Chồng Cũ, Anh Nợ Em Một Đứa Con

chương 82: trả lời câu hỏi của phóng viên

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Xin chào các anh chị phóng viên, ngại quá, nếu mọi người có vấn đề gì thì hãy hỏi tôi đây, không cần ngăn cản đường đi của Ninh tổng nữa.” Sau khi cô gái kia bước xuống xe liền đứng lại, mỉm cười cao giọng nói với mọi người.

Lúc ấy, có một phóng viên nhận ra được cô ta, liền không khỏi kỳ quái hỏi: “A, đây không phải là trưởng phòng quan hệ xã hội Trần Nhược Hồng của tập đoàn Hoa Đình hay sao?”

“Cô Trần, giờ cô đến đây là muốn giúp đỡ sao? Về chuyện của Ninh tổng, cô biết rõ ràng chứ?” Phóng viên thấy có người đồng ý chủ động đứng ra trả lời mình, lập tức quay mũi súng hướng về phía Trần Nhược Hồng.

“Đúng vậy, mọi người đều biết, tuy rằng tôi là trưởng phòng quan hệ xã hội của tập đoàn Hoa Đình, nhưng đồng thời tôi cũng là bạn bè tốt với Ninh tổng, khi chúng tôi còn đi học đã quen biết với nhau, tôi với Ngữ Nông cũng là bạn tốt, cho nên mọi người có vấn đề gì có thể hỏi tôi cũng được, không cần phải làm mất thời gian của Ninh tổng.” Nói xong, Trần Nhược Hồng đi tới bên cạnh xe Ninh Quân Hạo, gõ vào cửa kính phía người lái, nói với anh: “Ngại quá Quân Hạo, em đã đến muộn.”

“Không sao, chỗ này giao cho cô.” Ninh Quân Hạo gật đầu nhìn cô ta, vô cùng tin tưởng nói.

“Được, vậy anh cứ đi trước đi.” Trần Nhược Hồng đồng ý, sau đó ý bảo lái xe đưa Ninh Quân Hạo rời khỏi chỗ này.

Bởi vì Trần Nhược Hồng đã xuất hiện nên phóng viên cũng không dây dưa bám theo Ninh Quân Hạo nữa, chủ động nhường đường cho xe của anh, rồi đồng loạt bao vây chỗ của Trần Nhược Hồng.

“Cô Trần, cô vừa mới nói, mình và Ninh tổng là bạn bè tốt, cũng rất quen thuộc với nhau, không biết đã đến mức độ nào rồi? Đối với chuyện riêng của anh ấy liệu cô có hiểu hết toàn bộ không?” Lúc này, trong đám đông có một phóng viên lên tiếng hỏi đầu tiên.

“Ha ha…Thật ra chuyện tôi và Quân Hạo là bạn bè tốt với nhau cũng không còn là bí mật ở Hoa Đình nữa. Trên thực tế, không chỉ với Quân Hạo, giữa tôi và mẹ anh ấy cũng có mối quan hệ không tồi, còn không tồi đến mức độ nào thì đây là việc riêng tư giữa chúng tôi, có lẽ không thích hợp để tiết lộ ọi người biết.” Trần Nhược Hồng mỉm cười, lễ phép đáp lại.

Trần Nhược Hồng vừa dứt lời, trong đám phóng viên lại có người đặt câu hỏi: “Cô Trần, cô vừa mới nói quan hệ giữa mình và Ninh tổng là chuyện riêng giữa hai người, không thích hợp tiết lộ ra bên ngoài, vậy chúng tôi có thể suy đoán rằng, trên thực tế, quan hệ giữa cô và Ninh tổng hơn hẳn một bậc so với bạn bè bình thường được không?”

“Phóng viên các anh đúng là thích nói mò, tôi đâu có nói như vậy chứ, hì hì…” Nghe vậy, Trần Nhược Hồng không hề phủ nhận, trái lại chỉ mỉm cười đầy mờ ám.

“Cô Trần, cô cũng rất thân thiết với Hoa Ngữ Nông, như vậy xin hỏi năm đó cô có biết chuyện hai người họ ly hôn hay không? Nghe nói bảy năm trước sau khi để lại đơn ly hôn, Hoa Ngữ Nông liền biến mất không thấy tung tích, cô biết cô ấy đi đến chỗ nào chứ? Có không ít lời đồn đãi rằng cô ấy đã bỏ trốn cùng người khác, cho nên Hoa Thương Hải mới trục xuất cô ấy khỏi Hoa thị, có đúng là có chuyện như vậy không?”

“Chuyện này thì…Thật ra đây là chuyện riêng tư của người khác, tôi thật sự không tiện để lộ ra, huống hồ, tôi với Ngữ Nông là chỗ bạn tốt, tôi không thể bán đứng cô ấy được, cho nên hy vọng mọi người sẽ không hỏi đến những vấn đề khó xử này nữa.” Vẻ mặt Trần Nhược Hồng có chút giấu đầu hở đuôi nói.

“Cô Trần, cô nói như vậy có phải nghĩa là lời đồn đại đúng là sự thật hay không?” Phóng viên chưa từ bỏ ý định tiếp tục truy hỏi.

“Ôi trời, tôi đã bảo mọi người đừng hỏi nữa mà, chuyện này…tôi…tôi không rõ ràng lắm đâu…” Trần Nhược Hồng tiếp tục cố che giấu nói.

“Cô Trần, vậy chuyện con trai của Ninh tổng liệu có phải do vợ trước của anh ấy sinh ra hay không? Hai người bọn họ phải chăng đã tính đến chuyện phục hôn rồi?”

“Đúng vậy, con trai của Quân Hạo đúng là do vợ trước Hoa Ngữ Nông sinh ra, còn việc họ có tính đến chuyện phục hôn hay không, tôi cũng không rõ ràng lắm, có điều, theo như tôi được biết, Quân Hạo không hề có ý định này, bởi vì anh ấy chưa từng nói với tôi chuyện đó, nếu mọi người thực sự muốn biết rõ, lần tới tôi sẽ giúp mọi người hỏi thăm một chút.” Khi Trần Nhược Hồng trả lời vấn đề này, sắc mặt có chút âm trầm.

“Vậy thì cô Trần, trước đó cô có nói rằng quan hệ giữa mình và mẹ của Ninh tổng rất tốt, vậy cô có biết ý kiến của bà ấy đối với việc đứa bé bất ngờ xuất hiện này không? Bọn họ đồng ý nhận đứa trẻ này chứ?”

“Ngại quá, vấn đề này của anh tôi không thể giải đáp được, bởi vì theo tôi được biết, trước khi mọi người đưa tin, bác Ninh không hề biết đến sự tồn tại của đứa bé này, ngay cả việc bác ấy có đồng ý nhận nó hay không tôi cũng không rõ ràng lắm. Được rồi, tôi còn có việc phải làm, các vấn đề thắc mắc chỉ đến đây thôi, tôi xin đi trước.” Nói xong, Trần Nhược Hồng liền xoay người chui vào trong xe, khởi động máy chuẩn bị rời đi.

Phóng viên thấy thế, còn muốn tiến lên hỏi thêm vài câu nhưng lúc này Trần Nhược Hồng đã giẫm vào bộ ly hợp [1], xe chậm rãi chuyển động rồi rời đi.

… …

Bởi vì phía truyền thông lựa chọn cách phỏng vấn rồi phát sóng trực tiếp, cho nên những lời ban nãy Trần Nhược Hồng nói với phóng viên nhanh chóng thông qua TV và mạng lưới internet truyền ra ngoài. Lâm Tuấn Hiền ngồi trong phòng làm việc nhìn thấy tin tức liền gọi điện ngay cho Ninh Quân Hạo, báo cáo với anh toàn bộ những gì Trần Nhược Hồng đã nói. Nghe xong, sắc mặt Ninh Quân Hạo lập tức trở nên lạnh lùng.

“Tổng tài, Trần Nhược Hồng trả lời như vậy chẳng những không giúp được anh, ngược lại còn hướng cho phóng viên suy nghĩ đến việc khác, rốt cuộc cô ta muốn làm gì chứ?” Lâm Tuấn Hiền cũng nhận ra những lời Trần Nhược Hồng nói không ổn, vì thế mới báo cáo lại.

“Gọi điện thoại cho cô ta, nói rằng về công ty thì đến phòng làm việc của tôi ngay lập tức.” Nói xong, Ninh Quân Hạo liền cúp máy.

Thế là Lâm Tuấn Hiền lập tức gọi điện thoại cho Trần Nhược Hồng, chuyển lời của Ninh Quân Hạo lại, sau đó ném điện thoại lên bàn.

Đúng lúc này, thư ký Lý đi vào phòng tìm anh, trên mặt mang theo vẻ bát quái tràn ngập.

“Trợ lý Lâm, tin tức vừa nãy…” Cô đi đến trước bàn làm việc của Lâm Tuấn Hiền, nhỏ giọng tìm hiểu.

“Tổng tài sẽ lập tức trở về, cô còn không quay lại chỗ làm việc của mình đi?” Lâm Tuấn Hiền không muốn buôn chuyện cùng cô nàng, vì thế lập tức lên tiếng đuổi người.

[1] Bộ ly hợp: Ly hợp là bộ phận trung gian thường nằm giữa động cơ và hộp số.

Truyện Chữ Hay