Chỗ Dựa

chương 36

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngày hôm sau, mọi việc giống như những gì đã cam kết với Trình Sóc Xuyên. Không một tài khoản marketing nào trên weibo truyền ra chuyện Nghiêm Noãn chạy bộ buổi tối và rơi xuống nước. Thử tìm kiếm bằng từ khóa thì thấy vài cư dân mạng đăng tin liên quan trên weibo. Nhưng đó là chuyện mới được đề cập tới, không ai bình luận cũng chẳng ai chia sẻ.

Nhưng, ở diễn đàn bát quái lại có người thảo luận chuyện >

Người mở topic không phải người chứng kiến, mà là thông qua người nhà nói lại mới biết. Người đó nói ngắn gọn chuyện Nghiêm Noãn rơi xuống nước. Do được kể lại nên khó tránh khỏi việc nói quá mọi chuyện, còn vấn đề sau đó bị người khác mang đi tự động bị bỏ qua.

Điều này làm cho những người xem topic tập trung vào việc quần chúng vây xem không ai vươn tay ra giúp đỡ. Ai ai cũng tức giận với đám người chỉ vây quanh xem náo nhiệt, thương xót Nghiêm Noãn.

Mà lúc này, Nghiêm Noãn không hề hay biết đến những sự thương xót ấy, đã sớm tới studio chụp quảng cáo.

Lịch trình mấy ngày gần đây không ít. Chụp quảng cáo xong, cô còn phải cùng Trình Sóc Xuyên đi tham gia buổi tiệc ra mắt sản phẩm nước hoa mới của chị gái anh.

Biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Cô lên mạng tìm kiếm một chút, thấy chị Trình Sóc Xuyên cũng rất lợi hại.

Thời niên thiếu nhận được nhiều giải thưởng, lý lịch sáng chói làm mù mắt người. Sau khi học xong tiến sĩ về kỹ thuật hóa học ở Stanford, cô ấy mất hứng thú với việc học, liền muốn đi du lịch chụp ảnh nghĩ về cuộc sống. Xong, ảnh của cô ấy chọn thẳng vào cuộc thi nhiếp ảnh gia về địa lý cấp quốc gia và nhận được giải nhất ở hạng mục thiên nhiên. Tiếp đó, cô ấy lại cảm thấy nhàm chán, vì vậy lập một nhãn hiệu nước hoa TRC ở Anh, còn sản xuất bằng số lượng đã quy định, giá tiền đắt đỏ, rất được các quý cô thượng lưu ở Anh yêu thích.

Người chị này rất có cá tính, trang web nhãn hàng không làm, không tuyên truyền, người trong nước biết đến cực kỳ ít. Nhưng cô ấy đột nhiên muốn về nước. Vì vậy nhiều khách hàng trung thành đồng thời đăng INS (Intagram). Thế nên, mọi chuyện mới được biết tới rộng rãi.

Khách hàng trung thành bao gồm các nhà thiết kế của những nhãn hàng xa xỉ ở Châu Âu, ngôi sao nữ Âu Mỹ, cùng với blogger thời trang thời thượng của phụ nữ,….

Có blogger tin tức nhanh tay đăng weibo về buổi tiệc ở bãi biển đêm nay. Nghe nói có không ít người mẫu quốc tế và chủ biên tạp chí thời thượng đích thân tới, xem như là cho nhãn hàng đủ mặt mũi.

Tuy nhiên có người ở dưới weibo vạch trần: “Là nhãn hàng cho bọn họ mặt mũi mới đúng, thư mời không phải ai cũng lấy được. Ở trên instagram có tin, chủ hãng Caval đang theo đuổi chủ TRC đấy, người này rất thân với các nhãn hàng thời thượng. Ai mà chẳng muốn được tới góp vui? Theo tôi được biết, nữ minh tinh họ Z đang nổi dạo gần đây sẽ đi mà không cần thư mời.”

Có người trả lời: “Chủ Caval không phải là con gái sao? Chủ TRC cũng là con gái, tình huống gì đây?”

Ngay lập tức có người trả lời lại: “Bên Âu Mỹ điều này không phải rất bình thường sao, có gì đáng kinh ngạc?”

Đương nhiên, còn có người hỏi: “Nữ minh tinh họ Z là ai?”

Nghiêm Noãn đọc vài thứ trên web, cũng biết sơ sơ về chị anh, nhưng lòng vẫn hoang mang. Hơn nữa, cô đang thắc mắc một chuyện: “Núi băng nhỏ sẽ giới thiệu cô với chị mình thế nào đây? Nói cho chị ấy biết hai người đang yêu nhau?”

Cô ôm theo tâm sự nặng nề rời khỏi studio, A Tinh đưa ống hút qua, cô vô ý thức uống, bất tri bất giác uống hết một chai nước, bụng no căng.

Trình Sóc Xuyên đã sớm đứng đợi ở cửa, thấy Nghiêm Noãn đi ra mặt như muốn khóc, anh tiến tới, thấp giọng hỏi, “Làm sao vậy?”

Chuyện ngu ngốc như thế tốt nhất không nên nói…

“Chị ấy vừa uống hết một chai nước, bụng no căng.”

A Tinh vừa dứt lời, Nghiêm Noãn đang dựa vào Trình Sóc Xuyên bỗng hai mắt như muốn phóng dao nhỏ, hờn dỗi nói: “Rốt cuộc em là trợ lý của ai?”

A Tinh bày ra vẻ mặt vô tội: “Của chị. Nhưng hiện tại, Tiểu Trình tổng là ông chủ của chúng ta.”A Tinh còn cố ý nhấn mạnh hai chữ “chúng ta”.

Ha ha, cô không có trợ lý như vậy…..

Ở cửa nói qua nói lại vài câu xong, Nghiêm Noãn theo Trình Sóc Xuyên lên xe.

A Tinh đứng tại chỗ nhìn bọn họ rời đi, trong lòng nhẹ nhõm. Sau khi Nghiêm Noãn và Tiểu Trình tổng hạnh phúc bên nhau, lượng công việc của cô nàng giảm xuống, thường xuyên được nghỉ. Vui quá!

Mà Nghiêm Noãn lại không vui như vậy.

Ngồi trên xe, Nghiêm Noãn thấy bụng no tới trướng. Cô đặt đầu lên đùi Trình Sóc Xuyên, nằm bẹp trên ghế sau, thỉnh thoảng kêu r3n hai tiếng.

Trình Sóc Xuyên không có cách nào khác, chỉ có thể nhẹ nhàng giúp cô xoa bụng. Dù sao cũng không phải ăn nhiều cơm, chỉ là uống nước nhiều, không có thuốc để mua.

Nghiêm Noãn nhân cơ hội này ôm eo anh, ăn đậu hũ(1) hết trái lại phải. Trong túi quần anh có vật c ứng hình chữ nhật, Nghiêm Noãn tiện tay móc ra, phát hiện đó là điện thoại của anh. Nghĩ điện thoại mình còn trong túi xách, cô giơ điện thoại này quơ quơ trước mặt anh: “Cho em mượn chơi một chút được không?”

(1)Ăn đậu hủ: chiếm tiện nghi, sàm sỡ.

Trình Sóc Xuyên “ừ” một tiếng, “Nhưng mà không có trò chơi.”

Điện thoại anh có khóa màn hình. Nghiêm Noãn thuận tay bấm sinh nhật anh, sai. Tim cô đập lỡ một nhịp, bấm thử sinh nhật mình, không đúng… hơi thất vọng.

Cô lên tiếng hỏi Trình Sóc Xuyên: “Mật mã là gì thế anh?”

Trình Sóc Xuyên đọc bốn con số, hình như là ngày gì đó. Nghiêm Noãn nghe quen quen.

Ồ! Là ngày hai người chính thức hẹn hò! Tâm trạng cô bừng sáng trở lại.

Sau đó, tâm trạng của cô càng lúc càng tốt, bởi vì hình nền của Trình Sóc Xuyên cũng là ảnh mình. Điện thoại anh rất ít ứng dụng. Ngoại trừ app trò chuyện cần thiết với phần mềm quản lý nhân viên công ty Khải Trình thì chỉ còn lại weibo.

“Anh có Weibo hả?”

Trình Sóc Xuyên gật đầu, “Đọc tin tức.”

Cô nhấn vào, xem người anh theo dõi, chỉ có hai người: “Nghiêm Noãn, và club fan Nghiêm Noãn toàn cầu.”

Bảo để đọc báo mà?

Trình Sóc Xuyên thấy thế, ho nhẹ, nghiêm trang giải thích: “Anh đọc những tin hot.”

Ồ…Tin hot.

Nghiêm Noãn thầm cười trộm, cũng không lật tẩy anh.

***

Một lát sau, xe xuất hiện ở bữa tiệc tối nhãn hàng tổ chức hôm nay. Tiệc tối lần này được tổ chức ở trang viên của bà chủ. Trang viên này có bể bơi với diện tích cực lớn, có bãi cát nhân tạo. Chủ đề của bữa tiệc đêm nay là: Tiệc rượu bên bãi biển.

Uống chút rượu, bơi lội, khiêu vũ, xem biễn diễn, đương nhiên, điều quan trọng nhất của bữa tiệc là móc nối các mối quan hệ.

Người nổi tiếng cụng ly, tâm sự công việc gần đây, đạo diễn có kịch bản gì mới không, gần đây trang bìa của chủ biên có thiếu người không… Không có gì ngoài những điều đó.

Lúc Trình Sóc Xuyên và Nghiêm Noãn đi vào thì bên trong đã có không ít người đến. Bãi cát bên bể bơi sáng lên bởi những ngọn đèn. Nam áo đuôi tôm và nữ váy dạ hội cùng nhau cụng ly vui đùa, còn có người đẹp mặc bikini hai mảnh vui chơi ở bể bơi.

Nghiêm Noãn lén kề tai nói nhỏ với Trình Sóc Xuyên: “Anh không được nhìn những người mặc bikini hai mảnh đâu!”

—-

Cô vừa dứt câu, Trình Sóc Xuyên vốn không chú ý lại vô ý thức liếc mắt nhìn bể bơi bên kia một cái.

Nghiêm Noãn ngẩng mặt lên: “Không cho phép nhìn! Họ không phải là những cô gái tốt, đợi lát nữa để ý anh là quấn quít lấy anh đi thuê phòng!”

Tuy Nghiêm Noãn không biết uống rượu nhưng là người trong giới giải trí, tiệc rượu cô tham gia không ít, biết rất rõ tiệc tối mang tính chất giải trí như này thường sẽ tìm nhóm mỹ nữ biểu diễn làm nóng không khí. Mà những người đẹp này đại đa số đều được weibo chứng nhận: Người mẫu trang bìa.

Thật ra, chưa ai thấy những người mẫu này trên poster hay trong tạp chí. Người thường xuyên hóng chuyện đặt cho các cô ấy rất nhiều nickname, lịch sự thì gọi là người mẫu trẻ, không lịch sự thì là “Người hộ tống”(2).

(2)Người hộ tống (三陪) có nghĩa là đi kèm với thức ăn, đồ uống và trò chơi. Người hộ tống ám chỉ đến cô hầu bàn đi kèm với đồ uống, hát và khiêu vũ trong hộp đêm, và cũng đi kèm với thức ăn, đồ uống là ngủ cùng. Ám chỉ đến một số người đi cùng khách khác giới đến các địa điểm giải trí, ăn uống, như vũ trường của khách sạn. Họ thường đi cùng khách ăn uống, trò chuyện với khách và khiêu vũ với khách, nhưng với lợi ích của việc lái xe, người hộ tống đã dần dần phát triển thành các hoạt động khiêu dâm tr@n trụi, và sau đó phát triển thành một loại “hộ tống” mới để ăn, nhảy và ngủ. Loại hộ tống này thực sự thực hiện giao dịch khiêu dâm dưới vỏ bọc “Người hộ tống”.

Có thể đến khuấy động không khí ở đây, mọi người không ai rảnh rỗi. Ngoài sáng không làm gì, đều rất đúng đắn, nhưng giao dịch ngầm cũng nhiều. Lúc tiệc rượu tản ra, bên người đàn ông nồng mùi rượu xuất hiện hoặc thay đổi thành một mỹ nữ õng ẹo khác là chuyện thường.

Trình Sóc Xuyên cúi người, nói nhỏ bên tai cô, “Các cô ấy sao so với em được.”

Hơi thở anh phà vào cổ, tê tê. Nghiêm Noãn lập tức nhớ lại cảnh triền miên đêm qua, khuôn mặt “bùm” một phát đỏ au. Ánh mắt cô di chuyển lung tung, sau đó vô ý liếc thấy một thân hình nho nhỏ mềm mại.

Cô tỉnh bơ bước sang bên trái, “Kẹo bông gòn bé bỏng đến rồi, anh đi tìm chị anh trước đi. Em đi gặp bé ấy.”

Bé kẹo bông gòn gì cơ…

Trình Sóc Xuyên tay đút túi đứng ở đó, nhìn Nghiêm Noãn bước nhanh đến chỗ một bé gái.

“Bé kẹo bông ơi!”

Bé gái cột tóc hai bên ngẩng đầu, mắt sáng lên, “Cô tiên nữ!”

Nhóc con ôm cổ Nghiêm Noãn, hôn cô kêu “chụt” một tiếng. Trái tim Nghiêm Noãn như sắp tan chảy. Có điều, cô thoa son, không thể hôn nhóc con nhà người ta, chỉ có thể nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa của bé.

Quý Thiên Trạch đứng ở bên cạnh xoa đầu bé kẹo bông, “Nhóc con không có lương tâm.”

Tiểu kẹo đường không vui, quay đầu lại lườm cha mình, “Cha không được làm rối tóc con, mẹ buộc cho con đấy.”

Khóe miệng Nghiêm Noãn nhếch lên, không kiềm chế được sự vui vẻ. Lúc này cô mới đứng dậy, bắt tay với người từng hợp tác trước đây – Quý Thiên Trạch, “Quý Thiên Trạch, đã lâu không gặp.”

Quý Thiên Trạch một tay tóm bé kẹo bông không an phận, tay kia vươn ra, “Đã lâu không gặp! Cô lợi hại thật. Lúc trước rõ thảm mà giờ trông có vẻ không tệ.”

“….”

Người này có thể nói chuyện dễ nghe được không đây?

Nghiêm Noãn nói sang chuyện khác: “Bà xã Chung Vãn Anh của anh đâu? Không đến?”

Nhắc tới Chung Vãn Anh, vẻ mặt Quý Thiên Trạch cạn lời, “Đi sưu tầm dân ca.”

“Sao vậy, muốn viết sách mới hả?”

“Đúng vậy. Lần trước cô ấy nói viết xong sẽ tìm cô đóng nữ chính.”

Nghiêm Noãn định nói thì Quý Thiên Trạch nói thêm, “Tôi nói không được. Diễn xuất của cô sẽ kéo rating xuống mất. Hơn nữa,, tôi không muốn đóng phim với cô để tiếp tục ngửi mùi tỏi đâu.”

“….”

Nghiêm Noãn muốn đánh người.

Thật ra, năm đó hai người hợp tác diễn bộ phim thần tượng gây tiếng vang lớn, người đại diện Diêm Tuệ và trợ lý A Tinh đều hết sức khuyến khích cô tạo quan hệ tốt với Quý Thiên Trạch. Thậm chí còn ám chỉ cô câu dẫn rùa vàng Quý Thiên Trạch này.

Năm đó, Quý Thiên Trạch là một nỗi xấu hổ của showbiz, tài nguyên hùng hậu nhưng phòng bán vé lại thường xuyên “Bash Street”(3). Họ đồn anh bối cảnh lớn mạnh, hơn nữa còn là người đàn ông độc thân khó có được, ngoại hình bắt mắt.

(3)Bash Street (扑街): xuất phát từ tiếng Quảng Đông, đó là một từ chửi rủa. Nó cũng có nghĩa là “xui xẻo” và “xứng đáng.” Thật ra nó có nhiều ý nghĩa lắm, bạn nào tò mò thì có thể tra baidu để biết thêm.

Hai người hợp tác trong một bộ phim thần tượng ngọt sâu răng. Theo lý mà nói thì chắc hai người phải va chạm cọ ra lửa tình nhưng Quý Thiên Trạch vô cùng tự cao tự đại. Chưa hết, mở miệng nói gì cũng rất ti tiện. Ngày nào cô cũng đánh răng ba lần để giữ răng sạch sẽ mà ai ngờ chỉ vì một bữa cơm ăn tỏi mà lúc diễn cảnh hôn anh từ chối. Chết tiệt!

May thay, chuyện chỉ lướt qua cái rồi thôi. Không lâu sau thì anh kết hôn. Nếu không bị tuồn ra sẽ rất khó nghe.

Nhưng, trừ chuyện ăn tỏi, lúc ở đoàn làm phim hai người vẫn nói chuyện với nhau. Sau này có duyên biết bà xã của anh, Nghiêm Noãn miễn cưỡng chịu đựng loại người tính tình tệ như Quý Thiên Trạch. Quan trọng là anh sinh được một cô con gái đáng yêu như bé kẹo bông! Cô từng gặp rất nhiều ngôi sao nhí, chỉ có mình bé kẹo bông đáng yêu khiến người khác muốn nựng.

Nghiêm Noãn thầm nghĩ: Chắc chắn là do gen mẹ cháu tốt rồi. Nếu đổi người cha khác, có khi còn được mọi người thương yêu hơn.

Trình Sóc Xuyên đột ngột đi tới lúc hai người đang nói chuyện phiếm.

Nghiêm Noãn vừa định giới thiệu, Quý Thiên Trạch đã ngạc nhiên hỏi, “Trình Sóc Xuyên! Cậu trở về khi nào vậy?”

Truyện Chữ Hay