
Tô Mặc Tu đang thấy khó hiểu, chợt thấy Omega sau khi Omega của mình cởi áo khoác ra, trên người chỉ có một cái áo thun.
Omega nhà y dáng người không tồi nha, thế mà còn có cơ bắp!
Không phải nói Omega cũng luyện không ra cơ bắp sao?
Tô Mặc Tu nghĩ đến đây, sắc mặt cũng thay đổi, vội vàng bế Omega của mình lên vọt vào phòng —— thân thể Omega nhà y, chẳng sợ chỉ là một cánh tay, y cũng không muốn cho người khác xem!
Ngôn Cảnh Tắc cứ như vậy bị ôm vào phòng.
Chuyện này có điểm không thích hợp, Ngôn Cảnh Tắc được Tô Mặc Tu buông ra, cạn lời dị thường.
Tô Mặc Tu thấy mặt Ngôn Cảnh Tắc không biểu cảm, cũng có chút xấu hổ, Omega của y không bị cơ thể tốt đẹp của y câu dẫn!
Nhưng dù vậy, kế tiếp vẫn phải tiến hành.
Tô Mặc Tu đẩy Ngôn Cảnh Tắc đến ven tường, đôi tay chống hai bên bả vai Ngôn Cảnh Tắc, y hít sâu một hơi, hôn Ngôn Cảnh Tắc một cái, mang theo chút cứng đờ nói: “Signa, tôi yêu em! Tôi sẽ vì em che mưa chắn gió, bảo vệ em một đời bình an!” Tất cả tác phẩm đều nói, phải bày tỏ tình yêu nhiều nhiều với Omega của mình.
Ngôn Cảnh Tắc rất thích Tô Mặc Tu bày tỏ với mình, nhưng cảm giác bị kabe-don, thật sự cứ quái quái.
(thuật ngữ từ Nhật, ở đây chỉ tình huống người A dồn người B vào tường, tay A đặt lên tường.
Nếu bạn không biết có thể Google dễ hình dung hơn rồi coi tiếp nha)
Ngôn Cảnh Tắc nhất thời không biết nên làm ra biểu cảm gì mới ổn.
Tô Mặc Tu thấy Ngôn Cảnh Tắc như vậy, không khỏi thất vọng.
Lúc Omega nhỏ bé có việc tìm y, há miệng ngậm miệng gọi “Tu Tư ca ca” không biết có bao nhiêu thân cận, nhưng mỗi lần đến mấu chốt đều bài xích y thân cận.
Y cương ở nơi đó, đang nghĩ ngợi nên tiếp tục hay không, đột nhiên bị Omega của mình bắt lấy cánh tay, sau đó Omega của y liền từ trong lồng ngực y tránh thoát ra ngoài, còn đẩy y lại lên tường, một tay bắt lấy cánh tay y, còn một tay chống lên tường bên tai y.
Sao sức lực Omega của y lại lớn như vậy?
Từ từ, y bị Kabe-don?
Tô Mặc Tu mở to hai mắt, sau đó liền nghe Omega của mình nói: “Tu Tư ca ca, em cũng yêu anh.”
Theo sát, y bị hôn, này còn chưa tính, Omega của mình còn thổi một hơi nhẹ vào tai y.
Mặt Tô Mặc Tu tức khắc đỏ bừng.
Ngôn Cảnh Tắc cười khẽ một tiếng, cúi đầu, lại hôn lên.
Tô Mặc Tu bị hôn đến sắp hôn mê, thẳng đến khi Ngôn Cảnh Tắc dẫn y đi ăn bữa sáng, y còn có điểm khó hiểu —— Omega của y động tác trêu người tại sao còn thuần thục hơn cả y thế? Chẳng khác nào nước chảy mây trôi!
Có phải y quá vô dụng không?
Y nhất định phải luyện luyện cho tốt mới được!
Chờ Tô Mặc Tu đưa Ngôn Cảnh Tắc đến viện nghiên cứu, tiếp tục nghiên cứu về tư liệu tương quan.
Vì thế hôm nay Ngôn Cảnh Tắc từ viện nghiên cứu ra, chợt thấy Alpha nhà mình ôm một bó hoa xương rồng bà đứng trước cửa viện nghiên cứu.
Nhìn thấy hắn, y còn mang bó xương rồng bà đưa cho hắn: “Tặng cho em, hoa tươi xứng với mỹ nhân.”
Rất tốt, người này vẫn là rất tinh tế, gai trên xương rồng bà đều được rút sạch sẽ!
Chỉ là xương rồng bà này thật sự rất đại……
Ngôn Cảnh Tắc mang nó về, xào tràn đầy một chậu rửa mặt.
Tô Mặc Tu ăn xương rồng bà, có chút giật mình: “Không nghĩ tới xương rồng bà xào lên lại ăn ngon như vậy!”
Người Quang Minh tinh bọn họ là ăn xương rồng bà, nhưng cũng sẽ không xào ăn, hoặc là trực tiếp gặm, hoặc là dùng máy móc gia công ăn.
Ngôn Cảnh Tắc gắp một đũa xương rồng bà cho y.
Tô Mặc Tu theo sát cũng gắp cho Ngôn Cảnh Tắc một đũa: “Em ăn trước đi, rm ăn no tôi lại ăn…… Tôi thích nhìn bộ dáng em ăn gì đó.”
Y nói, còn làm ra một bộ dáng ôn nhu.
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
Này còn chưa phải mấu chốt nhất, vào ban đêm, Ngôn Cảnh Tắc ngủ đến một nửa, còn bị Tô Mặc Tu đánh thức, Tô Mặc Tu nói: “Tôi mang em đến một nơi.”
Ngôn Cảnh Tắc biết Tô Mặc Tu hơn một nửa là chuẩn bị kinh hỉ cho mình, hắn đi theo Tô Mặc Tu ra ngoài, sau đó đã được Tô Mặc Tu đưa tới một ốc đảo gần đó.
Ốc đảo này so với trang viên kia xinh đẹp nhiều, có rất nhiều thực vật, ở giữa còn có một đầm nước nho nhỏ.
Mấy ngày nay Ngôn Cảnh Tắc đều không thể thoải mái dễ chịu mà tắm rửa, nhìn đến hồ nước này, chợt hơi muốn xuống nước.
Kết quả Tô Mặc Tu lấy một bao gì đó, rải vào trong hồ nước……
Thứ kia dập dềnh trên mặt nước, sau đó lập tức có rất nhiều điểm sáng từ hồ nước ra tới, tranh nhau đồ ăn trên mặt nước.
Từ từ, những điểm sáng đó là — mấy đôi mắt cá sấu.
“Mấy đôi mắt cá sấu đó có phải đẹp lắm không? Chúng là sinh vật đặc hữu của Quang Minh tinh, đừng nhìn chúng rất nhỏ, lực công kích đặc biệt mạnh đấy! Đôi mắt chúng vào buổi tối còn sẽ sáng lên……” Tô Mặc Tu giới thiệu về bọn cá sấu, một hồi mới nhớ đến chuyện mấu chốt, “Nơi này…… Có phải rất lãng mạn không?”
Ở ốc đảo nào đó trên sa mạc, nhiệt độ ngày đêm chênh lệch rất lớn, gió thổi lành lạnh nhìn đàn cá sấu xấu xí cướp đồ ăn, đôi mắt bọn cá sấu này còn tản ra ánh sáng xanh mượt lạnh băng.
Quan trọng nhất chính là, sau khi ăn xong đồ ăn trên mặt nước, còn có cá sấu từ trong nước bò ra, muốn đến cắn bọn họ.
Đương nhiên, bị Tô Mặc Tu một chân đá trở về.
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
Hắn biết Alpha này là đang theo đuổi mình.
Nhưng hắn không quá thích ứng.
Nhưng người ta cũng có ý tốt thôi….
Ngôn Cảnh Tắc ôm lấy Alpha của mình, lại hôn lên.
Tô Mặc Tu bị hôn thật sự rất vừa lòng.
Những lời trong sách nói vẫn rất hữu dụng, suốt ngày hôm nay, Omega của y hôn y rất nhiều lần!
Tuy Tô Mặc Tu có chút muốn thân thiết với Omega của mình hơn, nhưng vẫn rất tuân thủ quy củ, hoàn toàn không có y cưỡng bách Ngôn Cảnh Tắc.
Thấy y như vậy, Ngôn Cảnh Tắc cũng có điểm ngượng ngùng.
Trước đó hắn vậy mà lại cảm thấy Alpha này có khả năng sẽ dùng sức mạnh với hắn…… Thật là suy nghĩ nhiều.
Alpha đơn thuần như vậy, phỏng chừng không thể tưởng được đến tầng kia.
Nhưng thật ra chính hắn, hắn sắp nhịn không được rồi.
Mặc kệ thủ đoạn theo đuổi của Alpha này ấu trĩ cỡ nào, tâm ý của y là chân thành tha thiết, Ngôn Cảnh Tắc biết, người này hiện tại vô cùng vô cùng thích mình.
Hắn cần thiết nỗ lực gấp bội!
Ngày hôm sau, Ngôn Cảnh Tắc lại đưa ra muốn nhìn xem chiếc phi thuyền kia.
Cain đồng ý.
Ngôn Cảnh Tắc gặp được chiếc phi thuyền mình đã ngồi đến bên này.
Mấy ngày nay, kỳ thật hắn đều có nghiên cứu kiến thức tương quan, lúc này càng là dùng tinh thần lực của mình cẩn thận xem xét chiếc phi thuyền……
Ngôn Cảnh Tắc nghiên cứu phi thuyền này cả ngày, sau đó giải cái khóa đã khống chế cả phi thuyền, khiến người ta không có biện pháp mở ra kia.
Cain kinh hỉ cực kỳ, không hề hoài nghi gì người trước mắt nữa: “Signa! Quá cảm tạ cháu!”
“Không cần cảm tạ ạ.” Ngôn Cảnh Tắc cười cười.
“Cháu là người thông minh nhất mà chú từng thấy!” Cain nói, “Đế quốc Witte bên kia, thế nhưng cũng nỡ đưa cháu sang đây, thật sự quá không thể tưởng tượng!”
Ông cũng nhịn không được bắt đầu tin tưởng hầu tước Will là người của bọn họ rồi, nên mới có thể đem Omega này đưa tới đây!
Cain đang nghĩ vậy, Tô Mặc Tu đột nhiên từ bên ngoài tiến vào.
“Tu Tư, sao anh lại tới đây?” Cain khó hiểu.
Tô Mặc Tu thường sẽ không lại đây.
Tô Mặc Tu lại nhìn về phía Ngôn Cảnh Tắc: “Signa, mẹ em tới!”
Cain: “!!!” hầu tước Will sau khi đưa con trai tới, giờ bà xã cũng đưa tới luôn?!.