Chounin A wa Akuyaku Reijou wo Doushitemo Sukuitai

chương 55: thường dân a dự lễ hội hè của làng elf (phần 1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ei yo bọn mình đã quay trở lại rồi đây.

Sorry mọi người vì đã bỏ bê project này trong 2 tháng vừa qua. Chuyện là 2 tháng rồi trans mình nghỉ tết + dọn vào HCM đi học + lười nên không có làm việc dịch chap mới. Giờ thì dọn xong cả rồi, cũng gọi là thảnh thơi thì chắc cũng phải chăm chỉ lại tí :>

Nhưng mà nói vậy chứ 3 tuần nữa thì trans lại phải đi học gdqp rồi, vậy nên đến lúc đó thì team mình lại xin nghỉ tiếp nhé :))

___________________________________________________________________

Sáng hôm sau, tôi cùng Anna dạo quanh làng Elf, nơi đang diễn ra lễ hội hằng-thập-kỷ. Được tắm mình trong những tia nắng rực rỡ, những bông hoa xanh đỏ tím vàng cùng với những món đồ trang trí xinh xắn khoác lên những căn nhà quanh đây đầy đủ những sắc màu rực rỡ, và cả ngôi làng giờ đây ngập tràn là không khí lễ hội.

Dành cho những người nào vô ý tò mò thì, tối hôm qua tôi ngủ phòng riêng nhé.

Dù cho tên biến thái kia cứ ỉ ôi cố cám dỗ cái thân này, nhưng lòng tôi vẫn vững như kiềng ba chân.

Ừ thì, tôi không muốn Anna có ấn tượng xấu nào về tôi cả. Tôi cũng không có ý tự phụ gì đâu, nhưng tôi nghĩ là Anna cũng có một chút cảm tình với tôi.

Nhưng dù có thật là như vậy đi chăng nữa, nếu chúng tôi đi xa đến như vậy thì, sẽ không còn đường quay trở về được nữa.

Và tôi tin chắc rằng nếu như phải chọn giữa tôi và tiếp tục nghĩa vụ làm quý tộc của Anna thì, dựa vào tính cách của cô ấy, sẽ chẳng có một phần tỉ giây nào mà gương mặt của tôi sẽ hiện lên trong tâm trí của cô ấy cả, tôi chắc chắn là vậy.

Tuy vậy, tôi cảm thấy có gì Anna có gì đấy hơi lạ cả sáng nay. Cô ấy trông có vẻ hơi ngượng thì phải.

Chuyện gì đã xảy ra à?

Tôi cùng Anna sánh bước dọc trên con đường dẫn đến lễ hội, Anna vui vẻ hỏi chuyện, nhưng tôi luôn giữ khoảng cách và đáp lời vô cùng chừng mực.

“Hmm, Allen-san, đây là...?”

“Vâng, Anna-sama đây là tiểu thư yêu dấu của tôi ạ.”

Nói vậy cũng không sai nhỉ.

“Oh, cô bé ấy trông cũng xinh xắn quá nhỉ?”

“Bất ngờ chưa, Allen lại là người chọn vợ dựa vào ngoại hình à?”

“Nhưng mà cậu ấy có thèm để tâm đến ai trong làng Elf này đâu?”

“Ê, bọn tôi có bị cái gì đâu chứ?”

Tôi yêu Anna chẳng phải vì ngoại hình của cô, nhưng tôi nghĩ chẳng cũng chẳng ai tin rằng chính tính cách của cô ấy mới là thứ hớp hồn tôi đâu. Hơn nữa, có Anna đang ở bên thế này, đính chính chuyện này cũng hơi xấu hổ.

“Nếu đã chọn rồi thì phải bảo vệ cô ấy cho đáng mặt đàn ông đấy nhé. Lại đây nào cô gái.”

Anna đơ người ra khi thấy có người gọi mình, nhưng một cô elf xinh đẹp – chắc là tầm khoảng 400 tuổi – nhanh chóng cầm lấy tay cô ấy và kéo cô vào một căn nhà gần đó.

Một lát sau, Anna bước ra cùng với một vòng hoa nằm ngay ngắn trên đầu.

“Hợp với người lắm, Anna-sama.”

“Ừm, cảm ơn, Allen. Nhưng mà, cái này là cái gì vậy?”

“À, đây là một phong tục để một cặp trai gái được nhận sự chúc phúc tại lễ hội này đấy. Người con trai sẽ làm tất cả để bảo vệ nàng thơ của mình, và người con gái sẽ cố gắng giữ chiếc vương miện của mình để trao lại nó cho chàng ngay trước mặt những tinh linh, họ lúc đó sẽ chúc phúc cho cô gái, và cả cặp trai gái sẽ được chính thức nên duyên vợ chồng.”

[note42799]

Ê! Sao tôi không biết có cái sự kiện này vậy!

“Sẽ có 5 cặp ở lễ hội lần này đấy. À mà nghe chứ bảo vệ vậy thôi, nhưng chúng tôi cũng chỉ sẽ ném hoa quả vào cả hai người mà thôi. Được rồi, giờ thì mau đi đến quảng trường trung tâm thôi nào!”

“Vậy thì, Allen, cậu sẽ bảo vệ tôi chứ?”

“Ừm... Đương nhiên rồi!”

Bị chơi một vố rồi! Sao không có ai nói với tôi về chuyện này vậy?

Nhưng mà hoa quả vẫn có thể gây sát thương đáng kể đấy. Tôi cũng không muốn Anna phải xây xát đâu, chuyện lớn đấy.

Vậy nên tôi phải nghiêm túc rồi.

*****

Vừa đặt chân đến quảng trường, tôi đã thấy 4 cặp kia đang đứng chờ sẵn rồi. Đúng là lễ hội Elf mà, quanh đây chỉ toàn là những nam thanh nữ tú mà thôi. Những cặp tham gia vào lễ hội lần này cũng đủ các thể loại tuổi luôn, có người chỉ mới đón sinh nhật lần thứ 40, cũng có người đã 500 cái xuân xanh rồi.

Chưa kịp chào hỏi ai cả thì âm nhạc lễ hội đã bắt đầu vang lên, tôi nắm lấy tay Anna và bắt đầu khiêu vũ theo điệu nhạc.

Nói là khiêu vũ cho sang vậy thôi, chứ tôi chỉ đưa chân mình theo sự hướng dẫn của Anna thôi.

Nhưng cảm giác ôm Anna trong tay, sự mềm mại của cơ thể cô ấy, cùng mùi hương nhẹ nhàng tỏa ra từ người Anna chợt khiến cho con tim tôi loạn nhịp.

Tôi chưa bao giờ hồi hộp thế này, và rồi sự kiện chính thức bắt đầu. Để chiến thắng, tôi sẽ phải bảo vệ cho Anna trong suốt 1 giờ sắp tới.

Tiếng cồng vang lên, báo hiệu cho sự bắt đầu của sự kiện bảo vệ công chúa. Bỗng nhiên 4 nhóm kia liền sử dụng ma pháp và chạy đi thật nhanh.

“Hả!?”

Tôi há hốc mồm ngạc nhiên, nhưng chỉ ngay sau đó, trái cây phóng từ điểm mù của Anna liền bay đến với tốc độ như một viên đạn.

“Xin thứ lỗi, Anna-sama!”

Tôi gạt viên đạn trái cây ra, và đầy hoảng loạn, tôi bế Anna lên và bắt đầu chạy.

“Allen! Cái này...!”

Anna, người đang bối rối nằm trong vòng tay tôi, cố đẩy tôi ra, nhưng giờ tôi làm gì còn hơi sức giải thích cơ chứ.

“Anna-sama! Chúng ta phải chạy mau thôi.”

Ngay lúc đó, những mũi lao bằng nước bay đến, sợt ngay qua trước mặt bọn tôi.

Ê! Không phải là chỉ ném hoa quả thôi hay sao!

“Chỉ cần không đả thương hay phá hoại tài sản gì thì, cái nào cũng được hết!”

Thằng elf vừa mới ném mấy cái lao nói vậy.

Do mấy người khơi trước đấy, anh đây đã máu thì đừng hỏi bố cháu là ai nhé!

Tôi tạo ra một màn khói và nhanh chóng chạy bay đi trước khi khói tan. Tôi bế Anna chạy về phía ngôi làng và quyết định dừng chân sau một ngôi nhà.

“Ha~a ha~a ha~a, cắt được dấu chưa nhỉ?”

“Ừm, Allen ơi...”

Trong vòng tay tôi giờ là một Anna mặt đỏ chót, đang xấu hổ cùng cực.

Ais chít tịt, đúng là dễ thương quá mà.

Tôi chỉ biết nhìn và chiêm ngưỡng sự dễ thương vô đối này.

“Ừ-ừm, Allen? Cậu biết đó, ừm, tôi có thể tự đi được.”

“À, vâng. T-tôi xin lỗi.”

Nghe vậy, tôi liền hạ Anna xuống.

“Và, ừm, cảm ơn cậu nhiều... V-vì đã bảo vệ tôi.”

“À, không sao cả, chỉ là, tôi xin lỗi.”

“Không, không, ừm, xin lỗi cậu.”

“Hửm?”

“Không, chỉ là, t-tôi có nặng quá không?”

Anna thẹn thùng hỏi tôi, gương mặt của cô đỏ chín.

Chơi xấu đấy! Làm như vậy thì sao mà tôi còn tỉnh táo cho được nữa.

Một đòn chí mạng, những viễn cảnh khó tin đang lướt qua đầu tôi.

Tôi hít một hơi thật sâu để lấy lại sự bình tĩnh và ghìm lại con thú trong mình.

“Không đâu Anna-sama. Tôi có thể làm cả chục giờ nữa cũng được.”

“B-bao nhiêu giờ nữa cơ!?”

Vì lí do nào đó, Anna giờ lại hoảng loạn và đột ngột hét lên. Tôi liền kiểm tra xung quanh xem đã có ai nghe được giọng của cô ấy và phát hiện được chỗ này chưa.

Và ở nơi khóe mắt, đó là hình ảnh của tên biến thái, kẻ đang nở một nụ cười cũng biến thái không kém. Và vì một lí do nào đó, những tinh linh cũng đang bắt đầu tụ tập lại.

C-chít tịt.

“Ghê ghê ghê! Tôi nghe hết cả rồi đấy nhé!”

Nói vậy, tên biến thái bắt chước lại những gì chúng tôi vừa làm để châm chọc tôi.

“‘Anh yêu à, em nặng lắm đúng không?’

‘Hỡi thiên thần xinh xắn của anh, em nhẹ tựa như một bông hồng vậy. Anh có thể giữ em và chạy như vậy cho đến khi thời gian phải cúi đầu xin thua!’

‘Ôi, anh yêu, anh là người tuyệt vời nhất trên đời.’”

Thấy vậy, những tinh linh tụ tập lại cũng bắt chước những chuyện động của tên biến thái ấy.

“C-cái tên biến thái này!”

“A-Allen ơi! Những elf đang...!”

Nghe Anna, tôi cũng dáo dác nhìn xung quanh mình. Phía đằng xa là một toán elf đang hăm hăm tiến về phía chúng tôi, tay cầm những quả trái cây.

“Đi, đi nào.”

“Ah.”

Tôi cầm lấy tay Anna và kéo cô ấy chạy khỏi chỗ trốn.

Truyện Chữ Hay