Chúa Tể Bóng Tối

chương 216: thành thiên hà, nơi rắc rối

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 216: Thành Thiên Hà, nơi rắc rối

Cuộc sống hàng ngày của một Ma Vương sẽ như thế nào?

Trong truyền thuyết dân gian, họ đang nỗ lực hủy diệt thế giới mọi lúc, hoặc họ đang ngồi trên ngai vàng sang trọng như một con heo lười, cười và tận hưởng nỗi đau của những linh hồn bị ném vào chảo rán. Nói một cách dễ hiểu, cuộc sống hàng ngày của họ chắc chắn là xấu xa và tàn nhẫn, thậm chí không cách nào nhìn thẳng.

Nhưng đối với Jain, tất cả những điều đó đều vô nghĩa.

Là một Ma Vương, để mang lại sự hỗn loạn và chiến tranh lớn nhất cho thế giới này, hắn ta tất nhiên nỗ lực phấn đấu, cúc cung tận tụy (đến chết mới thôi thì bỏ qua, Ma tộc cũng không thích điều này). Nhưng Jain không phải là loại người tham công tiếc việc như vậy, không giống như anh trai mình, người luôn khao khát trả thù. Đối với hắn ta, chỉ cần hắn ta sống trên thế giới này thêm một giây nữa thì những nhân loại đó đều phải chết. Nhưng Jain không có loại ám ảnh của một nàng dâu nhỏ bị ngược đãi. Đối với hắn, đây là một trò chơi, một trò chơi đề cao chiến tranh, sự hỗn loạn và cái chết. Đùa giỡn lòng người, phá hoại trật tự, Nhìn họ dần dần trở nên hỗn loạn và sa đoạ dưới sự cám dỗ của chính mình, từng bước hướng tới vực thẳm, cảm giác tuyệt vời đó có thể coi là một trò giải trí rất thú vị, nhưng đối với Jain, đây chẳng qua là trò giải trí ——— Sẽ không ai coi việc chơi game là biểu tượng cho giá trị cuộc sống của chính mình.

Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa Ma Vương và anh hùng. Ma Vuong chỉ cần đưa ra một phương hướng chung, rồi muốn làm gì thì làm, có lẽ thủ hạ của hắn sẽ tập hợp một nhóm côn đồ không kém phần ác độc, ham muốn cái chết và sự hủy diệt. Nhưng những kẻ này chẳng có ý nghĩa gì đối với Ma Vương. Họ chỉ là những con tốt có thể vứt đi sau khi sử dụng. Vì thế, thành công hay thất bại không quan trọng. Đó chỉ là một hình thức giải trí của Ma Vương. Nhưng anh hùng thì khác, có lẽ chỉ vì một Ma Vương bất chợt nảy sinh một ý nghĩ xấu xa, họ phải ượt núi băng sông, đi đánh bại hết kẻ thù này đến kẻ thù khác, tiêu diệt hết âm mưu này đến âm mưu khác, và còn phải trả một cái giá mà người thường khó lòng chịu đựng nổi. Và khi họ hy sinh người yêu, bạn bè, người thân của mình và cố gắng hết sức để ngăn chặn âm mưu của Ma Vương, những anh hùng đã rơi nước mắt vì phấn khích không bao giờ tưởng tượng rằng trong vực thẳm tối tăm, Ma Vương đã từ bỏ trò chơi nhàm chán này ——— Bắt đầu suy nghĩ về ý tưởng thú vị hơn tiếp theo.

Giờ khắc này Jain cũng giống như vậy. Hắn biết rằng Liên bang Skaar hiện đang rơi vào tình thế nguy cấp, bởi vì hầu hết những người đại diện được phái ra trước đó đều là người thừa kế của nhiều gia tộc khác nhau, và Jain đã phái Alien đến giết hầu hết họ. Trong trường hợp này, nhiều gia tộc khác nhau chắc chắn sẽ trở nên hỗn loạn. Mà người thừa kế của gia tộc Soros đã được trả lại cho gia tộc, họ rõ ràng sẽ không tin tưởng lão Parwood chỉ vì sự an ủi và lấy lòng của ông ta, và họ chắc hẳn vẫn đang nóng lòng khát vọng giành lại vị trí thống đốc. Còn có bên thứ ba bí ẩn kia...... Jain không biết đối phương là ai, cũng không thèm để ý tới, nhưng hắn có thể chắc chắn rằng những kẻ đó cũng háo hức với Liên bang Skaar như hắn. Mà bây giờ, hắn đã làm suy yếu sức mạnh của Liên bang Skaar, những kẻ đó nếu không nhảy ra sẽ là lũ ngốc.

Nhưng bây giờ đối với Jain, hắn không còn gì để làm. Mặc dù có đủ tài nguyên và xây dựng được một đội quân đáng kể nhưng Jain biết rằng số lượng quân ít ỏi mà mình có trong tay chỉ có thể được sử dụng cho các hoạt động nhỏ. Nếu hắn thực sự noi gương anh trai mình và cố gắng hủy diệt thế giới, hắn chắc chắn sẽ bị đánh cho u đầu sưng trán trong vòng chưa đầy năm phút. Vì vậy việc hắn phải làm bây giờ chính là chờ đợi Liên bang Skaar tiếp tục suy yếu. Cho đến thời điểm khó khăn bên trong và bên ngoài triệt để bùng phát.Đó là lý do tại sao hắn ta đưa Enoa và Elinster đến Walford trong một chuyến đi bình thường và nhàm chán.

Walford là toà thành thương mại lớn thứ hai ở cao nguyên Eagle. Dựa vào kênh đào Vịnh Thơ, giao thông đường thủy mở rộng về mọi hướng. Vì thế, đây cũng là nơi phồn vinh hiếm có trên toàn cao nguyên. Tuy nhiên, so với các toà thành khác, Walford thậm chí còn đặc biệt hơn. Mặc dù nhìn từ bên ngoài không khác gì một toà thành bình thường, nhưng khi bước vào, sẽ thấy 85% diện tích toàn toà thành là dòng sông và cầu. Nếu muốn đi du lịch thì phải đi thuyền hoặc xe ngựa. Toàn bộ toà thành trông như được xây dựng trên mặt nước, khá giống Venice ở dị giới.

“………!”

Nằm bên xe ngựa nhìn ra toà thành bên ngoài, Elinster lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên và phấn khích, nàng mở to mắt tò mò nhìn chăm chú vào những cây cầu vòm cao vút trước mặt cùng những con thuyền đang miệt mài qua lại trên sông. Đây là lần đầu tiên nàng đến một toà thành lớn như vậy, phải biết rằng Elinster gần như dành toàn bộ thời gian ở các thị trấn nông thôn từ khi sinh ra đến nay, về những nơi khác, nàng chỉ thỉnh thoảng nghe về chuyện đó trong những cuộc trò chuyện của người khác. Nhưng Elinster chưa bao giờ đến toà thành lớn như thế này.

Tuy nhiên, so với sự ngạc nhiên của Elinster, Enoa lại rất bình tĩnh. Nàng thậm chí còn không liếc nhìn cảnh vật bên ngoài vài lần, mà thay vào đó, nàng lấy ra một cuốn sổ nhỏ từ trong tay và bắt đầu nghiêm túc báo cáo với Jain.

"Như vậy chủ nhân, trước tiên chúng ta đi tham quan Tử Ly Hà, sau đó tới đại lộ Chuông Vàng ăn tối, sau đó tối nay đi tham gia buổi đấu giá tổ chức ở suối phun Vinh Quang...... 6 giờ tối sẽ bắt đầu, không thành vấn đề chứ."

"Dĩ nhiên là không."

Nghe được sự sắp xếp của Enoa, Jain gật đầu, rồi liếc nhìn Patilina ngồi bên canh đang tò mò nhìn xung quanh. Đây mới là việc mà một phụ tá nên làm, nàng sẽ sắp xếp lịch trình trong ngày của chủ nhân để hắn ta có thể hành động từng bước một. Patilina thì ngược lại, không có tâm tư như vậy, ngoài việc tích cực chiến đấu, cô bé này còn hành động như một kẻ lười biếng chờ chết. Đây cũng là lý do tại sao Jain phải kéo Enoa về bên cạnh mình. Thực sự là vì Patilina quá không thích hợp để làm loại việc này nên Jain mới phải đưa ra lựa chọn mới.

Cảm nhận được ánh mắt của Jain, Patilina rụt đầu lại, lè lưỡi giả vờ như không để ý. Nhìn thấy phản ứng của Patilina, Jain khịt mũi lạnh lùng rồi bỏ qua cho nàng.

Sau khi đi qua cổng thành, Jain chỉ thị xe ngựa đi xuống bến tàu bên cạnh. Có hai cách để di chuyển ở Walford, một là bằng thuyền và hai là đi bộ. Tuy nhiên, xét đến những con sông chảy ngang toà thành và thời gian qua cầu thì đi thuyền rõ ràng là phù hợp hơn.

Là một toà thành lớn, Walford đương nhiên không thể thiếu những chiếc phà. Trên thực tế, thậm chí còn có những chiếc phà chuyên dùng để vận chuyển xe ngựa trên bến tàu. So với những chiếc thuyền du lịch, loại thuyền này trông phẳng hơn và rộng hơn, trông giống như một hình chữ nhật với mặt trước và mặt sau nhọn. Xung quanh thuyền có mười sáu thủy thủ cầm sào dài và chịu trách nhiệm chèo thuyền. Loại thuyền này thường chỉ dùng để đón các quý tộc cao quý nên đắt tiền, người bình thường không đủ khả năng ngồi.

Nhưng đây chắc chắn không phải là vấn đề đối với Jain. Vì số tiền hắn đưa ra đủ nhiều, và Alice, người chịu trách nhiệm đàm phán thay mặt chủ, trời sinh đã có vầng sáng “Người gặp người thích” vì vậy, rất nhanh Jain và những người khác đã có được chiếc phà lớn nhất và tốt nhất trên bến tàu, mang theo cỗ xe của họ về phía Tử Ly Hà.

Lái xe trên sông và chiêm ngưỡng khung cảnh tuyệt đẹp của toà thành Thiên Hà xung quanh quả thực là một điều sảng khoái. Nhìn xung quanh, nước sông màu ngọc lam phản chiếu bầu trời, trong khi mặt nước trong vắt phản chiếu bóng của những cây cầu, người đi bộ, tòa nhà và tàu thuyền. Thoạt nhìn, tưởng như có hai thế giới đảo ngược giống hệt nhau trên mặt nước và dưới nước khiến người ta mê mẩn.

Patilina và Elinster tò mò nằm trên cửa sổ ô tô nhìn ra ngoài, trong khi Alice, với tư cách là người hầu gái, đang pha trà cho những người khác, trong khi Jain và Enoa đang nghỉ ngơi bên cạnh họ. Trên thực tế, cho tới bây giờ, Jain cũng không biết Alice trước mặt mình là số mấy. Không phải là tất cả đều trông giống hệt nhau, nhưng họ quá giống nhau. Giống như người châu Âu và người Mỹ nhìn người châu Á, người châu Á nhìn người da đen và người da trắng, họ gần như được tạc ra từ một khuôn mẫu, Trừ khi ở bên nhau lâu dài, nếu không thì nhìn thế nào vẫn chỉ là một người thôi sao? Chưa kể rằng các Alice đều có hình dáng và chiều cao giống nhau, có mái tóc dài dài bằng khăn choàng màu vàng rất đẹp và mượt mà, họ đều mặc đồng phục hầu gái nền xanh và viền trắng ở tình huống như vậy muốn Jain rõ ràng phân biệt từng người một ——— Đây không phải là một trò chơi mà mọi người đều tìm kiếm rắc rối!

Nhưng dù sao thì ký ức và suy nghĩ của mỗi Alice đều giống nhau nên không có sự khác biệt giữa họ.

Jain và những người khác đang chiêm ngưỡng toà thành trước mặt và bản thân họ đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Trên thực tế, ở Toà thành Thiên Hà, việc giới quý tộc đi du lịch bằng phà đã trở thành một xu hướng thời thượng. Mà ở tình huống như vậy, một kiểu so sánh giữa quý tộc và quý tộc cũng hình thành, so sánh cỗ xe của ai đẹp và sang trọng hơn, ngựa của ai ngoan ngoãn hơn, khỏe hơn và thông minh hơn. Đây đều là những khung cảnh độc đáo ở Toà thành Thiên Hà, Jain và cỗ xe của hắn ta đương nhiên đã thu hút sự chú ý của những quý tộc khác đang đi du lịch.

Nhưng không có gì ngạc nhiên khi cỗ xe của Jain là thứ sang trọng và thú vị tột bậc được thừa hưởng từ Ma tộc. Chiếc xe vốn được gắn những bản khắc ma thuật và những ngọn đèn vĩnh cửu cũng đủ khiến mọi người ước ao ghen tị, chưa kể hai con ngựa đen cao lớn dùng để kéo xe đứng đó uy nghiêm như ngựa chiến. Và có thể thấy rằng hai con ngựa này rất thông minh. Rõ ràng chúng không đeo bịt mắt nhưng lại làm ngơ trước mọi thứ xung quanh. Hơn nữa, trông chúng không hề sợ hãi và dường như chúng có thể thực hiện đầy đủ ý muốn của chủ nhân ——— phải biết rằng cỗ xe này không có người đánh xe!

Trong lúc nhất thời, cỗ xe của Jain đã thu hút sự chú ý của rất nhiều quý tộc. Mọi người đều xì xào bàn tán, cố gắng tìm hiểu xem vị khách không mời mà đến trước mặt là ai và nguồn gốc gia huy của hắn ta tượng trưng cho điều gì. Jain tự nhiên cảm thấy kiểu nhìn trộm này, nhưng hắn không quan tâm đến những nhân loại ngu ngốc đó chút nào, cứ để họ nhìn xe ngựa của hắn với vẻ ước ao ghen tị!

Nhưng đúng lúc phà rẽ vào khúc cua thứ ba thì chuyện bất ngờ đã xảy ra.

Một chiếc du thuyền to gấp đôi chiếc phà lao nhanh từ bên kia sông khiến các tàu thuyền khác phải né tránh. Chiếc phà của Jain dường như không ngờ sự việc như vậy lại xảy ra. Mặc dù thuyền trưởng cũng hét lên và vội vàng quay đầu lại nhưng vẫn muộn một bước. Chỉ nhìn thấy chiếc thuyền phóng nhanh qua phà, ngay sau đó, sóng nước do tốc độ cao lao về phía chiếc phà nơi Jain đang ở!

Truyện Chữ Hay