Editor: Quỳnh NguyễnMà Lãnh Vân Lâm còn lại là cúi đầu cố ý nói: "Em luôn luôn muốn anh đi, chẳng lẽ em muốn làm cái chuyện tình gì nhận không ra người sau lưng anh??"Một câu này Mộ Thanh Vũ nghe được là hồn bay phách tán, cô lập tức lắc đầu: "Không có."Mộ Thanh Vũ không dám nói cho Lãnh Vân Lâm chuyện tình Ân Ân.
Là vì Mộ Thượng Ân không phải bệnh thông thường, bé là bệnh tim, không thể nào thích.
Đừng quên bé giải phẫu không tới một tuần, nếu Lãnh Vân Lâm xông qua quấy rầy bé bị dọa đến bệnh tim tái phát, này cũng là có khả Ân từ khi giải phẫu sau đó phản ứng bài xích, còn có chuyện tình một lần muốn ba ba trước, Mạc Thiểu Thần đã cùng Mộ Thanh Vũ nhắc tới quá, nếu lại thích bé hậu quả thiết tưởng không chịu nổi! Lại thêm nữa bé hiện tại lại tiêu chảy, hiển nhiên là thân thể còn không có hồi phục cực kỳ tốt.
Mộ Thanh Vũ quả thực là chim sợ cành cong.Cho dù muốn nói cho Lãnh Vân Lâm kia cũng phải chờ Mộ Thượng Ân triệt để xuất viện về sau mới được!Nghĩ tới đây, cô ngược lại không dám đi thích Lãnh Vân Lâm, vạn nhất anh thật sự phát hiện cái gì, nhất thời thích đi nháo đến Ân Ân bên kia làm sao bây giờ?Phải biết rằng, Ân Ân thật sự không phải con anh!"Đó không phải là." Anh nói xong, cố ý ôm cô xoay một vòng, đè cô ở dưới thân.
Bàn tay to từ từ vuốt phẳng xuống phía dưới va chạm vào bụng cô mềm mại khi đó, lông mi của anh khẽ chớp: "Sai sai xem, tối hôm qua anh cố gắng như thế, nơi này có một đứa bé hay không?"Mộ Thanh Vũ bị anh những lời này lại hoảng sợ! Anh đây là cái ý tứ gì, chuyện tình nơi này có Bảo Bảo, anh vậy.
.
.Cô gượng cười: "Làm sao có thể nhanh như vậy liền có rồi.""Anh đây cứ tiếp tục cố gắng!" Anh cúi đầu, môi tà ác tiếp sát.
Anh bỗng nhiên muốn trước khi rời đi muốn làm lớn bụng của cô, cho dù để cho cô trở lại bên cạnh người đàn ông kia, cũng không thể sống yên ổn!Cô lại né tránh nụ hôn của anh: "Vân Lâm, đừng náo loạn."Anh trừng mắt, trong lòng lại càng có hỏa! Tối hôm qua cô liền ngàn không nguyện vạn không nguyện hiện tại anh muốn cô lại vẫn né tránh? !"Như thế nào, em không muốn?" Anh tròng mắt hơi híp, biểu tình cũng rất nguy hiểm! Nếu cô dám lắc đầu anh hận không thể lập tức bóp c/hết cô!"Em không phải ý tứ này, em là sợ đối với thân thể anh không tốt." Cô lập tức giải thích."Anh cực kỳ khỏe mạnh!" Anh mạnh mẽ xốc lên chăn, làm nổi bật thân thể cô trắng tinh như là dương chi bạch ngọc trơn bóng nhẵn nhụi.
Phía trên hơi hơi tràn ra đóa đóa hoa, là dấu vết tối hôm qua anh tàn sát bừa cô cự tuyệt, cô nhưng này là muốn lý do!Hai người đang ở xoắn xuýt, điện thoại Lãnh Vân Lâm đánh tiến vào, anh sửng sốt hai giây sau cùng vẫn lại là xoay người tiếp nghe: "Uy?"Điện thoại tới là Trình Diệu Quân, anh gọi điện thoại nói: "Tổng giám đốc, có phát hiện trọng đại!"Lãnh Vân Lâm đôi mắt nhíu lại, anh cũng biết, anh theo như lời "Phát hiện", là phương diện nào! Anh cúi đầu, nhìn thoáng qua Mộ Thanh Vũ, lập tức, gật gật đầu: "Uh`m.
Tôi biết rõ."Cùng cô tiếp tục kéo dài là không có khả năng.
Anh một cái xoay người rời giường, moi lên quần áo một bên một kiện một kiện từ từ bao tại trên thân Thanh Vũ nhìn đến anh chuẩn bị đứng dậy, hơn nữa vấn đề phỏng chừng là cực kỳ khó giải quyết, bằng không thì cũng sẽ không nhanh như vậy liền rời khỏi.
Nhưng mà cô trái lại thở dài ra một hơi: Lãnh Vân Lâm, rốt cục mà biểu tình cô rõ ràng thả lỏng đi xuống rơi vào trong tay Lãnh Vân Lâm mà càng là thu thành một đoàn!.