"Này nhóc, em tên gì?"
"..."
"Em không thể nói chuyện sao?"
"..."
"Anh đặt tên cho em nhé... Đậu Đỏ có được không?"
_________________________________________
Tháng Năm , tại một vùng quê cách rất xa thành phố S. Hai đứa trẻ, một trai một gái, đang đi cùng nhau trên con đường làng.
"Đậu Đỏ, nhà bác anh gần đây. Em có muốn đến chơi không?" - Một cậu bé chừng tuổi vui vẻ nói. Cô bé Đậu Đỏ kia cũng gật đầu đồng ý. Ngôi nhà đó rất lớn, lại rất đẹp, còn có xích đu nữa, cô bé Đậu Đỏ rất thích. Một cậu bé khác từ đâu chạy ra.
"Ủa, ai vậy Phong?" - Cậu bé đó rất khoái chí đưa tay bẹo má cô bé Đậu Đỏ.
"Là Đậu Đỏ, em ấy hình như không thể nói chuyện." - Lâm Phong nói với Hoàng Thiên Bảo.
Hoàng Thiên Bảo vốn không thích Đậu Đỏ. Bởi vì trong mắt anh ta, Đậu Đỏ là một con nhỏ câm, rất xa lánh Đậu Đỏ. Cho nên cô bé rất ác cảm với Hoàng Thiên Bảo, cô bé hay lẽo đẽo theo sau Lâm Phong
Đậu Đỏ có nụ cười rất xinh, cô bé sống ở ngôi nhà nhỏ cuối làng. Thường ngày Lâm Phong cũng Đậu Đỏ đi chơi khắc làng. Lâm Phong và Đậu Đỏ đã có những ngày tháng rất vui vẻ.
Ngày hôm đó, Lâm Phong trốn ra khỏi nhà, đi tìm Đậu Đỏ. Xui rủi sau, anh cùng Đậu Đỏ bị bắt cóc, bị nhốt lại ở một nơi tối tăm.
"Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em." - Lâm Phong dùng giọng nói an ủi cô bé Đậu Đỏ. Bọn họ bắt cóc hai đứa bé ấy vì lý do gì, hai đứa bé ấy đều không rõ. Vốn dĩ Lâm Phong có thể cởi trói, chạy khỏi để cứu tính mạng, nhưng cuối cùng anh vì Đậu Đỏ, ở lại cởi trói cho cô bé.
"Anh sẽ không bỏ em lại đâu!" - Lâm Phong nói, giọng nói ấm áp vô cùng. Trở trêu thay lại bị phát hiện. Khi đó anh đưa cho Đậu Đỏ sợi dây chuyền. Anh buông tay Đậu Đỏ, cố gắng chặn bọn bắt cóc lại.
"Đậu Đỏ, mau chạy đi!" - Đậu Đỏ nghe giọng nói ấy, quay đầu lại, nước mắt giàn giụa.
"Không... Em không muốn bỏ anh lại!" - Giọng nói ngọt ngào vang lên, âm thanh tuyệt vời đến lạ lùng. Thì ra Đậu Đỏ biết nói chuyện! Lâm Phong thất thần một chút, sau đó lấy lại tinh thần.
"Em chạy đi! Đừng lo cho anh!"
"Không..."
"Đi mau đi!"
Pằng...
Tiếng súng vang lên, hai tên bắt cóc ngã xuống đất. Lâm Phong kiệt sức ngất đi, trước khi ngất anh thấy bóng dáng người đàn ông vĩ đại ôm lấy Đậu Đỏ, không hiểu sao lúc đó anh lại an tâm nhắm mắt.
_________________________________________
Năm , Cũng ngay tại vùng quê đó. Một cô gái tên Diệp Di Ân xuất hiện. Cô ta tự nhận mình là Đậu Đỏ, có thể kể được tất cả mọi chuyện. Dễ dàng khiến người ta tin rằng, cô gái ấy thực sự là Đậu Đỏ.
Lâm Phong lại khác, dù mong muốn tìm được Đậu Đỏ rất mãnh liệt, anh chưa bao giờ nhận lầm người. Giả mạo mãi mãi vẫn là giả mạo! Diệp Di Ân nhanh chóng kết thân với Hoàng Thiên Bảo, trở thành bạn gái của anh ta. Cô ta vốn nghĩ Lâm Phong không giàu có, không tiếp cận nhưng thực ra gia thế của anh khủng khiếp đến nổi ai cũng phải nể sợ.
_________________________________________
Năm Thành phố S, tại cô nhi viện Ánh Sao, một cô gái đang vui vẻ phát quà cho mấy đứa trẻ. Cô gái ấy không biết mình đã vô tình cướp mất trái tim của một chàng trai lạnh lùng. Lâm Phong nhìn cô gái đó, nụ cười rạng rỡ như truyền sức sống cho tâm hồn lạnh lẽo của anh.
Cô gái ấy bất cẩn làm rơi sợi dây chuyền xuống đất. Sợi dây thiết kế hết sức đặc biệt, trên đời chỉ có một! Lâm Phong run rẩy cầm sợi dây lên.
DW, David Williams, Ký tự khắc trên sợi dây chuyền, chính tay mẹ anh đã khắc lên, sợi dây chuyền đó nhiều năm trước anh đã trao cho Đậu Đỏ, cô gái ấy có phải Đậu Đỏ không?
"Anh ơi! Sợi dây chuyền của em!" - Cô gái ấy ái ngại nhắc nhở. Lâm Phong lúc này mới giật mình, đưa lại cho cô.
"Là của em sao?" - Lâm Phong hỏi.
"Đúng rồi." - Cô gái ấy cười tươi nói, nụ cười má lúm đồng tiền xinh xắn, dễ thương. Sau khi cô gái ấy bỏ đi, Lâm Phong hỏi viện trưởng.
"Viện trưởng Trần, cô gái đó là ai vậy?"
"À, là Hàn Tiểu Du, thiên kim nhà họ Hàn đó."
_________________________________________
Hihi hello... Hello... Chúc mọi người vui vẻ.