Tuy rằng người trong thôn đều biết những chuyện này nhưng không có ai ra mặt nói đỡ cho cô dâu. Một số cô dâu được gả tới chỉ mất chừng hai ngàn tệ lại càng mừng rỡ hóng chuyện.
Sau này cô con dâu mang thai, người đàn ông cũng không nhu nhược nữa, nói với ba mẹ anh ta sau này không được đánh nữa. Bởi vì con dâu đã mang thai, đó là huyết nhục nhà bọn họ.
Cha mẹ chồng cũng yên ổn được một thời gian. Người đàn ông thấy cha mẹ mình không còn đối xử với con dâu như trước nữa, tuy rằng thái độ vẫn chưa được tốt nhưng cuối cùng vẫn được ăn no mặc ấm, không bị đánh mắng.
Năm mới sắp đến, nhà mẹ đẻ cô dâu đánh tiếng, bảo con gái mang một vạn về để chuẩn bị cho em trai học đại học.
Một vạn, đám cưới đã hết nhiều tiền như vậy, sao có được một vạn. Người đàn ông liền nghĩ, cách tết còn mấy tháng nữa, đi ra ngoài kiếm một ít việc, hoặc là làm việc ở thành phố xuyên tết không về. Lúc đó tiền công sẽ cao, dù chỉ là trông nhà cũng có thể có được sáu ngàn một tháng.
Người phụ nữ sợ bố mẹ đẻ mình, liền đồng ý. Có điều người đàn ông vừa ra khỏi cửa thì cha mẹ chồng lại tiếp tục những hành vi trước kia, đối với con dâu không đánh thì mắng. Cô con dâu cũng muốn ra ngoài, nhưng có thai rồi thì còn có thể đi đâu?
Cứ vậy ngày qua ngày. Rốt cuộc có một ngày, trời mưa nhưng cô con dâu không rút quần áo kịp bị bố chồng đá một cái vào bụng to, đứa bé bị sảy thai. Sau khi sảy thai, cô con dâu cầu xin mẹ chồng đưa đi bệnh viện, bởi vì cô nói bụng đau quá, đau quá. Mẹ chồng lại nói chính mình cũng bị sảy mất hai đứa cũng chưa đi bệnh viện, đi viện sẽ mất tiền, không có tiền.
Cứ như vậy nửa ngày sau cô con dâu bị hôn mê.
Mẹ chồng nhận ra cả ngày không thấy con dâu đâu, khi vào trong phòng tìm thì cô con dâu đã chết cứng ở trên giường, dưới thân là một vũng máu đen lớn.
Cha mẹ chồng ý thức được sự nghiêm trọng nên gọi cho con trai, con trai gọi điện thoại cho anh Đường là hàng xóm, bảo đưa đến bệnh viện xem sao. Anh Đường cũng nói là sảy thai chết rồi, đưa đi bệnh viện lại tốn thêm tiền.
Đến khi người chồng về thì vợ đã nhập quan. Anh ta lặng lẽ hỏi mấy dì lớn tuổi, rốt cuộc vợ anh đã chết thế nào. Mấy dì nói, có lẽ sảy thai xuất huyết nhiều, không đưa tới bệnh viện nên chết, hơn nữa nói không chừng còn bị vỡ tử cung.
Người chồng khóc rống lên, báo công an, không cho chôn cất vợ mình, chờ cảnh sát tới khám nghiệm thi thể.
Nhưng cảnh sát tới thì đột nhiên mẹ chồng ngất xỉu, phải đưa tới viện. Chỉ còn bố chồng là nghi can nên bị tạm giam. Bởi vì chuyện này công an còn đang điều tra nên tin tức bị phong tỏa, chưa lộ ra ngoài.
Nhưng mẹ chồng mới nằm viện mấy ngày, còn chưa tìm ra nguyên nhân ngất xỉu thì cứ vậy đi rồi. Hơn nữa thời gian mất là hôm qua, cũng là tuần đầu của con dâu.
Tôi âm thầm thở dài một cái, sao lại có chuyện như vậy. Thật sự khiến người ta phẫn nộ. Đột nhiên lại cảm thấy bà mẹ chồng kia chết cũng chưa hết tội. Nhưng người phụ nữ kia sao lại đi tìm tôi? Tôi không làm hại cô ta, tôi thậm chí còn không quen biết gì cô ta kia mà?
Tôi vốn định hỏi chuyện này thì Linh Tử đứng lên, nói: “Anh yên tâm, chuyện của vợ anh chúng tôi sẽ siêu độ giúp. Tôi đảm bảo vợ anh sẽ ra đi nhẹ nhàng.”
“Mẹ của tôi… có phải thật sự bị vợ tôi… mang đi?”
“Phải.” Linh Tử đáp, “Yên tâm đi, tôi có kinh nghiệm xử lý mấy chuyện này.”
Linh Tử nói xong liền đứng dậy đi ra khỏi phòng, tôi vẫn nghi hoặc, chuyện của tôi còn chưa hỏi, sao đã đi rồi? Trở về trong phòng bệnh Khúc Thiên, tôi vội vàng hỏi: “Nữ quỷ kia sao lại tìm tôi? Tôi không quen biết cô ta, tôi cũng không làm hại cô ta.”
Khúc Thiên, hoặc có thể nói là Tổ Hàng, vừa đóng cửa vừa nói: “Trên người em có âm khí, còn có, khi đó, em gặp cô ta lại phù hợp với từ trường của cô ta nên cô ta liền chọn em. Thật ra hiện tại cô ta không có nhiều ý thức, chỉ biết hận, muốn giết người, muốn báo thủ. Cho nên bất cứ ai hợp với từ trường của cô ta đều sẽ gặp nguy hiểm.”
Linh Tử nói: “Phải, lý giải rất chính xác. Nếu không như vậy thì sao có nhiều chuyện bị quỷ bắt như thế. Một đám người khỏe mạnh đi ngang qua một ngôi mộ lại tự nhiên chết. Hoặc đi qua nhà ma bị quỷ quấn lấy nhưng lại không ai bị thương tổn. Chính là đạo lý này. Nói đơn giản, là do cô xui xẻo.”
Tổ Hàng cau mày: “Áo đỏ, vậy là chết thành lệ quỷ, còn đã lấy đi mạng người.” Anh ấy nhìn về phía Linh Tử, “Cậu nắm chắc được bao nhiêu phần?”
Linh Tử nói: “Ngày mai tới nhà bọn họ xem đi, tới xem nơi cô ta chết, không chừng có thể xử lý một cách hòa bình.”
“Loại quỷ này còn có thể xử lý hòa bình sao?”
“Cũng phải thử xem sao. Này, Sầm Tổ Hàng, sao tôi cảm thấy anh không bình thường lắm. Ba tháng qua rốt cuộc là anh thế nào? Bị Ngụy Hoa luyện hóa à?”
Hóa ra không chỉ tôi cảm thấy Tổ Hàng biến đổi, chính Linh Tử cũng cảm thấy Tổ Hàng khác lạ.
Tổ Hàng cười lạnh, nói: “Hắn còn chưa động vào tôi. Ngày mai tôi cùng đi với mọi người.”
Tôi vội vàng hỏi: “Anh có thể xuất viện rồi sao?”
Anh ấy mới tỉnh lại có hai ngày, dù biểu hiện sau khi tỉnh lại khiến bác sĩ kinh ngạc thì cũng không đến mức có thể rời khỏi bệnh viện. Tổ Hàng chỉ cười cười không trả lời. Tôi biết anh ấy đã có cách đi ra ngoài.
Đã qua giờ cơm tối, khu nằm viện dần dần yên tĩnh. Linh Tử phải đi, anh ta nói để an toàn cho tôi, đêm nay tôi nên ở lại bệnh viện, ở bên cạnh Sầm Tổ hàng. Như vậy nữ quỷ áo đỏ kia sẽ không dám tới động tay động chân.
===
Sant: Ngủ ngon nha cả nhà