“Thi Thi. . . . . . Em, em, đây là lần đầu tiên của em?” Khi đã đi sâu vào trong cơ thể cô, Beard bỗng như bị phát hiện này dọa cho sợ, đương nhiên cái gì đó đang ở trong cơ thể của Trình Thi Thi cũng vì vậy mà dừng lại.
“Phải thì sao?” Trình Thi Thi cố chịu sự đau đớn nơi hạ thể y hệt như lửa đốt, chống lại đôi mắt màu xanh dương của anh đang hiện rõ sự kinh ngạc.
Mồ hôi của anh nhỏ từng giọt xuống cơ thể cô, hòa lẫn vào cùng với mồ hôi của cô.
“Anh thực sự rất vui. . . . . .”
Trình Thi Thi nhướng mày, thực sự rất vui? Hóa ra cái người gốc ngoại quốc này cũng sẽ quan trọng trinh tiết, ai nói người nước ngoài nào cũng cởi mở về chuyện đó? Xem ra cần phải vả vào miệng cái người nào đã nói như thế.
“Bởi vì anh cũng là lần đầu tiên!” Vẻ mặt Beard đột nhiên như có chút xấu hổ, “Cho nên anh cảm thấy chúng ta như vậy quả thật là rất giống nhau.”
Anh ta? Cũng là lần đầu tiên? Hai hàng lông mày của Trình Thi Thi không nhịn được lại nhướng cao hơn một chút.
“Thi Thi, phản ứng này của em là sao hả? Rõ ràng là không tin lời anh nói?” Thật là sỉ nhục mà, người phụ nữ của mình lại tỏ vẻ nghi ngờ về sự “trong trắng” của mình.
Uất ức mím mím môi, hạ thể dâng trào nóng rực ở trong lối giữa nhỏ hẹp của cô cũng vì vậy mà như có như không khe khẽ động đậy.
“Ưm. . . . . .” Không ngờ ảm giác của sự ma sát lại kỳ diệu đến thế.
“Còn đau không?” Mồ hôi trên trán Beard lại có giọt rơi xuống, có vẻ như đang có gắng chịu đựng điều gì đó. “Nếu em không còn đau nữa, vậy anh sẽ làm tiếp nha.” Không đợi Trình Thi Thi trả lời, anh đã nhanh chóng nâng cái mông cô lên, “Bởi vì. . . . .Bởi vì anh đã không còn nhịn được nữa.” Vừa nói vừa bắt đầu chuyển động mãnh liệt ở trong cơ thể cô.
Nếu lúc này mà đi nghiên cứu vấn đề có phải là lần đầu tiên hay không thì thật sự rất là không hợp thời điểm, có lẽ anh nên trân trọng việc làm” vận động trên giường” không có quy tắc này còn quan trọng hơn.
“Thật dễ chịu, Thi Thi chỗ đó của em kẹp anh rất chặt, làm anh thấy dễ chịu quá.”
“Ừ. . . . .” Anh ta rất thoải mái sao? Nhưng mà mình thì lại đau quá, hai chân bị anh ra sức dội vào đã đau đến mức sắp co rút luôn rồi.
“Thi Thi, anh xin lỗi, anh biết em đang rất đau, nhưng mà anh thật sự chịu hết nổi rồi, em ránh chịu đựng thêm một chút thôi, sẽ không còn đau nữa đâu.” Anh áy náy mong đợi nhìn Trình Thi Thi, nhưng động tác ở phía dưới vẫn điên cuồng dũng mãnh.
Nhưng lời anh nói cũng không phải giả, chưa tới phút đồng hồ sau, hạ thể Trình Thi Thi vốn có chút đau đớn dần dần bị một sự khoái cảm không hiểu từ đâu thay thế, khi chuyển động ở bên trong thậm chí còn tạo ra sự khát vọng khó hiểu, hình như còn muốn có được nhiều hơn nhiều hơn thế nữa.
“Bên trong của em rất chặt rất ẩm lại còn rất nóng nữa.” Anh thật yêu chết mất cái loại cảm giác này rồi, thảo nào lại có nhiều người đàn ông họ đều thích làm tình như vậy, quả thực là làm cho khắp người đều thoải mái và sung sướng không chịu nổi.
Lòng ngón tay ma sát vào nơi giao hợp của cả hai, rút nhẹ ra thanh sắt cứng rắn như khúc đá, đem hai chân cô gác lên vai mình, không chừa lại một chút nào cái vật to lớn của mình ở ngoài, cứ thế lấn chiếm lắp đầy tiểu mật huyệt của cô.
“Á. . . .” Trình Thi Thi khép hai mắt lại, không kìm lòng nổi bắt đầu phối hợp chuyển động với anh, đồng thời còn ưỡn lên bờ eo của mình.
“Vẻ mặt này của em thật đáng yêu.” Beard nựng mặt cô, mê say hôn lên môi cô, đầu lưỡi mặc sức lật chuyển khuấy khảo ở trong miệng cô, vui vẻ trêu chọc cùng với cái lưỡi của cô.
Hai tay Trình Thi Thi túm chặt tấm drap trải giường ở hai bên cạnh mình, từng đợt sóng khoái cảm cùng cảm giác tê dại gần như sắp làm cho cô không thở nổi nữa.
Chưa bao giờ nghĩ rằng rồi mình cũng sẽ có ngày này, lõa thể nằm dưới một người đàn ông say sưa rên rỉ, hoàn toàn không có sự tỉnh táo và bình tĩnh như trước kia nữa.
Beard mãnh liệt chạy nước rút vào trong tiểu huyệt khít chặt của cô, qua một hồi lâu anh mới bật thốt lên một tiếng grừ nhẹ sau đó tiến thẳng vào cửa tử cung của Trình Thi Thi bắn ra chất dịch thể của mình.
Anh cũng không quan tâm cô sẽ vì hành động này của mình mà mang thai hay không, ngược lại anh còn nghĩ nếu như có thể để cho cô mang thai đứa con của anh thì đó hẳn là một chuyện vô cùng tốt. Mặc kệ là trai hay gái chỉ cần đó là con của hai người thì cũng sẽ là tiểu tâm can, tiểu bảo bối của anh, đồng thời cũng là tiểu Vương tử, tiểu công chúa một thế hệ mới của hoàng gia Dolly Ximiya.
Sau khi xong việc, Beard nằm ở cạnh Trình Thi Thi ổn định lại hô hấp của mình, nhưng lúc này anh lại lần nữa nhắc tới cái chủ đề quan trọng đã khiến cho anh cảm thấy vô cùng ức uất, “Thi Thi, tại sao em lại không tin đây là lần đầu tiên của anh?” Dường như anh rất muốn biết rõ về vấn đề này.
Trình Thi Thi mím môi, dùng sự trầm mặc thay thế cho câu trả lời.
“Tại sao?” Đập vỡ nồi cát hỏi đến cùng, gia tộc của anh xưa nay là thuộc hạng truyền thống lễ giáo.
Trình Thi Thi nhướng nhướng mày, “Bởi vì những hành động việc làm trước đó của Vương tử Điện hạ ngài.” Lúc nào cũng thích cợt nhã cô, ăn đậu hũ cô, dù nhìn ở khía cạnh nào cũng không giống một chàng thanh niên mới lớn chưa từng trải qua việc đời, “Hơn nữa kỷ xảo lại còn rất. . . . . .” Chợt ý thức được mình giống như là đang khích lệ anh, còn chỉ rõ về phương diện đó nữa, vì vậy cô liền miễn cưỡng nuốt trở về mấy chữ sau cùng.
“Kỷ xảo lại còn rất thế nào hả?” Nhưng Beard lại nghe được rất rõ ràng, từ mặt ủ mày chau ngay tức khắc biến thành thần thái sáng láng, “Thi Thi là muốn nói kỹ xảo của anh lại còn rất giỏi, có đúng không?” Nở nụ cười quỷ quái hỏi.
Lật người lại, lần nữa đè lên người Trình Thi Thi, “Thi Thi có thể nói điều này, vậy chứng minh biểu hiện khi nãy của anh đã làm cho em rất hài lòng? Vậy mới vừa rồi anh đã làm như thế nào mà khiến em cảm thấy kỷ xảo của anh rất giỏi? Là thế này phải không?” Một bàn tay đột nhiên nắm giữ bầu vú trắng mịn bên phải của cô, “Hay là thế này?” Một bàn tay còn lại bất ngờ dò tìm vào giữa hai chân cô.
Đồ háo sắc! Tính đến hiện tại, đây chỉ mới là cái đánh giá thứ hai Trình Thi Thi dành cho vị Vương tử Điện hạ này.
Vì luôn muốn hành động thực tế của mình để chứng minh, cho dù mình đã có được thể xác của Trình Thi Thi nhưng vẫn sẽ” quấy rầy bám lấy” cô như xưa, không xa không rời. Sau đó mấy ngày liền Beard đều giống như cục kẹo cao su, bám chặt sát bên người Trình Thi Thi.
Trừ lúc làm việc, bởi vì hai người họ không phải làm cùng một ngành; ngoại trừ lúc ngủ, bởi vì hai người họ không phải ở cùng một mái nhà, thời gian còn lại hầu như toàn bộ Beard đều là có đôi có cặp cùng chung vượt qua sát cánh bên cạnh Trình Thi Thi,.
Cứ nói theo hiện tại thôi, Trình Thi Thi đang ở nhà ăn trưa dành cho nhân viên, Beard liền rất thân mật ngồi vào vị trí ngay bên cạnh cô.
Nhìn chằm chằm dáng vẻ nhai kỹ nuốt chậm cho cơm vào bụng của Trình Thi Thi, mỗi lần như thế anh đều có vẻ mặt thèm thuồng như sắp chảy nước miếng tới nơi, sau nói với cô: “Thức ăn trong bát của em có vẻ như rất ngon lắm thì phải?”
Kế tiếp lúc Trình Thi Thi vừa gắp lên một cọng rau xanh thì anh đột nhiên giữ lại cổ tay phải của cô, rồi cứ thể đem cọng rau xanh cô gắp lên bỏ ngược lại vào trong miệng mình, “Ừm. . . . .Đúng thật là rất ngon.” Vừa nghiền ngẫm nhai mà còn vừa nói với vẻ tự đắc.
Nhóm người đến ăn cơm ngồi ở một cái bàn khác, nếu như không quan sát cẩn thận, đều sẽ lầm tưởng rằng” Người đẹp lạnh lùng” nổi danh ở công ty đang đút cho Vương tử Điện hạ Beard thân ái của chúng ta ăn, trên thực tế những thứ này nhìn có vẻ như rất thân mật, nhưng căn bản không phải là như thế, hình ảnh cả sự việc đều chỉ có một mình Vương tử Điện hạ tự biên tự diễn.
“Quan hệ giữa Thi Thi và Vương tử Điện hạ hình như tiến triển rất nhanh à nha.” Đường Tĩnh Di ngồi ở cách họ một cái bàn ăn, nhìn tới cả hai mà không nhịn được phải trợn mắt há to miệng.
“Ừ.” Johnson ngồi cạnh Đường Tĩnh Di cũng gật đầu phụ họa nói theo.
Hai người bọn họ hiện tại cũng có thể xem như người cùng cảnh ngộ thì phải thông cảm cho nhau, một người là cô bạn tốt của mình bị người khác bắt cóc đi mất, chỉ có thể cô đơn ngồi ăn cơm một mình. Người còn lại thì bị cậu chủ của mình vứt bỏ không thương tiếc, cũng chỉ có thể cô đơn ngồi ăn cơm một mình. Hai người đều cô đơn chiếc bóng nên đã dứt khoát sáp lại ngồi cùng nhau, khác tổ nhưng lại ngồi cùng một bàn để ăn cơm.
Tuy rằng Johnson Terry không phải là nhân viên Đồ thị, nhưng bởi vì thân phận đặc biệt của Beard, công ty đã suy tính về mọi mặt để đảm bảo sự an toàn cho anh, vì vậy đã đặc biệt cho phép anh dẫn theo người hầu đến chỗ làm.
Ăn cơm xong xong, Beard lại bắt đầu đưa Trình Thi Thi đi dạo vòng quanh trong công ty, Johnson đi theo ở phía sau cách vị trí bọn họ khoảng chừng , mét cố gắng phục vụ hết chức trách của mình.
Có Trình Thi Thi làm bạn, ngay từ mấy ngày trước Beard cũng đã đuổi đi quản lý Triệu – Triệu Tích Dương trước đó không lâu còn luôn theo ở bên cạnh anh bỏ chạy không kịp, lúc ấy quản lý Triệu còn cảm thấy vô cùng oan ức, tưởng rằng trong lúc vô tình không biết mình đã làm sai chuyện gì đắc tội với vị Vương tử Điện hạ này mới có thể bị đuổi.
Thật ra thì Beard vốn cũng không có hăng hái cùng Trình Thi Thi đơn thuần đi tham quan công ty, chẳng qua anh chỉ là muốn tìm một nơi tương đối kín đáo ở trong công ty để mình có thể dễ dàng muốn làm gì Trình Thi Thi thì làm, để cùng cô làm cái chuyện kia mà thôi.
Từ sau lần thành công công thành chiếm đất ở nhà Trình Thi Thi, sau đó anh phát hiện ra hình như mình đã bị nghiện làm chuyện này mất rồi.
Cái cảm giác sung sướng khi bản thân được chạy băng băng trong cơ thể của Thi Thi quả thực là mê chết đi được, mà anh nghĩ có lẽ Thi Thi cũng sẽ không cảm thấy ghét khi anh đụng chạm cô thì phải, nếu không thì sao lúc hai người ở vào thời điểm đó, cô đều phát ra tiếng kêu dễ nghe như vậy.
Nếu như đôi bên đều không ghét chuyện này, vậy anh cũng sẽ không dại gì mà đè nén cùng khống chế bản thân mình, phải quý trọng thời gian, tận tình làm tốt chuyện mà bọn họ thích làm là được rồi.
Trong một công ty rộng lớn như thế này, muốn tìm một nơi bốn bề vắng vẻ, lại có thể tạo điều kiện cho bọn họ hoan ái kỳ thực không phải chuyện đơn giản, nhưng cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Nói ví dụ như mỗi tầng đều có một phòng uống trà, cả hai cũng đã từng thử qua ở chỗ này mấy lần, cảm giác cũng không đến nỗi tệ, tuy cũng có đủ loại thang máy thiết bị tiện lợi, nhưng họ lại sử dụng lối đi cầu thang không đạt tiêu chuẩn đến hai ba lần, cảm nhận cũng tương đương nhau.
Lúc cả hai đang bận bịu” này nọ” tất nhiên cũng không quên các biện pháp đề phòng cơ bản. Thế là Johnson vinh quanh đảm nhiệm cái sứ mạng cao cả này, bất kể là phòng uống trà hay lối đi cầu thang, hắn đều đứng ở ngoài canh cửa, đề phòng những nhân viên khác vô tình xông vào, thấy một số cảnh không nên thấy.
Không biết vị Vương tử Điện hạ kia đã dùng thủ đoạn gì mà quản lý Lâm người đã tỏ tình với Thi Thi về sau nếu có gặp cô, cho dù chỉ là trong lúc vô tình đụng mặt ở công ty, anh ta cũng sẽ hốt hoảng biến mất, tránh cô như tránh rắn rết không bằng.
Mà Vương tử Điện hạ hôm nay cũng đã lấy danh nghĩa là bạn trai của cô, dựa vào sức ảnh hưởng kinh người của mình trong Đồ thị, chưa đầy giờ khiến hơn % nhân viên trong công ty đều biết bọn họ giờ đã là một đôi tình nhân ngọt ngào thân mật, gắn bó như keo sơn.
Hiện nay mọi người bên trong công ty, hoặc hẹn hò hoặc nói chuyện phiếm, hoặc đánh bài hoặc trêu ghẹo nhau, chỉ cần nhìn thấy Vương tử Điện hạ cùng Trình Thi Thi hai người nắm tay nhau đi tới, sẽ tự giác đứng dậy rời đi, thoải mái đem chỗ trống nhường cho bọn họ, mỗi khi như vậy Beard sẽ nở một nụ cười dịu dàng yếu ớt để cảm tạ sự thức thời của bọn họ.
Phòng uống trà trong công ty cũng đã từng…, cầu thang đi lại cũng đã từng…, lúc này Beard lại muốn đổi một địa điểm mới, lần này phạm vi thân mật lại tăng thêm một tầng hứng thú mới.
Tùy tiện vào một tầng trong công ty, đến khúc rẽ ở nhà vệ sinh nam, sau khi thấy bên trong không có bóng người liền kéo Trình Thi Thi đang đứng bên ngoài bước vào.
Johnson đương nhiên được Beard ra lệnh đứng bên ngoài nhà vệ sinh nam, giúp họ trông chừng, còn họ bên trong thì nhiệt tình” này nọ ọ í e” , cơm xào cơm chiên đủ kiểu.
Beard áp Trình Thi Thi sát vào trong góc tường toilet, nâng một chân cô lên ôm lấy hông của mình, để vạt váy cô thuận thế cuộn lên tới thắt lưng, một tay thăm dò vào giữa đùi cô, tay còn lại cách một lớp vải xoa nắn bầu ngực trắng ngần của cô, ngón tay thon dài tựa phím dương cầm nhẹ nhàng vuốt ve cánh hoa nhỏ được ngăn cách bởi lớp vải quần lót.
Biết độ ẩm còn chưa đủ, anh lại dùng miệng ngậm lấy vành tai cô, sau đó từ từ di chuyển xuống, đặt lên cổ cô từng nụ hôn ngọt ngào như dâu tây.
Cảm nhận được đầu ngón tay phía dưới càng lúc càng nóng, càng lúc càng ẩm ướt, anh lại cởi từng chiếc cúc áo sơ mi trên người Trình Thi Thi, từ từ kéo xuống trói buộc lấy hai bầu ngực, có chút tinh nghịch dùng răng khẽ cắn nhũ hoa của cô, “ Thi Thi, chuyển đến nhà anh, ở chung với anh được không?” Anh hà hơi trên ngực cô.
“Không được.” Trình Thi Thi chẳng cần nghĩ ngợi liền trả lời anh.
Hiện tại cô bị anh làm phiền cũng đủ mệt rồi, mỗi ngày đều bị anh ăn sạch sẽ mới chịu thôi, lại còn dọn đến sống chung với anh? Chẳng phải như vậy cô càng không có tự do của mình hay sao? Tất cả đều không còn gì để bàn nữa!
Beard hơi thất vọng chu môi lên, dù sao anh cũng biết Thi Thi sẽ trả lời như vậy.
Vấn đề này gần đây anh đã nói với Thi Thi không dưới lần rồi, nhưng mỗi lần cô đều không thèm nghĩ ngợi đã trực tiếp từ chối anh, điều này khiến anh không tránh được đau lòng, thất vọng, nhưng tuyệt đối sẽ không từ bỏ hy vọng.
Ngay cả lúc ngủ anh cũng mong muốn được ôm cô ngủ, nhưng vì sao cô vẫn không hiểu tình cảm mà anh dành cho cô chứ?
Nhưng mà, “ Bỏ đi, em không chịu thì thôi.” Dù sao như thế này cũng đã rất tốt rồi, so với những người đàn ông chỉ cần nhìn thôi cũng khiến cô coi thường thì anh coi như đã hạnh phúc lắm rồi.
Thật ra anh cũng rất biết điều và có chừng mực, huống chi bây giờ nói tiếp chuyện này thật sự là phá hư phong cảnh mà!
Vẫn là làm chuyện chính sự quan trọng hơn, nhanh chóng lột quần lót của cô xuống, đem vật nam tính nóng rực của mình vùi sâu vào tiểu huyệt đã ươn ướt của cô, bắt đầu rong ruổi trên cơ thể mềm mại cô.
Lúc anh nhận thức được việc chính sự quan trọng nhất, không còn nghi ngờ gì nữa, âm thanh êm ái của Trình Thi Thi một lần nữa truyền vào tai anh, là âm thanh tuyệt vời nhất anh từng nghe qua.
Đôi tay vô thức nắm chặt vạt áo của Beard, Trình Thi Thi lại một lần nữa để mặc cho mình bị bàn tay ma quái của anh hàng phục, cùng với sự ma sát anh mang đến, một luồng khoái cảm như dời núi lấp biển dâng tới, ào ạt đan xen tuyệt vời đến vô tận.
Sau khi xuất tinh hoa của mình vào trong cơ thể cô, anh giúp cô mặc lại áo lót và quần lót, còn Trình Thi Thi vẫn đang ở trong cao trào cả người một chút sức lực cũng không có.
Miễn cưỡng nhúc nhích chiếc eo nhỏ nhắn, một dòng chất lỏng trắng ngà từ cánh hoa chảy ra, đọng lại trên chiếc quần lót mà cô vừa mới mặc lại.
Chính điểm này khiến cô cảm thấy khổ sở không chịu nổi, mỗi ngày sau khi cùng anh triền miên xong, cô đều phải mặc chiếc quần lót ẩm ướt đó trở lại chỗ làm việc của mình, mà loại cảm giác ươn ướt dinh dính này lúc nào cũng làm cho cô rất khó tập trung vào công việc.
Ngày hôm đó, nhân lúc thời gian nghỉ giải lao vào buổi chiều, Trình Thi Thi tìm một tờ báo trong ngày, tìm những tin có liên quan đến việc cho thuê nhà.
Đường Tĩnh Di kỳ quái liếc nhìn sang, “Ủa? Thi Thi muốn tìm phòng sao?” Trình Thi Thi gật nhẹ đầu.
“Không phải cô có chỗ ở rồi sao? Tại sao còn phải tìm nhà khác?”
Trình Thi Thi ngẩng đầu lên liếc nhìn Đường Tĩnh Di, “Tôi muốn đổi chỗ khác.”
Bị Beard tùy tiện lôi kéo suốt gần một tuần lễ, mỗi ngày đều phải chịu đựng việc động tay động chân của anh. Chẳng lẽ Trình Thi Thi cô yếu đuối đến mức mặc kệ bị anh ức hiếp?
Đáp án đương nhiên là không thể, cô tuyệt đối không để mặc cho một người đàn ông đem cô ăn sạch sẽ mà không phản kháng.
Nhưng cô cũng biết hắn là Beard, mọi phương diện đều có thể sánh ngang với cô, thậm chí về cơ bản còn thắng cô về phương diện đàn ông.
Đối mặt với anh, tất cả những chiêu mà cô đối phó với đàn ông đều hoàn toàn vô dụng, cô chỉ có thể khoanh tay chịu trói, căn bản không thể nào chống cự, kinh nghiệm cho biết nếu chính diện nói chuyện, cô sẽ chỉ bại trận, dẫm lên vết xe đổ, thất hại thảm hại.
Vậy cô cũng không ngại thay đổi chiến thuật, cố gắng hết sức né tránh anh, hai người nếu không thể gặp mặt, có lẽ cô cũng sẽ không phải thua trên tay anh nữa.
Cô biết đây chỉ là một hạ hạ sách, nhưng trong một thời gian ngắn cô không thể nghĩ ra được cách nào tốt hơn, nếu muốn né tránh anh thì bước đầu tiên chính là thay đổi chỗ ở.
Nhớ tới một tuần lễ trước, Beard tới chỗ cô thuê nhà, cô nam quả nữ sống chung một phòng cả ngày, dường như trong một đêm tất cả hàng xóm đều biết quan hệ của hai người bọn họ không hề đơn giản.
Đến bây giờ chuyện cô và Beard đã trở thành chủ đề cho hàng xóm uống trà nghỉ trưa tán chuyện, thậm chí có vài người còn miêu tả sinh động như thật, giống như bọn họ tận mắt chứng kiến đêm đó bọn họ đã làm những gì trong nhà cô, khiến cô không thể không bội phục trí tưởng tượng phong phú của những người đó.
Thật ra thì sau ngày hôm đó, Trình Thi Thi đã muốn ở chỗ ở, tránh những người hàng xóm lắm mồm lại có khả năng liên tưởng, nhưng mà tìm nhà quả thực rất khó, nếu như không tìm thấy nhà, cô không thể thực hiện bước thứ hai, rồi thứ ba trong chiến thuật né tránh.
Thử nghĩ, coi như trong công ty cô tiếp tục chịu trăm cay nghìn đắng tránh né anh, buổi tối nếu cô muốn trở về nhà trọ nghỉ ngơi, đến lúc đó anh lại ở trước cửa nhà cô ôm cây đợi thỏ, chờ cô chui đầu vào lưới, cô không phải vẫn là không có chỗ trốn trước mặt anh sao?
Đường Tĩnh Di nhíu mày, “Đổi chỗ khác?” Nhích lại gần Trình Thi Thi, “Thi Thi này, chỗ ở của tôi cũng tốt lắm, phòng là ba mẹ giúp tôi thuê ở gần công ty, có một phòng khách rất rộng rãi thoáng mát, một mình tôi ở cũng thấy có chút vắng vẻ, nếu cô có thể chuyển đến với tôi cho có đôi có bạn thì không còn gì tốt hơn.”
Trình Thi Thi suy nghĩ tình hình trước mắt rồi nói với Đường Tĩnh Di, “Như vậy. . . . .Có vẻ không ổn lắm.”
“Có gì mà không ổn chứ? Cứ quyết định như vậy đi, cô sẽ ở nhà tôi.” Đường Tĩnh Di ôm cánh tay Trình Thi Thi, có chút nũng nịu nói.
Trình Thi Thi ngẫm nghĩ chốc lát, “Vậy. . . .Cũng được.”Sau đó cô nghiêm túc nhấn mạnh nói, “Nhưng mà, phải nói rõ ràng trước tiên, tiền mướn nhà, tiền điện nước tôi cũng phải trả một nửa.”
Trước mắt đến ở chỗ Đường Tĩnh Di là lựa chọn tốt nhất, có thể tiết kiệm thời gian đi tìm phòng, để cô có thể sớm thoải khỏi Beard dây dưa, chỉ là đây cũng là những lời cô muốn nói trước, tiền phòng tiền vật dụng cô đều sẽ gánh một nửa, bởi vì tính cách của cô từ trước tới giờ đều không muốn mắc nợ ai một phân một hào nào.
“Việc này cũng không sao.” Đường Tĩnh Di nhanh nhẹn hỏi, “Vậy cô dự định khi nào chuyển đến?”
“Hôm nay, sau giờ tan ca sẽ lập tức chuyển đến.” Dù sao cô cũng không có hành lý nhiều, chỉ cần có nơi để cô ở là thỏa mãn rồi.
“Sao lại gấp vậy?” Đường Tĩnh Di mở lớn mắt hỏi.
Trình Thi Thi cắn cắn môi, “ À, đúng vậy, đúng là rất gấp.”
“Còn nữa Tĩnh Di, chuyện tôi chuyển đến nhà cô, xin cô tuyệt đối đừng có nói với ai khác trong công ty, nhất là Vương tử Điện hạ Beard.”
“Việc này đương nhiên là không vấn đề.” Đường Tĩnh gật đầu đồng ý, “Nhưng mà. . . . . . Nhưng mà tại sao? Tại sao ngay cả Vương tử Điện hạ cũng không thể nói?” Anh ấy và Thi Thi không phải đang cặp kè yêu đương sao? Sao lại phải giấu giếm chuyện này?
“Để tránh bị làm phiền!” Trình Thi Thi cúi đầu trả lời ngắn gọn.