Giọng hát của Hàn Tiểu Du chính là thứ âm thanh tuyệt diệu nhất trần đời. Bất cứ ai trong bữa tiệc sinh nhật cũng đánh giá rất cao giọng hát của cô. Tiểu thư nhà họ Hàn danh giá, lại đứng hát tặng bạn trai, còn rất chân thành nói cảm ơn. Hàn Tiểu Du so với trí tưởng tượng của mọi người đúng là khác trước rất nhiều.
Mọi người vẫn đang vui vẻ náo nhiệt, Hàn Tiểu Du lại một mình trốn ra vườn ngẩn ngơ. Một chiếc áo ấm áp bao bọc lấy thân hình nhỏ bé của cô.
"Sao lạo ra đây? Ở đây gió lớn lắm." - Lâm Phong dìu cô ngồi lên xích đu, xoa xoa bàn tay lạnh lẽo của cô.
"Anh phải phụ trách làm lò sưởi của em." - Hàn Tiểu Du nhào vào lòng anh ôm chặt lấy. Anh cười như không cười, xiết chặt cô gái trong lòng mình.
"Em muốn dọn ra ngoài. Phong ca, anh có chứa chấp em không?" - - Hàn Tiểu Du nhìn Nh bằng đôi mắt cún con.
"Chứa chấp em?" - Lâm Phong kinh ngạc hỏi lại.
"Em muốn dọn đến chổ anh!"
"Không được." - Lâm Phong phản đối. Hàn Tiểu Du nhăn mặt, buông anh ra không ôm nữa.
"Ứ thèm." - Cô giận dỗi, im lặng không nói. Nhưng gương mặt như muốn khóc tới bơi, cứ như anh đang ăn hiếp cô vậy. Dù biết cô chỉ đang giả vờ, nhưng anh không thể từ chối.
"Được rồi. Được rồi. Em muốn gì cũng được. Không những là dọn đến nhà anh, cả bản thân anh cũng giao cho em." - Trên thực tế "anh hùng khó qua ải mỹ nhân".
_________________________________________
Hàn Tiểu Du dọn hành lý đến nhà anh. Chỉ là cô muốn ở bên cạnh anh thôi. Vì Hàn Tiểu Du cô nợ anh quá nhiều. Nhà của an chỉ là một căn hộ không có gì đặc biệt. Có phần hơi bừa bộn. Nếu nói người của một gia tộc lớn, chỉ ở một ngôi nhà rộng hơn phòng cô nột tí thì tin nổi không? Nếu là trước đây, thiên kim tiểu thư như cô, làm sao có thể sống ở một môi trường thế này?
Nhưng cô của hiện tại, đã từng bị Hoàng Thiên Bảo nhốt ở trong một căn phòng nhỏ chật hẹp. Bị anh ta đối xử không khác gì một con chó. Bởi vì cô đã làm cho Diệp Di Ân xảy thai. À không, là do cô ta tự té tự xảy tự đổ thừa. Khoảng thời gian đó dù rất khó khăn, nhưng cô vẫn lạc quan. Hằng ngày đều dùng âm nhạc tạo niềm vui.
"Ngôi nhà không có phụ nữ thật lộn xộn " - Hàn Tiểu Du xách hành lý vào. Kéo Lâm Phong đi dọn dẹp nhà cửa. Trông sáng sủa hơn rồi đó.
Dù là sinh viên năm , nhưng trọng trách của cả gia tộc đều đè nặng lên vai anh. Bang Hắc Long cũng do một tay anh đào tạo. Mọi người không biết anh là người của gia tộc Williams. Người thân cận của anh chỉ biết anh là Lâm Phong, thủ lĩnh bang Hắc Long, không sợ trời, không sợ đất (nhưng sợ vợ).
Hàn Tiểu Du ngồi trên giường xem tivi. Lâm Phong ngồi ở bàn làm việc kế bên xem tin tức của tổ chức. Cả hai không ai nói gì với nhau, nhưng bầu không khí cực kỳ ấm áp. Hàn Tiểu Du thật sự bỏ nhà theo trai rồi!
_________________________________________
"Vợ muốn dụ dỗ anh sao?" - Lâm Phong nhếch mép nhìn cô gái trong lòng mình. Khụ, tư thế này có chút ái muội. Anh đẩy cô xuống giường, đè lên thân thể mềm mại của cô.
"Ai dụ dỗ anh? Đứng lên đi, em còn ngủ." - Hàn Tiểu Du dùng sức đẩy anh ra. Lâm Phong nhìn bộ dạng đỏ mặt ngại ngùng của cô bật cười.
Anh ôm cô vào lòng, như ôm cả tính mạng của mình. Lâm Phong hôn cô, từ từ đôi môi ướt át trượt xuống xương quai xanh gợi cảm.
"Buông em ra. Buông ra..." - Cô giãy giụa, bài xích với hành động của Lâm Phong. Anh dừng lại, chỉ xoa đầu cô. Ngoan ngoãn ôm cô ngủ. Hàn Tiểu Du kiếp trước bị Hoàng Thiên Bảo say rượu cưỡng bức. Không một chút nhẹ nhàng, không có cái gọi là thương hoa tiếc ngọc, chỉ có đau đớn. Sau đó, cô phát sốt tháng trời. Chuyện này đã để lại bóng ma trong lòng Hàn Tiểu Du.
Cô mở mắt nhìn người đang ôm mình. Cô vừa làm gì thế? Lâm Phong không phải Hoàng Thiên Bảo, sẽ không làm tổn thương cô.
"Em..." - Hàn Tiểu Du khó khăn lên tiếng.
"Vợ ngoan, ngủ đi." - Lâm Phong vẫn xoa xoa tóc cô. Cảm giác vô cùng dễ chịu, nhẹ nhàng đưa cô vào giấc ngủ. Lâm Phong im lặng ngắm người phụ nữ của mình. Cô khi ngủ lại xinh đẹp như một thiên thần.
"Tiểu Du, em bảo anh phải làm sao với em đây?"
_______________________________________Ta đã trở lại.
Và ăn hại như xưa.
Chán quá nên làm video chơi ấy mà