Lúc Ninh Quân Hạo đến được bệnh viện, Hoa Ngữ Nông đang ở trong phòng phẫu thuật tiến hành cấp cứu. Anh hoàn tất các thủ tục xong liền bồn chồn đứng trước cửa phòng, không biết được tình huống bên trong ra sao.
Đợi hơn một tiếng đồng hồ, đèn đỏ phòng cấp cứu mới tắt, Hoa Ngữ Nông được người ta đẩy ra từ bên trong, lúc này cô vẫn đang lâm vào tình trạng hôn mê như cũ.
“Bác sĩ, tình huống của cô ấy thế nào? Có bị thương nặng không?” Nhìn thấy bác sĩ đeo khẩu trang đi theo phía sau, Ninh Quân Hạo lập tức tiến lên hỏi.
“Bệnh nhân không có nguy hiểm về tính mạng, anh yên tâm. Đùi bị va chạm với tay lái nên gãy xương, đầu cũng có vết tích bị va chạm, nhưng không tính là quá nghiêm trọng, bên trong không tụ huyết, chỉ bị chấn động một chút, mấy tiếng sau sẽ tỉnh lại thôi.” Bác sĩ nói qua về tình huống của Hoa Ngữ Nông, sau đó nhìn Ninh Quân Hạo trước mặt, nói thêm: “Tối nay hãy sắp xếp người ở lại bên cạnh cô ấy.”
Ninh Quân Hạo biết được vết thương của Hoa Ngữ Nông không nguy hiểm gì đến tính mạng xong, trái tim treo lửng lơ nãy giờ liền hạ xuống. Khi anh nghe thấy bác sĩ bảo buổi tối hãy sắp xếp người ở lại bệnh viện cùng cô ấy, chân mày liền khẽ nhíu lại, sau đó hỏi: “Tình huống của cô ấy lúc này có thể chuyển viện được không?”
“Chuyển viện? Tốt nhất là không, trong các bệnh viện công lập bây giờ, chỗ của chúng tôi chính là hạng nhất, toàn bộ thành phố không còn bệnh viện nào có điều kiện tốt hơn nơi này. Đương nhiên, nếu như anh lo lắng đến vấn đề viện phí thì…” Bác sĩ nghĩ rằng Ninh Quân Hạo muốn chuyển viện bởi vì vấn đề viện phí, nên cố gắng giữ anh tiếp tục ở lại trị liệu tại bệnh viện này.
Chẳng qua, Ninh Quân Hạo đời nào cho ông ta cơ hội như thế, anh cắt ngang lời bác sĩ: “Tôi muốn chuyển cô ấy đến bệnh viện tư nhân Nhân Tâm, tuy rằng bệnh viện của các ông rất tốt, nhưng tình trạng của cô ấy như vậy không phải ngày một ngày hai là có thể ra viện, tôi hy vọng cô ấy được chữa trị ở một nơi thoải mái hơn.”
“Chuyện này…như vậy thì…” Bác sĩ vừa nghe anh nói muốn chuyển đến bệnh viện tư nhân tốt nhất thành phố này, vẻ mặt liền có chút xấu hổ, nhanh chóng nói: “Không thành vấn đề, chờ bệnh nhân tỉnh lại, chúng tôi sẽ sắp xếp xe cứu thương giúp cô ấy chuyển viện là xong.”
“Vậy thì làm phiền ông.” Ninh Quân Hạo gật đầu, sau đó xoay người sang chỗ khác, vừa đi về phía phòng bệnh của Hoa Ngữ Nông, vừa lấy điện thoại ra gọi cho Lâm Tuấn Hiền, dặn dò anh ta lập tức liên lạc với viện trưởng bệnh viện Nhân Tâm, chuẩn bị tốt phòng bệnh chờ bọn họ chuyển đến.
Bởi vì trước mắt Hoa Ngữ Nông còn đang ở trong giai đoạn hôn mê, nên bác sĩ sắp xếp cho cô vào phòng bệnh một người.
Ninh Quân Hạo đi vào phòng bệnh, thấy phần đầu bị băng gạc màu trắng quấn xung quanh của Hoa Ngữ Nông, không khỏi cảm thấy trong lòng mình mơ hồ đau đớn!
Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy cô suy yếu nằm trước mặt mình, cũng là lần đầu tiên cảm giác được, thì ra người phụ nữ này đối với mình mà nói, quan trọng nhiều đến vậy.