Chủ Nhà Của Tôi Là Mỹ Nữ
Tác giả: Ngọa Nam Trai
Chương : Khế ước bán mình
- Chuyện này vẫn chưa xong đâu! Các cô có biết y tá trưởng đã truyền ra một tin đồn không?
Tống Thiên bật dậy nói.
- Biết chứ! Bệnh viện có ai là không biết đâu!
- Thật ra, chuyện này cũng khá dài dòng!
Tống Thiên rất thần bí nói.
- Hả? Đúng không thế?
Những y tá rất thích nghe bí mật.
- Thật ra, trước đây một khoảng thời gian, Lăng Phong đã đến bệnh viện. Chính là lúc đưa tôi vào! Lúc đó, y tá trưởng của các cô thấy một thanh niên trắng trẻo, đẹp trai như vậy liền có thiện cảm!
Tống Thiên giết người không đền mạng nói.
- Hả? Phải không vậy?
- Y tá trưởng thích hắn ư?
- Còn không phải sao? Hơn nữa, một y tá trong bệnh viện của các cô, Vi Hàm, cũng thích Lăng Phong!
Tống Thiên tiếp tục bịa đặt.
Chuyện này không làm các y tá bất ngờ, dù sao trước đây cũng đã nghe đồn!
- Đúng lúc này, Lăng Phong cũng có thiện cảm với y tá Vi Hàm! Kết quả, y tá trưởng bị thua liền ghen tị! Để trả thù Lăng Phong, đã không từ thủ đoạn tồi tệ nào. Mới mấy hôm trước còn đến nhà Lăng Phong gây chuyện! Ôi, đàn bà!
Tống Thiên cố ý thở dài.
- Anh nói là, y tá trưởng thực sự đã đến nhà người thanh niên đó làm loạn sao?
Đây chính là một tin tức vô cùng nóng bỏng. Những y tá ngồi nghe đều rất hưng phấn.
- Cũng không hẳn! Nhưng Lăng Phong nói, y tá trưởng chính là mẫu người mà hắn không ưa nhất! Kết quả, y tá trưởng vì trả thù bọn họ nên đã cố ý bịa đặt tin đồn kia!
Tống Thiên nói.
Khi y tá trưởng nghe được tin đồn mới này đã tức giận đến mức thiếu chút nữa hộc máu. Nhưng bất kể cô ta có giải thích như thế nào đi nữa cũng không có tác dụng. Những lời đồn đại nhảm nhí là như vậy. Mọi lời giải thích hay cố gắng làm sáng tỏ đều vô tác dụng!
Lập tức, người bị đẩy ra giữa đầu sóng ngọn gió chính là y tá trưởng!
Hơn nữa một số y tá nghe được lời giải thích của Ngô Lệ đã chứng minh tính xác thực, Kết quả, tin đồn của Tống Thiên không ngờ đã trở thành tin đồn có tính tin cậy cao hơn tin đồn trước đó.
- Tại sao lại như vậy chứ?
Với tin đồn mới này, Lăng Phong đã hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
Tuy nhiên, người duy nhất vui mừng chính là Lăng Phong. Hình tượng xấu xa bị chửi rủa trong mắt mọi người lập tức nhanh chóng quay ngược lại biến thành hình tượng một người đàn ông tốt! Sự chuyển biến này thực ra được dùng nhiều trong ngành giải trí. Thông qua việc tạo ra tin đồn, sau đó làm sáng tỏ mọi việc để nâng cao sự nổi tiếng. Các nghệ sĩ cũng được hưởng lợi không nhỏ!
Nhưng, Tống Thiên thì không may mắn như vậy. Buổi tối y tá phụ trách anh ta đột nhiên bị thay đổi. Kết quả, khi tiêm thuốc, anh ta đã đâm liên tục mười một nhát không chuẩn vào tay. Tống Thiên đau đớn mắng y tá trưởng vô sỉ!
Buổi tối, khi Lăng Phong rời khỏi bệnh viện, đã tìm một hộ lý, trợ giúp chăm sóc Ngô Lệ vẫn còn chưa tỉnh. Sắp xếp như vậy là thích đáng. Coi như hắn đã hết lòng quan tâm giúp đỡ!
Khi về đến nhà đã là hơn mười giờ rưỡi!
Vừa mở cửa, hắn phát hiện ra Hà Diệp vẫn chưa ngủ! Cô đang mặc áo ngủ ngồi trên sofa!
- Tại sao giờ này mới về? Anh đã đi đâu vậy?
Vẻ mặt Hà Diệp không chút thay đổi hỏi.
- Hả? Tôi nói này chủ nhà, tôi chỉ là khách trọ của cô, không phải là bạn đời của cô! Cô không nên quản nhiều quá như thế chứ?
Lăng Phong rất kinh ngạc nói.
- Nghe nói anh đến bệnh viện?
Hà Diệp không để ý đến hắn, tiếp tục nói. Tuy khuôn mặt tươi cười, nhưng lại chính là một dạng ngoài cười nhưng trong không cười.
- Không phải cô đã nghe nói rồi chứ? Tốc độ dư luận quả thực đáng sợ!
Lăng Phong hoảng sợ nói.
- Chiều nay Vương Hàn đến đây!
- Hắn đến đây ư? Chắc không phải nhân cơ hội tôi không có ở đây đến cưa cẩm cô chứ? đọc truyện mới nhất tại .
Lăng Phong không cho là đúng.
- Anh ta nói với tôi, anh dẫn bạn gái đến bệnh viện phá thai, bảo tôi đừng để anh lừa gạt!
Hà Diệp vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh tươi cười nói.
- Tôi khinh! Tên khốn kiếp đó sao lại biết chuyện này chứ? Tôi cũng không phải nguyên thủ quốc gia, tại sao nhiều người chú ý tới tôi như vậy chứ?
Trong long Lăng Phong u ám hỏi:
- Cô không tin đấy chứ?
- Đương nhiên không tin. Anh mới đến đây vài ngày, sao có thể có bạn gái có bầu sáu tháng được?
Hà Diệp nói thẳng.
- Đúng thế, thì ra người hiểu tôi nhất chính là cô! Đúng là bạn tốt của tôi!
Lăng Phong thở phào nhẹ nhõm.
- Nhưng quan trọng là tôi tin tưởng anh, nhưng người nhà tôi có tin tưởng anh không? Tôi rất hiểu Vương Hàn. Chắc chắn anh ta sẽ đem chuyện này nói ẹ tôi biết. Nếu mẹ tôi biết, nhất định sẽ phản đối dữ dội!
Hà Diệp tức giận nói.
- Thôi đi, chủ nhà à! Tôi chỉ là một bạn trai thế thân của cô, không có nghĩa vụ phải chịu đựng sự sỉ nhục khủng khiếp của mẹ cô! Cô muốn làm gì thì cứ làm, đừng tìm tôi. Tôi đau bụng lắm!
Lăng Phong hoảng sợ, vội vàng nói, vừa ôm bụng, vừa định chuồn đi.
- Anh đứng lại đó cho tôi!
Vẻ mặt Hà Diệp đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Lăng Phong sợ đến mức lập tức đứng yên, rất oan ức nhìn Hà Diệp:
- Chủ nhà à, cô tha cho tôi đi! Tôi thật sự không phải là tư liệu để tham khảo! Nếu không, tôi tìm một người có tiền cho cô nhé. Tìm xưởng trưởng của chúng tôi, chồng của Vương Yến Ny đâys. Người ta có rất nhiều tiền, có lẽ sẽ không khiến mẹ cô chướng mắt! Muốn nhà có nhà, muốn xe có xe, muốn sổ tiết kiệm có sổ tiết kiệm! Chẳng qua tuổi hơi lớn một chút mà thôi!
- Lăng Phong! Làm người thì phài làm đến nơi đến chốn! Anh đã đồng ý giúp tôi thì nên giúp đến cùng. Sao anh có thể bỏ dở giữa chừng như vậy?
Hà Diệp uất ức nói.
- Chị hai à, trước đây tôi tình nguyện giúp cô là do không biết cô có một người mẹ tuyệt vời như vậy! Đúng là một yêu quái ngàn năm. Nếu dùng vũ lực thì tôi có thể đánh bại bà ta. Mhưng nếu luận đấu pháp thì tôi cũng không phải là đối thủ của bà ta đâu!
Lăng Phong càng thêm ấm ức.
- Nếu không thì như thế này, anh tiếp tục giúp tôi, tôi trả thù lao cho anh!
Nhưng Hà Diệp không muốn buông tha. Hiện giờ nếu cô có lập tức đổi bạn trai cũng không kịp. Cho dù tìm bừa một người để thay thế thì cũng không thể chống đỡ lại công lực ngàn năm của mẹ cô! Không chừng còn có thể khiến mẹ cô biết được ý đồ của cô.
- Cái này thì có thể cân nhắc!
Vừa nghe có thù lao, Lăng Phong đã bật dậy. Quả đúng là kẻ chỉ biết đến tiền.
- Nói một chút đi. Thù lao cụ thể là gì? Để tôi xem có lợi hay không đã!
Lăng Phong rất uy quyền nói.
- Tiền thuê nhà giảm xuống một nửa!
Hà Diệp nói ra lợi thế của mình.
- Chuyện này không được đâu. Tôi tình nguyện trả toàn bộ tiền thuê nhà, chứ không muốn vác khuôn mặt này đi để mẹ cô sỉ nhục!
Trong lòng Lăng Phong rất kích động, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ không hài lòng.
- Lăng Phong, anh không nên được một tấc lại muốn tiến một thước!
Hà Diệp tức giận đến mức gần như nói không ra tiếng.
- Vậy thì cô tìm người khác đi! Chuyện này tôi không thể giúp được!
Lăng Phong tỏ vẻ không đồng ý.
- Được rồi, được rồi! Vậy anh muốn điều kiện như thế nào?
Hà Diệp thỏa hiệp. Hiện giờ cô rất cần Lăng Phong tiếp tục đóng giả làm bạn trai cô.
- Cô đã từng xem “Tình yêu nhà trọ” chưa?
Lăng phong đột nhiên hỏi.
- Cái gì?
- Chúng ta cứ dựa theo bộ phim đó. Tiền thuê nhà giảm xuống một nửa. Miễn phí toàn bộ tiền điện nước. Hơn nữa còn bao ăn uống!
Lăng Phong mặt dạn mày dày nói.
- Lăng Phong!
Hà Diệp tức giận kêu lên:
- Anh là đồ ăn cướp!
- Vậy chắc cô không chấp nhận đâu nhỉ?
Lăng Phong đã đặt một chân vào tư thế của kẻ ăn cướp.
- Tôi đồng ý!
Hà Diệp tức giận nghiến răng.
- Vậy là tốt rồi, thỏa thuận xong!
Lăng Phong rất kích động. Mình lại có một cuộc mua bán giá hời.
- Ký vào đây đi!
Hà Diệp đưa ra một văn bản gồm hai trang giấy đặt trên bàn.
- Đây là cái gì?
Lăng Phong cầm lấy xem.
- Chết tiệt, hợp đồng thuê nhà sao?
- Có ý kiến gì không?
Hà Diệp sầm mặt nói.
- Không! Thuê thì thuê! Chỉ cần có thể miễn phí tiền điện nước, giảm tiền thuê nhà thì cứ thuê! Tôi không quan tâm!
Lăng Phong rất thoải mái ký vào bản hợp đồng.
- Tốt lắm, hiện giờ hợp đồng chính thức có hiệu lực! Từ hôm nay trở đi, tôi được phép toàn quyền sử dụng anh! Bây giờ tôi thông báo cho anh biết, ngày mai phải ăn mặc chỉnh tề một chút!
- Để làm gì?
- Tôi muốn dẫn anh về gặp cha mẹ tôi!
Hà Diệp đắc ý nói.
- Gì cơ, không phải cô không thể về nhà sao?
Lăng Phong sợ đến mức nhảy dựng lên.
- Đúng vậy. Chính là vì tôi không thể quay về nhà, cho nên, tôi đã nghĩ kỹ rồi. Tôi muốn về nhà, chỉ cần dẫn theo anh, chinh phục cha mẹ tôi!
Hà Diệp giơ nắm tay lên, tràn đầy tự tin nói.
- Không phải chứ?
Vẻ mặt Lăng Phong khổ sở đến mức suýt nữa thì rơi nước mắt.
- Thì sao? Hiện giờ anh đã được tôi thuê! Điều khoản này đã được ghi rõ trong hợp đồng. Anh chỉ có thể nghe theo, không được phản kháng!
Hà Diệp rất đắc ý nói.
- Chết tiệt, đây là khế ước bán mình sao?
Lúc này, Lăng Phong mới nhớ ra, vừa rồi hắn cũng không đọc kĩ bản hợp đồng.
- Gần giống như vậy thôi!
Hà Diệp cười tủm tỉm đứng lên. Sau đó cô mang theo một nụ cười thắng lợi xoay người trở về phòng ngủ. Khi đi tới cửa phòng, cô đột nhiên xoay người lại nói.
- Đúng rồi, đã quên nói cho anh biết, kỳ thật trong này không miễn toàn bộ điện nước đâu. Với tôi mà nói nó căn bản là không đáng kể gì!