"Chúc mừng nương nương, chúc mừng nương nương." Trong Cảnh Nhân cung, Kỳ quý tần vui sướng chúc mừng.
“Bổn cung lần này có thể mang thai hoàng nhi, là ít nhiều do phương thuốc của Kỳ quý tần cung, muội tự nhiên là không thể không công, muội yên tâm, bổn cung nhìn thấy muội rất thực tâm, tất nhiên là sẽ không bạc đãi muội.” Hoàng Hậu hết sức cao hứng, "Hạnh Chi, đem bình phong uyên ương kia của bổn cung đưa đi Trường Xuân cung đi, bình phong này sinh hương tự nhiên, ban đêm đặt ở nội thất có thể... an thần."
"Nô tì Tạ nương nương ưu ái." Kỳ quý tần đứng dậy tạ ơn,"Nương nương hiện giờ còn tại ba tháng đầu, ngày bình thường cũng làm lụng vất vả quá mức, nên nghỉ ngơi nhiều."
“Bổn cung đã dạy muội không ít cung vụ, Hiền phi đối với chuyện này như cưỡi xe đi đường quen, bổn cung sẽ cùng Hoàng Thượng đề nghị, cho các muội hiệp trợ bổn cung lo liệu công việc lục cung.” Hoàng Hậu vẫn lộ vẻ ý cười, “Bổn cung hiện giờ một lòng chỉ ngóng trông đứa nhỏ trong bụng có thể bình an sinh ra, cũng không cầu gì nữa."
"Nếu là đại hoàng tử nhìn thấy nương nương yêu thương tiểu hoàng tử như vậy, trong lòng tất nhiên sẽ ghen." Kỳ quý tần cười nói.
Ý cười Hoàng Hậu dừng một chút, lập tức khôi phục: "Đại hoàng tử hiện giờ đã chín tuổi, tự nhiên đã trưởng thành, sẽ không cùng đệ đệ so đo."
"Nương nương, Thôi công công ở bên ngoài chờ."
"Mau truyền.” Ý cười trên mặt Hoàng Hậu càng đậm.
"Nô tài thỉnh an Hoàng Hậu nương nương, thỉnh an quý tần nương nương." Thôi Vĩnh Minh vào phòng hành lễ.
"Công công xin đứng lên, là Hoàng Thượng bên kia có cái gì phân phó?" Đối với cung nhân hầu hạ trước mặt Hoàng Thượng, mà ngay cả Hoàng Hậu cũng không dám coi nhẹ.
"Nương nương, Hoàng Thượng sai nô tài đến truyền lời, bữa tối dùng ở Cảnh Nhân cung, ban đêm cũng nghỉ ở nơi này." Thôi Vĩnh Minh nhắn dùm thánh ý, "Hoàng Thượng nói trong ngự hoa viên đúng lúc mai vàng nở, liền sai nô tài chọn lấy một ít đặt ở trong cung nương nương, mong nương nương xem xét."
"Làm phiền Thôi công công, thay bổn cung tạ ơn Hoàng Thượng.” Hoàng Hậu tất nhiên là thập phần vui vẻ, "Hạnh Chi, tìm bình hoa thanh dứu đem mai vàng này cắm vào đi. Bình Nhi đi ngự thiện phòng, Hoàng Thượng thích ba tiên long phượng cầu, sai ngự thiện phòng chuẩn bị đi."
青釉花瓶 - bình hoa thanh dứu
三鲜龙凤球 - tam tiên long phượng cầu - là một món trong mãn hán toàn tịch, nguyên liệu gồm ức gà, tôm bóc vỏ và lòng trắng trứng (tam tiên), gà cùng tôm xắt thành viên (hai cầu), thêm lòng trắng trứng cùng bột chiên quấy lên rồi chiên xào gì đó.
Đợi Thôi Vĩnh Minh rời đi, Kỳ quý tần cũng cáo từ.
"Thôi công công, Dưỡng Tâm điện là đi hướng Tây Bắc, cớ gì? Ngươi đi hướng Tây Nam?" Kỳ quý tần vừa lên liễn, gặp Thôi Vĩnh Minh đi hướng khác, có chút tò mò.
"Hồi quý tần nương nương, Hoàng Thượng ban thưởng bồn lăng ba tiên tử choThư tiệp dư Vĩnh Hòa cung, nô tài vội vàng đi tặng." Thôi Vĩnh Minh cúi người trả lời.
凌波仙子 - lăng ba tiên tử - thủy tiên trắng
Kỳ quý tần giương mắt liền nhìn thấy cách đó không xa một tiểu thái giám ôm bồn hoa thủy tiên, hoa nở rất đẹp, cánh hoa màu trắng, nhụy vàng nhạt, ở trong ngày mùa đông nhìn thập phần yên lặng ấm áp.
"Đã có ý chỉ trong người, vậy bổn cung cũng không chậm trễ Thôi công công, mau đi thôi." Kỳ quý tần thản nhiên cười nhìn Thôi Vĩnh Minh rời đi, "Vi Phong, ngươi cũng biết, lăng ba tiên tử là một trong loại hoa xinh đẹp cao quý nhất, đồng thời, rễ của nó cũng có độc, nếu là phụ nữ có thai ăn lầm, hậu quả cũng biết không chịu nổi."
"Ý tứ nương nương là?" Trong ánh mắt Vi Phong hiện lên một tia ác độc.
“Ý của bổn cung là Hoàng Hậu nương nương kiến thức rộng rãi, lại trí tuệ thông tư, tất nhiên so với bổn cung nghĩ sâu xa hơn." Kỳ quý tần cười cười, "Vi Phong, hồi cung đi."
Khi Chu Anh nhận được chậu hoa tất nhiên là hết sức cao hứng, cũng sai người thưởng nhiều đồ vật này nọ cho Thôi Vĩnh Minh mới tặng người đi ra ngoài.
"Chủ tử, lăng ba tiên tử này nở rất đẹp, để trên kệ đầu giường bên này được không?" Lan Tương trưng cầu ý kiến của nàng, "Mùi hương cũng rất thơm, chủ tử gần đây ngủ không ngon, ngửi hương hoa này hẳn là sẽ ngủ ngon hơn."
"Không cần, đặt tại ngoại thất đi." Chu Anh khoát tay áo, nàng ngủ không tốt là vì đứa nhỏ trong bụng làm ầm ĩ, phấn hoa thủy tiên cũng không thể an thần tĩnh khí, huống hồ rễ cây còn có độc tính, nàng không muốn mạo hiểm như vậy, "Hoàng Thượng đã liên tục ba ngày nghỉ ở Cảnh Nhân cung, nói vậy đêm nay vẫn vậy."
"Chủ tử ngài đừng nghĩ nhiều, Hoàng Thượng sai Thôi công công đưa hoa tươi tới, chứng tỏ trong lòng Hoàng Thượng vẫn là có chủ tử." Lục La an ủi chủ tử nhà mình, sợ nàng nghĩ nhiều.
Chu Anh cười cười: "Các em không cần lo lắng, ta chỉ là thuận miệng hỏi một câu, vẫn chưa nghĩ nhiều. Bữa tối ta muốn ăn thịt bò xào lửa lớn, đài sen đậu hủ, đầu cá nấm hương đun lửa nhỏ."
爆炒牛柳 - bạo sao ngưu liễu - thịt bò xào, bạo sao là xào trên lửa lớn, nghe nói như vậy sẽ giữ được nước trong thịt khiến nó vừa mềm vừa ngọt =_=.
đài sen đậu hủ
砂锅煨鱼头香菇 - sa oa ổi ngư đầu hương cô - Đầu cá cùng nấm hương hầm lửa nhỏ trong nồi đất.
Lục La cùng Lan Tương lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, có thể nuốt trôi chứng tỏ tâm tình chủ tử cũng không tệ lắm.
Ngày thứ hai khi Chu Anh đi Cảnh Nhân cung thỉnh an liền lại oan gia ngõ hẹp gặp được Lâm tu nghi, nàng cùng Kỳ quý tần hôm nay là đại hồng nhân trước mặt Hoàng Hậu, mà Hoàng Hậu lại là đại hồng nhân trước mặt Hoàng Thượng, cho nên hiện giờ nhìn dáng vẻ bệ vệ lại đường hoàng rất nhiều.
Chu Anh biết hiện tại không nên cùng nàng xung đột chính diện, liền phân phó liễn đi chậm lại, để cho Lâm tu nghi đi trước. Có lẽ Lâm tu nghi lúc trước ăn vài lần mệt, cũng đã khắc sâu, hiếm khi không cùng nàng so đo, hùng dũng oai vệ tiêu sái.
Cách đó không xa Trương quý phi nhìn một màn này, cúi đầu hỏi: "Những con mèo hoang đều huấn luyện không sai biệt lắm phải không?"
"Hồi nương nương, Tiểu Phúc Tử đã đem chúng nó huấn luyện cực kỳ nghe lời, nói là chờ đợi nương nương sai phái." Yến Nhi đáp lời.
"Vậy là tốt rồi, rốt cuộc là súc sinh, bị thương người vô tội cũng không tốt." Trương quý phi miễn cưỡng nói, "Đi mau chút đi, đi chậm Hoàng Hậu nương nương lại trách tội."
"Nô tì thỉnh an Hoàng Hậu nương nương." Trương quý phi hành lễ thập phần quy củ, ngữ khí cũng rất nhu hòa.
Hoàng Hậu cũng không kêu đứng dậy, tùy ý để nàng phúc thân, quay đầu nhìn phía Chu Anh nói: "Thời gian qua cũng mau, bổn cung cảm thấy dường như là hôm qua mới chẩn ra Thư tiệp dư mang thai, hiện giờ cũng đã tám tháng. Bổn cung cũng dính phần không khí vui mừng, được như nguyện."
“Hoàng Hậu nương nương phúc trạch thâm hậu, tất nhiên là có thể được như mong muốn. Tần thiếp bất quá là dựa vào ơn trạch nương nương." Mắt Chu Anh nhìn Trương quý phi phúc thân mình như trước. Nàng trước đây chỉ cao khí ngang, xưa nay không đem Hoàng Hậu để vào mắt, hiện tại vẻ mặt lại bình tĩnh quỳ gối hành lễ, có thể thấy được là tính tình co được dãn được, người như vậy, mới có thể trở thành người thắng lớn nhất.
"Thư tiệp dư luôn luôn mồm miệng lanh lợi, nói lời cũng xuôi tai, không chỉ có Hoàng Thượng thích, bổn cung cũng rất thích.” Hoàng Hậu mỉm cười, "Đầu bếp ngự thiện phòng hôm nay làm kê ti tổ yến tốt nhất, Thư tiệp dư liền ở lại Cảnh Nhân cung bồi bổn cung dùng cơm trưa đi."
鸡丝燕窝 - - kê ti yến ổ - cháo tổ yến bỏ thêm thịt gà xắt sợi.
"Tần thiếp Tạ nương nương ưu ái. Tần thiếp tố nghe thấy tổ yến là thứ dưỡng mỹ nhan, Hoàng Hậu nương nương cùng quý phi nương nương thích tổ yến, lấy huyết yến là tốt nhất, nghĩ đến nhị vị nương nương quốc sắc thiên hương như vậy cũng không phải không có đạo lý." Lời nói này của Chu Anh bất quá là lời khách sáo, liền xem Hoàng Hậu cùng Trương quý phi nghe ra tầng ý bên trong.
Huyết Yến (Blood Nest)
Ðây là loại tổ yến có màu đỏ tươi và là loại có giá cao nhất trong số các màu vì hiếm hoi và có nhu cầu tiêu thụ cao. Không phải cơ sở sản xuất nào cũng có loại tổ yến này. Và nếu có đi chăng nữa thì loại huyết yến cũng chỉ có thể thu hoạch - lần trong năm với tỉ lệ rất nhỏ mà thôi. Số lượng Huyết Yến và Hồng Yến chiếm chưa đầy % tổng sản lượng tổ yến trên thị trường thế giới. Người ta cho rằng màu đỏ của Yến Huyết là do trong quá trình làm tổ, chim yến không tiết đủ nước bọt nên đã dùng máu của chính nó để trộn lẫn với nước bọt xây tổ.
"Nhìn bổn cung đãng trí này, nhưng lại quên Trương quý phi vẫn hành lễ. Quý phi muội muội mau đứng dậy đi, trong ngày mùa đông quỳ gối lâu, dễ dàng thấy đau. Hạnh Chi, kêu Thanh Nhi đi Ninh Tú cung xoa xoa chân cho quý phi. Thanh Nhi theo bổn cung mười năm, thủ pháp tinh tiến độc đáo, ngày bình thường bổn cung bị đau mỏi, sai nàng xoa xoa liền tan.” Hoàng Hậu hòa ái dễ gần nói.
"Nô tì tạ ơn nương nương." Vẻ mặt Trương quý phi vinh hạnh, lập tức liếc mắt nhìn Chu Anh, "Vậy Thư tiệp dư cũng nên thử xem, trước đó vài ngày nghe Hoàng Thượng nói, Thư tiệp dư ban đêm thường thường đau chân, hiện nay đỡ chưa?"
"Đúng rồi, khi bổn cung có mang đại hoàng tử, ban đêm cũng thường như vậy, Thanh Nhi tuy là trong lòng bổn cung rất thích, nhưng trong bụng muội muội là cốt nhục hoàng thượng, lại qua loa không được, liền kêu nàng đi Vĩnh Hòa cung hầu hạ đi.” Hoàng Hậu ôn hòa mở miệng.
Chu Anh đứng dậy nghĩ muốn đẩy trở về: "Thanh Nhi được Hoàng Hậu nương nương yêu thích, tần thiếp sao dám đoạt người, Lan Tương trong cung tần thiếp cũng được, mặc dù nhất định không bằng Thanh Nhi, hầu hạ tần thiếp cũng coi như chu đáo."
Nàng không rõ Hoàng Hậu cùng Trương quý phi tính toán điều gì, nhưng hiện giờ mang đứa nhỏ, tâm tư cảnh giới lại nặng vài phần, sao có thể để cho người của Hoàng Hậu hầu hạ bên cạnh? Mặc dù là mạo hiểm đắc tội Hoàng Hậu, chuyện này nàng cũng phải kiên trì đẩy.
Địa vị Hoàng Hậu hiện giờ như mặt trời ban trưa, hậu cung mỗi người nịnh hót, nịnh bợ cũng không kịp, làm sao nghĩ đến sẽ bị một tiệp dư chính ngũ phẩm cự tuyệt, trên mặt đã có một tia không hờn giận: "Thư tiệp dư hôm nay là thời kì quan trọng, trong lòng Hoàng Thượng cùng bổn cung đều rất coi trọng, sao có thể có lệ như vậy, nếu là hoàng thượng biết, chỉ sợ cũng sẽ lo lắng."
Đang nói Gia Nguyên đế quả nhiên đến đây, sau khi thái giám thông truyền liền vào đại điện: "Trẫm ở ngoài điện liền nghe thấy Hoàng Hậu nhắc tới trẫm, ái phi đang ở sau lưng trẫm nói xấu sao?"
Mọi người trong điện tất nhiên là đứng dậy hành lễ, Gia Nguyên đế tự mình nâng Hoàng Hậu dậy, ngồi ở chính vị: "Các ái phi đứng dậy đi, không cần nói nghi thức xã giao. Hoàng Hậu mới vừa cùng các nàng tán gẫu cái gì vậy?"
"Hoàng Thượng, nô tì nghe nói Thư tiệp dư ban đêm đau chân, liền muốn Thanh Nhi trong cung nô tì, thủ pháp xoa bóp chân tay rất tốt, sai nàng đi Vĩnh Hòa cung hầu hạ, Hoàng Thượng cùng nô tì cũng yên tâm hơn, Hoàng Thượng nghĩ như thế nào?” Hoàng Hậu dấu một đoạn Thư tiệp dư cự tuyệt.
"Hoàng Hậu đã thay trẫm phân ưu, trẫm tự nhiên cao hứng, Thanh Nhi liền đi Vĩnh Hòa cung hầu hạ đi." Gia Nguyên đế nhìn Thư tiệp dư bên cạnh, thấy nàng cúi đầu tựa hồ có chút ủy khuất, trong lòng khó chịu, "Ban đêm xoa xoa chân cho nàng cũng tốt."
Trong lòng Chu Anh đem Khuyết Tĩnh Hàn mắng một trăm lần, cũng đành phải đứng dậy tạ ơn.
"Được rồi, thời điểm cũng không sớm, các nàng đều tự hồi cung đi, Thư tiệp dư lưu lại cùng trẫm và Hoàng Hậu dùng cơm trưa." Gia Nguyên đế phất tay người còn lại, chỉ để lại Chu Anh.
Hoàng Hậu ngẩn người, cười: "Hoàng Thượng và nô tì thật sự là tương thông, nô tì mới vừa rồi còn có ý lưu Thư tiệp dư lại."
"Thôi Vĩnh Minh, đi truyền lệnh, Hoàng Hậu thích cá mè, vây cá xào với lá trà ngân châm (银针炒翅 - ngân châm sao sí), cá mè, lại thêm nấm hương om đi." Gia Nguyên đế cầm tay Hoàng Hậu đi vào nội thất.
芝麻鱼 - chi ma ngư - cá mè
油焖鲜菇 - du muộn tiên cô- nấm hương om
"Hoàng Thượng luôn luôn không thích đầy mỡ, sao đột nhiên muốn ăn nấm hương om?” Hoàng Hậu khó hiểu.
Gia Nguyên đế cười nói: "Không có gì, chính là trong ngày mùa đông ăn hương vị là không tồi."
Chu Anh cũng phải làm bóng đèn một hồi, độ dày da mặt cũng đã đạt đến tuyệt hảo, huống chi nàng gần đây yêu chết món nấm hương om, liền thập phần thản nhiên đi theo ăn chực.
Trên bàn Gia Nguyên đế cùng Hoàng Hậu thập phần ân ái hài hòa, Gia Nguyên đế lại tự mình gắp thức ăn cho Hoàng Hậu, thậm chí còn săn sóc gỡ xương cá cho nàng ta, nhất cử nhất động đem Hoàng Hậu phủng ở lòng bàn tay sủng ái: "Cá mè này mặc dù ăn ngon, cũng không nên ăn nhiều, đây là một miếng cuối cùng ngày hôm nay."
"Nô tì tuân chỉ, Hoàng Thượng quan tâm nô tì như thế, nô tì ăn uống tất nhiên là ngon miệng vài phần, liền có chút không biết tiết chế.” Hoàng Hậu trong lúc vui vẻ thậm chí còn dẫn theo chút ngại ngùng, cũng vươn tay gắp rau cho hắn, "Hoàng Thượng đã thích nấm, liền ăn nhiều chút đi."
Chu Anh vừa ăn cơm vừa tự hỏi hành động này của Gia Nguyên đế, hắn nếu là thật sự yêu Hoàng Hậu như vậy, lúc trước tại sao lại vắng vẻ để cho Trương quý phi đều có thể cưỡi ở trên đầu Hoàng Hậu? Nhưng dù sao cũng là vợ chồng son, Hoàng Thượng cho dù phải động Khương gia, cũng không giống như người hoàn toàn không để ý, không nhớ tình bạn cũ, huống chi Hoàng Hậu này có chút yếu đuối, không hề giống Kỳ quý tần làm chuyện quá thương thiên hại lí (không có tính người, tàn nhẫn) như vậy.
Càng không thông chính là Thanh Nhi, Khuyết Tĩnh Hàn đối với đứa nhỏ trong bụng nàng còn tính không tồi, nếu là phòng bị Hoàng Hậu, tại sao lại dễ dàng đồng ý đem Thanh Nhi đặt ở bên người nàng?
Trong lòng Chu Anh hiện lên một tia tính toán, lại lướt qua giây lát. Lại ngẩng đầu nhìn đế hậu hai người ân ái, quyết đoán tiếp tục vùi đầu xử lý nấm hương om đi.
"Chủ tử, Thanh Nhi đã tới." Lan Tương lại gần bẩm báo.
Chu Anh biết được ý của nàng: "Đã là cung nhân trong cung Hoàng Hậu nương nương, tất nhiên là không thể bạc đãi. Đừng sai nàng làm việc nặng, ban đêm lưu lại trực đêm."
"Chủ tử, ngài thực yên tâm để nàng làm nô tài sao, nô tỳ sợ..." Lan Tương tràn đầy sầu lo.
Chu Anh lắc lắc đầu: "Vô phương, ta đều có đúng mực."
Đã có người muốn lợi dụng nàng, vậy sau khi bị lợi dụng xong, nàng phải đạt được chút ngon ngọt mới được, không công bị người lợi dụng, không phải phong cách của nàng!!!