Thời gian: chạng vạng
Địa điểm: phòng khách Dịch gia
Nhân vật: dịch bắc bắc, Dịch mẫu, Bạch Huyền cộng thêm thỏ mập
Khi Dịch Bắc Bắc mất nửa ngày lãng phí nước miếng để giải thích,Thỏ Vương vẻ mặt ko tin nói: “Quả thực làm cho người ta khó có thể tưởng tượng, kỳ. . . . . . Kỳ đại nhân, Kỳ đại nhân, thân một trong tứ thần, cư nhiên lại trở thành thần thú Bắc Bắc triệu hồi.”
Bạch Huyền nhìn ba cánh hoa trên miệng phun đầy nước dãi của Thỏ Vương liền quay đầu hỏi Bắc Bắc: “Thứ này là cái gì?”
“Nó là thú triệu hồi của mẹ ta, đương nhiên, ngươi cũng có thể coi nó như một con thỏ bình thường.” Dịch bắc bắc hồi đáp.
“Này , bắc bắc,sao ngươi ở trước mặt Kỳ đại nhân nói ta như vậy! Ta ngõa lộ liệt đức kia khắc,nói như thế nào cũng là thỏ vương thế hệ thứ tư trên tinh cầu!” Thỏ Vương kháng nghị nói, vẻ mặt lập tức lại vui vẻ cười quyến rũ với Bạch Huyền, “Kỳ đại nhân,nếu như ngài có thể, có thể cho tôi chữ kí được ko?”
Dịch bắc bắc đầu choáng váng, thú triệu hồi cũng lưu hành chữ kí sao?
“Ngươi cười thật là ác tâm.” Nàng một cước đạp vào mông Thỏ mập, trực tiếp đem Thỏ Vương đá vào phòng bếp
Dịch mẫu ở một bên nhìn Bạch Huyền, trong lòng âm thầm kinh hãi. Dùng cách thức triệu hồi, nếu triệu hồi thú hình người,thực lực của Kỳ cũng thật cường đại.
Bản thân nữ nhi thực lực có bao nhiêu, thân làm mẹ nàng tự nhiên biết rõ. Mà năng lực Bạch Huyền trước mắt, nàng căn bản nhìn ko thấu.
“Bắc bắc, hắn thật sự là thú triệu hồi của con?” Dịch mẫu hỏi.
“Đúng, nàng là chủ nhân của ta,chỗ dựa của ta, bởi vì nàng mà ta tồn tại ở cái ko gian này.”Người trả lời ko phải Bắc Bắc, mà là Bạch Huyền.
“Ngươi sẽ bảo vệ con gái ta?”
“Chỉ cần nàng là chủ nhân của ta, ta liền bảo vệ nàng.” Bạch Huyền nói xong cầm quả táo trong phòng khách lên, hỏi dịch bắc bắc: “Đây là cái gì?”
“Quả táo,một loại hoa quả trên Địa Cầu có thể ăn.”
“Ừ.” Hắn hé miệng, cắn một cái, “Ân, mùi vị không tệ, ta thích!Đồ ăn trên Địa cầu ăn rất ngon sao?”
“Đại đa số…….là vậy.” Dịch bắc bắc đáp.
Bạch Huyền thoạt nhìn rất vừa lòng với hương vị quả táo, hắn cầm mấy quả táo còn lại trên bàn, đỉnh đạc ngồi ở trên sô pha ăn hết táo.
“Bắc bắc, mẹ nghĩ con nên nói chuyện với người kia một chút về bản triệu hồi thư.” Dịch mẫu nói.
Dịch bắc bắc chạy nhanh đến chỗ túi xách mở ra, tìm được quyển sách màu đỏ đưa cho Dịch mẫu
Quyển sách nặng trịch, bìa màu đỏ như càng thêm đỏ.
Dịch mẫu thấy được bìa mặt sách, mặt biến sắc, “Lại là “sum suê cách”!”
“Mẹ, mẹ biết “sum suê cách”?” Nàng tra xét từ điển nửa ngày, không ngờ má chỉ liếc mắt một cái là có thể đọc được chữ này.
“Con quên ta trước ki từng nói qua với con rồi sao?” Dịch mẫu trừng mắt nhìn dịch bắc bắc liếc mắt một cái, “Sum sê cách là cách thức ước chừng đã có từ năm trước, có một triệu hoán sư có tài trí và năng lực rất cường đại, muốn triệu hồi ra thú triệu hồi cấp A mà sáng tạo ra. Dù sao, lấy năng lực cực hạn của con người mà nói,người bình thường cao lắm cũng chỉ có thể triệu hồi ra thú cấp B.Để đạt được mục đích triệu hồi ra thú cấp A, hắn thật sự đã dựa vào “sum suê cách”, triệu hồi ra thú triệu hồi cuồng đại, nhưng thật tiếc là hắn lại chết.”
“Đã chết? Chết như thế nào?” Dịch bắc bắc giờ mới hiểu được, vì sao vào thời điểm nàng nhìn thấy “sum suê cách” lại cảm thấy quen thuộc
“Không rõ ràng lắm , có người hắn vì cạn kiệt sinh mệnh mà chết, cũng có người nói bởi hắn sáng tạo ra cách ko thuộc về loài người nên chết, cũng có người nói cái cách kia làm cho năng lượng triệu hoán sư trong người hắn mất hết, cho nên hắn tự sát chết. . . . . .” Tóm lại, bây giờ con gái có thể còn sống đứng trước mặt nàng là chuyện tốt rồi, quả là rất rất may mắn
“Tên ngu ngốc kia là bị ăn!” Ngồi tê đít trên sô pha Bạch huyền cười nhạo một tiếng, tiện tay đem hạt quả táo trong tay ném sang một bên.
“Bị ăn sao? !” Hai mẹ con trăm miệng một lời kinh ngạc nói.
“Đúng vậy a, bởi vì tên ngu ngốc lại ko hay ho kia, hắn triệu hồi được Thao Thiết, kết quả bị Thao Thiết một ngụm nuốt trọn.”
“Làm sao ngươi biết ?”
“Chuyện này,chỉ cần làm “người bề trên” ắc sẽ có năng lực biết.” Bởi vì Thao Thiết trừ bỏ cái tính tham ăn, còn rất thích gây chuyện”.
“Người bề trên? Các ngươi cũng dựa theo năng lực phân cấp bậc sao?” Dịch bắc bắc hỏi.
“Điều đó là đương nhiên.”
“Như vậy cấp bậc của ngươi cũng gần gần với “người bề trên” sao?”
“Kỳ đại nhân là một trong tứ thần có đẳng cấp cao nhất!” Thỏ Vương từ phòng bếp đưa ra vẻ mặt sùng bái nói
“Đúng rồi, ngươi vẫn luôn miệng nói tứ thần, rốt cuộc nó là cái gì?” Dịch bắc bắc hiếu kỳ nói.
“Đó là cấp bậc năng lượng cao nhất, là thể năng lượng thuần túy nhất. Tổng cộng có bốn vị, đối với chúng ta mà nói, chính là bốn vị thần, kỳ đại nhân chính là một trong những tứ thần.”
Một trong bốn người mạnh nhất? ! Mẹ của Dịch Bắc Bắc đang ôn hòa nghe được sửng sốt càng thêm sửng sốt
Dịch bắc bắc lại cảm thấy như bình thường nằm mơ, “Trắng huyền, nó nói là thật sao?”
“Vậy sao.” Trắng huyền nhún nhún vai.
Thỏ Vương ánh mắt cơ hồ híp lại thành một đường dài, vô cùng cảm động, “Ta. . . . . . Ta là con thỏ may mắn nhất thiên hạ rồi, ko những được thấy Kỳ đại nhận cư nhiên. . . . . . Lại còn có thể biết tên Kỳ đại nhân.”
“Là sao?Thì ra hắn ko biết tên của ngươi !” Dịch bắc bắc hỏi.
“Tên của tứ thần rất thần bí, bọn họ chỉ biết đem tên của mình chính miệng nói cho chủ nhân hoặc những người có cùng đẳng cấp năng lượng.”
Dịch bắc bắc nghĩ đến chuyện ở thư viện, lúc Bạch Huyền đối với mình nói ra tên
Khoảnh khắc này như tồn tại một ma lực nào đó.
Kỳ là một trong tứ thần sao? Có lẽ, nàng thật sự đã triệu hồi ra thần thú ko thể triệu hồi rồi,dịch bắc bắc nghĩ.
“Đang suy nghĩ gì?” Bạch Huyền cắn hết quả táo , nhảy đến trước mắt Dịch Bắc Bắc
“Chúng ta hảo hảo ở chung đi.” Dịch bắc bắc nhẹ nhàng cười, xoa trán Bạch Huyền, nàng biết hắn rất thích nàng làm vậy
Quả nhiên, Bạch Huyền, thực thích ý, cong cong khóe miệng, “Được!”
Chỉ là, cách mấy giờ sao, dịch bắc bắc cảm giác như chính mình muốn thu hồi lời nói lúc nãy
Bạch Huyền ánh mắt mở trừng, vẻ mặt đương nhiên nằm trên giường nàng,khiến Dịch Bắc Bắc rất muốn gọi số để cứu nguy!
“Ngươi xuống dưới!” Nàng quát.
“Vì sao?” Hắn nhíu mày.
“Nơi này là phòng của ta, cái giường này là giường của ta, mà bây giờ, ta cũng chuẩn bị muốn lên giường ngủ. Về phần phòng của ngươi, ra cửa đi sang phải là gặp.” Đó là phòng khách trong nhà, hiện tại được dọn dẹp làm phòng ngủ cho Bạch Huyền.
“Nếu ta ra phòng kia, ngươi sẽ cùng đi với ta sao?” Bạch huyền hỏi.
“Đương nhiên là ko rồi.”
“Vậy ta nằm ngủ ở nơi này.”
“. . . . . .Tại sao ngươi lại muốn ngủ ở phòng ta?” Dịch bắc bắc nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại bị câu tiếp theo của Bạch Huyền, làm cho nàng choáng váng đầu, hoa mắt, chỉ hận tai mình ko điếc
“Ta nghĩ muốn cùng ngươi ngủ chung.”
Đúng vậy,Bạch Huyền đã nói như thế.
“Cái gì?Ngươi với ta ngủ chung?”Âm thanh của Dịch Bắc Bắc cap lên, ít nhất là tăng lên năm âm
“Thần thú đều thích ngủ chung với chủ nhân.”Bạch Huyền nói vẻ đương nhiên, tư thế hắn có vẻ rất thích ý ngồi trên giường công chúa màu hồng nhạt.
Bất quá, Bạch Huyền ở trên giường, thật sự rất ko xấu,khiến Dịch Bắc Bắc có cảm giác như đem mãnh thú bỏ vào giường của trẻ con.
“Làm gì có chuyện này.” Dịch bắc bắc cố gắng, “Con thỏ mập kia,ta cũng chưa có nghe nó nói nó cùng mẹ ta…ngủ chung.”
Hang ổ của thỏ vương, tuy rằng cũng được Dịch mẫu an trí ở một góc phòng sáng sủa trong phòng mình, nhưng ít ra cũng ko phải cùng nằm trên giường lớn.
“Tại địa vị của nó quá thấp” Trắng huyền đùa giỡn với cái gối đầu hình xương cho của nàng trên giường.
“Cho dù địa vị của ngươi cao, chúng ta cũng ko thể ngủ chung với nhau.” Nàng bắt đầu nghĩ cách muốn cướp lại cái gối lót đầu hình xương chó trong tay hắn
“Vì sao?”
“Namnữ bảy tuổi ko cùng giường, đạo lý đó ngươi có biết hay ko?”
“Không biết.” Hắn trả lời rất kiên quyết sáng tỏ.
Dịch bắc bắc trợn mắt một cái, thiếu chút nữa quên, Kỳ Lân này là từ bên ngoài vũ trụ mà đến!
“Tóm lại, ta giới tính là nữ, còn ngươi, tuy rằng nguyên bản là động vật hoặc là linh thể, nhưng ít nhất hiện tại, ngoại hình của ngươi cũng là nam, cơ hồ có thể nói là hai người nam nữ xa lạ, nếu chưa kết hôn, thì ko thể nằm chung một cái giường,có biết không?”
Hắn nhìn chằm chằm nàng, rồi đột nhiên kêu lên: “Ta và ngươi không phải người xa lạ,ngươi là chỗ dựa của ta!”
“Nhưng tính từ ngày hôm nay trở về trước, ngươi và ta căn bản ko quen biết!” Nàng vạch trần
“Vậy thì sao? Chúng ta bây giờ đã biết a.”Bạch Huyền lôi kéo gối lót đầu, dùng sức một cái, đã đem Dịch Bắc Bắc kéo luôn lên giường, “Nếu được ngủ cùng chủ nhân…, thần thú sẽ rất vui vẻ.”
“Vui vẻ?” Nàng nghi hoặc.
“Đúng vậy a.” Đầu lưỡi của hắn hơi hơi kéo về một bên miệng, nhẹ nhàng liếm láp khóe miệng của mình. Vốn chỉ là một động tác rất đỗi bình thường,nhưng nếu là hắn làm, lại tràn đầy dã tính cùng mị hoặc.
Xoay người một cái, Bạch Huyền đã đem Bắc Bắc đặt ở dưới thân, cái trán liếm cổ của nàng, “Ta nhờ hút máu của ngươi, mà có thể đi đến cái……..ko gian này, cho nên càng cơ thể của ta càng thêm hưng phấn, tâm tình cũng sẽ trở nên cực kì vui vẻ.”
Sợi tóc mềm mại của hắn chạm vào cằm Bắc Bắc, cái cách cọ sát này, làm cho dịch bắc bắc cảm giác như được…một con chó sà vào người là nũng.
“Không gian cùng không gian, thậm chí toàn bộ vũ trụ, đều có rất nhiều điểm bất đồng, mà thần thú vô điều kiện không muốn xa rời chủ nhân, cũng là một trong những bất đồng đó.”Thanh âm của Bạch Huyền lẳng lặng vang bên tai của Dịch Bắc Bắc, “Ngươi là chủ nhân do ta tuyển định, cho nên ta sẽ muốn càng thêm gần gũi ngươi, ở gần ngươi, thậm chí ngay cả thời gian ngủ nghỉ cũng ko nguyện ý buông ra. Ngươi nên cảm thấy cao hứng , vài ngàn năm trước, ta cũng chưa từng có chủ nhân, ngươi là người đầu tiên
Hắn ngẩng đầu lên, trên cao nhìn xuống nàng.Đầu tóc hỗn độn làm cho cả người hắn càng thêm phần dã tính, nguyên bản con ngươi màu cà phê càng trở thêm đậm nhuộm thành một màu kì quái. . . . .
O! NO, STOP!
Dịch bắc bắc chạy nhanh kêu khẻ!Thoát khỏi những suy nghỉ miên man bất định trở về với thực tại. Ông trời! Vừa rồi trong nháy mắt, nàng thế nào lại cảm thấy tâm thần mình đều rơi vào tròng mắt của hắn, thậm chí còn nhìn chằm chằm vào hắn. . . . . .
“Ngươi. . . . . . Ngươi ngồi dậy đi! Ngươi thật nặng!” Nàng loạn xạ tìm cớ, cố gắng nghĩ cách đem người trên thân đạp xuống.
“Bắc bắc, ngươi chẳng lẽ không muốn cùng ta ngủ chung sao?”Bạch Huyền vững vàng đem Dịch Bắc Bắc giam cầm vào lòng mình.
“Ngươi cũng không phải người ta thích, ta làm sao có thể cùng ngươi ngủ chung. . . . . .”Lời nói lơ đãng như vậy thốt ra, ngay sau đó, dịch bắc bắc chỉ cảm thấy trong phòng bị một cỗ áp suất thấp chiếm cứ
Mọi chuyển động trong ko khí đều tràn ngập sự nặng nề
Chiếc giường mềm mại , bởi vì sức nặng của hai người mà lõm xuống một hố lớn. Nguyên bản cái màn còn hơi lay động, chẳng biết khi nào đã ngừng lay. Trong không khí yên lặng ko có một chút điểm âm thanh.
Mà điều Dịch Bắc Bắc ko biết là, vào lúc này, toàn bộ động vật thành phố Z, đều sợ tới mức run lẩy bẩy, giống như trước mặt nhìn thấy kẻ địch đáng sợ, làm cho chúng nó không dám nhúc nhích.
Thỏ vương của Dịch gia , lại sợ tới mức oạch một tiếng, gắt gao nhào vào lòng Dịch mẫu, cả người cơ hồ cuộn tròn
“Tức giận. . . . . . Kỳ đại nhân đang tức giận. . . . . .”
Ko gì có thể so được với sự tức giận của Tứ thần thú, tứ thần thú tức giận càng khiến người khác phải cảm thấy khủng bố.
Trong phòng, dịch bắc bắc chỉ cảm thấy cánh tay túm ở tay mình càng thêm thít chặt, khiến toàn bộ cánh tay nàng đều ê ẩm đau
“Ngươi không thích ta?” Thanh âm cao ngạo, lạnh lùng rung lên, giống từng đợt gió lạnh chà sát vào mặt người.
“Ta. . . . . .” Dịch bắc bắc kinh ngạc nhìn Bạch Huyền.Khuôn mặt anh tuấn như chụp lên một tầng băng lạnh, ngay cả ánh mắt cũng lạnh lẽo. Hắn trên cao nhìn xuống liếc nhìn nàng,cái loại góc độ này, khiến cho mặt hắn càng thêm lạnh lùng.
Dịch bắc bắc kìm lòng không được đánh một cái rùng mình.
Ko khí bốn phía, lỗ chân lông trên người, máu. . . . . .đều rung rung. . . . . .
Là một loại áp lực
Trên người Bạch Huyền tỏa ra một loại khí thế cao quý thiên bẩm, thậm chí chỉ dựa vào loại khí thế này, đã có thể ép người đến ko thở nổi
Đây là. . . . . .thần thú của nàng!
Nhưng nàng lại ko biết, nó là cái loại “Thú” nào
“Ngươi thật sự không thích ta sao?” Đầu của hắn chậm rãi đè thấp, khoảng cách người càng ngày càng gần
Thanh âm của hắn rất thấp, nhưng trong ko gian yên tĩnh này lại nghe rất rõ.
Đèn trong phòng liên tục chớp tắt,nhìn cảnh gần giống như một đoạn phim kinh dị.Mà bên ngoài cửa sổ, từng tảng lớn mây đen trong màn đêm đã tụ tập lại, hình thành một cơn lốc xoáy
Một chút ánh sáng trong lốc xoáy hiện lên.
Oanh! Oanh! Oanh!
Cùng thời điểm choạng vạng, tiếng sấm kèm theo tia chớp thẳng tắp đánh xuống phía dưới
Ba !
Đèn trong phòng lập tức mất đi ánh sáng,như bình thường bị đứt cầu dao. Mà bên ngoài cửa sổ, đèn nê ông chiếu sáng đô thị vào ban đêm, cũng trong thời khắc đó tối đen như mực
“A!” Dịch bắc bắc cả người giật mình, đánh vào người Bạch Huyền, “Không phải, không phải! Ta không có không thích ngươi, ách. . . . . . Kỳ thật ta thực thích ngươi !”
Được rồi, nàng thừa nhận, nàng là loại nhu nhược, ở trước khuôn mặt hắc ám của hắn, nàng vô điều kiện kháng cự, đành chấp nhận lùi bước khuất phục
Tuy rằng biết rõ hắn là đầu sỏ gây nên, biết rõ hiện tượng dị thường lúc nãy đều do hắn làm ra! Nhưng là. . . . . .ít nhất dù hắn hắc ám, nhưng ít ra trong lòng hắn cũng ấm áp.
Nghe nàng thình lình nói đến yêu thương nhung nhớ, đối với Bạch Huyền mà nói thật ra rất thích
“Ngươi yêu thích ta?”
“Đúng, đúng rồi!” Đầu lưỡi của nàng cơ hồ líu lại, “Ngươi. . . . . . Ngươi mau làm cho sét đánh cùng chớp giật bên ngoài,ách, dừng lại! Còn. . . . . . Còn nữa, mất điện này, có phải hay ko là do ngươi làm?”
“Ai bảo ngươi chọc ta tức giận, làm hại năng lượng của ta có chút nho nhỏ ko kiểm soát được.” Hắn oán giận ngược lại nàng.
Wow a!Cái này gọi là “nho nhỏ” ko khống chế được sao? Vậy nếu “lớn hơn một chút” ko khống chế được sẽ thành cái dạng gì? Dịch bắc bắc chỉ cảm thấy cả người đều là mồ hôi lạnh.
“Về sau, không được chọc tức ta như vậy.”
“. . . . . .”
“Nếu ngươi thật sự dám nói ko thích ta…, ta liền giống Thao Thiết , đem ngươi ăn”
“. . . . . .”
Tia chớp trên bầu trời biến mất, tiếng sấm cũng dần dần biến mất, mây đen ở trong màn đêm từng chút, từng chút tan ra
Ba !
Ánh sáng lại tràn ngập phòng.
Bạch Huyền thực hưởng thụ ôm Dịch Bắc, cảm thụ được trong người torng lòng run run “Ngươi vì sao phát run?” Hắn không hiểu hỏi.
Dịch bắc Bắc hướng Bạch Huyền đá một cái liếc mắt, “Ngươi vừa rồi làm ra cái chuyện đó, có mấy người ko sợ hãi phát run!”
“Nhân loại thật đúng là yếu ớt!”
Dịch bắc bắc mặc kệ ,để cái loại ko phải con người nói.
“Bắc bắc,thật là mềm!”Bạch Huyền lẩm bẩm, một đầu chôn vào trước ngực Bắc Bắc, cái hành động này đối với Bạch Huyền mà nói là làm nũng ko muốn xa rời, đối dịch bắc bắc mà nói, là sắc lang tranh thủ ăn bớt, “Chúng ta khi nào thì ngủ?”
“Ngủ. . . . . . Sao?” Dịch bắc bắc khóe miệng bắt đầu run run
“Bắc bắc! Bắc bắc!” Dịch mẫu gõ cửa phòng Dịch Bắc Bắc.
Dịch bắc bắc mở cửa, cùng mẫu thân đi tới phòng khách. Thỏ Vương vẫn vùi đầu vào lòng Dịch mẫu, sợ hãi run run
“Bắc bắc, vừa rồi Bạch Huyền tức giận?” Dịch mẫu hỏi.
Dịch bắc bắc giật mình, “Mẹ, làm sao mẹ biết?”
“Ngươi gọi thú là một trong tứ thần, hắn tức giận, chỉ sợ không ít sự vật đều chịu ảnh hưởng.”Con thỏ mập trong lòng nàng chính là một trong số chịu ảnh hưởng đó, “Huống chi khí tượng ngoài trời vừa rồi lại là mây đen, chớp giật, mẹ ngươi làm sao lại ko biết”
“Con…..con cũng ko ngờ sự tình lại biến thành như vậy.” Dịch bắc bắc áy náy nói.
“Ngươi làm chuyện gì,làm cho Bạch Huyền tức giận?”
“Con chỉ nói là ko thích hắn mà thôi.”
“Ngươi. . . . . . Ngươi cư nhiên không thích kỳ đại nhân? !” Thỏ Vương từ trong lòng Dịch Mẫu,ngóc đầu tìm hiểu, “Làm sao ngươi có thể đối với Kỳ đại nhân tôn quý nói lời này, cho dù ngươi là chủ nhân của hắn,cũng tuyệt đối ko thể nói, ngươi quả thực. . . . . . Quả thực . . . . . .”
Thỏ Vương dùng một bộ mặt muốn đưa Dịch Bắc Bắc xuống mười tám tầng địa ngục , trừng mắt nhìn nàng.
Mà dịch bắc bắc tắc lại trực tiếp ấn đầu Tho Vương vào lòng Dịch mẫu
Dịch mẫu trầm mặc một hồi nói, “Bắc bắc, nếu Bạch Huyền là thú triệu hồi của con, như vậy con nên dùng tâm đối đãi hắn.”
“Nhưng….nhưng hắn muốn ngủ chung với con!” Dịch bắc bắc đỏ mặt hô lên.
Dịch mẫu thân mình lảo đảo, ho nhẹ hai tiếng, “Đối với triệu hoán sư mà nói, thú triệu là vô tính (ko có giới tính), cho nên. . . . . . Khụ khụ, ngủ chung với nhau, cũng ko sao.”
Cái gì?
“Hơn nữa vừa rồi lại có tin tức thông báo, phạm vi mất điện lần này lan rộng khắp toàn bộ thành phố………mà ko nói rõ nguyên nhân!”
Ý là. . . . . . Toàn bộ thành phố đều mất điện sao?
Dịch bắc bắc phát hiện,thì ra cuộc sống của nàng tràn ngập bất đắc dĩ.
Khi Dịch Bắc Bắc trở lại phòng, Bạch Huyền to lớn vẫn còn nằm trên giường nàng
Vì thế, nàng đành phải nói: “Tuy rằng chúng ta ngủ……ngủ chung, nhưng ngươi ko thể đối với ta làm ra cái chuyện kì quái!”
“Cái gì là chuyện kỳ quái?”Bạch Huyền tỏ vẻ ko hiểu thỉnh giáo.
“Chính là. . . . . .Namnhân thường hay đối với nữ nhân làm ra cái chuyện kì quái đó.” Nàng mặt đỏ, cổ cũng đỏ! Nhưng bất đắc dĩ phải nói chuyện, vẻ mặt ko biết giải thích thế nào
“Vậy là cái sự tình gì?”
“Chính là. . . . . . Chính là. . . . . .” Dịch bắc bắc nhắm mắt lại, chỉnh cổ họng, “Hành vi tình dục, MAKELOVE!” Cái này, ko biết hắn đã hiểu rõ chưa
“Vậy là cái gì?”
chữ đơn giãn của hắn , khiến cho dịch bắc bắc thiếu chút nữa hôn môi xuống sàn nhà
Thượng Đế! Nàng quên mất, thần thú này mới đến Địa cầu, đối với văn minh nhân loại mà nói còn chưa hiểu biết nhiều!
Dịch bắc bắc thiếu chút muốn khóc đến nước mắt đầy mặt rồi!”Chính la ko được làm ra chuyện sẽ sinh ra đứa con sau này, hiểu ko?”
Bạch Huyền bừng tỉnh khỏi u mê, “Ngươi muốn nói đến giao phối?”
Dịch bắc bắc đầu choáng váng, nhưng ý nào đó mà nói, cách dùng chữ này xem ra……..cũng đúng!
“Ta tạm thời vẫn chưa muốn cùng ngươi sinh sản thế hệ sau, đương nhiên sẽ không cùng ngươi giao phối rồi!”Bạch Huyền nói.
“Các ngươi cũng có thể sinh ra thế hệ sau?” Nàng tò mò.
“Một khi đến lúc sinh sản ra thế hệ sau, chính là lúc ta đến thời điểm Vĩnh Sinh.( ta nghĩ là lúc gần chết á) Triệu hồi thú sở dĩ nguyện ý cho loài người triệu hồi đến, cũng không phải bởi vì loài người cường đại (mạnh).Mà ngược lại, là vì sinh mệnh giống dòng, triệu hồi thú muốn tìm kiếm tình yêu của con người, để cuối cùng có thể đón nhận cái chết.”
“Vậy là có ý gì?” Dịch bắc bắc không rõ.
Bạch huyền cười một tiếng, “Cường đại thú, gần gũi con người, chỉ là vì muốn có tình yêu thuần túy của con người.”
Vì muốn có tình yêu của con người sao? Nàng không phải ko rõ khái niệm này,nhưng nếu từ trong lời Bạch Huyền nói ra , khiến Dịch Bắc Bắc cảm thấy như nó biến thành một ý nghĩa khác
“Bắc bắc, ngươi sẽ cho ta tình yêu thuần túy nhất sao?”
Thanh âm của Bạch Huyền như chứa đầy ma lực nào đó.
Dịch bắc bắc trong phút chốc, cảm giác mình như bị mê hoặc
Tình yêu thuần túy nhất?Là cái gì?
Có phải là thứ tình yêu từ xưa đến nay?Người người đều ca tụng?
Dịch bắc bắc cả một buổi tối cũng ko ngủ ngon. Đương nhiên,nguyên nhân lớn là do giường nàng bị xâm chiếm bởi một nhân vật nam tính
Hơn nữa, vào thời điểm sáng sớm khi nàng mở amt to, nhìn qua bên cạnh là một nhan sắc ngủ say có chút trẻ con, khiến nàng có đánh chết cũng ko nhận rằng tim nàng đang đập thình thịch’
Trắng huyền là chỉ thần thú, nhưng lại có địa vị rất cao………..rất cao trong đám thần thú
Các bạn có thể tưởng tượng biểu tình của một thần thú cầm bàn chải đánh răng ở trong phòng vệ sinh nghiên cứu cái bàn chải đánh răng cả nữa ngày trời để xem đánh răng như thế nào , ra sao ko ?
Các bạn có thể tưởng tượng bộ dạng của người cầm khăn mặt nhưng ko biết rửa mặt ra sao, như thế nào ko?
Nói cách khác, hắn cũng chỉ là một con thú nhỏ đội lốt thần thú!
Dịch bắc bắc hẳn là rất tức giận!
Ko biết từ đâu lại xuất hiện một con Kỳ Lân! Mặc áo ngủ của nàng còn chưa tính, lại còn nhúng chàm và bàn chải đánh răng cùng khăn mặt của nàng.Mà giải thích của hắn lại là, vì mấy thứ này trên người có mùi của nàng.
“Này uy , bàn chải đánh răng không phải dùng như vậy đâu!”
“Ông trời, ta đưa cho ngươi cái khăn lông khô, không phải để cho ngươi xé nhỏ nó.”
“Còn tóc của ngươi nữa……….đừng….đừng ngâm vào trong nước!”
Sáng sớm bảy giờ rưỡi, phòng vệ sinh của Dịch gia chỉ nghe được tiếng kêu của Bắc Bắc bay đầy trời, về phần Dịch mẫu, ở trong nhà bếp làm bữa sáng, còn con thỏ mập kia, lại chỉ lo xem thần thú vĩ đại đại nhân rửa mặt như thế nào, thậm chí xem chăm chú đến nỗi quên cả cắn cà rốt
Cuối cùng, dịch bắc bắc không còn cách nào khác, chỉ có thể tay bắt tay “Hầu hạ” Bạch huyền đánh răng rửa mặt, sau đó vội vàng ăn xong điểm tâm, liên tục không ngừng chạy ra khỏi cửa nàh
“Mẹ,con đến trường đây!” Dịch bắc bắc dường như chạy như bay ra khỏi cửa nhà.
Bạch Huyền nhìn bóng lưng dịch Bắc Bắc,quay đầu hỏi Dịch mẫu: “Cái gì là đến trường?”
“Chính là nơi để tiếp nhận tri thức, bắc bắc bây giờ còn là sinh viên, cho nên hàng tuần đều có vài ngày đến trường học.” Dịch mẫu giải thích nói.
Trường học sao? Bạch huyền như có suy nghĩ gì đó.
“A! Bắc bắc , thôi chết!” Dịch mẫu đột nhiên kêu lên, trên bàn cơm phòng khách, một cái hộp màu vàng nhạt vẫn lặng yên nằm, “Nó quên đem hộp cơm này, Bắc Bắc thật là sơ ý.”
“Muốn ta đưa cái này đi ko?”Bạch Huyền cầm lấy hôm cơm, bàn tay cân nhắc.
“Ngươi có biết đi đến trường học Bắc Bắc như thế nào ko?” Dịch mẫu hỏi.
“Không biết.”Đôi mày kiếm đẹp hơi giơ lên, “Bất quá chỉ cần ngươi nói…, ta nghĩ, ta rất nhanh sẽ biết nên đi thế nào.”
Lúc này, Dịch Bắc Bắc đang ở trong phòng học, đang cùng quý Oánh trò chuyện về hiện tượng quái dị ngày hôm qua
“Bắc bắc, cả ngày hôm qua thật kì quái, từ lúc chạng vạng, thời tiết đã liên tục biến đổi, tia chớp lại kèm tia chớp, không ngờ đến bữa tối lại biến đổi thêm một lần nữa. Đêm qua lúc sét đánh, toàn thành phố lại bị mất điện,thật đúng là tà môn!” Quý Oánh trong tay cầm một tờ báo, thừa dịp thầy giáo ko chú ý, một bên nhìn tờ báo, một bên cùng Bắc Bắc trò chuyện quái lạ đó
“Phải . . . . . Tà môn.”Nếu nguyên nhân sự tình ko phải phát sinh trên người nàng, dịch bắc bắc tin tưởng mình giờ phút này đang cùng Quý Oánh tán gẫu chuyện quái lạ đó, lại đưa ra nhiều phỏng đoán về nguyên nhân của chuyện quái dị. Bất quá bây giờ. . . . . . Ai,nàng ko còn tâm tình nào để ý!
“Di, tin tức này còn nói, đêm qua, vào lúc trước khi mât điện,tất cả động vật trong vườn thú ko chưa con nào đều hoảng sợ.Các nhà động vật đang hoài nghi là do có sóng siêu âm nào đó ảnh hưởng đến hành vi của chúng.”
“Này. . . . . .”Con thỏ nhà nàng cũng hoảng sợ, “Quý Oánh, ngươi có từng nghe nói qua về sự tồn tại của ….thần thú ko?”
“Thần thú?”
“Chính là. . . . . . Ách, một thứ rất mạnh, hoặc là nói nó là một loại linh thể năng lượng, chúng nó chỉ cần tùy tiện động động đầu ngón tay, sẽ tạo thành cái loại thời tiết biến dị như ngày hôm qua.”
Xì!
Quý Oánh nhịn không được cười nói, lại bị thầy giáo quăng cho ánh mắt cảnh cáo liền vội vàng ngưng cười
“Bắc bắc,có phải ngươi xem quá nhiều tiểu thuyết huyền ảo rồi hay ko! Lại còn nói cái gì thần thú, sau đó có phải ngươi muốn nói cái chuyện quái lạ ngày hôm qua là do Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ làm?”
“. . . . . .” Nàng muốn nói ko phải là Bạch Hổ mà là Kì Lân!
Dịch bắc bắc ủ rũ lắc đầu, trên mặt ko có một chút niềm vui
Nàng thật sự là ngu ngốc, ngẫm lại ngay cả bản thân mẹ cũng chưa rõ ràng chuyện tình, quý Oánh thì làm sao mà biết!
Xét đến cùng, chỉ có thể nói, nàng đã bị Bạch Huyền làm cho hồ đò.
Khi thấy giáo còn đang tiếp tục khóa giảng, quý Oánh vội vàng lật báo , xem có tin tức thú vị gì. Dịch bắc bắc nghe giảng , tai trái qua tai phải bay mất, hầu như trong tâm tư ko động lại chữ gì, tròng mắt bắt đầu hướng tới chuyển động bên ngoài cửa sổ
Bởi vì là ngồi ở bên cửa sổ , cho nên cảnh trí ngoài cửa sổ nàng xem rất rõ
Dịch bắc bắc nhìn lên từng nhánh cây đếm cành,nhìn lên bãi cỏ dại rồi đếm mây trên trời, cuối cùng, nổi lên ý thích nghiên cứu cách rải đá cho đường mòn
Ách. . . . . . Người đi trên đường mòn kia có điểm nhìn quen mắt, tuy rằng mặc một thân đồng phục trong trường, nhưng cái thân hình kia, đầu tóc màu trắng kia, cái cách đi đứng này. . . . . Nàng lại thấy giống giống Bạch Huyền thế nào!
Trắng huyền trên tay còn cầm rất nhiều thứ, quá xa, dịch bắc bắc thấy không rõ lắm.
Hắn đứng ở tầng trệt làm gì?
Dịch bắc bắc nheo lại con ngươi, kỳ quái mà nghĩ .
Không đợi nàng nghĩ lâu, bóng dáng Bạch Huyền đã nhảy từ tầng trệt lên đến lầu thượng
Nàng. . . . . . Nàng không nhìn lầm đi!
Trường nàng cỡ này cũng có lầu, hắn cư nhiên từ dưới đất nhảy phốc lên trên!Mà ko mượn công cụ gì giúp đỡ sao?
Dịch bắc bắc xoa xoa mắt, lại nhìn!
Tầng trệt hiện tại ko có người!
Chương :   không hay ho ở chung cuộc sống  ()
Trên lầu thượng lại có một cái bóng đen đen!
“Ông trời,đúng rồi!”
“Cái gì là đúng rồi?”Thanh âm thình lình vang trên ót nàng.
Dịch bắc bắc ngẩng đầu, chỉ thấy thấy giáo lúc nào đã đứng ngay trước mặt
“Báo cáo!Em……..em đau bụng muốn đi phòng y tế!”