Ba ngày sau, đó là một ngày mây mù hiếm hoi trong mùa đông, trước đó là gần nửa tháng mưa phùn.
Đến công ty làm, tôi nhàm chán ngồi ngốc trên ghế sô pha. Mấy hôm trước nhận bảng kế hoạch làm việc do anh Đàm đưa, hôm nay không có việc gì. Tuy rằng là cuối tuần nhưng là ngày không đẹp để kết hôn, người kết hôn rất ít, công việc của chúng tôi cũng rất nhàn hạ.
Nhưng tôi vẫn nhớ hôm nay Tổ Hàng sẽ đưa mấy đứa nhỏ đi chọn nhà.
Tôi để ý tới không phải là hai đứa nhỏ kia, cũng không phải chuyện chọn nhà, mà là tới chuyện “sang năm” Tiểu Cảnh đã nhắc đến. Tôi không có số điện thoại của anh ta, cũng không nói cho nhóm Linh Tử thời gian Tổ Hàng đã định là tháng Mùi sang năm. Nếu tôi nói cho bọn họ biết thì cũng không chắc đã là chuyện tốt. Với người có thẳng tính như Linh Tử thì không chừng sẽ lại có chuyện. Cho nên tôi không hỏi Linh Tử số điện thoại của anh ta, chỉ nghĩ nếu hôm nay có thể ra ngoài thì tốt, tôi đi tìm bọn họ, thể nào cũng có thể tìm được một phút đồng hồ riêng tư để nói chuyện.
Cứ ngồi ngây trên sô pha tới mười giờ rưỡi, anh Đàm chợt lên tiếng: “Tiểu Vi, đi tới gần xa lộ XX, có tiểu thư chiều nay đi ra mắt nhà trai. Chủ yếu là trang điểm rồi lựa trang phục gì đó. Cô ấy sẽ chuẩn bị mấy bộ quần áo.”
“A? Xa như vậy ạ?” Tiểu Vi ngồi ở cạnh tôi nhăn nhó kêu lên. Cô ấy vào công ty muộn hơn chúng tôi mấy ngày, vì cực kỳ xinh đẹp nên thường xuyên bị giám đốc trêu đùa. Chúng tôi còn lén bàn tán nói cô ấy được giám đốc bao nuôi. Thường ngày những công tác đơn giản như này đều giao cho cô ấy. Bởi vì thời gian làm ngắn, lại làm ở trong nội thành, làm xong là có nửa ngày thời gian rảnh không ở công ty.
Thấy vẻ mặt khổ sở của cô ấy, tôi lập tức nói: “Hay là để tôi đi?” Tuy rằng đường XX không gần nhà tang lễ nhưng cũng là cơ hội để đi ra ngoài.
Tiểu Vi nhìn tôi, cười nói: “Cảm ơn nha, bà dì đang tới, tôi không muốn hoạt động nhiều. Vừa lúc được ngồi nghỉ ở công ty một ngày. Cảm ơn nha, cảm ơn nha.”
Đàm Thiến ở bên kéo áo tôi: “Cậu đi làm gì? Nơi đó xa lắm.”
Tôi ghé vào tai Đàm Thiên, nói: “Chiều nay mình có chút việc phải tìm Khúc Thiên.”
Lúc này Đàm Thiến mới vẫy tay chào tôi.
Chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, cầm đơn hàng của Đàm Ca đưa, tôi đi ra khỏi cửa. Đến khi tôi hoàn thành công việc này đã là hai giờ rưỡi.
Vội vàng gọi điện thoại cho Tổ Hàng, hỏi vị trí của bọn họ, sau đó tôi gọi taxi đi tới. Đến gặp bọn họ sớm chừng nào thì tôi có thêm chừng đó cơ hội để hỏi Tiểu Cảnh.
Tôi gặp bọn họ ở trước một tòa cao ốc. Không phải là tiểu khu, mà là một tòa cao ốc. Cao ốc hình tròn. Một vài tầng là siêu thị, mua đồ ăn gì đó cũng tiện. Bên trên là hai mươi bảy tầng dành để ở. Từ bên ngoài, toàn bộ tòa cao ốc đều có màu vàng. Tường ngoài đều là cửa kính màu vàng.
Tôi còn thấy giật mình, sao tòa nhà như này lại sẽ ở vùng ngoại thành? Cô nhân viên kinh doanh vừa lúc nói: “Nơi này về sau sẽ thành trung tâm thương nghiệp của cả khu, tiềm lực phát triển rất tốt. Nhà ở gần siêu thị, gần trường học, rất nhanh sẽ tăng giá.”
Thấy tôi đi tới, Tổ Hàng lên tiếng hỏi: “Sao em không đi làm?”
“Đi công tác, xong việc liền tới đây. Chọn tòa nhà này ạ?”
“Ừ, đứa nhỏ có mệnh là thủy, tòa nhà này thuộc kim, kim sinh thủy, có lợi cho đứa nhỏ.”
Cô gái bán nhà ở bên nghe được Tổ Hàng nói, liền lên tiếng: “Đúng vậy. Tòa nhà này chúng tôi cũng có mời thầy phong thủy thiết kế. Nói là tụ tài. Ở bên trong mấy năm, bảo đảm có thể phát tài. Hiệu trưởng trường XX cũng mua ở chỗ này. Còn cả cục trưởng XX cũng mua ở đây. Về sau đến đây ở có thể gặp mặt, có chuyện gì cũng dễ nói chuyện. Chúng ta lên lầu xem đi. Căn hộ này…”
Chúng tôi đi theo cô gái lên lầu, cô ta hết mực khen ngợi tòa nhà này. Bọn nhỏ cũng hào hứng, nhìn đông xem tây.
Cô gái đưa chúng tôi lên lầu, thang máy dừng lại ở lầu bốn, có mấy người mặc đồng phục cầm theo rất nhiều tài liệu cũng tiến vào.
Một người mặc đồng phục trong đó nói: “Ông ta thật đúng dám lấy à? Chỉ một tòa nhà đã có căn hộ. căn hộ đều bị niêm phong, bán đấu giá không biết có thể bồi thường cho người ta nhiều hay ít?”
“Cực trưởng XX cơ mà, rất có quyền, sao không dám lấy? Ba căn hộ cũng chỉ là ba người tình. Nghe nói ông ta có bốn năm người tình lận.”
“Đầu năm nay vẫn còn là đảng viên Đảng Cộng Sản.”
Tầng bảy, mấy người mặc đồng phục đi ra khỏi thang máy, tiếp tục đi niêm phong căn hộ. Tiểu Cảnh nói: “Căn hộ của cục trưởng XX ở chỗ này bị niêm phong?”
Đây chính là cục trưởng mà vừa rồi cô nhân viên kinh doanh vừa khoe.
Cô ta hơi xấu hổ, cười nói: “Đó là ông ta lăng nhăng nên gặp họa. Anh xem chủ đại lý vàng bạc XX kia, ông ta mua căn hộ ở tầng cao nhất nơi này. Hiện tại làm ăn càng ngày càng tốt.”
“Ông ta cũng vừa mới chuyển đến thôi phải không?” Tôi nói. Nhà dù có phong thủy tốt thì cũng không thể lập tức thấy hiệu quả. Công năng của phong thủy rất ngầm. Một người luôn mất tiền, vào ở một ngôi nhà Vượng Tài thì cũng không phải ngủ qua đêm là hôm sau sẽ có tiền vào ào ào.
Nụ cười của cô nhân viên kinh doanh chợt tắt. Có lẽ chúng tôi là những vị khách gây khó dễ nhất mà cô ta gặp.