Trong phòng làm việc, Lý Tống trợ lý đặc biệt của Thiên Bình đang báo cáo.
Cốc! cốc!
Tú Minh gõ hai tiếng rồi tự mở cửa bước vào, đi thẳng tới ghế ngồi xuống, cầm ly cà phê mà thư ký đem vào lúc nãy, đưa lên miệng khẽ nhấp một ngụm không lên tiếng, im lặng ngồi đợi, báo cáo xong công việc trợ lý Tống tự giác đi ra ngoài khép cửa lại.
"Bé con Mộc Thanh lớn lên thật có sự thay đổi, xinh đẹp như một công chúa nhỏ vậy, mình vừa gặp con bé, lúc nãy tới đón Tú Linh.
"
"Khen cô gái khác như vậy, cậu không lo Băng Di sẽ ghen sao?” Anh nhàn nhạt trả lời, chính anh cũng khá bất ngờ khi gặp lại cô, chỉ vỏn vẹn năm năm mà đã thay đổi thành cô gái xinh đẹp trưởng thành rồi.
"Cậu không rõ tính mình sao, thôi bỏ đi, chiều nay tụ tập đi, đầu tiên chúng ta đi ăn riêng trước bàn bạc dự án sắp tới.
”
"Ừ.
" Anh vẫn cúi đầu tập trung làm việc không để tâm nhiều.
Buổi chiều hai người ngồi chung xe tới nhà hàng, vừa bước vào Tú Minh bỗng lên tiếng.
"Này, vừa nhắc đến đã gặp lại cô bé rồi, nhìn xem đang ngồi nói chuyện vui vẻ với anh chàng khá đẹp trai đấy.
"
Thiên Bình nhìn sang, trước mặt anh là hình dáng một nam một nữ, tóc cô được buộc gọn gàng phía sau, vài sợi rơi xuống hai bên má, nhìn vừa năng động vừa trẻ trung, áo khoác lông màu tím tôn lên làn làn trắng sáng của cô càng thêm sống động, nụ cười nở rộ như ánh mặt trời, không hiểu sao tim anh lỡ đi vài nhịp, thu hồi tầm mắt anh bước vội vào trong.
"Không chào hỏi em ấy à? Dù gì cũng quen biết nhau cả, đi nào, đi nào.
" Tú Minh lôi kéo anh sang bàn Mộc Thanh, anh ấy cười dí dỏm:
"Em gái, lại gặp nhau rồi.
"
"Hai anh cũng ăn ở đây ạ?" Cô khá bất ngờ khi gặp hai người, ngước mắt chạm vào đôi mắt sâu hút của anh, cô ngượng ngùng quay mặt cười nói.
"Tụi anh bàn công việc.
"
"À, vậy các anh bận đi, em cũng sắp xong rồi.
"
Thiên Bình cảm thấy hơi khó chịu, giống như đuổi bọn anh vậy, nên anh kéo ghế ngồi thẳng xuống bên cạnh cô nói.
"Bàn xong rồi nhưng chưa ăn gì, em gọi món cho bọn anh luôn đi.
" Ba người còn lại hơi đơ người ra, cô nhanh lấy lại bình tĩnh mỉm cười gọi phục vụ kêu thêm vài món, Tú Minh là người năng nổ nên chỉ chốc lát đã làm quen nói chuyện vui vẻ với Đoàn Hạo, Thiên Bình ăn uống khá tự nhiên, anh không nói chuyện nhiều, cứ như thế đến cuối bữa ăn cô cảm thấy khá ngột ngạt, nặng nề.
Lúc ra về Tú Minh mời mọi người cùng đi câu lạc bộ, anh ấy làm tiệc chia tay hội độc thân, chuẩn bị bước sang hội đàn ông đã có vợ, Đoàn Hạo bận công việc nên xin phép về trước, còn cô cảm thấy không thích hợp nên cũng lấy lý do phòng tranh sắp triển lãm nên rất bận rộn nhưng Tú Minh một hai lôi kéo, bảo tới chơi với Tú Linh chứ không ai thân với cô ấy, cuối cùng cô phải đi cùng.
"Chìa khoá xe đâu? Anh chở em.
"Thiên Bình hỏi cô, cô quay sang nhìn Tú Minh, cô nghĩ hai người họ đi cùng nhau.
"Cậu ta đi đón vợ rồi, anh với em đi trước.
" Cô lấy chìa khoá trong túi đưa anh, hai người cùng ngồi lên xe.
Tú Minh nhìn anh cười đầy thâm ý, rồi quay người lên xe lái đi.
Trên đường đi cô không nói chuyện, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, buổi tối tấp nập người qua lại, đang chuyên chú nhìn bên ngoài thì nghe tiếng anh nói bên tai.
"Bạn trai em?"
"Không ạ, anh ấy là đàn anh cùng khoa với em, chúng em đang hợp tác trong một dự án từ thiện sắp tới.
"Cô thật thà trả lời.
"À.
" Giọng nói có vẻ như thở phào mà chính anh và cô đều không phát hiện ra, cô vẫn đăm đăm nhìn ra ngoài cửa.
"Đã liên hệ nhà tài trợ chưa?"
"Em đang kêu gọi ạ, nhưng vẫn chưa được như dự tính.
"
"Ngày mai gửi hồ sơ sang anh xem, bên anh có chính sách hỗ trợ từ thiện.
"
"Thật tốt, cảm ơn anh.
" Cô mỉm cười nhìn anh, nhìn nụ cười của cô, anh không được tự nhiên, quay đầu tập trung lái xe, cả đoạn đường còn lại hai người không nói chuyên, không khí đang im lặng thì tin nhắn báo tới, cô cúi đầu xem.
"Em tới chưa?" Tú Linh nhắn cho cô.
"Em đang trên đường.
"
"Ừ, chị bận công việc chắc đến trễ tầm một tiếng, em nhớ đợi chị đừng về sớm nhé.
"
"Vâng.
"
Tắt điện thoại thì cũng đã tới nơi, xe dừng lại hai người cùng nhau bước vào trong.
.