Chung Cực Đấu La Thế Hệ Mới

chương 84: c84: 《 linh băng nước mắt 》

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

" kỳ thật, đây không phải ta lần đầu tiên tới thành Sử Lai Khắc, ta thậm chí may mắn từng tiến vào học viện Sử Lai Khắc. Không biết vì cái gì, mỗi lần lại tới đây, ta đều có loại đặc biệt cảm giác quen thuộc. Sau này, ta chuyên môn xem một chút có quan hệ học viện Sử Lai Khắc tư liệu lịch sử, ở trong đó thấy được rất nhiều chuyện xưa, thấy được rất nhiều thuộc về học viện Sử Lai Khắc còn có Đường Môn truyền thuyết, cảm xúc rất sâu. Thế là, ta viết một bài ca khúc mới, vừa vặn hôm nay may mắn lại tới đây biểu diễn, ta muốn đem bài hát này đưa cho học viện Sử Lai Khắc, đưa cho Đường Môn, đưa nó đầu hát lưu tại nơi này."

Lời vừa nói ra, hết thảy còn đắm chìm trong không bỏ bên trong người xem tựa như là điên cuồng, trong nháy mắt phát ra núi kêu biển gầm tiếng hoan hô.

Tiếng nhạc vang lên, ôn nhu giai điệu tựa như róc rách dòng suối chảy vào mọi người đáy lòng. Âm nhạc dần dần trở nên có sức mạnh, tựa như là sông nhỏ đang khuếch đại, biến thành Giang Hà, lại tụ hợp vào biển cả.

"Băng phong hải dương, là ai rơi lệ trôi?

Ấm áp trong lồng ngực kẹp, thiếu một bôi mùi tóc.

Hoang vu tả tâm phòng, nàng đang nhẹ nhàng ngâm xướng.

Khóe mắt điểm điểm tinh quang, thắp sáng sóng biển.

Màu hồng ánh nắng, là ai suy nghĩ bay lên?

Bỗng nhiên đụng vào lồng ngực, bỗng nhiên đau đến bi thương.

Ta nằm tại giường đôi, mà bên tay phải hơi lạnh.Tưởng niệm không được lan tràn, chẳng qua là không muốn quên.

Hoàng hôn để nhẹ, cùng ngươi lẳng lặng nhìn về nơi xa. Đấu La tài nguyên xem cả bộ bóng đêm chậm rãi an tường, có tòa cũ kỹ thôn trang.

Đỉnh núi thấm qua ánh trăng, ướt lẫn nhau tướng chấp ấm áp bàn tay, hứa đời này canh gác.Huyết Sắc chiến trường, bản thân đầu vai nhảy lên.

Xa xôi màu xám cung điện, ngươi ta thấu xương thương.

Trong rừng sương trắng phiêu đãng, người nào đem hết thảy nhường cho?

Tương tư tích tích đứt ruột, đem cừu hận chôn giấu.

Lẩm bẩm tiếng vang, vẫn thoáng như mơ một giấc.

Ngày ngày vì ngươi trang điểm, hàng đêm tơ tình phát triển.Đao gió thấu xương lạnh buốt, thế sự đã khó ngăn cản.

Vứt bỏ ta tất cả lực lượng, sợ không nữa thành đôi.

Tiếng ca lượn lờ, mang theo bi thương, mang theo tưởng niệm, lại tràn đầy vô tận yêu thương, phảng phất tại giảng giải Tử cái xúc động lòng người tình yêu chuyện xưa, lay động lòng người. Toàn trường lần nữa lâm vào trong yên tĩnh, mỗi người đều tại dư vị lấy này xúc động lòng người giai điệu. Ngồi tại hàng trước người phần lớn là đến từ học viện Sử Lai Khắc cùng Đường Môn cao tầng, lúc này cũng là hoàn toàn yên tĩnh.

" 《 Linh Băng nước mắt 》 xin gửi đến mọi người "

Hoắc Trạm Dực cúi đầu cố gắng áp chế lại cảm xúc dở dang của mình, ba mẹ hai người bây giờ thế nào rồi. Con rất nhớ hai người

Không có loại kia tinh thần áp chế về sau, Long Vương quảng trường lập tức thành sung sướng hải dương. Cứ việc buổi hòa nhạc thời gian như cũ rất ngắn, nhưng còn có chuyện gì so nghe được một bài như thế dễ nghe êm tai ca khúc mới càng khiến người ta hưng phấn đâu? Đây chính là Hoắc Trạm Đông Dực HDN người đứng đầu ca khúc mới a, hơn nữa còn là đạt được học viện Sử Lai Khắc cùng Đường Môn công nhận ca khúc mới. Hoắc Trạm Dực cúi đầu cúi đầu chào mọi người rời khỏi sân khấu nhường lại sân biểu diễn cho Đường Vũ Lân. Hoắc Thiên Hàn hưng phấn đến đỏ bừng cả mặt mà kéo lấy tay của Nguyệt Ly đi ra sau cánh rạp khẽ gọi

" papa! "

Một tiếng papa đơn giản là như vậy nhưng lại khiến cho Nguyệt Ly kinh ngạc nàng vốn đâu có ngờ Thiên Hàn papa lại là Hoắc Trạm Dực ân nhân của nàng vậy là nàng đã tìm đúng người rồi nha! Nguyệt Ly thầm đánh giá người này vẫn là ánh mắt quen thuộc ngày hôm đó một ánh mắt đẹp, vẫn là maid tóc màu xanh lam như mây trôi nước chảy đó. Tất cả đều giống 1 vạn năm trước hoàn toàn không có gì thay đổi cả. Hoắc Trạm Dực khẽ nhìn qua Thiên Hàn rất ngạc nhiên khi thấy cô nương bên cạnh con trai của mình, Thiên Hàn vốn rất ít kết bạn với ai đặc biệt là nữ nhân bởi vì Thiên Hàn nói nữ nhân rất đáng sợ và hắn phải gật đầu một cái mẹ Thu Nhi là cái ví dụ điển hình cho câu trên vậy mà bây giờ lại có thể nắm tay người ta thân thiết đến như vậy nhưng lại ánh mắt màu hồng ngọc kia trong đầu hắn chợt xuất hiện một mảnh ký ức vụn vỡ. Thì ra là nàng sao. Hoắc Trạm Dực nở một nụ cười nhẹ nhàng đi lại xoa đầu nàng mỉm cười nói

" Lâu rồi không gặp tiểu hồ ly " nói xong liền quay qua nhìn Thiên Hàn mỉm cười nói " Con lại lớn nữa rồi "

Bây giờ Thiên Hàn đã cao đến tai hắn coi như hắn không thể như trước ôm cậu con trai này vào lòng rồi" papa đã gặp nàng rồi sao? " Thiên Hàn ngạc nhiên với câu chào hỏi ban nãy ánh mắt đầy nghi ngờ nhìn Nguyệt Ly

Nguyệt Ly mỉm cười tươi tắn nói " Ừ, thật cảm ơn chú " Nguyệt Ly đi lại nắm lấy bàn tay to lớn của người kia mà mỉm cười cảm ơn, nàng chắc chắn là bàn tay thon dài của Thiên Hàn là di truyền từ mẹ rồi còn đôi mắt đẹp là của Papa chắc luôn. Hoắc Trạm Dực nở một nụ cười thả ra một chút Hồn Lực của mình cách âm toàn bộ bên ngoài nhìn nàng một cái thật sâu nói

" Nguyệt Ly không định về thăm cha mẹ hay sao Dạ Diễm và Tiểu Yêu rất nhớ ngươi "

" Sẽ về thăm bọn họ khi có cơ hội với lại cháu bây giờ có nhiệm vụ hoàn thành a! " Nguyệt Ly nở một nụ cười ánh mắt hồng ngọc liếc nhìn Thiên Hàn đang nhìn bọn họ một cách đầy không vui.

Trạm Dực đưa tay lên cằm của mình sau đó liền nở một nụ cười tinh nghịch mà cười nói " Thế nào? Báo ơn chú không được liền muốn lấy thân báo đáp với con trai chú à. Bất quá chú sẽ không ngại ngùng gì đâu, chú cũng rất mong có đứa con dâu như cháu a! "

" Con....con.....dâu....." Nguyệt Ly lấp bấp đỏ mặt lặp lại lời của Trạm Dực, gương mặt đỏ bừng đến tận mang tai không dám nhìn thẳng vào Trạm Dực. Trạm Dực lại nở một nụ cười

" Không đùa con nữa kêu Thiên Hàn lại đây, ta muốn đàn cho nó một bài hát "

Nguyệt Ly xấu hổ quay lưng đi miệng lẩm bẩm " À không...cháu không ngại làm con dâu chú đâu " mặc dù là lẩm bẩm như vậy nhưng Nguyệt Ly dám nói mới là một chuyện đó. Hoắc Thiên Hàn gương mặt không vui biểu môi bất mãn nhìn bọn họ lại nhìn thấy Nguyệt Ly xấu hổ vì câu nói của papa hắn lại nổi lên sự tò mò đáng nghét mà khi Hồn Lực đã chặn không cho hắn nghe thấy. Nhìn nụ cười tinh nghịch của papa Thiên Hàn biết đó là một lời trêu chọc bất quá lại không biết là 1 lời trêu chọc nào khiến người ta đỏ bừng mặt như vậy." Thiên Hàn...chúng ta đi lại chỗ của chú ấy " Nguyệt Ly vì lời nói ban nãy của Hoắc Trạm Dực mà ngại ngùng nhìn Thiên Hàn nói

" Papa nói gì với cậu vậy " Thiên Hàn nở một nụ cười nhẹ nhàng nắm lấy tay của nàng hỏiNhắc đến chuyện đó Nguyệt Ly lại càng đỏ hơn mà kịch liệt lắc đầu không dám nói, Thiên Hàn chỉ thở dài một hơi hắn xem ra chỉ còn cách moi móc thông tin này qua việc cho nàng uống say mà thôi " Cho cậu "

Thiên Hàn chính là đưa vào tay của Nguyệt Ly một sợi dây chuyền với mặt dây chuyền màu trắng bên trong có một chấm đen đây là phân nửa của một hình âm dương. Bên trong là khắc họa một hình rồng màu đen đối nghịch với màu nền của nàng. Hình rồng đó rất nhỏ nhưng lại vô cùng tinh xảo bên trong nó có tồn tại Hồn Lực dư động bên trong của nó. Nguyệt Ly nhìn sợi dây mà thắc mắc

" Đây là...."

" Dây chuyền đính ước, tớ cũng có " Thiên Hàn nói xong liền nở một nụ cười mà lấy ra từ trong cổ một sợi dây chuyền rất giống với Nguyệt Ly, cả hai mặt dây chuyền hợp lại sẽ ra một hình âm dương.

" Chúng ta đính ước khi nào a! " Nguyệt Ly nhíu mày nghi ngờ nhìn Thiên Hàn cái tên này ngay cả việc đeo dây chuyền cũng đã đeo luôn rồi hoàn toàn là không chờ nàng gì hết a!

Thiên Hàn ngây thơ nói " Kể từ lúc ngươi nói ta là người của ngươi thì lúc đó ta đã coi đó là một lời đính ước và đã chuẩn bị tín vật dành cho cả hai. Nó sẽ là bằng chứng chứng minh chúng ta là 1 cặp "

" Ngươi....haiz......" Nguyệt Ly thật sự là không biết nói gì rồi chỉ đành thở dài một hơi mà đeo sợi dây chuyền vào nắm tay nắm keo đi. Thiên Hàn đi phía sau khẽ nở một nụ cười, tiểu hồ ly ngươi đã nói lấy thân báo đáp vậy ta liền sẽ không để cho ngươi thoát đâu.

Hoa lê rơi trước song cửa nhà nàng

Trong tranh y nhân trong khuê phòng dỗi hờn

Ai đem tư niệm nhẹ nhàng viết lại

Chỉ muốn giữ lại khoảng thời gian trải qua cùng nàng

Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.

Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/chung-cuc-dau-la-the-he-moi/chuong-84

Truyện Chữ Hay