Rời khỏi nhà họ Liễu, Lâm Vũ Hào kinh ngạc nhìn Lâm Khánh Trường.
"Ông nội, không ngờ ông lại có quan hệ rộng như vậy, ngay cả ông Mã mà ông cũng quen trong một thời gian ngắn liên có thế giúp nhà họ Liễu có được một hợp đồng giá trị như thế, chẳng trách bà cụ Liễu lại nhanh chóng đồng ý như vậy.
Lâm Khánh Trường lắc đầu: "Ông không hề biết về cái hợp đồng đó"
"Hả? Vậy thì vừa rồi..."
"Ông nội chỉ là mượn sức đẩy thuyền mà thôi, nếu không sao có thể giúp cháu cưới được một cô vợ xinh đẹp tài năng như thế chứ?"
Lâm Khánh Trường dừng lại một chút rồi nói tiếp.
"Thật không ngờ nhà họ Liễu nhìn vậy mà lại có quan hệ với liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý, xem ra có người nào đó bên trong đã âm thầm giúp đỡ họ, Lâm Vũ Hào, việc con kết hôn với con bé đó quả thật cũng không tệ, việc làm ăn sau này của chúng ta ít nhiều cũng phải nhờ vào cháu thông qua bọn họ để kết giao quan hệ với liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý."
Lâm Vũ Hào ngoài mặt vẫn vui vẻ cười nói nhưng trong lòng vẫn không ngừng tự hỏi rốt cuộc ai là người đã giúp đỡ nhà họ Liễu, dù gì ba mươi tỷ cũng không phải là con số nhỏ, ai là người có thế lực to lớn như vậy cơ chứ? Chẳng lẽ là Lâm Dương? Anh ta bất chợt nghĩ ra cái tên đó rồi cũng nhanh chóng ném nó ra sau đầu.
Chắc chắn không phải là anh taI Thôi, không quản chuyện của anh ta nữa, chỉ cần nghĩ đến ngày mai có thể gặp được Ngọc Tuyết là lòng anh ta lại cảm thấy tràn ngập vui Sướng.
Đồng thời ngay lúc này, Liễu Ngọc Tuyết nhận được một cuộc gọi nói rằng hợp đồng trị giá ba mươi tỷ của liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý đã trực tiếp chọn chi nhánh Thành Nam của cô, và chỉ định cô trực tiếp đi ký kết hợp đồng này.
Liễu Ngọc Tuyết nghe xong còn tưởng rằng mình đang nằm mơ.
Nhưng sau nhiều lần xác nhận, cô cuối cùng phải tin rằng miếng bánh ngon béo bở này là dành phần cho chính mình.
"Lâm Dương!"
"Anh ấy hôm qua vừa mới nói định cho mình một cái niềm vui lớn, trùng hợp ngày hôm nay mình lại nhận được bản hợp đồng béo bở như thế, chẳng lẽ tất cả sự việc đều do anh ấy sắp đặt từ trước rồi sao?"
Cô vội vã đến phòng họp và địch thân bàn bạc với những người từ liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý.
Thật bất ngờ, mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ một cách đáng ngạc nhiên.
Bản hợp đồng trị giá ba mươi tỷ này của Liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý quả thật giống như một món quà từ trên trời rơi xuống dành tặng cho công ty vật liệu xây dựng Liễu Thị, chỉ cần bên phía Liễu Thị đồng ý ký kết bản hợp đồng này, so với các bản hợp đồng thông thường khác thì kiếm được mức doanh thu hơn hẳn đến tận hai mươi phần trăm, mà trong đó, phân lãi ròng kiếm được ít nhất cũng hơn chín tỷ chứ không ít.
Nếu Liễu Ngọc Tuyết thành công ký kết bản hợp đồng này có thể nói cô là người có công trạng lớn nhất với công ty vật liệu xây dựng Liễu Thị, trong bữa tiệc kỷ niệm ngày mai, cô không chỉ vinh dự được xướng tên cho công trạng to lớn của mình mà còn nhận được một khoản tiền thưởng cũng không ít.
Lúc này có một người từ liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý bước tới và niêm nỡ bắt tay với Liễu Ngọc Tuyết.
"Chúc mừng cô Liễu, chuyện hợp đồng của chúng ta cuối cùng cũng đã thỏa thuận ký kết thành công, chúng tôi sẽ nhanh chóng hoàn tất những thủ tục cơ bản và trễ nhất là tối mai bên phía chúng tôi sẽ gửi cho bên cô bản hợp đồng có con dấu đầy đủ"Liễu Ngọc Tuyết như vẫn không tin tự ôm lấy mặt mình, cảm xúc của cô lúc này vẫn còn bất ngờ đến khó tả giống như đang nằm mơ vậy.
Cô lập tức bốc máy gọi điện ngay cho Lâm Dương.
"Lâm Dương, những việc này là anh làm phải không? Hợp đồng trị giá ba mươi tỷ của liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý là điều bất ngờ mà anh muốn dành cho tôi như hôm qua đã nói hay sao?"
Lâm Dương ở đầu bên kia vui vẻ cười nói.
"Thỏa thuận thành công rồi sao? Tốt lắm, chúc mừng em Ngọc Tuyết, mười tháng qua anh đã để em chịu thiệt thòi quá nhiều, hiện tại anh sẽ cố gắng làm mọi chuyện để bù đắp lại cho em."
Nghe được câu này Liễu Ngọc Tuyết không kìm được nước mắt.
"Lâm Dương, yêu câu của tôi không cao lắm.
Chỉ cần anh phấn chấn trở lại, sống cho vui vẻ, cho dù sau này chúng ta có nghèo khó đi chăng nữa, tôi cũng không sợ."
"Được, anh hứa với em"
Nhà họ Liễu cũng nhận được tin tức hợp đồng trị giá ba mươi tỷ đã được đàm phán thành công, nhất là khi nghe nói về những nhượng bộ bên phía liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý trong hợp đồng càng vô cùng thích thú hơn bao giờ hết.
bà cụ Liễu cũng nhanh chóng đi tắm rửa thay quần áo, tiến vào linh đường của tổ tông bắt đầu bái tế.
Tổng giá trị tài sản của công ty vật liệu xây dựng Liễu Thị hiện giờ cũng chỉ hơn sáu đến chín tỷ, sau khi hợp đồng này được ký kết thành công liền có thể đem tổng giá trị tài sản của công ty nâng lên gấp hai lần, thậm chí còn có lợi cho sự phát triển của cả dòng họ trong tương lai.
Tại sân nhà cổ của nhà họ Liễu có mấy người con cháu đang ngồi bàn tán điều gì đó.
"Thật không biết Liễu Ngọc Tuyết đã làm cách nào mà thành công lấy được bản hợp đồng giá trị như thế""Tôi còn nghĩ ở buổi họp hằng năm lần này tôi sẽ là người có công trạng nhiều nhất nhưng nào ngờ lại có Liễu Ngọc Tuyết đột nhiên nhảy ra chắn ngang như thế"
"Liễu Ngọc Tuyết còn không phải ỷ vào mình xinh đẹp hay sao? Còn không biết đã bò lên giường bao nhiêu thăng đàn ông rồi nữa!"
Liễu Như Hoa lúc này liền tiếp lời, cô ta là con gái của Liễu Trương Thành, vốn cùng Ngọc Tuyết quan hệ cũng không có thân thiết, tốt đẹp gì mấy.
"Không thể nào? Không phải cô ta đã có chồng rồi sao...à mà quên, ông chồng đó của cô ta dù gì có cũng như không mà thôi!"
Mấy người họ còn đang mải mê bàn tán thì bất chợt bà cụ Liễu từ xa đi tới nghe thấy bọn họ thảnh thơi nói chuyện xằng bậy liên khịt mũi khinh thường.
"Các người còn có thời gian ở đây nói chuyện phiếm hả?"
Liễu Như Hoa lên tiếng.
"Bà nội, bản hợp đồng trị giá ba mươi tỷ này cũng không phải do một mình công lao của Liễu Ngọc Tuyết chứ? Dù gì cũng là do bên liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý tin tưởng vào năng lực của công ty chúng ta nên mới tìm đến chúng ta thỏa thuận bản hợp đồng đó, con nghĩ phần công lao này của Liễu Ngọc Tuyết cũng nên chia sẻ đều cho tất cả mọi người, không thể để một mình cô ta ôm hết được"
Bà cụ Liễu xua tay nói.
"Lần này các người cũng đừng hòng tranh công, đây là phần lễ vật của nhà họ Lâm đưa cho Ngọc Tuyết làm sính lễ"
"Nhà họ Lâm? Không phải tên phế vật Lâm Dương đã bị ông cụ Lâm đuổi ra ngoài rồi sao?"
"Không phải Lâm Dương, mà là cậu chủ trẻ tuổi của tập đoàn Lâm Thị, Lâm Vũ Hào!"
"Cái gì? Lâm Vũ Hào muốn kết hôn với Liễu Ngọc Tuyết?"
Mọi người có mặt ở đó nghe vậy đều cùng nhau bật cười, điều này thật là buồn cười và vô lý, dù gì Lâm Vũ Hào và Lâm Dương cũng là anh em họ, đây chẳng khác nào là em trai muốn kết hôn với chị dâu mình hay sao? Liễu Như Hoa không cam lòng thì thào.
"Con khốn Liễu Ngọc Tuyết này vì muốn trở thành mợ chủ của tập đoàn Lâm Thị mà không tiếc dùng mọi thủ đoạn"
Bà cụ Liễu sau đó quay sang dặn dò Liễu Như Hoa.
"Như Hoa, cháu đến khách sạn Đại Thành kêu bọn họ đem cách thức tổ chức của chúng ta nâng lên một cấp bậc, bữa tiệc này không chỉ để tiếp đón các vị khách khứa cùng nhà họ Liễu ta tạo dựng mối quan hệ, còn sẵn tiện đem chuyện chúng ta thành công ký kết hợp đồng và tuyên bổ chuyện hôn nhân với nhà họ Lâm với khách khứa và giới truyền thông bên ngoài.
Cháu mau đi đi!"
Một ngày trôi qua thật nhanh.
Đại tiệc kỷ niệm hàng năm của công ty vật liệu xây dựng Liễu Thị cuối cùng cũng đã đến! Trưa nay, khi vừa mới ăn cơm xong, Thẩm Tú Phương liên tức giận ném bát đũa xuống nói với Lâm Dương.
"Dọn dẹp bàn ăn, chén đũa cho sạch sẽ, nếu tôi nhìn thấy còn một vết dầu mỡ, tôi sẽ không tha cho cậu."
Lâm Dương ngôi bên cạnh cong môi cười lạnh trước sự thị uy của bà ta.
"Quên nữa, tối nay chúng tôi sẽ đi dự tiệc kỷ niệm hằng năm của nhà họ Liễu, cậu tốt nhất là không nên vác mặt tới đó tránh làm cho chúng tôi mất thể diện trước mặt mọi người."
Không cần bà ta nhắc nhở, anh cũng không muốn tới tham gia cái bữa tiệc nhàm chán đó.
Bà cụ Liễu đối với anh không vừa mắt, anh cũng không thèm nhìn mặt bà ta, huống chỉ bây giờ trong mắt nhà họ Liễu bọn họ, anh chỉ là một tên phế vật chuyên gây chuyện không hơn không kém.
Nhưng Liễu Ngọc Tuyết lúc này lại mở miệng.
"Không, anh ấy bắt buộc phải đi! Bà nội vừa gọi điện thoại cho con nói rằng phải mang anh ấy tới tham gia bữa tiệc"
Vẻ mặt Thẩm Tú Phương đầy bất ngờ.
"Chẳng lẽ bà cụ uống nhầm thuốc rồi sao?"
Nhưng vì đó là yêu cầu của bà cụ nên bà không thể không nghe theo, vừa cằn nhằn khó chịu vừa đi lên lầu thay quần áo.
Ở cái nhà họ Liễu này nếu bà ta không ăn mặc trang trọng xinh đẹp thì còn mặt mũi nào đi gặp mọi người.
Khách sạn Đại Thành là khách sạn năm sao cao cấp và sang trọng nhất cả Thanh Châu này.
Lúc này là ba giờ ba mươi phút chiều, trước mặt tiền đại sảnh đã thấy lồ lộ một bản biểu ngữ to lớn ghi "Nhiệt liệt kỷ niệm mười lăm năm thành lập công ty vật liệu xây dựng Liễu Thị!"
Bên ngoài cũng có vài người khách khứa đến từ sớm.
Bởi vì ngày hôm qua bà cụ Liễu cho người đi ra ngoài thông báo nói nhà họ Liễu cùng với liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý đã thành công ký kết một hợp đồng có giá trị ba mươi tỷ, nói không chừng sau này hai bên còn liên minh hợp tác nhiều dự án làm ăn nữa, rất nhiều người nhận được thiệp mời hoặc điện thoại vì nể mặt liên đoàn thương nghiệp Vạn Lý mà cũng ít nhiêu bỏ chút thời gian ra tham dự.
Khi bà cụ Liễu nhìn thấy mấy vị nhân vật lớn đều đến tham dự thì cảm thấy vô cùng hãnh diện và cảm kích ra mặt.
Lúc này, gia đình Liễu Ngọc Tuyết cũng đã đến.
Thẩm Tú Phương hôm nay mặc một bộ trang phục thoải mái nhưng cũng không kém phần trang trọng.
Liễu Ngọc Tuyết và Liễu Ngọc Thanh cũng ăn mặc vô cùng tinh tế và lịch sự, trái ngược với Lâm Dương một thân trang phục vô cùng tùy ý như đang ra ngoài dạo chơi bình thường chứ không phải đến một bữa tiệc sang trọng như hiện giờ.
Vừa đến lối vào của sảnh tiệc liên bắt gặp ngay Liễu Như Hoa.
"Ồ, đây không phải là cô dâu mới của chúng ta hay sao? Sao lại đến muộn như thế cơ chứ!"
Liễu Như Hoa đầy mỉa mai lên tiếng.
"Nhưng mà hôm nay cô cũng là nhân vật chính, đến trễ một chút chắc cũng sao đâu hai Nhưng cô còn mang theo anh ta đến đây làm gì chứ? Định ra mắt người mới cho người cũ biết hay sao?"