Một tay ấn vai tiểu nữ sinh xuống, một tay chống bên cạnh người tiểu nữ sinh, nhìn vẻ mặt sinh động của tiểu nữ sinh, trong lòng Cung Thanh Hạ đang nổi phong ba bão táp cũng dần dịu lại, đôi mắt lạnh lùng cũng dần thối lui.
"Tỷ tỷ .." Sở Ấu Cơ ôn nhu nỉ non, chậm rãi duỗi tay nhỏ ra, nhẹ nhàng xoa lên khuôn mặt thanh lệ của Cung Thanh Hạ, tinh tế phác họa ngũ quan của người mình thương, "Lúc tỷ tỷ đi học, chẳng lẽ chưa từng ôm Lão sư hay bạn học sao ?" Phương tây sống rất phóng khoáng, hẳn cũng từng hôn má xã giao chứ ?
Ngón tay của tiểu nữ sinh xẹt qua ngũ quan, cảm giác như lông chim nhẹ nhàng xẹt qua, gây nên run rẩy trong lòng Cung Thanh Hạ , lúc này, ánh mắt lạnh lùng của Cung Thanh Hạ chuyển hóa thành dòng sông ôn nhu, thu lại bàn tay đang đặt trên vai tiểu nữ sinh, bắt lấy ngón tay tiểu nữ sinh, nắm chặt, dẫn dắt bàn tay tiểu nữ sinh kề sát lên má mình, "Không có, trên người bọn họ có mùi, dù có xịt nước hoa cũng không che giấu được, bất luận là quan hệ tốt thế nào, tôi vẫn luôn duy trì cự ly với bọn họ."
Bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng vậy sao ......
Sở Ấu Cơ vui mừng nở nụ cười, nhẹ giọng nói, "Thật tốt."
Trong mắt Cung Thanh Hạ hiện lên vẻ ôn nhu, "Làm sao ? Nếu như tôi nói có, em sẽ đến Châu Âu phóng hỏa giết người sao ?"
"Ừ, trước tiên em sẽ liệt họ vào danh sách đen, sau đó xử lý từng người ------ ai bảo bọn họ dám ôm Thanh Hạ tỷ tỷ của em ?" Đối diện với ánh mắt của Cung Thanh Hạ, cổ họng Sở Ấu Cơ chợt khô khốc, hơi chu miệng nhỏ, "Thân thể Thanh Hạ tỷ tỷ là của một mình em, ai cũng không thể chạm vào."
"Em có thể để cho người khác chạm vào như vậy, còn tôi thì không ? Sao em có thể ích kỷ như vậy ? Hả ?" Ngữ khí của Cung Thanh Hạ mềm nhẹ khác thường, nhưng ẩn chứa trong đó là ngỗ nghịch phi thường, giống như muốn giấu tiểu nữ sinh vào trong thân thể mình, "Nếu như trước kia tôi chưa nói cho em biết, vậy thì, từ hôm nay trở đi em phải nhớ kỹ ------ Tôi là kiểu người có tính chiếm hữu cùng bệnh thích sạch sẽ cự kỳ cao, sau này không cho phép em chạm đến vảy ngược của tôi."
Tỷ tỷ, em thật thích khí phách của tỷ ......
Sở Ấu Cơ cảm thấy mê muội, sóng mắt ôn nhu chuyển thành mê ly, tâm tình ngay lúc này trở nên rõ ràng, thân thể trong nháy mắt trở nên sinh động ---- chăm chú ôm lấy tỷ tỷ, hôn nàng đến thiên trường địa cửu.
Trong nháy mắt, mắt Cung Thanh Hạ bay lên làn sóng ôn nhu, nắm lấy ngón tay của tiểu nữ sinh đang đặt lên gò má mình, đưa tới trước môi, nhẹ nhàng hôn hôn, ngón tay của tiểu nữ sinh mềm mại như không xương, nắm trong tay mềm nhẹ như nước, da thịt mịn màng, thuần khiết như ngọc, đẹp không tì vết, trắng nõn óng ánh, ngũ quan thuần khiết, xinh đẹp tuyệt trần, nhất là ánh mắt lần đầu tiên gặp gỡ, ánh mắt ấy xuyên thấu vào lòng nàng, như tưới mát từng nơi khô cạn sâu trong lòng nàng, làm nàng chỉ muốn nhào về phía tiểu nữ sinh, ôm lấy tiểu nữ sinh, thân cận tiểu nữ sinh, cùng dung hợp với tiểu nữ sinh.
Đến nay nàng đều cho rằng, coi như không có chiếc xe thể thao bất ngờ lao tới kia, nàng cũng sẽ lao tới ôm chặt lấy tiểu nữ sinh, dường như chờ đợi ngàn năm, rốt cục thấy được khuôn mặt này, phần trân ái thuần khiết đến hoàn mỹ này, bảo nàng làm sao có thể thờ ơ không động lòng ?
Ở đây, sau mỗi lần tiếp xúc, nàng đối với cảm giác thân cận của tiểu nữ sinh như tăng thêm một phần, mỗi lần gặp mặt đều chỉ muốn ôm tiểu nữ sinh vào trong lòng, hôn lên mặt tiểu nữ sinh, hôn lên môi tiểu nữ sinh, ngửi lấy hương thơm trên người tiểu nữ sinh, một chút sâu sắc thêm, nửa đêm tỉnh lại, xấu hổ mở miệng hồi tưởng, lần đầu tiên tiểu nữ sinh ngủ trong phòng nàng, nàng cũng không phải không muốn ngủ cùng giường với tiểu nữ sinh, chỉ là sợ mình không làm chủ được chính mình, làm ra chuyện khác người, dù sao tiểu nữ sinh mới chỉ tuổi, sau đó, có lần nàng dựa vào men rượu, ngủ lại phòng của tiểu nữ sinh, cũng không dám cởi quần áo ngủ, chỉ dám mặc nguyên si quần áo đi ngủ, lo lắng bản thân mình không giữ được lí trí, phá vỡ đi khí chất tinh khiết này, tiểu nữ sinh theo nàng tới Hà Lan, chỉ có hai người thế giới, nàng không còn cách nào chịu đựng, chỉ có thể giả say dụ dỗ, rốt cục đạt được mục đích để tiểu nữ sinh chủ động dung hợp thân thể hai người.
Tiểu nữ sinh nghiện, nàng cũng nghiện, hết một lần lại một lần, linh hồn cùng thể xác giao hòa, khắc cốt ghi tâm, muốn ngừng mà không được.
Thế nhưng, nàng vẫn đang kìm nén, kìm nén, kìm nén khát vọng chiếm hữu lấy thân thể tiểu nữ sinh.
Nhưng mà, ngày hôm nay nàng không muốn nhịn nữa.
Thời khắc nhìn thấy Cổ Lệ Tiệp ôm lấy tiểu nữ sinh, nàng liền không muốn nhịn nữa.
Nàng muốn chiếm lấy thân thể tiểu nữ sinh, biểu thị chủ quyền công khai, chủ quyền vĩnh viễn, vĩnh viễn giữ lấy, để đuổi những người có tâm nhòm ngó tránh xa ra.
"Ấu Ấu." Cung Thanh Hạ cúi người, nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên đôi môi non mềm của tiểu nữ sinh, hơi thở như hoa lan, giọng nói khàn khàn, "Tiểu bảo bối của tôi."
Khó có thể dùng lời diễn tả cảm xúc mãnh liệt của tiểu nữ sinh lúc này, đầu óc Sở Ấu Cơ trống rỗng, toàn bộ thân thể như bị người nằm trên dẫn dắt, thân thể hai người dính chặt vào nhau, kín kẽ không một lỗ hổng -------- tiểu nữ sinh có thể cảm nhận được dịu dàng trong ánh mắt của Cung Thanh Hạ lúc hôn mình, động tình như uống xuân dược, dược lực vượt quá sức tưởng tượng, "Tỷ tỷ," ôn nhu khẽ gọi, Sở Ấu Cơ đưa tay vuốt ve mái tóc của Cung Thanh Hạ, thở ra khí tức ám muội mịt mờ, bắt đầu bén lửa tình.
Hai đôi môi dán chặt, thân thể Cung Thanh Hạ đè lên thân thể tiểu nữ sinh, hai tay nâng lên khuôn mặt tiểu nữ sinh, mở ra đôi môi non mềm, ngậm lấy môi mềm của tiểu nữ sinh, đầu tiên là lướt đầu lưỡi qua, tiện đà mút mạnh, dùng lưỡi bắt đầu tổng tiến công đánh chiếm lấy môi mềm của tiểu nữ sinh.
"Ân,"
Sở Ấu Cơ nhiệt tình đáp lại Cung Thanh Hạ, từ cuống họng truyền ra tiếng rên thỏa mãn, trái tim rung động, tựa hồ như bị bóp nghẹt, nàng đợi ngày này rất lâu rồi ------
Tại sao tỷ tỷ lại không muốn em ? Mỗi lần nhìn thấy tỷ tỷ, Sở Ấu Cơ nàng tựa như không thể khống chế chính mình, làm sao tỷ tỷ có thể nhịn được ? Chẳng lẽ nói ...... Là vì thân thể Sở Ấu Cơ nàng chưa phát triển, không có sức hấp dẫn với tỷ tỷ ?
Sở Ấu Cơ vẫn nghi hoặc không rõ, thậm chí lúc tắm rửa, còn đứng trước gương tự đánh giá thân thể mình, cảm thấy tiểu trái cây trước ngực ngày càng đầy đặn, liền nghiêng đầu nghĩ không thông.
Lúc tay Cung Thanh Hạ tiến vào cổ áo Sở Ấu Cơ, xoa lấy một bên tiểu trái cây mềm mại, Sở Ấu Cơ phát ra tiếng rên nhẹ như tiếng thở dài, "Ân, tỷ tỷ ....."
Xoa nắn theo vòng tròn, xúc cảm mềm mại, người như bị thiêu đốt, một dòng điện từ lòng bàn tay truyền khắp tứ chi, khiến toàn thân Cung Thanh Hạ run rẩy không ngừng, bụng dưới truyền ra một dòng nước nóng, toàn thân hừng hực, huyết quản cũng bắt đầu căng cứng, cảm xúc nguyên thủy ẩn nhẫn đã lâu rốt cục phun trào, thân thể hừng hực vô cùng khó chịu, một con thú trong nơi sâu thẳm gầm rú, yêu cầu được phóng thích.
Không gian trên ghế salon có hạn, Cung Thanh Hạ ôm tiểu nữ sinh tiến về phía giường, loại bỏ hết trói buộc trên người người, lần thứ hai nằm lên thân thể tiểu nữ sinh, trong đầu ầm ầm ầm, bàn tay chu du khắp trên thân thể tiểu nữ sinh, môi bá đạo lưu lại dấu hồng trên mỗi tấc da thịt tiểu nữ sinh, đầu tiên là môi lưỡi tiên phong, sau đó là ngón tay, thăm dò vào trong thân thể tiểu nữ sinh, trêu chọc đánh động, tiểu nữ sinh nằm dưới thân thể nàng run rẩy, chập trùng, than nhẹ, thở dài, nhiều lúc là rên khẽ, lắm lúc là rít gào, mỗi một động tác đều đánh động đến tâm trí nàng, động tác liên hồi, cháy hừng hực, không thôi không ngớt.
Bão táp qua đi, Sở Ấu Cơ dùng ánh mắt ôn nhu nhìn chăm chú Cung Thanh Hạ.
"Làm sao vậy ? Tiểu bảo bối ?" Cung Thanh Hạ nhẹ nhàng lau đi mái tóc ướt đẫm mồ hôi của người dưới thân, giọng nói chưa khôi phục lại như ngày thường, mang theo chút khàn khàn, đôi mắt ngập tràn sóng nước ôn nhu, hàng mi chớp chớp, "Nhìn tôi như vậy ?"
Sở Ấu Cơ cũng không đáp lời, vén mái tóc đang che rải rác trên mặt Cung Thanh Hạ ra sau tai, hoàn toàn lộ ra khuôn mặt thanh lệ trước mặt, "Tỷ tỷ ?"
"Hả ?" Cung Thanh Hạ nở nụ cười ôn nhu.
Đã thấy tiểu nữ sinh chăm chú nhìn nàng, tiểu nữ sinh nhẹ nhàng nở ra nụ cười ôn nhu, ánh mắt nhu hòa, "Thanh Hạ nhà em, thật sự là chân nhân bất lộ tướng." Giọng nói mềm nhẹ, cực kì êm tai.
"Thật không ?" Cung Thanh Hạ nhẹ nhàng nhéo mũi tiểu nữ sinh, "Vì lẽ đó, em nhất định phải là bé ngoan nghe lời."
Sở Ấu Cơ cảm thấy oan ức, "Người ta vẫn luôn là người biết điều," Cảm thấy hơi đau, không khỏi nhíu lông mày.
Ánh mắt Cung Thanh Hạ có chút sốt sắng, "Làm sao vậy ?"
"Nơi đó hơi đau một chút ......"
Cung Thanh Hạ ngẩn ra, sau đó minh bạch, nhẹ nhàng đặt xuống trán tiểu nữ sinh một nụ hôn, "Xin lỗi, bảo bối." Cung Thanh Hạ làm mặt đau lòng, "Tôi nhịn lâu quá, không đủ ôn nhu."
Hóa ra vẫn luôn nhẫn nhịn ....... Tại sao phải nhẫn nhịn ........
Sở Ấu Cơ chu miệng nhỏ, "Cũng không phải đâu, hình như là tùy theo từng người." Lông mi chớp chớp, "Khi đó, tỷ tỷ có đau hay không ?"
Cung Thanh Hạ lắc đầu một cái, "Tiểu bảo bối nhà tôi rất ôn nhu, không đau."
Hai người đồng thời vào nhà tắm tắm rửa, lại trải qua một hồi chiến đấu, vì lúc trước Sở Ấu Cơ nói đau, Cung Thanh Hạ cố gắng kiềm chế chính mình, cũng không đòi hỏi, nhưng cuối cùng vẫn mất đi khống chế, dưới ánh đèn trắng lóa của buồng tắm, thân thể tiểu nữ sinh như nạm sứ vậy, trắng nõn trơn bóng, tựa hồ như tác phẩm nghệ thuật hoàn mĩ nhất, đặc biệt là mái tóc đen mềm mại kia, bị nước thấm ướt dán chặt lên trán, lộ ra hàng lông mày Viễn Sơn đẹp vô biên, khuôn mặt đẹp tuyệt trần của tiểu nữ sinh lại càng trở lên quyến rũ, khiến tim Cung Thanh Hạ đập như sấm, đôi lông mày này vẫn ẩn giấu sau tóc mái, chỉ thỉnh thoảng hiện lên khi bị gió thổi qua, lúc ánh mắt Cung Thanh Hạ bắt lấy liền sẽ làm trái tim đập thình thịch, nàng kìm lòng không được, nhẹ nhàng đặt lên môi tiểu bảo bối một nụ hôn, lần thứ hai chiếm lấy thân thể tiểu nữ sinh, sớm tuyên cáo với toàn thế gian, nữ nhân này là của nàng ........
Tác giả có lời muốn nói: Nữ nhân tuổi thay đổi, nếu Ấu Ấu đổi kiểu tóc ngắn, sẽ làm Cung Thanh Hạ mê muội ︿( ̄︶ ̄)︽( ̄︶ ̄)︿
【Lại nói tới chuyện Cung Phấn muốn đẩy Ấu Ấu, mọi người có hưng phấn hay không ? Tiểu Bình Quả đã tận lực rồi (^﹏^)】
______________________________
Lời của edit: Cung tổng quan hệ với trẻ vị thành niên kìa :v
Tớ Tên Kun