Vợ ơi, hôm nay đã là ngày thứ ba em nhốt anh ở ngoài rồi đó."
"...."
"Vợ à, anh biết sai rồi, anh hứa sẽ không đi ra ngoài uống rượu nữa, nếu anh còn uống thì em muốn nhốt anh ở ngoài bao lâu cũng được."
Trả lời anh vẫn là một hồi im lặng.
"Vợ ơi, tha lỗi anh nha... nha vợ."
"Lời hứa của anh chẳng đáng tin tí nào cả."
"Em chịu nói chuyện với anh rồi..."
Anh vòng tay qua eo cô, giữ chặt cô trong ngực mình.
"Vợ... cảm ơn em đã quay trở về bên anh, lúc trước anh còn tưởng em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh nữa kìa."
Anh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên mái tóc cô.
"Anh yêu em."
"Em cũng yêu anh."
Hai người cứ thế mà ôm chặt lấy nhau, cứ thế sống bên nhau hạnh phúc tới già.
END