Còn nhiều chỗ sai sót mong ae thông cảm
Chapter 2: ngày 7 tháng 4 “chào mừng đến với lớp học dị giới”
Người ta nói rằng tháng Tư là mùa gặp gỡ.
Đó là bởi vì, khi bạn bước vào một trường học mới hoặc tìm việc làm, bạn bắt đầu cuộc sống mới ở một nơi mới, vì vậy bạn có xu hướng xây dựng nhiều mối quan hệ khác với những gì bạn có cho đến khi đó.
Bằng cách này, tôi là một trong những người đó. Sau khi bằng cách nào đó vượt qua các bài kiểm tra khắc nghiệt, tôi đã có thể vào trường trung học tôi muốn trong mùa xuân này.
Tôi sẽ gặp những người như thế nào, và cuộc sống nào đang chờ tôi.
Suy nghĩ về tương lai phía trước, tôi bước qua lối vào trường trung học Shikai với trái tim phấn khích lạ thường.
….Nhưng bây giờ tôi đang 1 chút, không phải là rất bối rối.
“Xin lỗi, có thể đưa tôi đến buổi lễ được không.”
Khi bước vào dãy hành lang tôi nghe thấy 1 tiếng nói.
Đi trước tôi là cô Omaezaki Shizuka. Từ những gì cô ấy nói, bắt đầu từ hôm nay cô ấy sẽ là giáo viên chủ nhiệm lớp tôi.
Cô ấy có mái tóc dài đeo cho mình cặp kính nhỏ nhưng cô ấy trông khá là ngốc vì vậy bạn sẽ không biết cô ấy là nam hay nữ khi đứng 1 mình. Giọng cô không cao không thấp và ngực cô cũng thế. (đoạn này không chắc ae thông cảm)
"Ah, không, làm ơn đừng lo lắng về điều đó. Tôi hơi ngạc nhiên một chút, "
Trông khi trả lời tôi đã buột miệng nói ra những gì mình nghĩ.
Bây giờ đang trong buổi lễ trường Omaezaki-sensei thì thầm “chúng ta cần ra khỏi đây sớm.” và đưa cánh tay ra, tôi tự hỏi có chuyện gì à?
"... Umm, em có làm gì không?"
Cảm thấy khá là lo nên tôi đã có hỏi. Tôi nghĩ rằng trước khi vào trường tôi đã làm gì sai và cô đã nhìn thấy nên cô ấy muốn có 1 cuộc nói chuyện riêng, tôi nghĩ rằng, tôi đã vượt qua kì thi nhưng có lẽ sau khi kiểm tra họ thấy tôi thiếu 1 vài điểm nên muốn kick tôi….nếu đúng như vậy tôi cảm thấy khá thất vọng.
"Ah. Đừng lo. Không có vấn đề gì với em đâu, Mamoru-kun. "
Có lẽ cô đoán được cảm xúc của tôi,cô Omaezaki-sensei lắc đầu trong khi trả lời một cách vô tư. Có thật không? Ơn Chúa….
“Nhưng vẫn có chút gì đó.”
"Một chút gì đó? Ý của cô là gì, sensei !? "
Tôi có thể cảm thấy nhẹ nhõm chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi trước khi tôi nghe thấy những lời đó và sự lo lắng của tôi trở lại.
“Fufufu.”
Omaezaki-sensei cười . Không, thực sự, cái gì đang xảy ra vậy!?
"Well, ừm, cậu thấy đấy. Chỉ có điều là tôi đã quyết định sắp xếp cho Mamoru-kun vào 1 ví trí đặc biệt so với mọi người. Có rất nhiều thứ, nên tôi quyết định sẽ giới thiệu với cậu trước mọi người.
"... H-huh. Một lớp học khác? "
Cái này có nghĩa gì? Lớp học của trẻ em thiểu năng à? Trí tưởng tượng của tôi đã bay khá xa rồi, hoàn cảnh là 1 tình huống, vì vậy có thể là không thể tránh khỏi, mặc dù.
"Trước khi giải thích chi tiết, hãy để cô hỏi em một chút. Em có biết tình hình hiện tại của thế giới không? "
Tôi đang bối rối bởi câu hỏi khá đột ngột. Trong khi tự hỏi ý định của cô là gì, tôi bắt đầu nói. "Umm, được rồi. Làm thế nào để nói nó ... So với quá khứ, nó đã trở nên khá khác biệt. "
"Đúng vậy." Có lẽ Omaezaki sensei rất vui vì tôi đã đưa ra câu trả lời mà cô ấy hy vọng, khi cô ấy chắp 2 tay lại với nhau với một nụ cười. "Hàng chục năm trước, hiện tượng được gọi là" Sự kiện Thế giới Khác biệt "đã xảy ra, khi đó tình trạng thế giới đã thay đổi đáng kể."
Sự kiện Thế giới Khác nhau. Nếu tôi phải nói một cách thẳng thắn, không có giả thuyết đó là điều như thế. (đoạn này không chắc ae thông cảm)
Có thể vào 1 ngày, 1 năm, 1 thời điểm nhất định. Không có dấu hiệu nhận biết trước nó xuất hiện 1 cách bất ngờ.
Thế giới kết nối với nhiều thế giới khác nhau.
Hơn nữa, những nhân vật trong thế giới của chúng ta gọi là fantasy, đã tồn tại dưới nhiều hình thức khác nhau kể từ quá khứ và đang sống trong những thế giới đó.
"Lúc đầu, có nhiều vấn đề xảy ra. Đến mức nào đó tôi sẽ không thể giải thích mọi thứ đã xảy ra ngay bây giờ. "
Tôi cũng nghe điều đó từ cha mẹ tôi.
"Tuy nhiên, con người có khả năng thích nghi cao. Xã hội dần hồi phục từ sự nhầm lẫn, và chúng ta đã đạt đến mức mà chúng ta có thể chấp nhận chúng. "
Trên khắp thế giới, những tương tác với cư dân từ các thế giới khác nhau - những người mà chúng ta gọi là tiên phong đã xuất hiện.
Đi từ đây đến đó, từ đó đến đây.
Trong thời gian đó, có vẻ như Liên Hiệp Quốc và chính phủ của mỗi quốc gia đã thực hiện một động thái, nhưng tôi không thực sự biết nhiều về những điều phức tạp như thế này. Dù sao, tiến triển khác nhau theo sau, và dần dần nó đã trở thành tự nhiên để có những người thế giới khác trong thế giới của chúng ta. (không chắc lắm mong ae thông cảm)
"Gần đây, luật pháp về người từ thế giới khắc đã được thông qua. Bây giờ chúng ta có thể nói rằng họ có thể ổn định lâu dài và trở thành một phần của xã hội ở Nhật Bản hoặc bất kỳ nước nào khác. "
"Đúng rồi. Nhưng, liệu nó có liên quan đến việc tôi đang ở đây.”
"Vâng. Và trong 1 khoảng thời gian trước đây, trong số những người quan trọng, một dự án nhỏ được tạo ra. Nó được đặt tên là 'Dự án Itoku'. "
"Dự án Itoku?" tôi méo hiểu đây là dự án gì.
“Dự án itoku là dự án mà chúng ta làm tăng nguồn ngân sách với những người từ thế giới khác bằng cách tương tác với nhau. Tôi cũng nhớ, nhưng khi vạn bắt đầu đi làm thì bạn sẽ co mối quan hệ thân thiết hoqn so với thời đi học. (méo biết là đúng hay sai nữa)
"Nó như thế nào?" Thật không may, khi tôi vẫn đang sống dưới sự bảo vệ của bố mẹ, tôi không thể hiểu được nó.
"Nó là. Khi em trở thành một người lớn, em sẽ hiểu, Mamoru-kun. "
Omaezaki-sensei quay lại, và vỗ nhẹ vào đầu tôi trong khi mỉm cười. Tôi hơi xấu hổ.
“Tuy nhiên” Omaezaki-sensei nhắm mắt lại "Cho đến bây giờ, mặc dù các thế giới khác có thể làm việc hoặc đi khám phá trong thế giới của chúng ta nhưng họ không thể đi học.vậy nên để bước vào một kỷ nguyên mới, chúng ta không thể tiếp tục như thế này mãi. Họ cũng vậy, nên chúng ta nên tạ cơ hội để họ có thể đến trường.
"À, chắc chắn, điều đó chắc chắn đúng."
“đúng nhưng chưa ai làm điều đó nên sẽ có vài vấn đề xảy ra. Do đó chúng ta cần thử nghiệm, các đại diện từ thế giới khác sẽ tập hợp lại 1 lớp để tiếp xúc với nhau. Bằng cách này chúng ta có thể đánh giá rằng có thích hợp cho việc xây dựng mối quan hệ thân thiết với nhau.
"… Làm ơn đợi một chút."
Như mong đợi 1 thằng chậm hiểu cũng có thể hiểu được.
"Có thể đó là nơi mà tôi sắp đi ngay bây giờ là ..."
“Oh, nó cũng gần như thế. Nó giống như Mamoru-kun nghĩ. "
Omaezaki-sensei nắm tay và mỉm cười nhưng mồ hôi lạnh đã chảy đầy lưng tôi.
"Dự án Itoku, có tên chính thức là" Lớp học đặc biệt bao gồm những người từ các thế giới khác ", sẽ bắt đầu, và trường chúng tôi đã được chọn là nơi thử nghiệm!"
“Eh!?”
"Hơn nữa, người được chọn là đại diện tuyệt vời của thế giới
chúng ta trong Itoku là em, Mamoru-kun! Ở đây, vỗ tay !! "
"Eeeeeeeh !?"
*clap clap*
Không, dừng lại!
"Tại sao một trường học ở một thị trấn ngoại ô như trường của chúng tôi, một trường phổ thông thông thường không có các đặc điểm gì khác so với các trường mà bạn có thể tìm thấy ở bất cứ đâu ở Nhật lại được chọn cho một dự án lớn như vậy?"
“Oh my chuối, Mamoru-kun, coi thường ngôi trường mà mình đang theo học là không tốt đâu.
Omaezaki-sensei nói như đang thưởng thức thú vui của mình và tiếp tục.
"Trường học và học sinh đã được chọn ngẫu nhiên bởi mỗi thế giới."
“Rồi, em cũng vậy sao ??
“Đúng vậy, Mamoru-kun đó là 1 điều tuyệt vời phải không.
Omaezaki-sensei vẫn chậm rãi nói và không quan tâm đến tôi. (bị bơ đẹp)
“Chờ một chút, làm ơn! Nó quá đột ngột! em cần phải chuẩn bị cho bản thân !! "
“Cô xin lỗi, 1 khi lệnh đã ra thì không thể thay đổi được là 1 công dân gương mẫu cô không thể chống lại chính phủ.”
“Không sensei! Làm ơn hãy cho em thấy quyền công dân của mình, là giáo viên cô phải hiểu cho học sinh của mình chứ.”
“Nó nằm trên mọi quyền hạn, Mamoru-kun."
“Cô quá nhẫn tâm.”
Omaezaki-sensei đứng trước lớp học nắm chặt tay tôi khi tôi đang cố gắng chạy trốn.
"Đây. Từ bây giờ đây là nơi em thuộc về. "
"S-sensei, hãy cho em quyền lựa chọn! Thả tay em ra, ouch! Đây là gì!? Cô mạnh mẽ 1 cách vô lý, sensei!”
Đột nhiên, có một âm thanh. Ah, cô mở cửa phòng ra.
“Sau em đây~”
Ah, không, nó vô dụng. 1 cái nhìn khiến tôi suýt ‘dấm đài’ không thể diễn tả thành lời. (đoạn này có vẻ hơi rối ae thông cảm)
giáo viên này không bình thường.
“tôi đã nhận được nó.”
Nó trở thành 1 thứ bất ngờ…không , tôi nên cố gắng điều khiển cảm xúc của mình. Tôi cảm nhận được 1 lần nữa. Ngoài ra, 1 trong những người bạn net của tôi là người cá hơn nữa là 1 con cá nước ngọt tôi đã rủ anh ta xuống biển và làm 1 bữa lẩu cá nước ngọt.(ý nói là làm thịt thằng bạn đó @@)
“Anh sẽ sống tốt mà dù mọi chuyện xảy ra theo hướng tích cực hay tiêu cực. Trước tiên tôi nên chào họ để lấy hình tượng của 1 con người thân thiện.
"Chào buổi sáng!"
Một quả cầu lửa bay qua mặt tôi. Nó đập vào bức tường, bùm và khói bốc lên.
Tôi nghĩ rằng 1con rồng ở đây và cuối cùng tôi cũng tìm thấy. Tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ này.
Ở giữa lớp học, một cô gái tóc bạc mặc áo giáp đứng lên bàn học và giơ một thanh gươm lên.
"Ta nói với ngươi, ta không đến là từ thế giới của ngươi! ngươi là người sai, không, con rồng sai! "
Đối thủ của cô ta là một con thằn lằn đặc biệt. ... Không, đó là một con rồng.
“Chỉ có điều! tại sao ngươi lại phun lửa! con rồng độc ác, nếu bị bỏng là do ngươi!”
“Đó là bởi vì cô không cho tôi đi đâu cả nên cô cũng là 1 kẻ nguy hiểm chắc là 1 kẻ cắp hoặc 1 thứ gì đó.”
“Ngươi gọi ta là 1 tên côn đồ! Tên khốn ta sẽ không bỏ qua cho sự sỉ nhục này! Hỡi thanh gươm Levilsting đang khóc là công chúa của mặt trời dưới cái tên Larwin, máu Gregson ta cho phép ngươi giải phóng sức mạnh để tiêu diệt con rồng hung dữ này và-“
Con rồng phun lửa.
“Đồ khốn, đừng tấn công vào lúc ta đang niệm phép. Đứng là con nhà không có học.
Cô gái đang chiếm lợi thế thì bỗng dưng lại rơi vào tình trạng hoản loạn và đang ôm cái bàn 1 cách khổ sở.
"Im mồm, con ngốc! Con người luôn luôn kéo nó ra! Bọn ta là những người tốt bụng biết cách xử lí! "
"N-n-không ý nghĩa! ngươi là con rồng ác, người không thể hiểu được truyền thống này! "
Cô gái vội vã cầm thanh kiếm của cô ấy.
Con
Rồng sử dụng bàn gần đó làm lá chắn, rồi trận đánh bắt đầu.
Các lớp học trở nên ồn ào như một số cổ vũ và hay 1 số người khác đang cố gắng để trốn khỏi mớ rắc rối.
"Được rồi. Mọi người, im lặng. Buổi họp mặt đầu tiên của năm nay bắt đầu ~ "
Omaezaki-sensei tiến lên bục giảng trong sự chú ý của mọi người.
“Có vẻ như sẽ rất thú vị."
Tôi đứng yên, ngớ ngẩn, và chỉ có thể cười một cách khô khốc.
Sau đó có một số thăng trầm.
nhưng sau tất cả , tôi trở thành đại diện lớp học của Itoku.
Tôi tự hỏi đây là sự kết thúc của mọi thứ.
Không! Đây là sự bắt đầu của rắc rối theo nhiều cách khác nhau.