YY, nữ, tuổi, học sinh cấp ba.
Năm ngoái, có một đôi vợ chồng gần bốn mươi tuổi, chuyển đến ở phòng trên nhà tôi. Người chồng họ Lý, tôi gọi là chú Lý. Người vợ họ Nghiêm, tôi gọi là cô Nghiêm. Chú Lý và cô Nghiêm đều là những người giỏi giao tiếp, cứ nhìn thấy mọi người là hai cô chú ấy lại tươi cười trò chuyện. Mẹ tôi nói nhà hai cô chú “âm thịnh dương suy”. Chú Lý là công nhân trong một công xưởng sản xuất, còn cô Nghiêm lại rất giỏi, làm đến chức hiệu trưởng. Bố tôi cười nói: “Người phụ nữ đó không chịu an phận đâu, cứ nghe cô ta nói chuyện là biết. Làm sao lại leo lên được cái ghế hiệu trưởng cơ chứ?”. Nhưng bố nói chú Lý là một người tốt, tính tình hào phóng, cởi mở. Điều làm bố phục chú Lý nhất là, dù đã nghỉ việc ở công xưởng, ở nhà vợ nuôi, thế mà chú vẫn dám tát vợ một cái đau điếng! Nguyên nhân là do người bạn gái học cấp hai với chú Lý có nhờ chú xin cho con trai cô ấy vào học trong trường của cô Nghiêm. Cô Nghiêm lo thủ tục xong xuôi, nhà đó bèn mời hai cô chú đi để ăn cơm. Trong bữa tiệc, cô Nghiêm vô ý nói ra chuyện ngày xưa chú Lý từng yêu người bạn học cũ kia khiến cho không khi bữa tiệc chùng hẳn xuống, mọi người ăn xong rồi nhanh chóng ra về. Về đến nhà, chú Lý liền tát cho cô Nghiêm một cái rất đau, khiến cho cô khóc ầm lên…
Do bố và chú Lý nói chuyện rất hợp cạ nên chú Lý xuống nhà tôi ngày càng nhiều hơn. Chú Lý cứ chân trước chân sau vào nhà tôi là y như rằng cô Nghiêm cũng đến theo. Mặc dù cô Nghiêm luôn bị chú Lý mắng: “Em chạy xuống đây làm gì?” nhưng cô Nghiêm vẫn không hề tức giận, còn cười ngọt ngào nói: “Tại sao em không được xuống đây? Em đến chơi với YY không được à? Em thích cô bé này, muốn nhận cô bé làm con nuôi!”. Toi hơi hoảng. Tình cảm mà tôi dành cho cô Nghiêm chẳng khác gì những người hàng xóm tầng trên cả, không chỉ không thích, mà thậm chí còn ghét nữa. Tính khí của cô rất khác thường, giận dữ bất thình lình. Thế nhưng chú Lý lại rất vui, nhất định nhận tôi làm con gái nuôi. Bố tôi nể chú Lý nên cũng gật đầu đồng ý. Sau việc này, mẹ tôi nói với bố không nên để chú Lý thường xuyên đến nhà chơi nữa. Ban đầu tôi không hiểu ý của mẹ, sau mới biết hóa ra vì không yên tâm nên cô Nghiêm mới xuống nhà tôi chơi cùng với chú Lý.
Nào ngờ, vận đen của tôi bỗng nhiên ập đến. Kể từ sau khi nhận tôi làm con nuôi, kể cả khi bố tôi không có nhà, chú Lý cũng xuống nhà tôi chơi. Bố tôi thường xuyên đi công tác, mẹ lại bán hàng ở ngoài cửa hàng, về nhà rất muộn. Chú Lý thường chạy đến hỏi han tôi, mua đồ ăn cho tôi, còn quan tâm đến chuyện bài vở của tôi nữa. Tôi rất sợ, vì chú ấy thường nhìn tôi với ánh mắt rất kì quặc, về sau còn động chân động tay với tôi nữa. Để ngăn chặn chú ấy, cứ khi nào bố mẹ tôi vắng nhà là tôi lại khóa chặt cửa lại. Lúc chú Lý gõ cửa, tôi ngồi im thít trong phòng, không lên tiếng. Chú ấy gõ cửa mãi không được đành phải bỏ đi. Còn ban ngày, vì sợ chú ấy sẽ hỏi này nọ nên tôi thường nhân lúc chú ấy ở trên tầng hoặc không có ở nhà mới rón rén ra ngoài.
Một hôm, tan học về, tôi nhìn thấy cô Nghiêm ở dưới tầng, hình như đang đợi ai đó. Nhìn thấy tôi, cô ấy liền hỏi: “YY, tan học rồi à?”. Tôi nhìn thấy cô ấy, lần đầu tiên cảm thấy đồng cảm với con người này, vì tôi nghĩ chắc cô ấy không hề biết chồng mình lại là người như vậy. Thế nhưng hôm đó cô Nghiêm đứng đó để đợi tôi, nói là muốn vào nhà tôi nói chuyện. Tôi đang ngạc nhiên vì tôi với tôi chẳng có chuyện gì để nói với nhau. Nào ngờ cô Nghiêm nói, cô đã sớm phát hiện ra chú Lý chồng cô thích tôi, cô ấy còn nhấn mạnh là đó không phải tình cảm mà người lớn dành cho trẻ con. Tôi cảm thấy thật sự kinh tởm, nhưng lại không nói được lời nào. Nhưng sau đó cô Nghiêm nói cô ấy hoàn toàn không để tâm đến chuyện chú Lý thích tôi. Tôi tròn mắt nhìn cô ấy, ngạc nhiên đến không thốt nên lời.
Cô Nghiêm về rồi tôi mới cảm thấy tức giận, con người này đúng là bệnh thật! Cô ấy không để ý, vậy tôi sẽ để ý chắc? Tôi mới mười tám tuổi, làm sao có thể để kẻ khác làm hại mình cơ chứ? Tôi rất căm phẫn đôi vợ chồng này!
Tôi rất muốn nói chuyện này ra với bố mẹ, nhưng không sao nói ra được. Hơn nữa, tôi sợ nếu tôi nói ra chuyện này, quan hệ giữa hai nhà sẽ xấu đi. Thế nhưng ngày nào tôi cũng phải lo lắng, phấp phỏng không yên, cứ như ở tầng trên không phải có hai người mà là có hai con hổ vậy. Tôi đề phòng, tôi lo sợ, không biết lúc nào tôi sẽ bị hai con hổ này ăn thịt.
Chat room
Tình cảnh của YY hiện nay khiến cho tôi rất lo lắng và bất an. Nếu như để đảm bảo mối quan hệ hòa thuận giữa hai nhà mà YY phải trả cái giá như vậy thì tôi cho rằng nó quá đắt, YY không thể trả nổi, bố mẹ YY cũng không thể trả nổi. Tôi thấy hiện nay YY nên chọn phương pháp đoạn tuyệt quan hệ với nhà trên. Tin rằng bố mẹ YY sau khi hiểu được tình hình sẽ đồng ý với cách làm của con gái.
Một số bạn gái có suy nghĩ quá ngây thơ, giấu giếm bố mẹ chuyện bị những người đàn ông trung tuổi quấy rối (những người đàn ông này thường là bạn bè của bố mẹ), như vậy rất nguy hiểm. mặc dù YY đã thực hiện một số biện pháp đề phòng nhưng xét cho cùng thì cô bé khó lòng tự bảo vệ mình được. Bởi vì “chú Lý” kia xét về sức lực và kinh nghiệm đều hơn YY, chính vì thế YY cần lập tức nhờ đến sự giúp đỡ của bố mẹ hoặc đưa ra lời cảnh cáo với người hàng xóm kia, hoặc fung pháp luật để xử lý những kẻ xấu xa đó, tự bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình.