Sau khi trả lời một số bình luận, tôi tắt giao diện đi.
Sắp đến giờ tan tầm rồi.
Mọi người trên diễn đàn đưa ra chủ ý gì cũng có, bảo tôi nên hạ thuốc, khuyên tôi nên thuê thám tử tư, bảo tôi nên chuốc say anh ấy để rượu vào lời ra, thậm chí còn có người khuyên tôi nên báo cảnh sát.
Kỳ thật những biện pháp này tôi đều đã nghĩ tới rồi. Tôi cùng Lão Mạc yêu đương cùng kết hôn, tính ra đã ở bên nhau năm rồi. Trong lòng tôi thật sự không muốn tin rằng anh ấy sẽ ngoại tình.
Mọi người đều nói thất niên chi dương, chúng tôi tình cờ năm nay cũng là năm thứ bảy.
Có phải anh ấy muốn tìm một Omega để sinh ra đứa bé không?
Tôi nhịn không được sờ cái bụng nhỏ của mình một chút. Lão Mạc vẫn luôn rất thích trẻ con, nhưng tôi lại là một Beta.
Làm tôi không khỏi nhớ tới trước một cảnh phim cung đấu rất hot dạo trước.
Hoa phi nương nương gặm một miếng dưa chuột ngâm sau đó nói: “Ai cũng có thể sinh, chỉ có bổn cung là không sinh được.”
Ai...
Nghĩ một lát liền đến giờ tan tầm. Tôi đứng lên mặc áo khoác vào, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Lão Mạc chắc hẳn là đang lái xe ở ngoài cửa chờ tôi.
Trong đầu tôi vẫn không ngừng nghĩ tới cuốn sách thiếu nữ kia, vừa đi vừa nghĩ lát nữa vẫn nên hỏi Lão Mạc một chút. Tôi không tin tình cảm sáu năm của hai người chúng tôi còn không thắng nổi một Omega không biết từ nơi nào nhảy ra kia.
Kết quả không nghĩ tới là Lão Mạc hôm nay không tới đón tôi.
Tôi cảm giác như sét đánh giữa trời quang.
Trong đầu đều là hình ảnh lão Mạc lái xe chở cái đồ lẳng lơ kia đi ra ngoài hóng gió.
Cái đồ lẳng lơ kia ngồi ở ghế phụ mà tôi đều ngồi mỗi ngày, trò chuyện với người đàn ông của tôi, có lẽ còn tay tiện ăn hai miếng chocolate tôi để ở trong xe.
Tôi lại không thể nhịn được.
Tôi còn chưa bắt gian tại giường mà đã phải dùng não quá sức rồi.
Tôi ngay lập tức móc điện thoại ra hùng hổ chuẩn bị gọi điện cho Lão Mạc.
Kết quả là nhìn thấy một tin nhắn chưa đọc của Lão Mạc gửi.
Anh ấy nói là có chút việc nên lát nữa tới đón tôi sau, vì vậy tôi đừng lo lắng.
Tôi bình tĩnh nhắn tin trả lời là tôi đã biết rồi.
Ở trong thế giới của Lão Mạc, tôi vẫn luôn chiếm giữ vị trí thứ nhất, đây là lần đầu tiên có việc gì đó còn xếp trước cả tôi.
Tôi phải bình tĩnh. Trước khi nhìn thấy cái đồ lẳng lơ kia, tôi tuyệt đối không thể tự làm loạn đầu mình được.
Tôi nhắn tin trả lời Lão Mạc xong thì đứng tại chỗ không nhúc nhích. Tôi mở ra camera trước lên sửa sang lại dung nhan của mình, vạn nhất có đụng phải thứ gì không nên gặp, tôi cũng không thể chịu thua khí thế được.
Không bao lâu, Lão Mạc đã lái xe tới.
Tôi mỉm cười nhìn xe của anh dừng lại ở trước mặt.
Tôi mở cửa xe bên ghế phụ rồi lên xe, Lão Mạc nở nụ cười tươi như hoa mẫu đơn.
“Vợ ơi, em đợi lâu có lạnh không? Để chồng làm ấm tay cho vợ.”
Vừa hỏi vừa duỗi tay ra sờ tay của tôi.
“Có chút lạnh, ha ——”
Lão Mạc nắm lấy tay của tôi đưa tới bên miệng hà hơi sưởi ấm tay tôi giống như thường lệ.
Khiến tôi có cảm giác anh ấy ở bên ngoài không hề có Omega nào cả.
- --------------
Có dễ thương không, dễ thương không~
(。・//ε//・。) (´ε`)