Editor: Quỳnh NguyễnCâu bạn bè này của anh chắn được cô không lời nào để nói.
Dù sao lúc ấy cô nói qua nếu không thu khoản tiền kia bọn họ ngay cả bạn bè cũng chưa làm."Vậy được rồi, nhưng mà chúng ta cũng chỉ là bạn bè." Cô cường điệu một câu, Lý Tiêu Nhiên trái lại không có lại tiến một bước bày tỏ, nghe vậy chỉ là cười cười."Chú Lý bất công!" Lúc này tiểu tử kia nắm an kháng nghị, Lý Tiêu Nhiên cũng xoa nhẹ tóc của bé.
"Đương nhiên chú Lý cũng vĩnh viễn là bạn tốt nhất của Ân Ân."Nghe thế tiểu tử kia tài cao cười cười.
Mộ Thanh Vũ lập tức dắt lòng bàn tay bé, cầm gắt độ của cô hiển nhiên đã biểu lộ toàn bộ cô không muốn Ân Ân cùng anh sát gần nhau.
Có lẽ tại quá khứ cô là suy xét quá cùng với Lý Tiêu Nhiên mới nhìn anh từ từ cùng Ân Ân làm tốt quan hệ.Nhưng mà, hiện tại Lãnh Vân Lâm cùng Mạc Thiểu Thần tham gia, đã để cho cô tâm lực lao lực quá chi, trong bụng của cô còn có cùng Lãnh Vân Lâm, cả đời đều đã cắt không xong lo Tiêu Nhiên cũng không nói gì thêm, chỉ là giúp cô tiếp nhận đông tây.
Ba người ra bệnh viện gọi một chiếc xe đi qua một màn bọn họ rời khỏi đã hoàn toàn rơi vào đáy mắt Lãnh Vân Lâm lầu 17!Mấy ngày nay, anh quả thật chưa từng tìm đến Mộ Thanh Vũ, nhưng là anh kỳ thật chỗ nào cũng không đi, mỗi ngày đều đã ở trong này nhìn cô, quan sát cô!Vốn tưởng rằng, cô thật sự là thu tâm, tối đa chỉ là đối với con trai cực kỳ chú ý, không nghĩ tới mới không không vài ngày cô lại chứng nào tật nấy!Theo Ống Nhòm anh nhìn không tới biểu tình Mộ Thanh Vũ đưa lưng về phía của anh, chỉ nhìn đến Mộ Thượng Ân nhẹ nhàng chạy về phía Lý Tiêu Nhiên, nụ cười rực rỡ trên mặt Lý Tiêu ngày này anh vẫn chờ đợi cô thông báo một chút sự tình cho anh! Nhưng mà, anh không gọi điện thoại, cô cũng sẽ không chủ động liên hệ anh ! Giống như anh liền giống như không khí một dạng, có cũng được mà không có cũng không sao!Một màn sau cùng tắt tất cả hỏa diễm trong lòng anh!Cô quả nhiên là cái phụ nữ lợi dụng người đàn ông! Từ trên người anh lấy tiền tài, từ trên người Lý Tiêu Nhiên hấp thu ấm áp, từ bác sĩ Tô cũng chính là anh họ thu hoạch năng lực cứu trợ Mộ Thượng Ân!"Tổng giám đốc, hôn lễ buổi tối.
.
." Trình Diệu Quân tại bên cạnh anh, nhìn trong ngực của anh do kịch liệt lên xuống biến thành bình tĩnh cùng âm lãnh."Như cũ!" Lãnh Vân Lâm vẫn âm trầm nhìn chằm chằm chiếc xe kia bay nhanh, đáy mắt rốt cục không còn thống khổ, mà chỉ có băng lãnh cùng sắc bén!"Chẳng qua thôi.
.
."=========================Trở về trong nhà, bởi vì không sai biệt lắm hai tuần lễ không người ở, trong phòng có vẻ có chút tro hành lý cất kỹ, Mộ Thượng Ân có vẻ thật cao hứng, ngược xuôi xung quanh hưởng thụ phân khỏe mạnh chờ đợi đã lâu."Thanh Vũ, đến nhà anh đi thôi.
Nơi này còn phải thu thập." Lý Tiêu Nhiên đúng lúc nói chuyện.
"Các em muốn nghỉ ngơi, còn phải ăn cơm a, nhưng mà trong phòng.
.
.""Không cần, cám ơn anh." Mộ Thanh Vũ tự nhiên không nghĩ muốn tiếp tục cùng anh dây dưa, Lý Tiêu Nhiên cũng tựa hồ biết tại trên người cô tìm đột phá vô ích, vì thế ngược lại nhìn về phía tiểu tử kia: "Ân Ân, nghĩ muốn ăn đồ ăn chú làm hay không?"" Muốn!" Mộ Thượng Ân lập tức gật đầu, Mộ Thanh Vũ lại nói: "Ân Ân, mẹ mang con đi nhà hàng nhỏ dưới lầu ăn cơm, muốn hay không? Chọn canh trứng gà con thích nhất.".