Sau ba tháng làm việc tại công ty, Điệp Y dần lấy được thiện cảm với Tiểu Liên bằng sự hoạt bát của mình. Hôm nay Tiểu Liên có việc phải ra ngoài nên trong phòng chỉ còn lại một mình cô mà thôi. Cơ hội đã đến, cô liền ngồi vào ghế tgđ để khởi động chiếc máy tính lên để tìm tài liệu quan trọng của công ty. Loay hoay một hồi thì cũng đã mở được cái máy tính. Nhưng ả ta đã rất cẩn thận cài mật mã khiến cho Điệp Y không thể mở được. Thế bí cô liền bỏ qua cái máy tính đi đến tủ hồ sơ mà ả cấm cô lại gần để tìm kiếm. May thay cô tìm được một bộ hợp đồng rất quan trọng của công ty với một đối tác lớn ở nước ngoài. Nếu mất hợp đồng này thì chắc chắn công ty sẽ bị tốn thất nặng nề và Nhược gia chắc chắn cũng sẽ bị ảnh hưởng không ít. Cô liền lấy điện thoại ra chụp lấy bản hợp đồng rồi đem bản hợp đồng đi tiêu hủy. Song cô dọn dẹp lại căn phòng và xem như chưa có gì xảy ra.
Một lúc sau, Tiểu Liên về đến công ty. Vừa về đến là cô đã đi thẳng lên phòng làm việc. Ngồi xuống ghế, cô liền có một cuộc điện thoại reo lên. Trên màn hình điện thoại là tên của Mạc Nhược.
- " A lô. Xin chào ngài. Ngài cần gì mà điện cho tôi thế." Tiểu Liên mệt mỏi trả lời điện thoại.
-" Cô đem bộ hợp đồng với đối tác nước ngoài qua cho tôi xem. Tôi còn phải đi ký hợp đồng với họ nữa". Mạc Nhược ra lệnh cho cô.
- " Được rồi, tôi đem qua liền đây. Ngài đợi tôi một tý". Nói xong cô cúp máy và đi đến tủ đựng hồ sơ với đối tác để lấy bộ hồ sơ đó. Lạ thay cô tìm mãi không ra bộ hồ sơ khiến cô rất bối rối. Đúng lúc này Điệp Y bước vào thấy Tiểu Liên đang lục lọi trong tủ hồ sơ là cô đoán ra rằng ả ta đang tìm bộ hồ sơ mà coi đã đốt nó. Lấy bình tĩnh, cô tiến lại gần Tiểu Liên để hỏi xem cô ấy đang kiếm gì.
-" Tổng Giám đốc đang tìm gì trong tủ vậy".
-" Tôi đang tìm bộ hồ sơ với đối tác nước ngoài. Cô có thấy nó không?". Ả ta bối rối hỏi cô.
-" Tôi chả thấy bộ hồ sơ nào cả. Với cả cô cấm tôi lại gần cái tủ đó mà". Điệp Y bình tĩnh trả lời
-" Không đúng rõ ràng là tôi để trong đây mà. Hay là lúc nãy cô thấy tôi không có ở công ty nên cô đã bén mảng đến và lấy bộ hồ sơ rồi phải không?". Tiểu Liên như muốn đổ tội cho Điệp Y.
-" Tổng Giám đốc xin đừng nói vậy. Cô không có bằng chứng thì làm sao có thể đổ tội cho tôi được chứ". Điệp Y cố biện minh cho mình.
-" Cô khá lắm nếu tôi mà biết cô muốn hại tôi thì cô đừng hòng sống được". Ả ta tức giận liền lấy máy gọi cho Mạc Nhược để nói về việc bản hợp đồng. Hay tin Mạc Nhược liền tức giận mắng Tiểu Liên xối xả và cảnh cáo cô nếu không có bản hợp đồng đó vào ngày mai thì đừng ngồi ở cái ghế Tổng Giám đốc đó nữa. Hắn giận dữ tắt máy.
Tiểu Liên lo sợ tìm đủ mọi cách để tìm ra bộ hợp đồng đó. Bây giờ cũng khá trễ, nhân viên về hết. Không ai còn ở lại công ty nên cô phải tự mình soạn lại bản hợp đồng đồng đó.
--------------SÁNG HÔM SAU-----------
-" Chết mất mình ngủ quên rồi" Tiểu Liên bật tỉnh giấc và cấp tốc đem hợp đồng cho Mạc Nhược.
-" Cô đem bảng hợp đồng về luôn đi". Ả vừa tới, Mạc Nhược đã mắng vào mặt cô.
-" Thưa Tổng Giám đốc tại...tại sao thế?". Cô ngơ ngác hỏi
-" Cô làm ăn kiểu gì mà để lộ bảng hợp đồng ra ngoài cho các công ty khác biết, để giờ họ đã không ký với ta nữa mà đã ký với công ty Southwestern rồi kia kìa. Cô hãy cút khỏi mắt tôi đi. Từ nay cô không còn là Tổng Giám đốc công ty Diệp Phong nữa". Nói xong hắn đuổi cô ra khỏi công ty và trao chức Tổng Giám đốc công ty cho cháu trai của mình.
Trông Tiểu Liên bây giờ thật thê thảm. Từ một Tổng Giám đốc cao quý mà giờ cô đã mất hết tất cả. Trông cô bây giờ không khác gì Điệp Y lúc trước. Bây giờ cô chỉ biết mượn rượu để giải sầu thôi. Đi vào quán rượu quen thuộc, cô uống xong thì cũng đã hơn h. Con đường trông thật vắng vẻ. Mọi nhà đã tắt đèn đi nghỉ ngơi chỉ còn mình cô là bước lang thang ngoài đường. Ả nào hay biết từ lúc cô ra khỏi quán rượu đến giờ ả đã bị theo dõi bởi một người con gái khác.
Đang đi ả ta bị một người nào đó chặn đường.
-" Cô là ai tại sao lại chặng đường tôi. A, Tiên Nghi cô cũng đi chơi đêm sao?". Ả nhận ra đây chính là thư ký của công ty đây mà.
-" Xin lỗi cô tôi không phải là Tiên Nghi mà tôi là Điệp Y, người may mắn sống sót vào đêm hôm đó". Điệp Y đáp lại.
-" Cô nói gì thế. Cô là Điệp Y sao. Cô đừng đùa với tôi nữa, tôi không tin đâu. " " ĐOÀNG" vừa dứt câu ả đã bị Điệp Y bắn một viên đạn cắm thẳng vào ngực trái của ả khiến ả gục xuống đường. "Tiên Nghi cô dám" " Tại sao tôi lại không dám chứ. Xin lỗi cô, tôi xin nhắc lại lần nữa tôi là Điệp Y chứ không phải Tiên Nghi. Tôi làm vậy chỉ để báo thù cho ba mẹ tôi thôi. Cô nghe cho rõ đây:" bản hợp đồng là do tôi lấy và cũng do tôi làm lộ ra ngoài đó. Và đây chính là kết cục của mày"". ĐOÀNG một tiếng súng nữa vang lên và cũng chính là lúc Tiểu Liên trút hơi thở cuối cùng. Điệp Y cẩn thận đặt một cành bông hồng đen lên người Tiểu Liên như muốn cho mọi người biết cô hận ả ta đến mức nào.Rồi cô bỏ đi như chưa có gì xảy ra trên con đường quen thuộc. " Một người rồi, vẫn còn hai tên nữa. Ba mẹ con sẽ báo thù cho hai người".