Trấn Phủ Suruga được đặt tại một cao nguyên được biết tới với cái tên Nihondaira.
Masatsugu cuối cùng cũng đã tới được gần đó. Tập hợp trên bầu trời kia là hơn sáu mươi Thập Tự Quân, cất lên Chiến Hống vang vọng tới tận thiên đàng. Nghe được bài ca ấy, các Kamuy bắt đầu lảo đảo khiến đội hình trở nên rối loạn. Thậm chí, nhiều Legion trong số chúng đã rơi hẳn xuống đất.
Bên trong kết giới kia, dường như Ifrit Thanh Long cũng đang trên bờ vực sụp đổ rồi….
Chiến trường là đây, và Tachibana Masatsugu cuối cùng cũng đã có mặt.
“Giả sử như Genie đó bình thường như mọi khi…Cùng với sức mạnh của Rikka-sama, thì sẽ là khả thi để có thể đánh bại hai Hiệp Sĩ của Nữ Hoàng và cùng lúc bảo vệ Trấn Phủ. Nhưng hiện giờ thì—”
Đi cùng cậu tới đây, Shiori buông lời với hơi chút thất vọng.
Cả hai đã phi tới đây từ ngôi nhà gần khu kí túc xá của học sinh, cưỡi một chú Sói Mibu, linh thú mà Shiori đã triệu hồi từ trước đó. Ngồi trên lưng một chú sói bạc khổng lồ, băng qua ngọn núi theo con đường ngắn nhất với tốc độ khủng khiếp, và tới đích chỉ sau mười phút.
Masatsugu cảm thấy khó hiểu trước lời bình của Công chúa.
“Thần tin rằng vị Chevalier đang trấn thủ Suruga đây chính là Akigase-dono, đúng chứ? Công chúa, dường như Người rất ngưỡng mộ cô ấy, nhưng chả phải chính Người cũng đã từng nói rằng các Chevalier Nhật Bản không đáng tin cậy hay sao?”
“Rikka-sama thì khác. Những gì cô ấy đã trải qua cũng tương tự như tôi.”
“Tương tự ư?”
“Tôi từng theo học tại thủ đô của Đông La Mã, trên danh nghĩa là một con tin. Còn Rikka-sama cũng được gửi tới quân đội La Mã và dành ba năm chiến đấu tại đó như là một phần của phái đoàn đồng minh.”
Phái đoàn đồng minh là một truyền thống có từ thời La Mã cổ đại.
Shiori giải thích rằng nó là một đạo quân được tạo thành từ việc hỏi mượn các bộ lạc hoặc quốc gia đồng minh rồi đưa họ ra chiến tuyến.
“Rikka-sama đã trở thành Chevalier ở cái tuổi mười ba và đã ngay lập tức bị gửi đi chiến đấu cho Rome tại vô số mặt trận. Cô là một chiến binh dày dạn kinh nghiệm cho dù tuổi đời còn non trẻ.”
“Thần hiểu rồi, vậy quá khứ của cô ấy là như thế sao.”
Masatsugu nghe vậy rồi nảy ra một ý tưởng. Vì cô là một vị tướng đã được Công chúa ghi nhận, nên có lẽ cô sẽ chịu hợp tác trong kế hoạch của cậu, nhỉ? Masatsugu cảm thấy có đôi chút hào hứng.
“Công chúa, liệu thần có thể phiền Người gửi một tin nhắn tới Akigase-dono càng sớm càng tốt được chứ?”
“Chuyện đó không thành vấn đề khi tôi đã có Quản Hồ trong tay….Vậy cậu muốn tôi truyền đạt điều gì đây?”
“Chỉ đơn giản thôi, xin hãy nói với cô ấy rằng đừng làm gì cả--Ra lệnh cho các Legion của cổ ngừng phản kháng.”
“Ể!?”
“Thần chỉ cần như vậy thôi. Rồi sau đó, thần sẽ tự tay nghiền nát lũ hiệp sĩ của Đế Quốc Anh.”
Vẻ kinh ngạc hiện rõ trên khuôn mặt của Shiori. Cô vẫn chưa hiểu ý định của Masatsugu, có lẽ vì do cậu ta đã bỏ qua việc giải thích chi tiết để tiết kiệm thời gian.
Không gặng hỏi, cô chỉ đơn giản đáp, ”….Tuy nhiên, Rikka sẽ không chấp nhận một lời nhắn như này đâu. Có lẽ cô ấy sẽ chịu đọc nó nếu mà nó được gửi dưới danh nghĩa của tôi—”
Shiori chỉ ra một vấn đề thiết thực. Nhưng rõ ràng là cô cũng đã quyết định đặt niềm tin của mình vào Tachibana Masatsugu.
Nàng công chúa đây mang một lòng cảm đảm xuất chúng cho dù lớn lên cùng với thân phận quý tộc. Cô không chút lo lắng trước những vấn đề nhỏ nhặt như này. Một thiên bẩm hiếm có thường thấy ở những nhà lãnh đạo.
Vì thế, nên mà Masatsugu lại thấy cô rất đáng yêu và dễ mến.
Shiori suy nghĩ một hồi. Rồi cô mở lòng bàn tay phải mình ra rồi một chú Quản Hồ xuất hiện từ trên đó.
“Hãy gửi lời nhắn này cho Chevalier Akigase trên danh nghĩa của ta. Nội dung như những gì Masatsugu-sama đã nói khi nãy. Ký tên Fujinomiya Shiori và Hijikata.”
Con thú bé xíu màu trắng ấy biến mất vào hư không ngay khi nhận lệnh của công chúa.
Trong lúc chú Quản Hồ đã biến mất để chuyển đi tin nhắn, Masatsugu đây lại cảm thấy khó hiểu vì cái tên Hijikata mà Shiori nhắc tới khi nãy.
“Rikka-sama chắc chắn sẽ ngay lập tức nhận ra khi cô ấy nghe thấy cái tên thần kì này. Một lời nói dối chỉ để giải quyết cơn khủng hoảng ngay lúc này đây, nhưng chắc chắn nó sẽ hiệu quả. Và nhân tiện, thưa Masatsugu-sama.”
Họ tới được đây nhờ vào linh thú màu bạc kia,sói Mibu.
Tiến lại gần chú sói khổng lồ to gần bằng một con ngựa, Shiori đưa tay đón lấy thanh kiếm Nhật mà nó đang ngậm trong miệng.
Đây là thứ mà Công chúa đã yêu cầu chú sói mang theo khi mà họ rời khỏi trang viên Ryouzan.
Shiori trao thanh kiếm Nhật này cho Masatsugu.
“Xin hãy nhận lấy nó. Đây là báu vật gia truyền của dòng tộc Fujinomiya—Là minh chứng cho một Vũ Huân, là thánh vật của một vị anh hùng….Tôi đã lấy nó ra và mong rằng thứ này có thể giúp ích cho cậu, Masatsugu-sama.”
“Một minh chứng cho Vũ Huân, vậy có nghĩa là, một Tước Hiệu ư?”
Shiori gật đầu đáp lại và rồi Masatsugu nhận lấy nó từ tay cô ấy.
Ngay tức khắc, cậu cảm thấy như có luồng điện chạy qua người như thể bị sét đánh vậy. Cả cơ thể của cậu không ngừng run rẩy còn trái tim cứ như bị bóp nghẹt vậy—
Thanh kiếm báu kì lạ này đang chất vấn Masatsugu.
Từ thể xác cho tới linh hồn của cậu, nó hỏi “Liệu ngươi có xứng đáng cùng ta vào sinh ra tử chứ?”
Đây là một phương thức xác nhận vô cùng khủng khiếp. Tác động của nó cũng có thể khiến một chiến binh kỳ cựu phải lên cơn đau tim, thì huống chi là với một người bình thường như cậu đây. Nhưng Masatsgu chỉ cười nhăn nhó một cái. Khoé miệng hơi nhếch lên một chút, cậu lắc đầu. Như thể muốn đáp rằng, Ngươi nghĩ mình đang thử ai vậy?
Một phép thử cỡ này cũng không thể hạ mình được.
Sau đó, những triệu chứng bất thường bỗng chốc biến mất khỏi cơ thể của Masatsugu.
Thanh kiếm báu này đã chấp nhận Masatsugu. Thừa nhận cậu, nó đã xin lỗi vì sự thô lỗ khi nãy.
“Đúng là một thanh kiếm nóng nảy nhỉ. Thần thích nó.”
“Đây là thanh kiếm thuộc về một anh hùng được biết tới với cái danh ‘kẻ tàn nhẫn’. Cậu đã thuần phục được nó mà không cần phải nhớ về cái tên vĩ đại của mình ư?....Không hổ danh là kì phùng địch thủ với Lãnh Chúa Ceasar.”
“Thiếu đi cái tên cũng chẳng thể ngăn thần chiến đấu được đâu. Thần sẽ luôn tìm ra được giải pháp mà thôi.”
Shiori cười nhạt. Có lẽ là vì tức giận hơn là ngợi khen cậu ta.
Masatsugu bình thản trả lời công chúa của cậu như thường lệ rồi nhìn lên bầu trời kia.
Các Thập Tự Quân vẫn đang cất tiếng ca, Chiến Hống của chúng vang vọng khắp Suruga. Trái ngược với chúng, hai mươi Kamuy còn sót lại đây đã ngừng chống trả.
Lần lượt từng tên một, chúng đâm sầm xuống mặt đất như chim rừng đang vào mùa săn bắn vậy.
Là do chúng đã cạn kiệt năng lượng, hay đã bị đánh bại?....Không, chính những “lời thần kì” mà công chúa gửi đi khi nãy đã có tác dụng.
“Xin Nguời hãy đợi một lát trong lúc thần đối phó với kẻ thù.”
Quay lưng lại với Shiori, Masatsugu bước về phía trước.
Cậu không được trang bị thêm gì khác ngoài thanh kiếm đang trong tay trái—Một thanh katana nằm gọn trong bao kiếm của nó. Chỉ mỗi nó, và không còn thêm bất kì vũ khí nào nữa.
Tuy nhiên, chỉ vậy là đủ để đối phó với một đội quân cỡ này. Dường như việc bước vào chiến trường này hoàn toàn là ý nguyện của cậu, là sự chủ động của chính bản thân, mà giờ đây Masatsugu đã hoàn toàn nhận thức được các Chevalier chiến đấu như thế nào.
“Xin lỗi, ta không có cái tên để triệu hồi các ngươi, nhưng làm ơn hãy giúp ta bây giờ.”
Tiến lên với chỉ độc nhất một thanh kiếm, cậu toả ra những luồng niệm dẫn về phía chiến trường.
Niệm dẫn—Là sức mạnh tâm trí của một Chevalier được xác định dựa trên vô vàn yếu tố quan trọng.
Sức mạnh của nhân cách, của tính cách, sức mạnh tinh thần, sức mạnh thể chất, khả năng cạnh tranh, sự điềm tĩnh, phẫn nộ, hận thù, tình yêu, tình bạn, nỗi buồn, sự giác ngộ, kinh nghiệm sống, kinh nghiệm chiến đấu, mị lực, vân vân…..
Luồng sóng niệm dẫn toát ra từ Masatsugu mạnh hơn rất nhiều so với bất kỳ ai khác trên chiến trường này.
“Ngay lập tức tấn công theo lệnh của ta, không được chậm trễ một khắc.”
Sau khi lặng lẽ đưa ra mệnh lệnh, Masatsugu lại lần nữa nhìn lên bầu trời.
Đang có sáu mươi lăm Thập Tự Quân bay trên không trung. Tìm ra được cách để sử dụng năng lượng niệm dẫn, Masatsugu đã có thể nhanh chóng phát hiện sóng niệm dẫn của Legion, và ngay lập tức có được số lượng kẻ địch.
Sáu mươi lăm Thập Tự Quân chuẩn bị tăng tốc thêm lần nữa.
Toàn bộ quân đoàn ấy đang bay thẳng về phía kết giới niệm dẫn bảo vệ Trấn Phủ Suruga.
Nhưng lần này, kẻ địch không tạo thành một cú “scrum” nữa. Dơ cao khẩu súng trường cùng lưỡi lê của mình, tất cả Thập Tự Quân đều đang bay đến với tốc độ chiến đấu tối đa.
Như thể đòn phi thương của các hiệp sĩ thời Trung Cổ.
Cưỡi chiến mã lao thẳng về phía kẻ địch cùng một cú đâm từ cây thương của kỵ binh. Kể cả có được trang bị đầy đủ giáp trụ, thì kẻ thù cũng sẽ chết do bị đâm xuyên bởi cây thương hoặc là va chạm, cả người lẫn ngựa.
Sáu mươi lăm Thập Tự Quân kia đang tính phá vỡ kết giới niệm dẫn bằng sát kỹ của kỵ binh.
Masatsugu đưa ra mệnh lệnh ngắn gọn, “Bắt đầu.”
Những Legion đáp lại mệnh lệnh này đây đều đang nằm trên mặt đất chứ không phải bay trên không trung như thường thấy.
Chúng chính là sáu mươi tư Kamuy được Chevalier Akigase Rikka gửi tới, mà đã rơi xuống mặt đất đây do chịu ảnh hưởng từ Chiến Hống—Không, đó không phải là lí do duy nhất khiến cho chúng bị như vậy.
Chevalier Akigase đã đặt niềm tin vào những chỉ dẫn của Masatsugu trên danh nghĩa của Công chúa.
Cùng với việc chịu tác động của rối loạn niệm dẫn, không thể tiếp nhận mệnh lệnh của chủ nhân qua sóng niệm dẫn, nên sáu mươi tư Kamuy đó lần lượt rơi xuống từng con một.
Phát ra những luồng sóng niệm dẫn của cậu tới các Kamuy đã mất đi vị chỉ huy của mình, Masatsugu đã cưỡng đoạt quyền chỉ huy chúng.
Phương pháp này cũng mang tính cưỡng bức y như cái cách mà cậu ra lệnh cho các Kamuy vào hôm qua, gần giống như là tước đoạt bằng vũ lực vậy.
Những Kamuy còn đang nằm im trên nền đất như xác chết…..Giờ lại đứng dậy như những âm binh. Phần nhiều trong số chúng đều đã bị thương, nhưng từng đó là không đủ để ngăn chúng chiến đấu. Khả năng kháng lại các thương tích phi ma thuật của các Legion là rất cao.
Các Kamuy ở chiến phận cao nguyên như đang tỉnh lại.
Áo giáp và quân phục của chúng trước kia là màu xanh.
Nhưng giờ đây đều đã được nhuộm lên một màu xích-tử. Tất cả chúng đều mang màu sắc như vầy—Điều đó chhứng tỏ rằng chúng đều đã quy phục dưới quyền chỉ huy của Masatsugu.
“Làm đi.”
Theo mệnh lệnh ngắn gọn của Masatsugu, tất thảy sáu mươi tư Kamuy cùng bay lên một lúc.
Mặc dù vị trí cất cánh có khác nhau, nhưng chúng đều nhắm tới cùng một mục tiêu—đó là sáu mươi lăm Thập Tự Quân đằng kia, đang dốc toàn lực lao tới kết giới niệm dẫn của Trấn Phủ Suruga. Các Kamuy đang bay ngay đằng sau chúng.
Các Legion Anh Quốc đã tiến hành một cú phi thương với toàn bộ sức lực của chúng.
Bị tác động tại sáu mươi lăm vị trí từ cuộc tấn công này, kết giới niệm dẫn mờ ảo nay đã suy yếu đi rõ rệt. Một phần khung cảnh xung quanh đã không còn hiện tượng sóng nhiệt dần trở nên rõ ràng hơn.
Hơn nữa, Thanh Long phía bên trên Trấn Phủ cũng sắp biến mất.
Sau đòn công kích dữ dội của các Thập Tự Quân là đến cuộc phản công mạnh mẽ của sáu mươi tư Kamuy xích-tử đây.
Do vừa mới tiến hành một cú công kích tốn sức, giờ đây các chiến binh khổng lồ có cánh của Đế Quốc Anh cạn kiệt dung dịch ngoại chất và không hề phòng bị chút nào.
Chớp lấy cơ hội này, các Kamuy khai hoả những tia nhiệt từ nòng súng của chúng.
Bị bắn từ phía sau, trong nháy mắt, từ sáu mươi lăm giờ chỉ còn có hai mươi chín Thập Tự Quân sót lại.
“Lời nhắn” mà Masatsugu gửi đi khi ấy chính xác là cho thời điểm này. Vừa để khiến cho binh lính Anh Quốc nghĩ rằng chúng đã nắm chắc chiến thắng trong tay, và cũng đồng thời đảm bảo rằng cậu còn đủ số quân sĩ để sử dụng.
“Tôi nợ Akigase-done lần này rồi. Thật may vì cô ấy đã chấp nhận chuyện đó, nên nhờ thế mà tôi mới có thể dành chiến thắng dễ dàng như vầy.”
Hiện giờ, Masatsugu ngước lên bầu trời một cách đầy tự tin.
Đội quân “Kamuy xích-tử” cũng đang bắt đầu xiết chặt vòng vây trên không này. Tiếp cận các Legion Anh Quốc, chúng chuẩn bị đâm chết kẻ thù bằng lưỡi lê của mình.
“Chúng tận số rồi. Quét sạch chúng bằng vũ khí của mình đi,” Masatsugu điềm tĩnh ra lệnh.
Chỉ còn hai mươi chín Thập Tự Quân sót lại. Chúng không chỉ gặp bất lợi về quân số mà còn đang kiệt sức nữa.
Với vô vàn lợi thế đã nghiêng hẳn về phía mình, Masatsugu ra lệnh cho sáu mươi tư Legion “xích-tử” tấn công những Thập Tự Quân tả tơi kia. Chiến thắng hầu như đã được đảm bảo.
Tuy nhiên, Masatsugu vẫn quyết định dâng lên tấn công triệt để.
Trước khi kẻ địch có thể hợp quân lại một cách tuyệt vọng, cậu sẽ huỷ diệt chúng với tâm thế hung hăng này.
“Cảm ơn vì đã chờ đợi. Giờ là đến lượt ngươi ra mắt rồi đó.”
Thanh kiếm Nhật trong tay trái của Masatsugu đây là Tước Hiệu mà cậu đã được Công chúa ban tặng.
Thanh kiếm báu ngân nga một tiếng lớn như để đáp lại lời của Masatsugu.
“Bằng Tước Hiệu của Izumi-no-Kami Kanesada…Người đàn ông mang danh hiệu “kẻ tàn nhẫn’, đã từng sử dụng ngươi đã cho cả thế giới được chiêm ngưỡng chiến công oanh liệt ấy. Hãy chia sẽ kỳ công ấy với những binh sĩ của ta nữa.”
Masatsugu niệm một cái tên mà đã xuất hiện trong tâm trí cậu ngay từ cái lúc được thừa kế thanh kiếm ấy.
Rồi cậu rút nó ra. Một thanh đại kiếm dài 2 feet 8 [note42407]. Lưỡi kiếm hơi cong, phô ra vẻ đẹp độc đáo mà của kiếm Nhật nhưng lại không hề có những hoạ tiết đặc biệt. Vẻ ngoài của nó thấm đượm một tinh thần khắc khổ và cương nghị, người nghệ nhân có lẽ đã ưu tiên khả năng chiến đấu và tạo nên một thanh tachi chỉ có một mục đích là tàn sát kẻ thù của nó. Đường kiếm toát nên một vẻ sắc bén.
“Toàn bộ Kamuy, rút kiếm.”
Đội quân “xích-tử” đã bắt đầu giao tranh trên không cùng với các Thập Tự Quân.
Vũ khí của chúng đồng thời biến đổi. Khẩu súng trường đang được dùng như chiếc thương nay lại bỗng dưng biến thành thanh kiếm Nhật, với vẻ ngoài tương đồng với thanh Izumi-no-Kami Kanesada của Masatsugu.
Với thanh kiếm trong tay, cách chiến đấu của đội quân “xích-tử” lại trở nên tàn bạo hơn bao giờ hết.
Sáu mươi tư Legion dưới quân lệnh của Masatsugu đều đã biến thành những kiếm sĩ quỷ dữ.
Chém. Đâm. Chém. Đâm. Chém. Chém. Chém. Chém. Đâm. Chém.
Chém. Chém. Chém. Chém. Chém. Chém. Chém. Chém. Chém. Chém. Chém—
Sáu mươi tư Legion ấy liên tục vung lưỡi kiếm trên không trung, cắt xẻ và đâm xuyên da thịt của Thập Tự Quân một cách tàn độc, khiến cho dung dịch ngoại chất bắn tung toé tựa như là máu vậy.
Chém ngang. Chém dọc. Cắt chéo. Đâm thẳng.
Mỗi kiếm kỹ đều rất hoàn hảo và tàn nhẫn, đến độ khiến cho người ta phải lạnh sống lưng. Nhẹ nhàng như thể đang thái rau củ, các Kamuy chặt đứt chân tay, cơ thể, cổ và cả mặt nạ của Thập Tự Quân.
Một số Thập Tự Quân cố gắng vung lưỡi lê của mình để chặn lại những đòn tấn công từ những thanh kiếm Nhật.
Tuy vậy, đội quân “xích-tử”chỉ đơn giản là chém xuyên qua khẩu súng trường hoặc lưỡi lên của nó, vô hiệu hoá vũ khí của kẻ địch.
Đối mặt với kiếm thuật sắc bén đến vậy, dù có trang bị đồ bảo hộ cũng chỉ là vô nghĩa.
Giáp trụ của những Thập Tự Quân bị cắt xuyên qua như thể tờ giấy mỏng, hoàn toàn vô dụng.
Đây hoàn toàn là một cuộc tàn sát tới từ một phía, một cuộc thảm sát.
Kiếm thuật mà các Kamuy của Masatsugu đang sử dụng dường như là từ Tennen Rishin Ryu [note42408]…
“Hmm?”
Ngay lúc đó, có một Thập Tự Quân rơi xuống.
Kẻ địch đâm sầm vào mặt đất cách nơi Masatsugu đứng chừng hai mươi mét.
Một Kamuy “xích-tử” đã chém một nhát thật sâu đằng sau lưng của nó, nhưng vết thương lại không chí mạng. Hơn nữa, Thập Tự Quân đấy có lẽ đã nhận ra rằng Masatsugu chính là viên chỉ huy. Không thể đứng dậy, Legion đó cố gắng nâng mình lên, nằm đó mà đưa súng ngắm thẳng vào Masatsugu.
Giây tiếp theo, nó kéo cò súng.
Tia sáng chết chóc đó bắn ra, nhưng Masatsugu đã tránh được.
Thật ra, phản xạ của cậu không nhanh tới nỗi có thể né được ánh sáng. Chỉ đơn giản là kẻ địch đã toả ra những làn sóng niệm dẫn tràn đầy sự khát máu trước khi tấn công cậu mà thôi.
Bằng việc phát hiện dạng sóng niệm dẫn ấy, thì đương nhiên có thể thành công mà né được tia nhiệt sắp bay tới.
Masatsugu từ từ rảo bước tới nơi kẻ địch gục ngã.
Đối thủ của cậu là một Legion, một khổng nhân có khả năng huỷ diệt những thành phố lớn và lấy đi sinh mạng của hàng chục vạn người. Tuy nhiên, những bước chân của Masatsugu lại rất từ tốn và tự tin.
Cho tới cuối cùng, cậu đã phải né tận ba phát đạn trước khi có thể tiếp cận được Thập Tự Quân đó.
Nhấc thân mình lên cũng đã là giới hạn với Legion Anh Quốc đó rồi. Không thể tấn công Masatsugu với cơ thể khổng lồ của mình, nó chỉ còn sức bóp cò mà thôi.
Nằm trên mặt đất, mặt đối mặt với Masatsugu.Thập Tự Quân đây là một khổng nhân màu trắng cao tận tám mét. Về tỉ lệ mà nói, thì cái đầu cũng đã chiếm tới một phần tám chiều cao, tương đương một mét.
Khuôn mặt khổng lồ ấy được ẩn dấu bên trong mũ giáp dày cộp cùng một chiếc mặt nạ-
Masatsugu đưa thanh Izumi-no-Kanesada vào thẳng trán kẻ địch, dễ dàng đâm xuyên qua mũ giáp.
Đôi mắt đằng sau chiếc mặt nạ ấy mất đi ánh sáng và Thập Tự Quân đó lịm đi. Nó đã chết.
…Masatsugu có cảm giác mờ nhạt rằng cậu ta là một chiến binh có thể đấu lại một Legion bằng xương bằng thịt. Thực tế thì, trước khi tới đây, cậu đã mang trong mình một tâm niệm.
Rằng kể cả không có cho mình một đội quân để chỉ huy, cậu vẫn sẽ không ngại mà tự tay tiêu diệt kẻ thù tầm cỡ như vầy—
Hiện tại, Masatsugu đã nhận thức được rõ ràng về sức mạnh phi thường của mình.
Theo bản năng, cậu tin rằng những Phục Sinh Giả khác cũng giống như vầy. Đây chắc hẳn là sức mạnh chỉ có ở những vị anh hùng được tái sinh từ quá khứ cổ đại, nhưng để dễ dàng xuyên thủng giáp trụ của Legion thế này không chỉ nhờ mình cậu đâu.
Cậu khen ngợi thanh Izumi-no-Kanesada trong tay mình, “Lưỡi kiếm của ngươi thật sắc bén.”
Còn trên chiến trường không trung, cứ mỗi mười giây lại có một Thập Tự Quân bị chém hạ.
Tất cả đều tới từ thanh kiếm Nhật mà các Kamuy xích-tử đang trang bị--sự sắc bén vô song của những lưỡi kiếm. Izumi-no-Kami Kanesada ậm ừ, như muốn bảo cậu không cần phải chỉ ra điều hiển nhiên ấy.
“Ta nghĩ sẽ gọi chúng là ‘Kanesada’ từ bây giờ cho đơn giản.”
Cứ gọi chúng như là “các Kamuy xích-tử” thì không hay chút nào, nên Masatsugu đã thình lình nghĩ ra cái tên này.
Những Thập Tự Quân trên bầu trời đã từ bỏ ý định phản kháng và trở thành những con cừu non trong cuộc tàn sát này.
Xem xét kỹ hơn thì, Masatsugu nhận ra rằng Chevalier của Đế Quốc Anh--kẻ cưỡi wyvern khi nãy đã biến mất tự lúc nào. Có lẽ, hắn ta đã đem theo một vài Thập Tự Quân để hộ vệ rồi rút lui.
Đội quân được mượn ngay trong những giây phút ngắn ngủi đó đã đem về chiến thắng cho Tachibana Masatsugu.
--------------------------------------------------------------------------------
“Chuyện gì đang xảy ra với những Kamuy kia vậy…?” Akigase Rikka đang lẩm bẩm một cách khó hiểu.
Ngay cạnh kết giới của Trấn Phủ, có một nhóm Kamuy đang chiến đấu trên không trung.
Tất cả những Kamuy đó đều mang một màu xích-tử. Chúng đang sử dụng kiếm Nhật để tấn công các Legion Anh Quốc thay vì súng trường như thường lệ.
--Sau khi đánh tan quân Thập Tự tiên phong ở khu bãi bồi ven biển, Rikka đã tức tốc quay trở về Trấn Phủ Suruga cùng với đội quân của cô.
Dẫn theo tám mươi tư Kamuy còn lại, Rikka bay ngang qua bầu trời bên trên chiến trường.
Cũng như lúc xuất quân, cô đang đứng trên vai của một Kamuy nào đó. Ngay phía dưới họ là vùng đồi núi được tạo nên từ Núi Kunoi và Núi Udo. Xác của Thập Tự Quân nằm rải rác khắp khu vực đó….
Chúng đều đã bị tiêu diệt bởi đội quân tạo nên từ“các Kamuy xích-tử”.
Hiện tại thì, đội quân đó vẫn đang chém giết tàn quân Thập Tự với lối kiếm thuật tàn bạo, tới nỗi khiến cho các vị thần phải rơi lệ.
Rikka có thể nói rằng những Kamuy xích-tử ấy đang sử dụng kiếm kỹ Nhật Bản, và còn là trường phái cổ xưa. Bản thân là một bậc thầy của kiếm phái Yagyū Shinkage, Rikka có thể đọc ra điều đó chỉ với một cái nhìn thoáng qua.
Một thế hay được sử dụng là thế Seigan no Kamae.
Còn phong cách cổ xưa được gọi là thế thủ kiếm trung. Đứng chéo đối thủ, và hướng mũi kiếm về phía cổ họng hoặc mắt của đối phương. Thế thủ kiếm chéo là một biến thể của thế đứng này.
Với lưỡi kiếm hơi nghiêng về bên trái, nó còn được biết đến như thế suigetsu.
“Chudan no Kamae…”
Trong số những trường phái kiếm thuật cổ xưa, Phái Tennen Rishin gọi thế Seigan no Kamae như là “Chudan no Kamae”. Và không có ai nổi tiếng hơn một vị kiếm sĩ thuộc trường phái này. Rikka nói lên tên của anh ta.
"Hijikata—Toshizō."
Hijikata Toshizō là một chiến binh trong thời kì Bakumatsu, phục vụ như là Phó cục trưởng Shinsengumi dưới trướng Mạc Phủ Tokugawa. Anh ta nổi tiếng với những phương pháp tàn bạo của mình.
Thật vậy, anh chính là “Phó Cục Trưởng Ác Quỷ” trong truyền thuyết. Trong chiến tranh Mậu Thìn đã khởi đầu cuộc Minh Trị Duy Tân, đội quân Mạc Phủ thất trận đã rút về Hokkaido và Hijikata Toshizo theo cùng với họ.
Những chiến công của Hijikata Toshizo sau này được rất nhiều người đam mê lịch sử biết tới.
Diện kiến Lãnh Chúa Thiên Long, thánh thú đã giáng xuống vùng đất Hokkaido, anh đã nhận được một bầy linh thú, là những chú sói Mibu. Chiến đấu như là chỉ huy của quân đội Mạc Phủ trên vô số mặt trận cùng với bầy sói Mibu bên mình, anh ta đã bảo vệ Hokkaido khỏi cuộc xâm lược của chính quyền Minh Trị.
Gia đình hoàng tộc lúc bấy giờ có nguồn gốc từ phương Bắc đã lánh nạn về Hokkaido.
Do đó, sau Thế chiến thứ hai, cái tên Hijikata Toshizo đi đầu như một vị anh hùng đã bảo vệ quốc gia.
Hơn nữa, các tiểu thuyết gia về lịch sử cũng đã tạo nên vô số kiệt tác với đề tài về Shinsengumi.
“Công chúa, tại sao người lại đề cập tới tên người anh hùng đó..?” Rikka lẩm bẩm một mình. Lời nhắn của Fujinomiya Shiori được kí tên cùng với Hijikata, một cái tên gắn liền tới chiến binh có quan hệ mật thiết với linh thú và hoàng tộc Nhật Bản.
Chính vì thế, mà Rikka đã làm theo những chỉ dẫn trong khi vẫn còn bán tín bán nghi.
Hiện giờ, đội quân Kamuy sử dụng kiếm phái Tennen Rishin kia vẫn đang trong cơn điên cuồng, nghiền nát những tên xâm lược Anh Quốc.
Tuy nhiên, ban đầu những Kamuy đã chuyển qua màu xích-tử kia chính là Legion của Akigase Rikka. Trái ngược với dự đoán của Rikka, không hề có sự phản hồi kể cả khi cô đã truyền sóng niệm dẫn. Cô không thể đoạt lại quyền chỉ huy chúng được nữa.
Hay nói cách khác là_
Có ai đó sở hữu năng lực niệm dẫn vượt qua cả cô đang điều khiển đội quân “xích-tử” này.
Trái tim Rikka rộn ràng vì phấn khích. Nhật Bản đã luôn vắng bóng một Phục Sinh Giả tầm cỡ như Lãnh Chúa Ceasar hay là Đô Đốc Nelson, nhưng giờ đây, một anh hùng có thể lật ngược tình thế bất lợi này đã xuất hiện.
Ngoài ra, vị anh hùng đó không chỉ là Phó Cục Trưởng Ác Quỷ mà còn là một kiếm sĩ nổi tiếng, một chiến binh dày dạn kinh nghiệm—Đúng lúc đó, Rikka bỗng ngừng lại. Cô vội vàng lắc đầu để nhắc nhở bản thân mình. Rằng đây không phải là lúc để quan tâm đến những vấn đề như vậy.
Trong khi đó, đội quân Kamuy “xích-tử” đã quét sạch hoàn toàn quân đoàn Legion Anh Quốc.