Tân Hoài An gửi lá thư mà tối hôm qua cô đã viết cho cô giáo Hứa.
Cô đi rửa mặt xong, thay quần áo chuẩn bị xuống lầu thì ngay trên hành lang cô đã gặp phải Chử Chân Phong, anh đang chuẩn bị đi ra ngoài.
Một cơ thể được khoác lên một bộ âu phục vừa vặn, được ủi thẳng tắp, trông vô cùng tự phụ và cũng lạnh lùng.
Khi nhìn thấy Tân Hoài An, vừa nghĩ tới việc cô có loại tâm tư kia với mình thì sắc mặt và tâm trạng của anh lập tức trở nên xấu đi.
Ánh mắt anh lạnh lùng rời đi, nói ra: "Đêm nay có yến tiệc kỷ niệm tròn mười năm của tập đoàn Húc Phong, cô nhớ chưa? Buổi chiều nay Vệ Nam sẽ đến đón cô đi chọn đồ chuẩn bị cho bữa tiệc "
"Được rồi"
Tân Hoài An lạnh nhạt trả lời một câu.
Chuyện ngày hôm qua đối với cô mà nói thì chỉ là một việc xen ngang, cũng không đáng giá để cô đặt ở trong lòng.
Thái độ này của cô trông thật lãnh đạm, không hiểu sao nó lại khiến cho trong lòng Chử Chân Phong cảm thấy vô cùng bực bội.
Anh nhắc nhở: "Buổi tối ngày hôm nay, tập đoàn Húc Phong sẽ mời rất nhiều những ông trùm, nhân vật nổi tiếng của các công ty trong nhiều lĩnh vực, vì vậy Vệ Nam sẽ đưa cho cô danh sách của những khách mời, phía trên có những tin tức thông tin của từng người một, cô hãy làm quen đôi chút đừng để tối nay phạm sai lầm"
Tân Hoài An gật đầu nói: "Tôi biết rồi"Chử Lâm Trầm không nhịn được lại liếc nhìn cô, cuối cùng cũng không nói gì, sau đó anh quay người rời đi.
Vào lúc năm giờ chiều, Vệ Nam đúng giờ xuất hiện ở bên ngoài của biệt thự.
Tân Hoài An được anh dẫn tới một studio tư nhân được trang hoàng vô cùng lộng lẫy.
"Thưa cô, tôi sẽ ở bên ngoài chờ cô"
Chính là bởi vì ngày hôm qua Tân Hoài An cũng không giải thích gì về việc kia, cho nên thái độ của Vệ Nam cũng có chút lạnh nhạt, giao Tân Hoài An cho người trong phòng làm việc phụ trách, sau đó anh ta lập tức đi ra ngoài xe chờ.
Sau khi tạo hình xong, khi cô bước ra đã khiến cho Vệ Nam cảm thấy vô cùng kinh diễm khi liếc nhìn cô, sau đó anh ta lập tức thu hồi lại ánh mắt đó: "Thưa cô, cậu Chử đang ở công ty, bây giờ chúng ta sẽ khởi hành đi đến đó."
Rất nhanh bọn họ đã đến tập đoàn Chử Thị, vừa đúng lúc Chử Chân Phong cũng hoàn thành hết công việc của mình, anh đang đi xuống lầu.
Vệ Nam cung kính thay anh mở cửa xe.
Ngay khi anh đang chuẩn bị ngồi vào thì thấy Tân Hoài An đang ngôi trong xe, trong nháy mắt anh trở nên giật mình.
Bản thân làn da của Tần Hoài An cũng vốn đã rất trắng, lại mặc thêm một bộ lễ phục màu trắng hình trăng lưỡi liềm trên người, những ánh sáng chiếu vào cô được phản chiếu lại trông vô cùng rực rỡ xuyên qua bóng đêm ở trong chiếc xe.
Trên người cô mang theo những bộ đồ trang sức nhã nhặn, cộng thêm vào ngũ quan trên gương mặt cô thanh tú uyển chuyển, thì càng thêm tinh xảo, lộ ra sự trang nhã quý phái.
Con mắt của Chử Chân Phong lóe sáng nhưng cứ nghĩ đến việc Tần Hoài An là loại đàn bà nào là anh lại khôi phục sắc mặt lạnh lùng của mình.
"Đi thôi."
Đến bên ngoài đại sảnh của yến tiệc.
Chử Chân Phong nâng lên cánh tay trái của mình, thấp giọng nói: "Tất cả tên của những người ở đây đều nhớ hết chưa?"
"Được rồi, tôi đều nhớ hết rồi"
Tân Hoài An thản nhiên nói, đem tay phải khoác lên khủy tay của anh.
Con mắt của Chử Chân Phong liếc nhìn cô, có tận mấy trăm người ở trong danh sách mà đều đã nhớ kỹ rôi sao? Vậy mà người phụ nữ này cũng dám nói.
Anh cũng lười phải vạch chuyện này ra cho nên chỉ nhắc nhở: "Một lát nữa, cô không được phép biểu hiện ra là mình quá mức lo lắng"
Với thân phận của Tân Hoài An, thì cô chưa bao giờ được tiếp xúc qua với những yến tiệc như thế này cho nên anh khó tránh khỏi có chút không yên tâm.
"Biết rồi, chúng ta đi thôi "
Khóe môi của Tân Hoài An cong lên nhàn nhàn cười, lộ ra sự tự tin, điều này khiến cho Chử Chân Phong có chút giật mình.
Vào giờ khắc này, ở trên người cô có một loại khí chất tỏa ra, đó là khí chất của một Hoài An nhà giàu chính hiệu.
Cô chỉ là một đứa con gái ở nhà quê ở nông thôn, vậy thì làm sao lại có loại khí chất này được? Sau khi đến bàn ngồi xuống, phải đối diện với rất nhiều ánh mắt hiếu kỳ và dò xét của mọi người, Tân Hoài An vẫn thủy chung như cũ bảo trì trạng thái nở một nụ cười đáp lại, chiếc cổ thon dài cua giống như thiên nga của cô trông thật duyên dáng.
Chử Chân Phong nhìn thấy điều này thì thật sự cảm thấy không thể tin được.
Anh không biết rằng, chỉ vì muốn phối hợp với anh thật tốt vào yến tiệc này mà cô đã dùng thời gian của cả buổi chiều để lên mạng tìm giáo trình, học về lễ nghi, phép xã giao.
Khả năng học tập của cô từ trước đến nay vẫn rất tốt, đó chính là ưu thế rất lớn của cô, luyện tập một sớm một chiều cũng có thể coi là tạm ổn.
Nhưng chỉ cần riêng điều này cũng khiến cho những khách mời ở đây thay đổi cách nhìn về cô.
Không phải nói người này chính là vợ của cậu Chử mới lên từ nông thôn nghèo, gia cảnh keo kiệt, tố chất không cao hay sao? Tại sao khi nhìn thấy ngoài đời thật lại giống như có xuất thân từ gia đình danh môn cao quý như vậy.