Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
. Canh đại bổ của Kim Huệ.
Kim Huệ vui vẻ nhảy chân sáo đến gõ cửa nhà Tịnh Nhi, aiii, đến buổi sáng mới tốt, ông thần kia ra ngoài đi làm cô sẽ không bị cậu ta ghen tị lườm đến chết!
Mà.. Số phận em Nhi nhà ta cũng đen đủi quá ta, kiểu gì mà đi chơi cũng ngã sông ngã suối suýt chết đuối được hay vậy? Chưa kể thời gian này là thời gian trọng điểm ra mắt phim, họp báo, dạ tiệc.. lu bù nữa chứ!
"Nhi à, sao sắc mặt em không tốt vậy?" Kim Huệ mỉm cười để hoa quả lên bàn, gian tà hỏi "Chẳng lẽ ông xã không ngại em bệnh tật vẫn cứ hoạt động bình thường?"
"Hoạt động gì chị?" Tịnh Nhi hưởng thụ chuyện ăn bưng đồ tận miệng, ị bưng bô tận mông.. Ngây thơ hỏi "Bọn em vẫn bình thường mà!"
"Bình thường.." Kim Huệ cười hi hí, không ngờ nha, canh nhà mình đúng là thần dược, mấy ngày không uống vẫn có thể sinh hoạt bình thường!
Vậy sao.. ông xã nhà mình lại không được như vậy ta? Lẽ nào là do ngoại hình không đẹp nên công dụng của thuốc cũng không thèm ở lại lâu?
Ầy, Kim Huệ ơi Kim Huệ, lại tự mình nghĩ bậy rồi! Ông xã mà biết cô láo toét thế này nhất định sẽ đè cô ra rếp chết!
"Cảm ơn chị đi!"
"Tại sao tự dưng em phải cảm ơn chị?" Tịnh Nhi nuốt nốt miếng táo xuống, ngạc nhiên hỏi "Vô lí vừa thôi chứ.."
"Còn không à?" Kim Huệ nghiến răng nhảy vào, con bé này mới tí tuổi đầu đã vô ơn thế rồi! Người ta cho thần dược thung thướng còn không biết đường.. "Canh đại bổ đó chị giúp em nấu.. Đại Thần dũng mãnh hơn gấp năm lần chứ hả?"
"Canh đại bổ.. dũng mãnh.." Bằng bộ não IQ lên đến hàng chục tỉ của mình, Tịnh Nhi nhanh chóng load được vấn đề!
Cái đó.. thứ mà cô đưa Thần uống bấy lâu nay thì ra là..
Bảo sao sáng nào anh ấy cũng hoảng hốt dậy sớm, trốn vào nhà vệ sinh thật lâu. Lúc đi ra bị cô nhìn chằm chằm còn đỏ mặt xấu hổ..
Hại cô còn tưởng Đại Thần có vấn đề về thận, thì ra..
"Chị lại dám nấu cho Thần nhà em loại canh này? Đúng là đồ độc ác!"
"Hihi~ Giờ mới thấy ác à, quá muộn rồi!" Kim Huệ thấy phản ứng kịch liệt của cô, tự đắc cười "Hưởng thụ quá chứ hả?"
"Em và anh ấy.." Còn chưa có làm...
"Đừng bảo là hai người.." Kim Huệ thể hiện rõ mình là đàn chị gương mẫu, tâm linh tương thông với em gái nhỏ vô cùng, cô không nói hết lời, chị đã kịp hiểu xong! "Hai người còn chưa.."
"Đúng vậy.."
"Má ơi! Đã sống cùng nhau N năm rồi!" Kim Huệ kinh hãi hét lớn "Năm nay là năm nào? Lúc này có phải cổ đại không vậy? Mau trả phi thuyền cho tôi trở về!!!!"
"Chị gái à, có thuần phong chút đi.."
"Á á á.."
. Mua bảo hiểm.
Mông Tịnh Nhi sau khi được ông trời trêu ngươi N lần, cô đã quyết tâm dùng một số tiền vô cùng lớn để mua bảo hiểm! Vốn dĩ ban đầu bảo hiểm có giá trị định mức trung bình, sau đó không biết bằng cách nào mà boss Thần lại biết cô lén lút mua thứ bảo hiểm đáng xấu hổ này. Anh ra tay chớp nhoáng, đùng một phát biến cô trở thành khách hàng thân thiết và cao cấp và.. của hãng!
Vâng, không ai ngờ được, số tiền dùng để bảo trì bảo dưỡng quả mít của Tịnh Nhi đã lên đến N con số, nhìn cũng đủ hoa mắt!
Vậy là coi như trong cái rủi có cái may, cô rốt cuộc cũng được lĩnh nhận phần bảo hiểu super này rồi!
Tịnh Nhi hôm nay có việc tới tổng bộ, thêm nữa nhân viên bảo hiểm sáng nay cũng cung kính gọi điện tới xin phép cô cho một cuộc gặp rồi. Có lẽ tiền bảo hiểm bên đó công ti đã thu xếp xong, muốn cô kí vài giấy tờ sau đó mới lĩnh nhận.
Đáng lẽ với khách hàng VIP thì họ sẽ tới tận nhà, nhưng vì hôm nay Nhi Nhi nhà ta đang vui, hơn nữa cô cũng tiện đường nên sẽ rẽ qua đó một chút, đỡ cho người ta mất thêm chút tiền xăng xe!
Số đen chính là như vậy, cả năm cả đời bạn không cần ra ngoài, trời sẽ nắng đẹp long lanh, không khí thoáng mát dễ chịu, người người vui vẻ, hoa hoa nở rộ.. Sau đó, bạn có chuyện cần, vừa bước chân ra cửa mưa rào lập tức đổ xuống đầu! Trời mây vần vũ, người nào người nấy khó chịu, thậm chí thi thoảng còn nghe thấy tiếng chửi thề!
Khốn khiếp!
Hôm nay đến công sở nên bạn Nhi còn cosplay nữ nhân viên văn phòng nữa chứ! Chân váy bút chì thêm giày cao gót lênh khênh này nhất định sẽ giết chết cô!
Có điều trái với suy nghĩ của Tịnh Nhi, cô cuối cùng không chết, còn có thể đến SM làm việc ngon lành!
Mở điện thoại lướt fắc búc, lại xem thêm vài tin tức trong khi đợi tổng bộ làm xong vài thứ liên quan đến hồ sơ. Ngoài cửa kính trong vắt, từng giọt mưa lớn lộp bộp rơi rơi..
Tinh! Tinh!
Tin nhắn đến báo qua làm Tịnh Nhi đang phân tâm cũng phải tỉnh lại, cô nhìn qua màn hình, thì ra là chồng thân yêu nhắn tin tới!
"Hôm nay em đi ra ngoài đúng không? Trời đang mưa đấy!"
"Em đã đến SM rồi, đợi thêm một chút nữa xong việc rồi qua công ti bảo hiểm là ok!" Tịnh Nhi nhanh chóng nhắn lại, ây, người ta là vợ chồng son đó nha, ngọt ngào là điều không thể tránh khỏi!
"Mưa thế này.." Tin nhắn lấp lửng đến trước, sau đó máy lại rung lên, Tịnh Nhi tiếp tục nhận được một tin nữa "Chút nữa anh có thể đón em được không?"
"Vậy thì luôn bây giờ đi!" Tịnh Nhi phì cười, khi nào thì Thần báo đạo nhà ta lại tâm lí hỏi ý kiến cô thế này? Giữ ý tưởng trêu đùa, cô gõ gõ bàn phím, nhanh chóng gửi đi "Chút nữa em sợ trời sẽ hết mưa mất!"
Kim Huệ vẫy tay gọi Tịnh Nhi tới, bàn giao một số tài liệu liên quan và cần thiết. Lại ném cho cô một tờ báo sau đó tủm tỉm vừa cười gian trá vừa rời đi. Tịnh Nhi vừa chờ đợi tin nhắn đến của Đại Thần vừa giết thời gian bằng cách xem qua tờ báo Kim Huệ đưa tới. Rốt cuộc thì có cái gì hay mà bà nàng cười thần bí đến thế, còn nói cô nhất định PHẢI XEM nữa chứ..
Lướt qua mấy tin, Tịnh Nhi không nhịn được phỉ nhổ, thể loại báo chí gì mà hổ lốn thế này? Từ tin tức thời sự, đến an ninh toàn cảnh, rồi giải trí.. các loại. Mỗi thứ một tí giống hệt nồi lẩu thập cẩm!
Cô nhìn qua trang đầu, một bài viết được giật với cái tít thật lớn: Pháthiệnthithểmộtthiếunữở bến tàu B! Thủ pháp giếtngườivôcùng dã man, khuônmặtcôgáibịngười ta dùng dao rạch nát, chân bị buộc đánémxuốngbiểnsâu..
Không có gì thú vị hết!
Lại lật tiếp trang thứ hai, tít báo cũng được gõ lớn không kém: Nữ minh tinh ThanhThúybịcướp sắc haythựcchất chỉ làquy tắcngầm trong giới showbiz?..
Ầy, chẳng liên quan gì đến cô!
Lại lật lật lật.. Lật điên cuồng đến tận phân mục: Chuyện thú vị trong tuần, đột nhiên một cái tên đáng lưu tâm lọt vào mắt xanh của cô! Không gì khác, đó chính là tên của công ti đã bán bảo hiểm mông cho bạn Nhi nhà ta!
"Công ti bảohiểmgiành kỉ lục guiness vì bán loạibảohiểm đặc biệtvới giá trịcaonhất!"
Tiếp đến phía dưới có trích xuất một đoạn: "CôViÁiN. đãmua bảo hiểm cho.. mông của mình với giá trị cực kì cao. Theođiềutracủahãng, côN. rất hay gặp rắc rốivớibộphậnnhạy cảm này. Trước đâylà vụ tainạn..."
Ớ ớ ớ... Sao chuyện nhạy cảm của nhà cô lại bị kéo lên báo thế này??
Trời ơi! Mặc dù không nói tên ra nhưng kể sơ lược cuộc đời cô kiểu kia có ai lại không đoán ra được cô N. đó chính là cô Nhi- nữ tác giả đang nổi danh chứ?
Nhục quá!
Giờ này cô biết giấu mặt vào đâu bây giờ??
"Bảo bối, em đang suy nghĩ cái gì?" Tịnh Nhi đang cố gắng kiềm chế câu gào thét sắp ra đến miệng thì đột ngột bị người ta ôm lấy từ phía sau. Giọng nói quen thuộc và mùi hương nam tính làm cô bình tĩnh lại không ít "Đọc báo? Anh không biết em cũng có thói quen này đấy!"
"Vừa mới có.." Không hiểu sao giờ phút này bạn Nhi lại nhạy cảm vô cùng. Cô biết, lúc Thần vừa ôm lấy cô, đám người tưởng chừng như chẳng quan tâm chuyện đời ở đại sảnh SM đã xúm vào nhau bàn tán rồi!
Thông qua khẩu hình miệng, Tịnh Nhi còn tinh tế nhận ra bọn họ đang xì xào với nhau vấn đề liên quan tới.. chỗ đó của cô!
ĐoánxembossThầnđãlàmgìvớimôngcủacôấy?
Haha, chắc chắnrấttìnhthú nha~ Khôngngờbossnhìncó vẻ khôkhanvậymàlạithíchchơiSM!
Biến thái saobằngLýtổngcủachúngta? Tên công ticònkhôngkiêngnể, cứ như vậy đặt thẳng kìa!
Tôi cũng muốncóbảo hiểu mông!! Chúng ta..
"Em xấu hổ?" Đại Thần cũng nhìn thấy nội dung tờ báo trên tay cô, lại nghe thấy tiếng xì xào của mọi người xung quanh, anh lập tức hiểu ra chuyện này có nghĩa là gì! "Không cần quan tâm, anh không phải S!"
"Cái đấy không phải trọng điểm!"
"Vậy em suy nghĩ thứ gì chứ?"
"Này.."
"Đi thôi!" Đại Thần xoa nhẹ mái tóc của cô, cười đến mức đôi mắt nâu sáng cong lên giống như vầng trăng thượng huyền. Nhất thời xung quanh đều nín lặng, không ai lên tiếng nổi trước vẻ đẹp mị nhân phi giới tính của người đàn ông này "Không nhanh lên là trời hết mưa mất đấy!"
. Kế hoạch câu cháu nội!
Đây chính là bố của Đại Thần!
Ông đã già rồi, muốn có cháu bế!
Hai đứa con khốn khiếp này, để ông già đây cô đơn một mình, vò võ chờ cháu N năm trời con không thấy có. Đã vậy chuyện kết hôn ông đây đã giục bao nhiêu lần cũng cứ khất mãi không xong!
Xem đi, đứa nhóc con nhà họ Lý có thằng con trai tên Lý Tiểu Long, nó sắp đi học lớp một rồi đó!
Thế mà.. Thế mà.. Gia môn bất hạnh!
"Ông đừng buồn, tôi sẽ gọi con dâu con giai tôi tới.." Bố Lý tổng thông cảm vô cùng, vừa cười hớn hở, vừa ôm cháu trai Lý Tiểu Long đùa giỡn "Chúng nó không muốn cưới thì mình có cách ép chúng nó cưới!"
"Phải đó! Đúng ý tôi!"
"Tiểu Ngọc à, con gọi Lý tổng qua đây cho bố!"
"Ngay!"
Kế hoạch vô cùng đơn giản, con dâu ông Lý - Tiểu Ngọc sẽ dẫn theo thằng nhóc Tiểu Long theo. Ầy, nói một chút về cái tên Tiểu Long này, có trách cũng chỉ trách ông nội nó quá mê phim ảnh. Đặt tên con cháu đều đặt theo diễn viên nổi tiếng. Đó, cháu đích tôn Lý Tiểu Long, con trai trưởng Lý.. tổng! Thôi, tốt ra vẫn không nên nói, thằng nhóc bị cười chết sẽ không thèm giúp ông có con dâu đâu!
Ông đã quyết định rồi, sau này có cháu nhất định sẽ để bố mẹ nó tự chọn tên hay nhất. Hê hê, Lý Tiểu Long nổi danh gì đó kia, mấy hôm nữa đi học kiểu gì cũng bị bạn bè cười trêu cho thối mũi!
Tiểu Ngọc theo đúng kế hoạch, đưa con tới nhà Đại Thần chơi, và tất nhiên phải chọn lúc boss Thần bận bịu trên công ti!
Cô vốn dĩ không ưa gì Tịnh Nhi, nhưng năm sáu năm nay tần suất gặp mặt cao, lại thêm chuyện chính mình đã có gia đình yên ấm nên ác ý với Tịnh Nhi giảm đi không ít. Có điều, chuyện cô tự dưng mò đến cửa nhà Tịnh Nhi để nói chuyện thế này đúng là kinh thiên địa nghĩa, chính cô cũng không ngờ..
"Hi.. Tiểu Ngọc, Tiểu Long?" Tịnh Nhi hiển nhiên là ví dụ tốt nhất cho hai chữ khôngngờTiểu Ngọc vừa nói ra khi nãy "Hai người vào nhà đi!"
"Chào cô Tịnh Nhi! Cô Tịnh Nhi mau sinh em bé cho ông nội đi!" Tiểu Long thực hiện chính sách ăn ngay nói thẳng, đi trực tiếp vào vấn đề!
Dĩ nhiên điều này làm bạn nữ mặt mỏng nào đó sốc, đông đá tại chỗ!
Mặc dù từ lần "canh đại bổ" đó, cô và Đại Thần đã làm chuyện XXôi này nọ xọ kia rồi.. Nhưng vì Tịnh Nhi mới có mười mấy nên đều dùng biện pháp phòng tránh. Tránh đến tận bây giờ đã được năm, sáu năm rồi.
Đại Thần đã quá ba mươi, cô biết anh cũng vội nhưng vì cô chưa có ý định kết hôn là một phần, lại thêm anh ấy mải mê đối phó với Xuân An hai ba năm nay.. Tự dưng chuyện kết hôn, sinh con bị bỏ bẵng không ai nhắc tới.
Ở cạnh nhau thế này vĩnh viễn thật tốt, nhưng hợp thức hóa nó bằng một tờ giấy chứng nhận kết hôn có lẽ còn tốt hơn. Thêm nữa thân thể Vi Ái Nhi đã gần ba mươi rồi, nếu không nhanh thì sinh đẻ sẽ không tốt.
"Tiểu Long, con nói bậy!" Tiểu Ngọc kéo kéo thằng bé, nhanh chóng ngồi xuống ghế dựa, hưởng thụ được chủ nhà phục vụ cơm bưng nước rót "Tịnh Nhi, không cần nước nôi gì đâu, ngồi đây nói chuyện đi!"
"Hả..?" Chúng ta có chuyện gì để cùng nói sao?
"Tiểu thuyết mới của cô tôi đã đọc rồi, tôi nói này.."
Vô ý chính là cặp tình địch nhìn nhau đỏ mắt hôm nào tự dưng ngồi nói chuyện là nói đến tận mấy tiếng sau. Con trai nhỏ bỏ vào phòng ngủ Tịnh Nhi ngủ một giấc cũng không ai hay!
Hợp nhau từ cách suy nghĩ đến ý tưởng, vô tình thế nào lại thành tâm giao trên con đường văn chương gập ghềnh đầy gian khổ!
Tiểu Ngọc vui vẻ cười, nhìn đồng hồ đã thấy sắp h đến nơi! Chết thật! Cô mải mê quá quên mất nhiệm vụ!! Kiểu này về nhà nhất định sẽ bị hai ông nội khiển trách đến chết!
"Aiiii~ Tôi dạo này hay bị đau lưng, chắc sắp đến ngày rồi!" Tiểu Ngọc duỗi duỗi người, giả bộ thăm dò.
"Vậy sao? Cô có bị đau bụng nữa không?" Tịnh Nhi thấy bạn tâm giao chuyển từ văn chương sang bà dì cũng không thấy lạ, quan tâm hỏi "Tôi có loại thuốc này dùng tốt lắm!"
"Được vậy tốt quá! Tôi mà bị là những N ngày, hành hạ khổ người luôn!" Cá cắn câu rồi! Tiểu Ngọc cúi mặt làm bộ ủ rũ "Cô bị bao nhiêu ngày, có đều không? Tôi á.."
"..."
Bữa tiệc được tổ chức sau cuộc nói chuyện của Tiểu Ngọc và Tịnh Nhi một tuần, mang danh nghĩa là tiệc sinh nhật cho Tiểu Long thân yêu nhưng thực chất chính là lễ đính hôn của Nữ tác giả x Nam đại gia!
Bố Đại Thần cùng bố Lý tổng chuẩn bị hộc tốc, lên danh sách khách, làm thiệp mời, menu, sảnh.. Tất cả mọi chuyện phải thật hoàn hảo, thật tốt đẹp, thật khiến người ta xúc động!
Dù chưa chuẩn bị xong nhưng ngày mai vẫn sẽ tới, cuối cùng thì đêm đính hôn trá hình sinh nhật cũng đến. Cặp đôi chính Tịnh Nhi - Đại Thần là những người duy nhất không biết chuyện này, họ vui vẻ trang điểm, chuẩn bị, còn nhiệt tình mua quà cho Tiểu Long nữa chứ.
"Chúc mừng hai người!"
"Chúc mừng! Cuối cùng cũng cho chúng tôi ăn cỗ!"
"Tịnh Nhi, Đại Thần, hai người được lắm nha! Đùng một quả làm anh em trở tay không kịp!"
"Haha.."
Hơ.. Rốt cuộc những lời này là có ý gì, hai con gà nào đó ngây ra nhìn nhau, ngạc nhiên không thốt ra thành lời!
Mãi sau đó, khi mà bố Đại Thần xuất hiện trên sân khấu, dùng một bài diễn văn dài N trang nói ra toàn bộ cảm xúc ẩn chứa trong lòng, cũng đồng thời nói ra tiếng lòng của Đại Thần chính là lúc cả khán phòng bùng nổ!
Đính hôn rồi!
Đính hôn rồi!
Chúng tôi đợi giờ khắc kết thúc này cũng đã vài năm, rốt cuộc đại công cũng cáo thành, hai con gà này cũng thành đôi!
"Lý tổng.. Ai bày ra chuyện này.." mà hay vậy? Đại Thần kéo kéo áo bạn thân chí cốt, vui vẻ hỏi.
"Còn ai vào đây nữa?" Tiểu Ngọc nháy mắt kéo hai người lại "Phòng tổng thống trên đỉnh khách sạn đã chuẩn bị rồi đấy, đêm nay anh cố mà thể hiện, đừng làm cô ấy thất vọng!"
"Đồ bất lực! Mấy năm cũng không làm được con nhà người ta có bầu!"
"Gay gắt thế, chỉ là Thần thích Tịnh Nhi tự nguyện thôi mà.."
"Cậu được lắm!"
"Thả một lần có chết ai?"
"..."
Vậy là bằng vài câu khích tướng, một lần tặc lưỡi của boss Thần và sự tính toán ngày rụng tờ rứng cao siêu của Tiểu Ngọc. Một lần, lập tức dính!
Chín tháng mười ngày sau đó, một thiên thần nhỏ ra đời..
. Suy nghĩ của Lý Tiểu Long.
Tiểu Long là con trai lớn của Tiểu Ngọc và Lý tổng, cậu năm nay tuổi, chuẩn bị trở thành học sinh lớp một đầy gương mẫu.
Đáng buồn chính là năm nay bà ngoại nhất quyết đòi đón cậu ra nước ngoài, ý muốn cho cậu định cư bên đó để hưởng thụ chế độ học tập tân tiến nhất.
Ông bố Lý tổng của Tiểu Long hiển nhiên không phản đối chuyện này, thậm chí vì độc chiếm mẹ Lý tổng còn cố gắng đẩy cậu đi càng nhanh càng tốt. Nhưng nào có dễ như vậy, Tiểu Long đây cũng không phải đứa ngốc, cậu nhất định phải đợi em gái trong bụng cô Nhi ra đời mới yên tâm ra đi được! Thời gian còn lại, xem Tiểu Long đây hành hạ hai người thế nào!
Vậy là cứ sáng sớm, Tiểu Long vừa mở mắt đã bám dính lấy mẹ, quấn mẹ đòi đi chơi đây đó. Nếu bố Lý tổng muốn mẹ hôn trước khi đi làm, cậu sẽ cười đắc ý làm giúp!
Trưa trưa, bố Lý tổng mè nheo đòi mẹ Tiểu Ngọc mang đồ ăn tới, ý đồ thực hành bữa trưa công sở lãng mạn. Mơ sao? Tiểu Long cậu nhất định bám theo, dùng lời lẽ ngọt ngào phân tích cho mẹ hiểu có cậu đi cùng sẽ có bao nhiêu ích lợi. Vậy là trăm ngày như một, bữa trưa là cả nhà ba người. Boss SM có muốn "chuyện tình công sở" cũng đừng mơ được..
Tối tối, canh đúng lúc bố Lý tổng đi tắm, mẹ Tiểu Ngọc nằm trong chăn vừa gõ máy tính vừa chờ đợi. Cậu sẽ nhỏ nhẹ gõ cửa, ủ rũ thổ lộ với mẹ rằng mình không có mẹ sẽ không thể ngủ được. Vậy là bố vừa quấn khăn tắm ngang hông đi ra, hàm ý quyến rũ mẹ rõ ràng cũng chỉ đành bất lực. Vì sao ấy hả? Vì cậu đang ôm vợ của ông ta, nằm đây ngủ ngon lành nè!
Vậy là vào một ngày xấu trời nọ, nắng vàng mây trắng, gió thổi mơn man, ông bô ngốc của cậu chạy về nhà, vui như chính vợ mình đẻ em bé: "Tiểu Ngọc! Tịnh Nhi sinh rồi, em mau cho Tiểu Long quá bên đó xem đi!"
"Tịnh Nhi sinh liên quan gì đến anh mà anh vui quá vậy?" Bà mẹ một con nào đó lườm qua, Tiểu Ngọc biết rõ giữa anh và Tịnh Nhi không có cái gì, nhưng đây thích thì đây lườm đấy, làm gì được nào?
"Không liên quan anh, nhưng liên quan Tiểu Long!" Lý tổng cười lấy lòng, chạy tới cạnh hai mẹ con nói nhỏ "Tiểu Long nói muốn nhìn em bé mà! Mau cho con đi xem, sau đó cho nó ra nước ngoài với bà ngoại, bà ngoại đợi rất lâu rồi!"
"Anh.. Con trai anh đấy, sao anh lại muốn đẩy nó đi?"
"Bố Lý tổng không thương con đúng không.." Tiểu Long nấc nhẹ hai cái, lập tức rúc vào lòng mẹ giả bộ nức nở. Haha, xem xem mẹ tôi xử lí ông thế nào!
"Anh dám bắt nạt con tôi?"
"Ôi.. Đâu có.."
Xem em bé cũng phải đợi mấy ngày hôm sau, Tiểu Long theo chân bố mẹ đi tới biệt thự ngoại ô của nhà chú Thần và cô Nhi, vui vẻ chạy loạn. Mặc kệ người lớn cùng nhau nói chuyện, cậu nhón chân nhẹ nhàng đi tới chiếc nôi đặt thiên thần nhỏ đang ngủ say.
Không nhìn thấy thì không sao, thấy rồi là không thể rời mắt. Thiên thần nhỏ xíu xiu, đôi mắt xinh đẹp nhắm nghiền thể hiện rằng cô bé đang có một giấc ngủ thật say. Mũi nhỏ nhỏ xinh xinh, đôi môi cũng vừa nhỏ vừa hồng, nhìn là muốn cắn một cái! Bầu má thơm mùi sữa làm Tiểu Long vô ý cọ một cái đã không thể rời đi...
"Tiểu Long, con làm gì đó?" Tiểu Ngọc và Tịnh Nhi trao đổi vài thứ về phương cách nuôi con sau đó lập tức nhìn về phía cái nôi. Chỉ thấy bạn Long bình thường mặt lạnh hay tính kế hôm nay lại chủ động gần người. Hơn thế, hai cái má nhỏ.. còn hồng hồng nữa chứ! "Thích em bé rồi đúng không?"
"Bố mẹ sẽ sớm sinh thêm em bé cho con chơi!" Lý tổng cười cười, trong lòng nghĩ thêm một vế chỉ cần con mau đi nước ngoài đi!
"Con đâu có thích!" Tiểu Long cứng miệng quát, đúng lúc này em bé đang ngủ cũng tỉnh dậy, đôi mắt long lanh long lanh nhìn quanh bốn phía "Ơ.. Em bé dậy rồi!"
"Em bé gọi con kìa!" Tịnh Nhi gật đầu nhìn cục cưng cựa quậy trong nôi, con bé này rất ngoan, cả ngày chỉ ăn xong ngủ, có dậy cũng không hề khóc nhè "Con cúi gần người xuống đi, em bé chưa nhìn xa được!"
"Thế này.. Thế này sao?" Tiểu Long ngẩn người làm theo, áp sát khuôn mặt của cậu vào bàn tay nhỏ đeo bao tay của em bé. Cô nhóc nằm trong nôi như cảm nhận được thứ gì, thích thú sờ loạn một phen "Ấy.."
"Các cậu đặt tên cho con nhóc chưa?"
"Đã đặt rồi!" Đại Thần tự đắc vỗ ngực "Nghĩ mấy năm mới chọn được đấy!"
"Gớm quá nhỉ! Nói ra xem hay đến đâu nào?"
"Đặng Phúc Diệu Anh! Thế nào?"
"..."
Diệu Anh..
Đặng Phúc Diệu Anh..
Có phải tên của thiên thần nhỏ này có ý nghĩa là điềukì diệu dành choanh không vậy?
A.. Phải rồi!
Nhất định Diệu Anh là điều kì diệu mà ông trời ban xuống cho riêng cậu!
Thiên thần, anh nhất định sẽ chờ em lớn!