Xe dừng lại ở một khu khai phá, không lớn lắm, cũng chỉ có tòa nhà hơn tầng thôi.
Khu khai phá, nói cách khác thì người mua nhà ở chỗ này hầu hết là người từ nơi khác đến thành phố này. Nơi này giá nhà không đắt lắm, hơn nữa bốn phía còn có rất nhiều núi.
Khi chúng tôi đến thì Tổ Hàng đã tới rồi. Xe anh ấy dừng ở cổng chờ chúng tôi.
Xuống xe, đối mặt với anh ấy vẫn khiến tôi rất lo lắng. “Chuyện xấu” tối hôm qua tôi làm không biết anh ấy đã biết chưa, anh ấy liệu có trách tôi không?
Tôi cúi đầu, không dám nhìn anh ấy. Tiểu Mạc đẩy tôi một cái: “Thẹn thùng? Ầy, hai người hẳn đã lăn giường rất nhiều lần rồi. Đi thôi.”
Tổ Hàng tiến đến hỏi nhỏ: “Sao thế?”
Anh ấy nói vậy có lẽ vẫn chưa biết chuyện tối qua. Tôi lập tức ngẩng đầu lên cười thật tươi một cái: “Không có gì.”
“Vào thôi. Đi xem tiểu khu này có phải có quỷ hay không.”
Ba chúng tôi cùng nhau đi vào trong tiểu khu. Từ hiểu biết của tôi có thể thấy được, nơi này có núi có nước có cây, khoảng cách giữa các tòa nhà cũng rất lớn, tuy rằng không phải là nơi quá tốt để ở nhưng cũng không bị dính hình sát gì.
Chỉ có bốn tòa nhà, không tới vài phút chúng tôi đã đi quanh hết một vòng. Đi cùng chúng tôi còn có người của công ty bất động sản cùng ba đại diện của tổ dân phố khu này.
Vừa xem tiểu khu vừa nghe những đại diện của tổ dân phố kể về điều quỷ dị chỗ này.
Bọn họ nói, người mua nhà ở đây rất nhiều đều là công nhân ở xưởng gần đó. Đều là từ nông thôn lên đây làm việc, để dành tiền mua được nhà ở đây. Tuổi cũng chỉ hai mươi mấy tới ba mươi mấy. Rất nhiều là mua nhà để kết hôn. Trong một hai năm đầu, tin tức các đôi kết hôn xuất hiện khắp trong khu. Mấy năm nay lại có liên tiếp phụ nữ mang thai. Đây vốn là chuyện thuận theo ý trời, nhưng không biết vì cái gì mà phụ nữ trong khu này nếu không phải ba tháng bị sảy thai thì cũng là tới sáu tháng tim thai bị ngừng đập. Sau đó chỉ có thể phá thai.
Ban đầu có một hai phụ nữ bị, mọi người cũng không để ý lắm. Sau đó là liên tiếp ba bốn người, mọi người cho rằng gần nơi này bị ô nhiễm. Nhưng bây giờ, đã là năm, có khu nhà nào suốt năm trời không sinh ra được đứa trẻ nào?
Dù là có ô nhiễm thì cũng sẽ có một hai đứa trẻ mạnh mẽ chứ. Nhưng ngay cả thai nhi dị tật cũng không có, đều là bị sảy thai hoặc tim thai ngừng đập. Hơn nữa mọi người đều làm việc ở nhiều nơi khác nhau chứ không phải chỉ ở một nhà xưởng. Cho nên có người nghĩ tới liệu có phải nơi này có quỷ hay không?
Chuyện này được đưa lên công ty bất động sản, công ty bất động sản cũng không biết phải làm thế nào, bảo bọn họ tự mời người tới xem đi. Bọn họ mới đi đến công ty nhà Tiểu Mạc là nơi đã bán căn hộ cho bọn họ, yêu cầu công ty mời thầy tới xem phong thủy cho khu nhà. Bọn họ cũng không dám nói thẳng là có quỷ, chỉ nói là xem phong thủy.
Nhà Tiểu Mạc biết anh ta và Linh Tử có quan hệ với nhau nên để anh ta xử lý chuyện này. Linh Tử phải lo việc tang, anh ta cũng chỉ có thể tìm Tổ Hàng xem giúp.
Chuyện xem như được thông suốt, nhưng sao tôi lại vẫn thấy có điểm gì đó không hợp lý.
Đi một vòng quanh tiểu khu, Tổ Hàng liền nói: “Lấy sơ đồ bản vẽ mặt phẳng của khu đi.”
Rất nhanh, người của công ty bất động sản đưa ra bản vẽ mặt phẳng. Chúng tôi đứng ở giữa tiểu khu xem bản vẽ.
Người của công ty bất động sản lấy ra là bản vẽ thi công năm đó. Đó chính là bản vẽ tổng quan như thế nào, từng khu sẽ như thế nào. Bản vẽ này không giống với bản vẽ của từng căn hộ mà công ty phân phối dùng.
Trên bản đồ đã đánh dấu hướng chính bắc, thậm chí ngay cả các tòa nhà có hướng gì đều đã được đánh dấu.
Tổ Hàng dựa theo phương hướng trên bản đồ rồi gấp bản vẽ theo các hướng. Hành động này của anh ấy khiến người của công ty bất động sản kinh ngạc, nhưng vì ngại anh ấy là thầy được mới đến nên không dám nói gì.
Tôi thầm nghĩ trong lòng, anh ấy không phải coi nó là lá bùa mà gấp chứ, sẽ không phải gấp thành máy bay chứ? Chờ Tổ Hàng lần nữa lại mở ra bản đồ này, tôi nhìn đã hiểu, nếp gấp chia bản đồ ra thành tám phần, nếp gấp cũng thành ranh giới chia cung vị của tiểu khu.
Điều này dù không hiệu quả như cách dùng la bàn bình thường của chúng tôi, hoặc cũng không chính xác như chia trên máy tính, nhưng để xem cung vị mà nói thì cũng là đủ dùng rồi.
Tiểu Mạc nhìn qua, hỏi: “Toàn bộ tiểu khu có thể chia như vậy sao?”
“Phải.” Tổ Hàng nhìn bản vẽ một chút, chỉ vào hướng tây, hỏi: “Bên đó là… nhà để rác?”
Tôi nhìn bản vẽ, trên bản vẽ thì nơi đó rõ ràng là một mảng đất trống dùng làm bồn hoa. Hiện tại là vài gian nhà trệt. Hiện tượng này thì các khu nhà khác cũng xảy ra. Sau khi bán nhà xong thì chủ đầu tư sẽ sử dụng đất trống để tự xây thêm. Ví dụ như nhà để rác, hoặc nhà giữ xe, hoặc là những cửa hàng nhỏ. Đất công cộng được dùng dường như mọi người đều không có ý kiến, được giao cho tư nhân sử dụng mà không ảnh hưởng tới mọi người thì cũng rất ít người phản đối. Cho nên việc xây thêm so với bản vẽ này rất thường xuyên xảy ra.
Nhân viên công ty bất động sản gật đầu, người của tổ dân phố liền cười theo, nói: “Việc dùng nơi này xây nhà để rác cũng được lấy ý kiến của mọi người rồi. Chúng tôi xây một nhà để rác ở khu đất trống đó, mọi người có thể ném rác vào qua cửa sổ, mùi rác tràn ra cũng ít. Một tuần xe rác tới một chuyến mới mở cửa một lần, lại là lúc mọi người đi làm nên cũng không ảnh hưởng đến ai.”
Tổ Hàng cúi đầu nhìn bản vẽ, nói: “Ảnh hưởng tới con cháu các người rồi đấy. Cung Đoái lại xây nhà để rác, đem khí tức nơi đó chặn lại, lại còn là thứ dơ bẩn, cung vị tử tôn đều bị các người làm hỏng rồi.”
===
Sant: Ngủ ngon nha cả nhà