Đừng nhìn vẻ ngoài có chút già nua, nhưng mà lời nói hắn nói vẫn là có tác dụng lắm.
Trừ địa vị của hắn ở Ma Giới – một trong tam đại Vương gia, cái thân phận bên ngoài này, quan trọng hơn, hắn nói chuyện không có lỗ mãng như Tần Minh, mà lời nói ra rất bình tĩnh.
Mặc kệ thế nào, đều nhận định chuyện này là hành động cá nhân của Tần Minh, tuyệt đối sẽ không để dẫn đến mức gây ảnh hưởng đến quan hệ hai giới Yêu Ma.
“ Chuyện này, vẫn là nên chờ Tôn Chủ đến rồi nói” Yêu Chủ tỏ ý muốn đẩy vấn đề này cho Yêu Thần giải quyết, vì vậy, sau khi nghiêm túc và lịch sự lắng nghe Loan Vương nói xong, Yêu Chủ mỉm cười rồi lập tức đẩy Yêu Thần ra ngoài.
“ Ừ, cũng tốt” Loan Vương cũng không cảm thấy kinh ngạc chút nào, chuyện này đương nhiên trọng tâm là ở Yêu Thần.
Những người liên quan im lặng ngồi chờ ở đại điện Vương Cung, ngay cả Dư Cận Thước cũng thu lại vẻ kiêu ngạo ngày xưa, yên lặng chờ, chờ đợi Yêu Thần giá lâm.
Đợi chừng thời gian một chén trà nhỏ, người hầu bên ngoài mới cao giọng thông báo: “ Tôn chủ giá lâm”
Vừa nghe tiếng thông báo, Yêu Chủ lập tức đứng dậy, nhanh chóng bước xuống đài cao, nghênh đón Tôn Chủ.
“ Tôn Chủ”
“ Yêu Chủ” Yêu Thần đối với Yêu Chủ vẫn rất khách khí, gật đầu chào hỏi rồi mới bước lên vị trí trên cao, ngồi xuống.
Bất kể là ở đâu, địa vị của Yêu Thần vẫn luôn cao cao tại thượng, có thể ngồi song song với Yêu Thần chỉ có Yêu Chủ, cho nên, ở Yêu Giới tại vị trí cao nhất luôn luôn được đặt hai tọa ỷ ( ghế ngồi) rộng lớn, phân biệt Yêu Thần cùng Yêu Chủ.
Chỉ là, tình huống gần đây có chút thay đổi, bên cạnh tọa ỷ của Yêu Thần có thêm một chỗ ngồi nhỏ, chỗ ngồi rất xinh xắn, chủ nhân của vị trí này đương nhiên là Liễu Lan Yên được Yêu Thần yêu thương gần đây.
Chia ra ngồi xuống xong, Loan Vương hành lễ với Yêu Thần, sau đó nói lại chuyện này một lần nữa.
“ Ừ” Đối với lí do mà Loan Vương đưa ra, Yêu Thần từ chối cho ý kiến, chỉ là im lặng nghe, nghe xong, cũng không cho Loan Vương một chút phản ứng nào.
Loan Vương ngồi ở phía dưới, lúc này có chút lúng túng, cũng không thể ngồi không ở chỗ này chứ?
“ Liễu Hâm Nhã, ngươi còn không tới giải thích” Loan Vương quay đầu, quát lớn về phía Liễu Hâm Nhã đang đứng một bên.
“ Vâng” Liễu Hâm Nhã vội vàng đứng lên, đi đến trước mặt Yêu Thần rồi nhẹ nhàng quỳ xuống “ Chuyện này, hoàn toàn là lỗi của phu quân ta vì nhất thời lỗ mãng mà tạo thành sai lầm lớn như vậy. Phu quân ta đã lấy cái chết tạ tội, ta tự biết phu quân nghiệp chướng nặng nề, cho nên, hậu sự chỉ làm qua loa mà thôi”
Giọng nói Liễu Hâm Nhã có chút khàn khàn, dường như là bởi vì khóc trong thời gian dài nên vẫn chưa khôi phục lại, hơn nữa nàng vừa nói trong mắt vừa ngưng tụ nước mắt, cả người trông rất khác so với ngày xưa.
Lần trước Liễu Hâm Nhã xuất hiện trước mắt mọi người, vẫn là bộ dáng quý phu nhân điệu bộ khoan thai đẹp đẽ lộng lẫy, lúc này, hoàn toàn là cảnh tượng người đàn bà góa phụ thê lương.
Bộ dáng yếu ớt bi thương thế này, cho dù ai nhìn vào cũng sẽ sinh lòng thương hại.
Dĩ nhiên, đó là chỉ người bình thường.
Mà những người đang ngồi ở đại điện Vương Cung lúc này có người nào là người bình thường.
Không nói đến Yêu Thần Yêu Chủ bọn họ, ngay cả những trưởng lão của Yêu Giới cũng chẳng hề có chút đồng cảm nào với vẻ ngoài thê lương của Liễu Hâm Nhã.
Có thể ngồi được đến vị trí này của bọn họ, chắc chắn đã trải qua vô số sự tình, những cảnh bi thương này, bọn họ đã sớm không còn cảm giác.
Đương nhiên, trong số những trưởng lão đang ngồi đây, vẫn có người cảm thấy đau lòng với cảnh ngộ của Liễu Hâm Nhã.
Người kia tất nhiên là phụ thân thân sinh của Liễu Hâm Nhã – Liễu Tấn Lợi.
Nghe Liễu Hâm Nhã nói xong, Liễu Tấn Lợi liền vội vàng đứng dậy đi đến vị trí trung tâm, hướng Yêu Thần nói: “ Tôn Chủ, chuyện này nếu Tần Minh đã trả giá đắt rồi, xin Tôn Chủ vì an nguy của hai giới Yêu Ma, không truy cứu chuyện này nữa.
Đương nhiên, Liễu Tấn Lợi không phải người có lòng nhân nghĩa lớn như vậy, hắn chỉ sợ Yêu Thần tiếp tục truy cứu chuyện này, sẽ dính líu đến nữ nhi của hắn.
Mặc kệ thế nào, “ nguyên nhân” của chuyện này vẫn còn trên người Liễu Hâm Nhã, nay Tần Minh đã chết, chuyện này cứ như vậy mà chấm dứt là tốt nhất.
“ Lan Yên, nàng thấy thế nào?” Yêu Thần quay đầu sang hỏi người nãy giờ vẫn duy trì sự im lặng Liễu Lan Yên, nha đầu này vẫn còn tức giận hắn, nhìn thấy hắn liền muốn “ trả thù."
Hắn đưa ra hình thức để nàng trả thù, nàng lại không đồng ý, thật là tiểu tử khó chịu.
Nay vừa lúc “ Hòa hoãn” được một chút quan hệ của bọn họ, hơn nữa nếu muốn nói điều gì, ở địa vị của hắn cũng không có tiện nói ra.
Liễu Lan Yên nhìn Yêu Thần một chút, hơi nhướng mày lên, tin tức từ trong mắt truyền đến rất rõ ràng, nợ nần của chúng ta sẽ tính toán sau.
Tốt. Yêu Thần mỉm cười gật đầu.
Hắn cũng không vội, chỉ cần nàng thích, hắn lúc nào cũng có thể chiều theo.
Nhìn ánh mắt vô lại của Yêu Thần, tròng mắt Liễu Lan Yên hơi hạ xuống, tên vô sỉ này.
Nghiêng đầu không để ý đến hắn nữa, chính sự quan trọng hơn.
“ Chuyện này đều do Tần Minh gây ra?” Liễu Lan Yên nhìn Liễu Hâm Nhã hỏi.
“ Phải” Liễu Hâm Nhã nhìn chằm chằm Liễu Lan Yên với vẻ mặt phức tạp, nói thật, đối với Liễu Lan Yên, nàng (LHN) bây giờ căn bản là không sờ đến đáy nàng (LLY), Liễu Lan Yên thay thế Yêu Thần mở miệng, không biết là đang đánh chủ ý gì?
“ Đây là hành động cá nhân của Tần Minh?” Liễu Lan Yên kỳ quái hỏi Liễu Hâm Nhã.
“ Đúng” Liễu Hâm Nhã một mực chắc chắn chuyện này, dù sao Tần Minh cũng đã chết, đẩy mọi chuyện lên người Tần Minh, cũng là chết không đối chứng, sẽ không ai nói được gì.
“ Tần Minh nói, bởi vì Hâm Nhã tỷ mất tích, hắn mới tấn công Yêu Giới, hắn là giận dữ vì hồng nhan. Chuyện này Vương gia Dư Cận Thước cùng Nhị Thúc Liễu Tấn Lợi cũng có thể làm chứng có phải hay không?” Ánh mắt Liễu Lan Yên liền rơi trên người của Dư Cận Thước cùng Liễu Tấn Lợi.
Bị điểm đến tên, ánh mắt Dư Cận Thước thâm thúy liếc mắt nhìn Liễu Lan Yên, hôm nay bị nhắc đến, hắn cũng không thấy ngoài ý muốn chút nào.
“ Phải. Việc này Bản Vương có biết đến.” Dư Cận Thước mở miệng, cũng không có đứng lên, nhìn sang Liễu Hâm Nhã lạnh nhạt nói: “ Là Liễu Tấn Lợi thông tri cho Bản Vương biết, nói Liễu Hâm Nhã mất tích.”
“ Ta… …” Liễu Tấn Lợi bị lời nói của Dư Cận Thước làm cho hô hấp ngừng lại, muốn phản bác, nhưng lập tức nhớ tới lúc trước bọn họ đã thỏa thuận tốt mọi chuyện, vội vàng thay đổi lời: “ Ta cũng nghe Tần Minh nói, hắn nói Hâm Nhã không có trở về Ma Giới”
Sau khi chuyện của Tần Minh phát sinh, Dư Cận Thước liền thông báo cho hắn, dù là chuyện gì cũng đẩy hết cho Tần Minh, nếu dám kéo Dư Cận Thước hắn xuống vũng nước đục này, tự gánh lấy hậu quả.
“ Hâm Nhã tỷ chưa có trở về Ma Giới liền bị cho là mất tích sao?” Liễu Lan Yên cười híp mắt hỏi: “ Ban đầu, Hâm Nhã tỷ ở Vô Trần Cư làm khách, lúc rời đi, Nhị thúc các ngươi làm sao mà biết được?”
“ Từ lúc ta nhận được thư của Nhị Thúc, đi đến Liễu Phủ, ta chỉ nói Hâm Nhã tỷ đã rời đi, các ngươi liền một mực khẳng định là mất tích. Thật lợi hại, năng lực biết trước xem ra không phải là lời đồn, đã có người làm được.
Nghe lời nói bình tĩnh của Liễu Lan Yên, mồ hôi lạnh của Liễu Tấn Lợi thiếu chút là rơi xuống.
Trong lòng không ngừng oán thầm, từ khi nào nha đầu này lại trở nên thông minh như vậy?
Tất cả mọi người đều muốn cho qua chuyện này, sao nàng lại cố tình nắm lấy không tha chứ?
“ Lúc ấy có thể là vì Tần Minh yêu vợ nên sốt ruột, mới cho rằng Hâm Nhã đã mất tích, sau đó, tâm tình nhất thời kích động, liền nói đến chuyện tấn công Yêu Giới” Liễu Tấn Lợi có thể làm đại trưởng lão tất nhiên chắc chắn có yếu tố đầu cơ trục lợi ở bên trong, nhưng mà, chung quy hắn cũng không ngu xuẩn đến mức, Liễu Lan Yên nói cái gì, hắn liền nói cái đó.
“ Ừ, cũng có thể” Liễu Lan Yên gật đầu, dường như là đồng ý với cách nói của Liễu Tấn Lợi.
“ Kỳ thật, tất cả những chuyện này đều là âm mưu của Tần Minh đúng không?” Liễu Lan Yên ngẩng đầu lên hỏi bọn người Liễu Hâm Nhã, thấy không ai lắc đầu, mới tiếp tục nói: “ Hâm Nhã tỷ, sau khi ngươi rời khỏi Vô Trần Cư liền được Tần Minh đón đi phải không?”
“ Phải, ta liền trở về, chuyện sau đó gần đây ta mới biết.” Liễu Hâm Nhã đẩy tất cả mọi chuyện cho Tần Minh, bản thân làm bộ vô tội: “ Thời điểm tấn công Yêu Giới, ta cũng không cảm kích”
“ Hoàn toàn là Tần Minh tự hành động sao?” Ánh mắt Liễu Lan Yên dừng trên người Loan Vương.
Loan Vương gật đầu: “ Tần Minh triệu tập nhân mã cũng là thuộc hạ trước kia của hắn, nếu là hắn nghĩ muốn triệu tập đại quân Ma Giới, tuyệt đối không chỉ có sáu vạn nhân mã này, huống chi thực lực binh lính yếu ớt như thế.”
Thời điểm nói đến điều này, thân là Vương gia Ma Giới, Loan Vương vẫn có kiêu ngạo thuộc về hắn.
Ngụ ý, trừ bỏ việc muốn nói rõ tất cả mọi việc đều là hành động cá nhân của Tần Minh, còn thuận tiện bày tỏ một chút tướng sĩ Ma Giới tuyệt đối không có thực lực thấp kém như vậy.
“ Ừ… … ” Liễu Lan Yên trầm mặc, không nói gì.
Liễu Tấn Lợi nhìn xung quanh một chút, cảm thấy đây là cơ hội tốt để hắn biểu hiện, sau đó làm ra bộ dáng trưởng lão khuyên nhủ Liễu Lan Yên: “ Lan Yên, quên đi, chuyện này đơn giản là tỷ phu ngươi quá lo lắng cho Hâm Nhã tỷ tỷ, mới gây ra hành động ngu xuẩn như vậy.”
“ Vì hành động ngu xuẩn này, tỷ phu ngươi đã phải trả giá bằng cả mạng sống. Bây giờ, Hâm Nhã tỷ tỷ của ngươi vừa mới chịu tang phu, chính là thời điểm tâm tình khổ sở, ngươi còn muốn hỏi cái gì sao?” Liễu Tấn Lợi nói vậy một chút cũng không sai chút nào.
Hắn chỉ muốn kéo cái vấn đề có khả năng tăng lên cao hơn này kéo xuống, kéo thấp xuống thành mâu thuẫn nội bộ của gia tộc, cứ như vậy, mọi người có thể đóng cửa lại chậm rãi giải quyết, sẽ không ảnh hưởng đến vấn đề của hai giới Yêu Ma.
“ Hâm Nhã tỷ, ngươi rất khổ sở?” Liễu Lan Yên mấp máy môi, nhìn Liễu Hâm Nhã
Liễu Hâm nhã cười khổ một tiếng: “ Lan Yên muội muội, ngươi chưa có thành thân, tất nhiên không rõ phu quân quan trọng như thế nào. Hắn là phu quân của ta, cho dù hắn có sai, ta thân là thê tử… ”
Nói đến đây, một lần nữa Liễu Hâm Nhã lại nghẹn ngào vô pháp nói tiếp, hai hàng nước mắt trong suốt chảy xuống, càng làm nàng trông yếu ớt vô cùng.
“ Chờ muội có phu quân muội sẽ hiểu rõ.” Lời biện giải phía sau Liễu Hâm Nhã nói cũng không nói, mà chỉ nói như vậy với Liễu Lan Yên.
Cứ như vậy, hướng phát triển của chuyện này hoàn toàn thay đổi, từ chuyện tình giữa hai giới Yêu Ma sang chuyện tình gia tộc, từ việc công biến thành việc tư.
“ Ta không có phu quân, chỉ là, nếu phu quân ta vì ta, dám cùng một thế lực to lớn chiến đấu, ta tuyệt đối sẽ cảm thấy kiêu ngạo” Liễu Lan Yên tự hào nói.
“ Dám cùng Yêu Thần khiêu chiến, Tần Minh tỷ phu là có bao nhiêu dũng khí? Rất nam nhân! Vì nữ nhân của mình mà không tiếc tính mạng, đây là có bao nhiêu thâm tình?”
Liễu Lan Yên càng nói giọng điệu càng sùng bái, những người ở đại điện Vương Cung đều mạc danh kì diệu nhìn nàng, đây là có chuyện gì?
Nàng nói vậy là có ý gì?
“ Dám giận dữ vì hồng nhan, không suy nghĩ đến lợi hại của bản thân, thậm chí không tiếc đắc tội đại nhân vật đứng trên đỉnh núi thiên hạ, nam tử tốt như vậy mới đáng để nữ nhân phó thác cả đời.” Liễu Lan Yên tâm tình kích động nói.
“ Nhưng mà, Hâm Nhã tỷ, ta coi thường ngươi” Liễu Lan Yên đổi đề tài, trực tiếp chuyển đến đầu Liễu Hâm Nhã.
Một câu coi thường khiến Liễu Hâm Nhã không hiểu gì: “ Ta thế nào
Liễu Hâm Nhã cảm thấy kì lạ hỏi.
“ Phu quân của tỷ đối với tỷ tốt như vậy, hắn có thể vì tỷ liều chết mang binh đi tấn công Yêu Giới, không sợ đắc tội Yêu Thần, tại sao tỷ lại có thể làm cho hắn một tang lễ đơn giản? Chỉ dùng một tang lễ đơn giản để đưa tiễn người nam nhân yêu tỷ nhiều như thế được sao?” Liễu Lan Yên đau lòng nói.
Thay vì nói là nói, còn không bằng nói là chỉ trích, hoặc là chất vấn.
“ Ta…” Liễu Hâm Nhã giật giật môi, muốn giải thích gì đó, lại bị Liễu Lan Yên cắt ngang.
“ Một cái quan tài mỏng, một nắm đất cát vàng, tỷ nghĩ Tần Minh tỷ phu đi được an tâm sao?” Liễu Lan Yên cứ nhìn Liễu Hâm Nhã chằm chằm trách cứ, đau lòng lắc đầu: “ Ta thật không ngờ Hâm Nhã tỷ tỷ lại là người lãnh huyết vô tình như vậy.
“ Cho dù Tần Minh tỷ phu có ngàn sai vạn sai, nhưng hắn cũng là vì người mình yêu mới để dẫn đến tình trạng như vậy, cuối cùng ngược lại lại rơi vào kết cục thê lương như thế, thật là đáng buồn đáng tiếc.” Liễu Lan Yên sụt sịt cảm thán.
“ Liễu cô nương, nói vậy cũng không đúng” Ở bên cạnh, Loan Vương chậm rì rì mở miệng, hiển nhiên hắn nhìn ra được Liễu Hâm Nhã hoàn toàn không thể đối mặt với tình huống này.
Xem ra lời đồn về Liễu Lan Yên là có thật, đây là một người phụ nữ thâm tàng bất lộ ( không để lộ tài năng).
“ Tần Minh hoàn toàn chỉ là mượn chuyện của Liễu hâm Nhã để tấn công Yêu Giới. Hắn đã sớm đón Liễu Hâm Nhã đi, tự nhiên sẽ không tồn tại cái gì gọi là giận dữ vì hồng nhan nữa.” Loan Vương nhận lấy mọi chuyện, cứ tiếp tục bị Liễu Lan Yên ép hỏi như vậy, không biết Liễu Hâm Nhã sẽ nói ra chuyện gì nữa.
“ Hả? Không phải vì Hâm Nhã tỷ tỷ?” Liễu Lan Yên suy nghĩ một chút, đột nhiên vỗ cái trán: “ Ai nha, xem cái trí nhớ của ta này.”
“ Tần Minh tỷ phu đã sớm thừa nhận, hắn đã biết Hâm Nhã tỷ tỷ đã ở nơi an toàn, lúc tấn công Yêu Giới, hắn đã thừa nhận rồi” Liễu Lan Yên ngượng ngùng mấp máy môi, mang theo một phần áy náy nói xin lỗi với Liễu Hâm Nhã.
“ Thật xin lỗi Hâm Nhã tỷ tỷ, ta đã quên mất, không phải cố ý muốn nói tỷ” Liễu Lan Yên xin lỗi không làm Liễu Hâm Nhã bớt giận chút nào, ngược lại còn buồn bực không thôi.
Nói cũng đã nói, mắng cũng đã mắng, bây giờ nói xin lỗi còn ích gì?
Một lời nói xin lỗi như vậy, nàng ngay cả cơ hội để đáp trả cũng không có, cơn giận này không cách nào phát tác, thật sự là nghẹn khuất.
Trong lòng buồn bực không thôi, nhưng trên mặt không thể không ra vẻ phóng khoáng: “ Không có việc gì, chúng ta là tỷ muội mà sao lại so đo những chuyện này được.”
“ Hâm Nhã tỷ tỷ là tốt nhất” Liễu Lan Yên cười vui vẻ, nhìn nhóm người Liễu Hâm Nhã Liễu Tấn Lợi thở phào nhẹ nhỏm, đột nhiên hỏi một câu: “ Nếu Hâm Nhã tỷ tỷ đã không có việc gì, Tần Minh tỷ phu còn tấn công Yêu Giới làm gì?”
“ Chẳng lẽ hắn không có chuyện gì làm nên tấn công Yêu Giới chơi sao? Hay hắn cùng Yêu Giới có thù oán.” Liễu Lan Yên liên tiếp hỏi một loạt câu hỏi, làm trái tim Liễu Hâm Nhã vừa mới đặt xuống lại phải nâng lên.
“ Một chiến tướng của Ma Giới, không phải vì thê tử của mình, không phải vì việc cá nhân, vậy hắn tấn công Yêu Giới là vì cái gì?”
Lúc này, Liễu Lan Yên hoàn toàn bất đồng với bộ dạng hồn nhiên khả ái lúc nãy, một thân lạnh lùng nhìn chằm chằm Loan vương cùng Liễu Hâm Nhã của Ma Giới.
“ Nếu Liễu Hâm Nhã là do Tần Minh giấu đi, lấy cớ đó để tấn công Yêu Giới, như vậy, hắn là có mục đích gì? Tần Minh là chiến tướng của Ma Giới, chẳng lẽ lại không biết việc tấn công Yêu Giới có bao nhiêu khó khăn sao? Còn nữa, hắn tấn công Yêu Giới thì có ích lợi gì? Mấy vấn đề này chẳng lẽ Ma Giới không cho chúng ta lời giải thích nào sao?
Liễu Lan Yên một cái vấn đề tiếp một vấn đề chất vấn, bức bách Loan Vương của Ma Giới.
“ Một câu là hành động cá nhân của Tần Minh để che đậy tất cả, phải chăng người của Yêu Giới chúng ta cũng tùy tiện đi tấn công Ma Giới, đến lúc đó cứ nói là hành động cá nhân của hắn là ổn rồi.”
Liễu Lan Yên nhìn sắc mặt biến đổi của mọi người, không để ý chút nào, quay đầu hỏi Yêu Thần: “ Sư phụ, ta giải thích như vậy không sai chứ?
“ Đương nhiên không có” Đừng nói vấn đề này Liễu Lan Yên nói không sai, cho dù có sai, Yêu Thần cũng là vô điều kiện ủng hộ.
“ Tôn chủ, chuyện này…” Liễu Hâm Nhã còn muốn giải thích, lại bị Liễu Lan Yên cắt ngang.
Bây giờ, Liễu Lan Yên căn bản không nghe lời nói của Liễu Hâm Nhã: “ Sư phụ, chúng ta có người có khả năng thực hiện một hành động cá nhân như vậy được không?”
“ Tất nhiên là có” Yêu Thần cười nói, nụ cười kia đắc ý đến cực hạn, trong mắt đều là sự cưng chìu đối với Liễu Lan Yên.
Với Liễu Lan Yên điều này là cực kỳ hạnh phúc, nhưng với người của Ma Giới mà nói, tuyệt đối là điều kinh khủng.
Càng câm nín là phía sau Yêu Thần còn không để ý bồi một câu, như sấm sét giữa trời quang, bổ thẳng vào đầu bọn họ: “ Ám Dạ mười ba Sát, nàng tùy ý điều động để thực hiện hành động “cá nhân” đó đi”
Lời vừa nói ra, mọi người ở Đại Điện đồng loạt hít vào một hơi.
Ám Dạ mười ba Sát?
Nếu thực sự điều động Ám Dạ mười ba Sát đi tấn công Ma Giới, tuyệt đối sẽ không đơn giản như Tần Minh đã làm đâu.
Nếu muốn lấy thủ cấp ( đầu) của người đứng đầu Ma Giới, còn không phải là dễ như trở bàn tay hay sao?
Đột nhiên, Loan Vương cảm thấy lạnh lẽo phía sau lưng, theo bản năng đưa tay sờ vào cổ mình, lạnh quá.
“Lan Yên, muội không thể nói vậy được, không có việc gì sao lại muốn tấn công Ma Giới?” Liễu Hâm Nhã bị lời nói của Yêu Thần cùng Liễu Lan Yên dọa sợ, không suy nghĩ nhiều trực tiếp phản bác một câu.
Lời vừa dứt, lập tức nàng cảm giác hai ánh mắt trách cứ quét qua, ngẩng đầu nhìn lên liền thấy hình ảnh Loan Vương đang cau mày giận dữ trừng mắt nhìn nàng.
Trong lòng Liễu Hâm Nhã run lên, chẳng lẽ vừa rồi nàng đã nói sai sao?
“Xin Tôn chủ yên tâm, khi trở về bản vương sẽ điều tra chuyện này rõ ràng, nhanh chóng cho Ma Giới một lời giải thích thuyết phục” Loan Vương đứng dậy cung kính nói.
Yêu Thần hài lòng gật đầu.
Chuyện này nói đến đây, liền chấm dứt một cách “tốt đẹp”, lập tức Yêu Chủ liền phân phó người hầu mang thức ăn lên, một đội vũ công chầm chậm tiến vào, bên trong vang lên tiếng đàn sáo, mặc sức ca múa.
Món ăn là món ngon, rượu cũng là rượu tốt, vũ công thì bất kể nam hay nữ đều mang vẻ đẹp riêng, chẳng qua, tâm tư mọi người đều không đặt tại yến tiệc, tất cả đều mang tâm sự nặng nề.
Dĩ nhiên, có thể thoải mái hưởng thụ thịnh yến này chỉ có Liễu Lan Yên, nhiệm vụ của nàng đã hoàn thành, nàng cũng không rảnh đi quan tâm người khác đang nghĩ gì.
Nhìn mỹ thực trước mặt, dứt khoát không thể buông tha cho nó, ăn vui vẻ đến mức không màng thứ gì khác.
Một mặt, Loan Vương trò chuyện cùng Yêu Chủ, mặt khác thì trong lòng nhanh chóng suy nghĩ chuyện này về sau phải giải quyết như thế nào.
Liễu Hâm Nhã cảm thấy mình vừa rồi đã lỡ lời, trong lòng bất an không thôi, không hiểu rốt cuộc mình đã sai ở đâu.
Hơn nữa nàng đang chịu tang phu, chính là thời điểm “bi thương”, hiển nhiên đối với thức ăn trước mặt không có cảm giác gì.
Những người khác thì đang không ngừng suy tính về tình thế hiện nay của hai giới Yêu Ma, càng nghĩ càng cảm thấy loạn.
Lần này, chuyện của Tần Minh chính là một hồi chuông cảnh tỉnh, bọn họ phải chú ý nhiều hơn, rất có thể Ma Giới đang muốn bắt đầu ra tay với Yêu Giới.
Đã nhiều năm như vậy, Ma giới vẫn như hổ rình mồi đối với Yêu Giới, rục rịch muốn trổi dậy, chẳng lẽ đây là muốn mở đầu cho một cuộc chiến?
Dư Cận Thước như nghĩ tới điều gì đó liền nhìn chằm chằm Liễu Lan Yên, những lời nói vừa rồi của nàng nhìn như chẳng có chút liên quan nào, trên thực tế lại từng bước từng bước đẩy Liễu Hâm Nhã đến đường cùng.
Chứng tỏ Tần minh là người thâm tình, để chỉ trích Liễu Hâm Nhã máu lạnh vô tình, Liễu Lan Yên lại đột nhiên nhớ ra mọi chuyện đều là âm mưu của Tần Minh, rồi suy luận ra Tần Minh làm như thế không có bất kì lợi ích gì.
Chẳng khác nào đang từng bước bác bỏ lập luận đưa ra trước đó để dẫn đến một kết luận khác.
Đó chính là, Ma giới tấn công Yêu giới, phía sau chắc chắn có người giật dây.
Đã nói đến mức này rồi, nếu người Ma giới còn nói đây là hành động cá nhân của Tần Minh, thì mặt có chút dày quá rồi.
Nói ra ai cũng sẽ không tin.
Cho nên, Loan Vương mới thẳng thắn nói khi trở về sẽ tra rõ ràng mọi chuyện, đó cũng không phải Loan Vương dễ nói chuyện như vậy, chẳng qua là bị Liễu Lan Yên bức đến mức đấy mà thôi.
Trong lòng Dư Cận Thước không khỏi liên tục khen hay, giỏi cho một Liễu Lan Yên, vòng vèo một hồi đã bị nàng ép lòi ra mọi chuyện trong thời gian ngắn.
Ban đầu không đi thẳng vào vấn đề, trước tiên để cho người Ma giới buông lỏng cảnh giác, sau đó đánh thẳng vào cốt lõi của mọi chuyện, khiến cho người Ma giới không có cơ hội để phản bác.
Ai bảo bọn họ vừa rồi tự lấy đá đập chân mình chứ?
Liễu Lan Yên đã sử dụng lời nói để dẫn dụ người của Ma giới, để cho bọn họ tự mình phủ định chính mình, chặn tất cả mọi đường lui, thật là một chiêu độc ác.
Một chút đường lui cũng không chừa lại cho người khác.
Ánh mắt tán thưởng của Dư Cận Thước vẫn đuổi theo Liễu Lan Yên, lúc trước tại sao hắn lại không cưới nàng?
Nếu cưới được nàng, có lẽ kế hoạch của hắn sẽ tiến hành thuận lợi hơn chăng?
Thậm chí thời gian sẽ ngắn hơn rất nhiều.
Hào quang của Liễu Lan Yên không chỉ có Dư Cận Thước thấy được, người vẫn làm nền bên cạnh Dư Hân Dật hiển nhiên cũng nghe thấy.
Mang một vẻ ngoài vô tích sự, nhưng tâm tư Dư Hân Dật lại kín đáo hơn người khác nhiều.
Ánh mắt nóng bỏng của hai người đều tâm trung trên người Liễu Lan Yên, ở chỗ đông người thế này, bọn họ không dám làm càn, chung quy là vẫn muốn tránh người khác.
Nhưng mà, bọn họ lại quên mất một chuyện.
Chính là, người nào đó luôn có ham muốn độc chiếm cực kì lớn đối với Liễu Lan Yên, hắn làm sao mà không phát hiện ra được?
Yêu Thần hơi nhíu mày, lúc này hắn mà nói thẳng ra thì có chút không ổn cho lắm, cho nên, hắn nhỏ giọng bên tai Liễu Lan Yên: “Lan Yên, ca múa đẹp lắm sao?”
Vốn đang tức giận Yêu Thần, vừa nghe thấy, lập tức Liễu Lan Yên lấy lại tinh thần: “Đẹp lắm, ngươi nhìn người nam nhân kia, bộ dạng thật quá tốt, dáng người này, thật là cừ khôi. Điệu múa đó khó như thế mà vẫn làm được, thật lợi hại.”
Nàng muốn chọc giận hắn, khiến cho hắn đánh lén nàng.
“Ừ, đúng thật, những vũ công này của Yêu Chủ thật không tệ, điệu nhảy này rất thử thách khả năng của vòng eo, nếu không điệu nhảy sẽ không tốt…” Yêu Thần đánh giá đúng trọng tâm.
Hả? Eo?
“Ngươi đang nhìn cái gì đấy, thu ánh mắt lại cho ta.” Liễu Lan Yên tức giận.
Sau khi đánh lén nàng, vậy mà còn dám nhìn eo người khác, tên đáng ghét!
“Ta không có nhìn nữ nhân, nam nhân…” Yêu Thần nhỏ giọng giải thích, cực kì vô tội.
“Câm miệng! Tất cả đều không cho nhìn, chỉ được phép nhìn ta.” Lập tức Liễu Lan Yên phát điên, quên mất lúc này đang ở đâu, điên cuồng hét lên.
Rống một tiếng xong, lập tức đại điện đang náo nhiệt lặng yên như tờ, tất cả ánh mắt đều tập trung trên người nàng, lúc này, Liễu Lan Yên mới hiểu được chính mình đã làm chuyện ngu xuẩn gì.
Thấp đầu rên rỉ, thật quá mất mặt……….. Liễu Lan Yên thật muốn tìm miếng đậu phụ nào đó để đập đầu.
Đậu phụ thì không có, nhưng nơi để trốn trái lại vẫn có, cho nên, Liễu Lan Yên không cần suy nghĩ lập tức chui vào lòng của Yêu Thần, nàng cái gì cũng không muốn biết.
Yêu Thần ung dung ôm Liễu Lan Yên, nói với Yêu Chủ: “Lan Yên mệt mỏi.”
Sau đó ôm lấy Liễu Lan Yên đang làm đà điểu trong ngực, thoải mái rời đi, không đếm xỉa đến những người trên đại điện đang trợn mắt há hốc.
Trong lòng khẽ cười, muốn dòm ngó Lan Yên của hắn, hiện tại liền khiến cho Lan Yên “tự mình nói cho” hai vị kia, người nàng để ý là ai.
Muốn tranh với hắn?
Quá non!